Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kể từ giây phút đầu tiên tôi rời quê nhà cùng cậu Press nhiều năm về trước, rất íy khi tôi cảm thấy mình thực sự đối đầu với những thách thức trước mắt.

Từng có lúc tôi tràn đầy tự tin, đấy là khi tôi trở thành 1 chiến binh thực thụ. Tôi dự là mình tính toán khá đúng những mưu kế của Saint Dane, hay ít nhất là một số trong đó. Tôi đặt niềm tin vào những lữ khách đồng hành. Chúng tôi là một đội cự . phách. Nhưng mỗi khi tôi nghĩ xa hơn, mọi thứ lại phức tạp hơn, tôi chỉ như thụt lại sau cùng. Tôi không biết vì sao mình được chọn làm thủ lĩnh Lữ khách. Tôi, Bobby Pendragon chỉ là một cậu nhóc. Về thông thường, họ phải chọn ai đó tốt hơn và ngang tầm với Saint Dane mới phải. Nghe những điều không tưởng về Solara mà cậu Press kể vẫn không làm thay đổi suy nghĩ trong tôi. Cuộc chiến chống lại Saint Dane không chỉ giới hạn về một nhóm người, một đất nước, một quốc gia hay một thế giới nữa. Nó thậm chí không nằm gọn trong Halla. Đây là cuộc chiến ngăn chặn một gã với mong muốn nắm giữ sức mạnh to lớn như một vị thánh và tạo ra vũ trụ riêng của hắn. Làm thế nào tôi có thể tranh đấu lại điều đó?.

Trong tình cảnh chúng tôi đang đứng trên một thế giới kì lạ ở biên ngoài của hiện thực, tôi thực sự mong cậu Press có một câu trả lời ổn.

"Cháu không có ý chỉ trích," tôi nói với cậu. "Sau cùng, cậu là một người có trí tuệ vượt bậc, còn cháu chỉ là một nhóc chơi bóng rổ. Nhưng, cháu có thể nói như nào đây? Cậu đang nghĩ gì vậy? Cậu cố ngăn chặn một con quỷ có sức mạnh kiểm soát mọi sức mạnh từng có, và cậu chọn cháu là người sẽ ngăn chặn hắn ?Không có vẻ là một bước đi sáng suốt."

"Đây là cách duy nhất," cậu Press chỉ đơn giản buông ra câu trả lời.

"Vậy thì Saint Dane đã thắng ngay cả trước khi cuộc chiến này bắt đầu"

" Không phải vậy. Cậu đã quan sát cháu, Bobby, dõi theo từng hành động của cháu. Chúng ta đã đưa ra chính xác bước đi."

"Cậu đã nhìn thấy hết sao? Mọi thứ? Cậu biết chính xác chuyện gì đã xảy ra?"

"Mọi thứ. Solara ở mọi nơi, nhớ chứ?" "Mọi nơi, phải. Cậu thậm chí có thể nhìn thấy cháu đang,..ờ, tắm chẳng hạn?."

Cậu lại đưa tôi một ánh nhìn sắc bén.

"Cháu xin lỗi, là thói quen rồi. Nếu thi thoảng cháu không làm cho mọi thứ buồn cười, cháu sẽ phát điên mất." "Cậu biết."

"Vậy nếu như cậu nhìn thấy mọi thứ, cậu hẳn biết cháu luôn lệch ra khỏi mỗi bước đi. Kể cả khi cháu nghĩ mình đã thắng, hắn lại lật ngược tình thế. Mọi thứ trở nên vô nghĩa."

"Nhưng ko phải vậy. Saint Dane biết rõ cháu và các lữ khách là mối đe dọa duy nhất tới kế hoạch của hắn. Cản đường cháu cũng quan trọng với hắn như thay đổi vận mệnh của các lãnh địa."

"Hắn luôn mời gọi cháu gia nhập cùng hắn."

"Đương nhiên hắn làm vậy. Giờ cậu nghĩ cháu đã rõ vì sao."

"Không hắn."

"Cậu biết cháu hoài nghi về cuộc chiến này, cách nó diễn ra như thế nào. Những gì Saint Dane nói với cháu là sự thật. Hắn đang cố chứng tỏ ý tưởng của hắn là đúng đắn. Chính là cuộc chiến này. Triết lí của hắn về kiểm soát và cưỡng chế, chống lại lí lẽ của cháu rằng con người cần được tự do lựa chọn số mệnh của họ."

"Vậy tên quái nào chúng ta đang cố thuyết phục? Có phải một kiểu như quan tòa ở Solara? Một bồi thẩm đoàn? Một chủ tịch hội đồng? Đấng tối cao? Ai sẽ là người quyết định thắng bại?"

"Trên hành trình cháu đã chứng minh bản thân mình với "quan tòa" quan trọng nhất rồi."

"Là ai?"

"Con người Halla." "ok,....gì cơ?"

"Kế hoạch của Saint Dane là làm sụp đổ các lãnh địa. Loài người có căn nguồn là cái thiện. Saint Dane muốn thay đổi điều đó. Hắn muốn tạo ra một bầu không khí của sự nghi ngờ. Của sự đấu tranh triền miên, của sự tuyệt vọng tột cùng và đương nhiên cả sợ hãi. Trên mỗi lãnh địa, hắn lôi kéo những bản năng thấp kém nhất của kon người. Tham lam, kiêu ngạo, ích kỉ. Nhưng để kế hoạch đến được thành công cuối cùng, nó phải xảy ra trên phạm vi bao trùm, tức trên mọi thế giới của Halla. Đấy là lí do hắn tìm bước ngoặt của từng lãnh địa cũng là của thế giới đó. Hắn cần tìm chính xác thời điểm của mỗi lãnh địa để làm sao có được tác động tiêu cực lớn nhất với thế giới đó.Bằng việc bẻ cong vận mệnh của mỗi lãnh địa mà lẽ ra được dẫn dắt bởi những nhân cách cao đẹp của con người, hắn đẩy lãnh địa đó vào hỗn mang. Vì Solara là sự phản ánh của lòai người, linh hồn của Solara thay đổi theo những thế giới hỗn loạn ấy. Những ý nghĩ và năng lượng tốt đẹp đã tạo ra chúng ta cũng thay đổi. Cháu bây giờ có thể cảm nhận mờ nhạt những năng lượng trên Solara, bởi chúng đang yếu đi và chết dần. Thế giới hoang tàn cháu đang nhìn thấy đây là kết quả cho sự can thiệp của Saint Dane vào lẽ tự nhiên của con người."

"Vậy cháu làm sao để ngăn hắn đây?"

"Không chỉ mình cháu. Cháu và các lữ khách khác. Saint Dane đã trở thành một thực thể trên Halla. Đối với hắn, ghé thăm những giấc mơ và thì thầm lời dẫn dắt không còn nghĩa lí gì nữa. Một khi hắn tác động vào các bước ngoặt, hắn đã trở thành một phần cộng đồng họ, nhìn qua như đang giúp họ đưa ra quyết định, nhưng thực chất là đẩy họ đến thảm họa."

"Phải, cháu biết."

"Cách duy nhất để chúng ta ngăn chặn hắn là tạo ra thực thể hiện diện thực sự của chúng ta trên Halla. Chúng ta lựa chọn ra mười linh hồn và cho chúng dạng vật thể. Mỗi lãnh địa một người."

Cậu Press ngừng lại. Hẳn cậu đang nhìn biểu cảm trên khuôn mặt tôi.

"Có nghĩa gì khi cậu nói 'lựa chọn ra 10 linh hồn'?" "Cháu được sinh ra ở Solara, Bobby. Cũng như tất cả các lữ khách"

Tôi biết cậu sẽ nói vậy. Giống những gì bố mẹ đã nói với tôi. Nhưng nghe những lời ấy được nói ra nhẹ nhàng vẫn làm tôi sốc. Sâu thẳm trong tôi có lẽ vẫn mong một lời giải thích khác.

"Vậy cháu không thực sự là Bobby Pendragon" tôi chỉ đáp lại có vậy.

"Không, cháu đúng nghĩa là Bobby Pendragon ấy chứ. Chúng ta đã chọn một linh hồn mạnh mẽ, sáng suốt với đầy đủ khả năng cần thiết và cho nó một cuộc sống trên Trái đất thứ 2. Chúng ta tạo ra một gia đình để nuôi dưỡng và giáo dục linh hồn đó, dạy cho cậu ấy về thế giới cậu đang sống. Mọi lữ khách khác cũng nhận được điều tương tự. Mỗi lữ khách đều có một người dẫn dắt đến từ Solara giúp họ chuẩn bị cho cuộc chiến với Saint Dane. Đấy là lí do cậu tồn tại trong dạng vật chất như cháu. Cậu di chuyển giữa các lãnh địa, đảm bảo các lữ khách hoàn toàn sẵn sàng và cuối cùng nói cho họ nghe về số mệnh của mình."

"Bởi vậy mà Press Tilton được sinh ra"

"Không hẳn là sinh ra, giống như được tạo ra hơn. Hy vọng duy nhất kìm hãm sự tác động của Saint Dane là thực hiện kế hoạch trên với những thực thể thực sự. Nhưng thay vì chỉ chọn ra 1, chúng ta chọn 10. Sức mạnh của Saint Dane quá to lớn, không có cách nào có thể đánh bại hắn với chỉ 1 lữ khách. Hướng đi của chúng ta là để các lữ khách liên kết lại , chống lại hắn, cũng chính xác như những gì đã xảy ra."

Hàng loạt câu hỏi như bùng lên trong tâm trí tôi

"Nhưng như vậy chẳng phải cũng tệ như hành động của Saint Dane sao? Ý cháu là, linh hồn của Solara không được liên quan gì đến thực tại, phải không?"

"Cháu đúng. Bằng việc tạo ra những lữ khách, chúng ta cũng phần nào làm hao mòn Solara. Solara trở nên như bây giờ, dù sao cũng có phần của chúng ta trong đó. Những khả năng chúng ta tiết lộ cho lữ khách đều kèm theo 1 cái giá. Chúng ta dạy lữ khách cách sử dụng ống dẫn của Saint Dane. Chúng ta đánh dấu mỗi ống dẫn với biểu tượng ngôi sao và trao cho lữ khách nhẫn để liên lạc qua ống dẫn. Mỗi lữ khách cũng được khuyên nên viết lại nhật kí và gửi chúng cho phụ tá. Mỗi khi cháu bước vào ống dẫn, chúng ta đảm bảo cháu sẽ đến đúng nơi cần đến, đúng thời điểm để tiếp tục đương đầu với Saint Dane."

"Và chúng cháu có thể chữa lành cho nhau," tôi nói thêm.

"Phải, chừng nào cháu còn là con người, cháu vẫn có khả năng đó. Nhưng mỗi lần sử dụng khả năng này, một phần của Solara lại biến mất. Đó chính là cái giá phải trả. Kết quả nhận lại đã đi quá xa, Solara rơi vào tay Saint Dane không cần lấy một cuộc chiến đúng nghĩa."

"Sao cậu không nói chuyện này với các lữ khách ngay từ đầu. Chúng cháu đã có thể có cơ hội tốt hơn."

"Không, mặc cho cơ thể vật chất chúng ta có được, trong mỗi lữ khách vẫn luôn là 1 linh hồn của Solara. Cháu cư xử tự nhiên giống như những người dân trên lãnh địa bởi vì cháu chính là như vậy. Mọi việc cháu làm , mọi quyết định cháu đưa ra, đều xuất phát từ kinh nghiệm sống của một con người, với những khuyết điểm, nỗi sợ hãi và sức mạnh như mỗi con người đều có.Chúng ta dựa vào sức mạnh và tính cách của cháu để chiến thắng. Và đúng như vậy. Cháu đã nhiều lần chiến thắng, Bobby. Mỗi lần như vậy, Solara lại nhận thêm một thời gian sống mới. Nó được phục hồi không chỉ bởi cháu giữ cho mỗi lãnh địa ở đúng trạng thái tự nhiên của nó, mà phần linh hồn của riêng cháu cũng khôi phục lại sức mạnh cho chúng ta. Cháu góp phần vào chiến thắng của linh hồn toàn nhân loại."

Chúng tôi cùng rảo bước trong yên lặng. Cậu Press để tôi tự thấu giải chuỗi thông tin. Mọi chuyện dần sáng tỏ. Không thể ngờ được, nhưng nó có lí. Câu hỏi của tôi đã được trả lời. Tôi không thể nói mình thích câu trả lời nào nhưng ít ra tôi đã tiếp thu chúng.

"Cậu cần hiểu tất cả chuyện này là không thể đối với cháu" cuối cùng tôi lên tiếng. "Cậu nói cháu là một linh hồn xa xưa từ một vũ trụ tại biên ngoài của hiện thực, nhưng cháu vẫn thấy mình là Bobby Pendragon. Nghĩa là, cháu không hề có ý niệm về việc cháu là ai khác ngoài là Bobby Pendragon. Cháu đã phần nào mong chờ cậu phá lên cười và bảo cháu tất cả chỉ là 1 trò đùa và cậu không thể tin là cháu tin sái cổ vào chuyện đó."

"Cháu cảm thấy như Bobby Pendragon bởi cháu là Bobby Pendrgon."

"Thủ lĩnh lữ khách" tôi nói thêm.

"Phải, thủ lĩnh lữ khách. Trên mọi người còn lại, cháu được tạo ra để trở thành trái tim của Lữ khách. Điều này phụ thuộc vào sức mạnh trong linh hồn cháu từ rất lâu trước khi cháu đến trái đất thứ 2."

"Và rồi cháu làm mọi thứ tan tành khi giết Alexander Naymeer," tôi hạ giọng.

"Những gì cháu đã làm cũng chính là điều Saint Dane muốn cháu làm. Cháu vô tình đã giúp hắn lôi kéo phần bản chất xấu xa của con người. Trước hết là ở việc xáo trộn số phận của các lãnh địa."

"Cháu còn có thể làm gì?" tôi bật lại. "Để dados phá hủy Rayne sao?" "Phải".Ồ.

"Cháu không thể để chuyện đó xảy ra."

"Cậu hiểu, nhưng đó là cái giá. Là sự khởi động của quân domino cuối cùng. Trận chiến nổ ra, Solara rời vào tăm tối. Không chỉ bởi số tak cháu đưa tới Ibara, mà còn bởi cháu đã trao lại vũ khí cho hai tộc người Milago và Bedoowan ở Denduron, những người dùng nó để xâm lược và đô hộ bộ tộc Lowsee. Sự sụp đổ của Solara phản chiếu đúng những gì cháu làm. Cũng bởi Solara yếu đi nên chúng ta phụ thuộc vào phần linh hồn trong các lữ khách để duy trì. Cú nổ cuối cùng xảy đến khi cháu giết Alexander Naymeer. Cháu đã rơi xuống đáy vực, Solara cũng vậy. Trong sự tuyệt vọng quá mức, chúng ta đã phá hủy ống dẫn."

"Cậu và những người khác đã phá hủy ống dẫn?" tôi sốc.

"Đó là tất cả những gì chúng ta có thể. Halla sụp đổ, chúng ta thấy ngăn cản Ravinians di chuyển giữa các lãnh địa có thể làm chậm sự suy vọng. Cậu e nó đã qúa muộn. Saint Dane không còn cần đến chúng để đạt được mục đích cuối cùng. Hội tụ đã cho hắn thành công. Mỗi lãnh địa đã đang trên đà trượt dốc rồi.

Tuyệt. Giờ thì tôi thực sự ít nhiều có trách nhiệm trong việc để Saint Dane phá huỷ tất cả điều tốt đẹp của Halla và để mục tiêu xấu xa của hắn làm chủ.

"Cháu xin lỗi," tôi đáp nhẹ lời hối lỗi. Tôi còn có thể nói gì được. Lời nói này chắc chắn là không đủ, nhưng là tất cả tôi có. Tôi cảm nhận chuyển động gần chỗ mình đứng. Tôi mong đợi nhìn lên trên và 1 lần nữa bắt gặp hình ảnh trôi qua của một linh hồn. Thay vào đó tôi thấy Spader. Cậu đứng trên một mỏm đá, nhìn thẳng tôi. Trông cậu run rẩy, thật chẳng giống cậu bình thường chút nào.

"Gần giống như một cổ tích huyền ảo vậy, đúng ko cậu bạn?" cậu hỏi. "Không giống như tôi mon đợi một chút nào, thưa ngài."

Loor tiến tới sau Spader. Cô mang trên mặt ánh nhìn trống rỗng. Tôi nghĩ tình trạng của mình cũng giống như cô. Loor nhanh chóng đứng cùng các lữ khách khác: Gunny, Patrick, Kasha, Elli, Siry, Aja và Alder. Không một ai trông ổn. Lần cuối chúng tôi ở cùng nhau, mỗi người họ đều sáng lên ánh nhìn quả quyết trong mắt như muốn nói rằng họ đã sẵn sàng chiến đấu. Giờ thì trông họ như vừa nhìn thấy ma. Tôi quay sang cậu Press.

"Vậy là cháu đoán, cháu đã phá tan mọi thứ."

"Chúng ta phá tan nó, cậu lùn," Gunny nói với lên.

"Dù là thế nào" tôi đáp lại. "Không quan trọng nữa. Kết thúc rồi. Mọi thứ còn lại chỉ là việc Saint Dane quay trở lại Solara và nắm quyền kiểm soát thảm họa này."

"Đó là kế hoạch của hắn," cậu Press nói. "Một khi Halla đã trải qua bước ngoặt, thế lực đen tối bao phủ loài người sẽ tái sinh một Solara mới, khác nhiều với Solara như nó đã từng. Nó vẫn chứa đựng linh hồn của loài người, nhưng tối tăm và xấu xa. Sau đó, Saint Dane có thể dùng nó để tạo ra vật chất và một Halla hoàn toàn mới. Chính là con đường trước mắt chúng ta."

"Vậy chuyện gì sẽ xảy ra với chúng ta?" Siry hỏi lớn.

"Điều này tùy thuộc vào mọi người," cậu Press trả lời. "Mọi người có thể chấp nhận mọi thứ xảy ra như điều không thể tránh khỏi và trở thành 1 phần của Solara mới, hoặc có thể kháng cự lần cuối."

Aja thở mạnh, "Không còn lại gì nhiều để bước tiếp nữa."

Cậu Press đưa mỗi người một nụ cười ẩn. Cậu biết điều gì đó. Cậu chưa nói hết tất cả.

"Saint Dane không phải bất bại," cậu nói. "Mọi người đều nhìn thấy rồi. Mặc dù có những nhận định cao xa về bản thân, hắn cũng không phải một vị thần. Hẵn đã tạo ra nhiều lỗi lầm."

"Nhưng hắn vẫn thắng" Elli chỉ ra.

"Chưa hẳn," cậu Press gạt lại. "Vẫn còn lại một lãnh địa. Có thể nó đang trong nguy hiểm, nhưng nó chưa mất đi."

"Trái đất thứ ba," Patrick trả lời tự tin.

"Saint Dane đã gây ra một sai lầm lớn," cậu Press có phần thỏa mãn trong giọng điệu. "Một lỗi rất lớn.Nó phụ thuộc vào chúng ta có hay không dùng nó như cú đánh cuối cùng."

"Vậy chúng ta vẫn chưa kết thúc?" tôi hỏi.

Cậu Press ánh lên trong mắt 1 điểm sáng. "Cháu thực sự nghĩ cậu mang tất cả mọi người lại đây khi cậu nghĩ mọi chuyện đã xong sao?"

comB

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro