CHƯƠNG 1: KẾ HOẠCH HOÀN HẢO

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm mới hố mới nào :3

::

"Xác định được vị trí mục tiêu, ba trăm mét về phía tây bắc" một giọng nam khàn nhỏ giọng lên tiếng phá vỡ sự tĩnh lặng

"Đã rõ. Lập tức di chuyển đến địa điểm" một giọng khác trả lời, trầm mượt hơn giọng nói đầu "Hai người chúng tôi sẽ tiếp cận tòa nhà và xác nhận tình trạng mục tiêu. Những người còn lại tiếp tục ẩn mình và chakra. Di chuyển đến vị trí của từng người"

"Tên khốn đó tốt nhất nên có mặt lần này!" giọng nói thứ ba lên tiếng

"Hạ giọng xuống, tên đần"

"Đừng có ra lệnh với tớ, đồ khốn!"

"Cả hai người câm cmn miệng lại!" giọng nói thứ tư rít lên, là một giọng nữ

Haruno Sakura đảo mắt khi nghe mấy câu nói nhỏ sáo rỗng từ tai nghe, miệng thầm mắng hai tên đồng đội đang cãi vã. Những cuộc cãi cọ và xỉ vả luôn diễn ra bất chấp việc cả hai là bạn và đã lớn to xác. Cúi thấp người sau lùm cây,rút hết chakra vào trong,hạn chế tối đa việc di chuyển. Cô ẩn kín đến mức cái cây nơi mấy con sóc ở đang chạy quanh thân cây, hoàn toàn không biết đến sự hiện diện của cô

Cô mệt mỏi lau trán, bỏ đi dòng mô hôi đang chảy xuống thái dương

Sau vài phút im lặng chờ đợi, tâm trí cô lan man nghĩ đến lý do họ ở đây. Sasuke.Họ đang theo dấu Sasuke. Hay nói đúng hơn, cố lần theo dấu vết và thất bại.

#

Sakura bước vào văn phòng Hokage,Naruto theo sau-còn hơi bất mãn vì bị kéo khỏi bữa sáng ở quán Ichikaru, để tìm vị Hokage đang nhìn ra ngoài cánh cửa sổ lớn, Jiraiya đứng cạnh bà. Dáng vẻ cả hai đều rất nghiêm trọng

Cô cúi đầu chào và gật đầu cung kính với Jiraiya. Naruto đơn giản đứng đó nhìn chằm chằm hai người. Lần đầu tiên cậu để ý được tâm trạng u ám và hành xử phù hợp với tình huống

"Ngài muốn nói với chúng tôi chuyện gì,Hokage-sama?" cô ngập ngừng hỏi

Tsunade quay lại nhìn họ, không chắc nên nói thế nào "Uh" bà mở lời "Có thông tin được chuyển đến từ các nước khác. Ta muốn bàn bạc với hai người"

"Thông tin...?" Sakura cảm giác được là về chuyện gì và sợ hãi thứ cô sẽ nghe tiếp

"Là chuyện gì?" Naruo hỏi. Qua nét mặt có thể thấy rõ cậu cũng có cùng cảm giác giống người đồng đội

Tsunade nhìn Jiraiya trước khi tiếp tục. Ánh mắt người đồng đội trầm đi, mày cau lại trong suy nghĩ "Orochimaru đã chết" bà nói không cảm xúc, như thể không chắc nên biểu hiện thế nào trước sự việc.

Sakura có thể hiểu được cảm xúc lẫn lộn của hai Sannin. Orochimaru là một tên quái vật xứng đáng nhận lấy mọi cái kết tàn nhẫn, nhưng hắn ta từng là đồng đội của họ và có khi là một người bạn. Những điểm tương đồng giữa ba vị Sannin và đội bảy thật kỳ lạ. Nỗi sợ lớn nhất của Sakura là họ sẽ thua trong cuộc chiến cứu lấy bạn của mình giống như hai ninja trưởng bối đứng trước mặt. Và đó cũng là nỗi sợ lớn nhất của Naruto

"Có vẻ Uchiha Sasuke là người giết hắn"

"Thật sao!" Naruto ngạc nhiên hỏi

Jiraiya dường như để tâm lại cuộc thảo luận "Chắc chắn là thật, các nguồn tin đáng tin cậy đều khẳng định việc này"

Dạ dày Sakura thắt lại với ý nghĩa câu nói "Vậy...."

"HAHA! Tôi biết tên quái đó không thể hạ Sasuke mà!" Naruto cười tự mãn "Vậy Sasuke đang trên đường trở về Konoha, phải không?" Cậu nhìn qua lại hai vị Sannin,người nhìn cậu với nét mặt không đọc được. Nụ cười gượng lại "Phải không?"

"Không có vẻ là vậy"

Lại thêm một khoảng im lặng sững sờ. Nụ cười trên môi Sakura biến mất như ai đó tát thẳng vào mặt cô

"Ý bà là sao?" Naruto hét lên trong văn phòng yên tĩnh, khuôn mặt hoài nghi lẫn giận dữ "Sao lại không? Orochimaru đã chết, sao cậu ấy lại không quay về ?"

"Sasuke không bị Orochimaru bắt cóc,Naruto. Hay bị giữ làm tù nhân. Cậu ta rời Konoha để tìm kiếm sức mạnh. Em biết rõ điều này mà" Jiraiya lên tiếng nhắc nhở.

"Sasuke bị ảm ánh việc trả thù. Cậu ta sẽ cố truy lùng Akatsuki để giết anh trai mình,Itachi" Tsunade nói thêm

Dù Sakura và Naruto biết rõ điều này, nhưng lại tiếp tục sống tiếp với việc phủ nhận sự thật kể từ ngày người đồng đội bỏ họ đi. Bây giờ họ cay đắng buộc bản thân chấp nhận hiện thực,đối với Sasuke việc giết chết Itachi quan trọng hơn tất thảy. Cậu là một kẻ báo thù.

Nhìn qua Naruto, Sakura có thể thấy việc này khó khăn với cậu đến mức nào.Đây không phải lần đầu tiên, cô nghĩ dù cho cô có quan tâm Sasuke nhiều đến đâu, bằng cách nào đó Naruto luôn là người bị tổn thương nhiều nhất bởi sự phản bội của Sasuke. Nét mặt cậu tối dần, nghiền ngẫm, đến mức có thể ngang bằng biểu hiện của Sasuke lúc tâm trạng xấu nhất

"Tên khốn chết tiệt!" cậu gầm lên. Không biết được cậu nhắc đến tên Uchiha nào.Đột nhiên nét mặt cậu biến đổi, mắt sáng lên đầy kiên quyết "Chúng ta cần lập một trung đội và lập tức hành động! Nhiệm vụ săn lùng Akatsuki vẫn đang triển khai phải không?"

"Đúng..." Tsunade miễn cưỡng trả lời.

"Để bắt được Sasuke , cách tốt nhất là lần ra thành viên Akasuki" cậu nói. "Nói cách khác, chúng ta cần tìm Uchiha Itachi"

#

Vậy nên giờ họ ở đây, sau ba năm. Đội Kakashi được giao nhiệm vụ tuyệt mật, cấp S với mục đích duy nhất: xác định vị trí Uchiha Sasuke và đem cậu sống sót về Konoha bằng mọi cách.

Sakura không phải tên ngốc. Hokage không cử ra bốn ninja xuất sắc nhất làng Lá chỉ để làm một nhiệm vụ mang tính nhân văn -cứu người bạn lạc lối. Nhiệm vụ này được các trưởng lão hội đồng phê chuẩn vì Konoha không thể để mất huyết kế giới hạn Sharingan. Họ sẽ thuyết phục Sasuke cùng quay về, hoặc dùng vũ lực đưa cậu về Konoha nơi họ nhân tạo lại huyết kế giới hạn cho ngôi làng. Sau đó cậu sẽ bị giam cầm hoặc xử tử vì tội phản quốc.

Một sự thật tàn khốc, nhưng mọi khả năng có thể xảy ra . Thành viên đội Kakashi biết rõ việc này hơn ai hết. Tuy nhiên, bất chấp tất cả, họ sẽ làm mọi thứ trong quyền hạn để cứu Sasuke. Đánh đổi mọi thứ để thuyết phục cậu tự nguyện về làng và cứu cậu khỏi cái chết dưới danh một kẻ phản quốc mà cậu không đáng nhận lấy. Việc giảm nhẹ tội án sẽ được xem xét nếu cậu tự nguyện quay về, nhưng sẽ thẳng tay tuyên án tử nếu cậu được đưa về như một tù nhân. Tsunade đã chọn đội Kakashi cho nhiệm vụ trọng yếu này vì bà biết họ là cơ hội lớn nhất để có được kết quả tốt đẹp.

Họ đã theo dấu Akatsuki ba năm với bất cứ thông tin gì về Uchiha Itachi. Họ không phải muốn ngăn cản cuộc đối đấu giữa hai anh em, mà đơn giản là đang lợi dụng sự thật nếu họ biết Itachi ở đâu, thì Sasuke cũng sẽ ở gần đó và họ có thể chặn bắt. Một trò chơi nguy hiểm; rình rập Akatsuki, ẩn nấp trong bóng tối với hi vọng gặp được Sasuke. Đội Kakashi trở thành một đội săn nin với mục tiêu bất di bất dịch.

Đây là một kế hoạch đơn giản, nhưng tỉ lệ thành công lại rất thấp. Bất cứ khi nào có dấu vết về hoạt động của Akatsuki họ lập tức điều tra, nhưng đều không dẫn đến Uchiha Itachi hay tên đi cùng hắn Hoshigake Kisame. Họ luẩn quẩn đợi một hai ngày để xem có thể tìm được điểm hẹn của cặp mục tiêu, hay Sasuke cũng xuất hiện cùng với điểm cụt. Hầu hết mọi lần, bất kỳ thành viên Akatsuki nào có khả năng xuất hiện nhưng sau đó đều biến mất vì chúng rất giỏi trong việc xóa dấu vết,thậm chí niken của Kakashi cũng không thể lần ra.

Sakura thở dài chán chườn-chưa kể đến khó chịu-trong việc chờ đợi. Cô tự hỏi liệu Naruto có như mình. Bình thường, cậu là người tệ nhất trong mấy nhiệm vụ trinh thám nhưng vì mức độ nguy hiểm, và mức nghiêm trọng và chủ yếu là vì có liên quan đến Sasuke; cậu mới có thể kiềm mình.

Sự thiếu kiên nhẫn bắt đầu leo đến đỉnh điểm và cô cố kiềm lại cảm giác sốt ruột. Nếu Akatsuki thật sự có mặt trong khu vực chúng sẽ tìm thấy cô chỉ trong một nhịp tim nếu để lộ sơ hở. Cô nhận ra mình quên mất thời gian trong lúc suy nghĩ,và thầm mắng bản thân vì lơ là cảnh giác. Vị trí của mặt trời cho cô biết Kakashi và Sai đã đi được khoảng hai mươi phút; họ nên sớm có thứ để báo cáo. Cô thật sự hy vọng lần này họ có thêm manh mối lần theo.

Trước đây, họ từng theo đuôi được vài thành viên Akatsuki, nhưng không bao giờ bắt được tên Uchiha chết tiệt hay tên người cá. Người đàn ông này cứ như bóng ma, xuất hiện và biến mất không chút dấu vết, tên hắn được thì thầm trong góc tối của quán rượu với nỗi sợ. Cô đã không thấy hắn kể từ lúc họ được gửi đi giải cứu Gaara vào ba năm trước. Cơ bản mà nói thì đó không phải là hắn, chỉ là một phân thân, nhưng cô vẫn nhớ sự hiện diện chết chóc. Măt khác, người đi cùng hắn, Kisame có một thói quen là luôn dây vào rắc rối bất kể nơi nào họ đi qua, thường để lại cảnh tượng tàn bạo, đẫm máu phía sau. Bất chấp thiệt hại hắn gây ra,họ vẫn không thể nào theo dấu hắn.

Nếu đội Kakashi lần này vô tình đụng trúng bộ đôi khét tiếng thì quả là phép lạ. Với hồ sơ theo dõi của họ thì việc này hơi bị khó. Đợi chờ mòn mỏi, cuối cùng bộ đàm cuả cô kích hoạt với tiếng click nhỏ, giọng Kakashi vang lên trong tai.

"Tòa nhà không có người. Bất cứ ai từng đi qua đều đã biến mất. Không có thêm thông tin hoặc dấu vết. ta đoán vậy là hết" giọng nói điện tử nghe có vẻ căng thẳng lẫn mệt mỏi.

"Chết tiệt, lại nữa sao!" Naruto cáu gắt đáp

"Mau trở về điểm hẹn"

"Yeah,yeah bọn em biết rồi"

Sakura yếu ớt cúi đầu thất vọng tột độ. Cô chậm chạp đứng dậy, đầu gối đau nhức vì phải thu người,đôi bốt hằn dấu trên cặp đùi trần. Cô dũi chân xoa xoa cơ bắp "Đang trên đường đến điểm hẹn" cô nói vào míc gắn ở cổ họng và phóng người khỏi nhánh cây để gặp những người còn lại.

Trên đường đến điểm hẹn, Sakura nghĩ về đội của mình và sự thay đổi trong những năm qua. Họ là một đội kỳ quái, một nhóm liều lĩnh lúc còn nhỏ, mặc dù đến giờ họ vẫn chưa ổn định.Nhưng cũng vì vậy cô mới yêu họ. Kể cả Sai,một tên đần không có tí nhạy cảm, đã giúp đội của họ trưởng thành và thay đổi

Khi được phân cấp bậc cho nhiệm vụ hiện tại, họ nhận ra mình cần phải ngang hàng với mục tiêu nếu không sẽ không có cơ hội thắng.Sai và Kakashi dạy họ những mánh khóe thường dùng trong ANBU và cả chiêu trò của họ. Sakura và Naruto cũng đóng góp rất nhiều thứ họ học được với vị trí đệ tử của hai trong số ba Sannin huyền thoại. Sau vài tuần luyện tập vất vả, đội Kakashi khó khăn tìm ra động lực của đội và phối hợp với nhau một cách chặt chẽ

Sakura về mặt cá nhân cũng đã thay đổi,trở thành một jounnin đầy tự tin. Sau khi đội Bảy tan rã, cô nhận ra mình cần quên đi bộ phim tình cảm tuổi teen ngớ ngẩn mà mình bám lấy và học cách đứng một mình. Sau khi dễ dàng vượt qua bài kiểm tra chunnin với hai người đồng đội không biết giờ đang nơi nào, cô kết luận sức mạnh mà họ có luôn chèn ép cô và có lẽ cũng là thứ kiềm chân cô lại. Suy cho cùng một cây non không thể phát triển dưới bóng một cây cổ thụ. Hay nói đúng hơn là ba cái cây đại thụ. Không phải là cô yếu đuối, trừ việc cô thường để cảm xúc ảnh hưởng đến quyết định. Khi đứng cạnh vị ninja sao chép vĩ đại, Kyuubi junchuuriki và thiên tài tộc Uchiha, cô hoàn toàn mờ nhạt. Nhưng với những người khác cô lại là hình tượng họ muốn trở thành.

Ở tuổi mười tám, sau sáu năm tự trưởng thành và học hỏi, đệ tử của kunochi mạnh nhất thế giới,Sakura trở thành nguồn sức mạnh được tính tới. Cô có thể đấu cùng hai người đồng đội, và đôi khi họ có hơi ái ngại bởi tính khí và sức mạnh phi thường của cô. Không phải khi không Jiraiya lại gọi cô là tiểu-Tsunade.

#

Naruto là người có mặt ở điểm hẹn đầu tiên, có vẻ kích động. Sakura nhảy xuống từ cành cây, cậu cười ấm áp đến cạnh cô, khoác một tay qua vai và ngã đầu lên vai cô biết rằng họ đều thất vọng. Sakura có thể cảm thấy cậu mệt mỏi thế nào. Tất cả bọn họ đều chán nản. Nhiệm vụ dường như vô vọng này đang vắt kiệt sức từng người, nhưng họ từ chối đánh mất quyết tâm.

Di chuyển khỏi cậu, cô tháo túi đồ khỏi vai cẩu thả ném xuống nền đất, lấy chai nước nhỏ sau đó đi tới con suối gần đó khi Sai nhảy xuống khoảng đất trống từ cành cây. Cậu gật đầu với cô trước khi bỏ túi đồ mình xuống và bỏ đi lần nữa

Sakura cởi bỏ găng tay, quỳ gối bên cạnh con suối.Cảm giác mát dịu lan dần khi dòng nước lạnh chạm vào làn da nóng khi cô rửa tay và mặt, sau đó hất dòng chất lỏng ra sau gáy trước khi cúi người uống nước từ lòng bàn tay. Cô cảm nhận được sự hiện diện của Kakashi một lúc trước khi anh bước tới, nhưng không nhìn lên vì vẫn đang đổ đầy chai nước

"Giờ làm gì đây?" Naruto hỏi anh

"Chúng ta sẽ nghỉ tại đây đến khi đêm xuống, sau đó di chuyển" Kakashi thả túi đồ rồi ngồi cạnh,kéo chiếc mặt nạ khỏi mặt và bắt đầu xoa xoa cổ nhằm giãn các cơ

Cô liếc sang nhìn Kakashi và động tác tự massage tệ hại của anh, Sakura nhét chai nước vào bên hông túi. Cô đi lại phía sau anh và hạ gối, đẩy đôi tay đeo găng của anh ra khi cô đặt tay mình lên vai anh bắt đầu xoa bóp các huyệt. Anh lập tức thư giãn dưới từng cái chạm điêu luyện, cơ thể thả lỏng khi căng thẳng dần biến mất. "Em tài thật Sakura-chan" anh thở dài, tựa lưng vào cô "Ta phải làm sao nếu không có em đây?"

"Chết trong đau đớn vì cái tính ngang bướng và không chịu đến bệnh viện chữa trị"

"Hmmm, có lẽ vậy" anh thừa nhận, dựa sâu hơn nữa, ép cô tách rộng hai bên gối để điều chỉnh phù hợp với tư thế của anh. Sakura bực bội cười, đánh nhẹ sau đầu anh

Sai quay trở lại, nhìn Naruto người đang cởi trần nhún thẳng đầu xuống dòng suối sau đó hất lên hít thở không khí, rũ đầu như một con cún ướt sũng. Sakura kêu lên khi nước bắn vào mặt cô. Kakashi cười thầm; đoán trước được trò hề của Naruto nên đã đưa tay che. Anh cũng có thể giúp cô nhưng lại không vì nghĩ như vậy sẽ rất vui. Cô đè mạnh gáy anh trả đũa, chỉ làm anh cười cô nhiều hơn. Sai chuyển sự chú ý đến họ và quan sát quá trình massage một lúc. Cậu không nói gì sau đó nhìn đi chỗ khác

Không muốn bỏ lỡ cơ hội để trêu đồng đội mình,Naruto quay sang Sai bắt chước động tác của Sakura, nhướn nhướn mày gợi ý. Cả ba phá lên cười khi cậu nhận được ánh mắt cảnh cáo từ chàng nghệ sĩ. Sai tóm lấy túi đồ, bơ tên Naruto đang cười khúc khích, ngồi tựa lưng lên cây và lấy ra cuốn phác thảo

Naruto mặc áo trở lại nhưng ném cái áo khoác ngoài lên túi đồ rồi nằm dài trên đất nhét nó sau đầu với ý định ngủ trong buổi chiều muộn như một con mèo lười.

Sakura lùi lại phía sau Kakashi khi ấn xong huyệt cuối cùng "Đỡ hơn chưa?"

"Rất nhiều" anh khẽ đáp. Cô di chuyển khi tay anh chuyển động , ra hiệu cho cô ra trước mặt anh. Cô không thể tin được anh muốn đáp lễ, cơ mà cô cũng không tính từ chối. Anh bắt lấy tay kéo ngược cô ra trước đến khi lưng anh tựa lên cây. Anh nâng gối đặt chân ở hai bên hông cô và bắt đầu làm việc trên các cơ bị căng

Sáu, bốn, thâm chí là hai năm trước cô sẽ rất bối rối khi ở trong tình huống này, nhưng rất nhiều thứ đã thay đổi. Sakura biết mình là người duy nhất được phép đến gần không gian cá nhân của Ninja Sao chép.Những ngón tay mạnh mẽ của Kakashi ấn trên những điểm áp lực làm tâm trí cô đột nhiên trống rỗng. Một tiếng rên nhẹ thoát khỏi môi khi cô thả lỏng trên người anh, tất cả căng thẳng tiêu tan dưới cái chạm. Phản ứng của cô làm Sai tạm dừng bút, còn Naruto hé mở mắt nhìn qua hướng họ trước khi quay lại giấc ngủ . Kakashi chỉ thầm nhếch mép và tiếp tục. Sakura hơi ngượng trước âm thanh mình lỡ phát ra.Nhưng cô thực sự không cần kiêng dè khi ở cùng họ, cũng giống như họ khi ở cạnh cô

Có nhiều người ở Konoha, chủ yếu là các trưởng lão, nghĩ đội Kakashi có hơi quá thân mật, rằng động lực của cả đội là một đường biên thiếu chuyên nghiệp. Tuy nhiên,Tsunade, biết rằng rắc rối mang con người lại gần nhau.Và đội của họ đã phải trải qua rất nhiều việc. Qua những năm tháng khó khăn, mối liên kết giữa họ được hình thành vững chắc, không thể phá vỡ. Nó giống như chiếc chìa khóa màu nhiệm. Mặc dù luôn bị nhắc nhở, nhưng ngay cả các trưởng lão cũng không thể phủ nhận rằng đội Kakashi là một trong những đội có kỹ năng cao cấp nhất ở Konoha.

Sakura vốn không quan tâm đến việc người khác nghĩ gì. Từ rất lâu cô đã học được duy trì một mối quan hệ chuyên nghiệp chỉ đơn thuần là biểu hiện hành động bên ngoài và không thay đổi thứ mà chúng ta thực sự cảm nhận. Naruto không bao giờ làm theo luật của shinobi và sau một khoảng thời gian Sakura đưa ra quyết định, ít nhất là đối với những người cô đặt trong tim, cô cũng sẽ không nghe theo cái luật shinobi.Sai và Kakashi cũng cùng chung ý tưởng, mặc dù ở mức độ khác nhau. Họ biết họ là gì với nhau. Những người khác cứ việc biến đi nếu không thuận mắt.

Ánh mặt trời cuối hè dần hạ xuống,họ còn hai tiếng trước khi đêm tới. Sakura để mình thư giãn trên người Kakashi khi anh tiếp tục ấn các huyệt trên trên cổ và vai. Thật yên bình, lắng nghe bản nhạc của khu rừng, nhìn đồng đội thư giãn, tận hưởng buổi chiều yên tĩnh sau ngày dài mệt mỏi.

Lần đầu tiên Kakashi bỏ mặt nạ trước cả đội, Naruto chỉ có thể đứng đó há hốc mồm ngu người nhìn khuôn mặt được để lộ trong nhiều giờ. Kể cả Sai cũng khó khăn giằng co bản thân khỏi việc nhìn chằm chằm.Sakura cũng không khá gì hơn, nhưng phụ nữ luôn là người tinh mắt. Cô vốn biết Kakashi là một người điển trai. Chiếc mặt nạ nói lên tất cả, nếu để ý kỹ bạn có thể thấy được từng đường nét nửa dưới khuôn mặt. Có lẽ ngoại hình là một trong những lý do anh đeo mặt nạ vì anh không thích bị chú ý. Ngoài việc tự nguyện để lộ mặt mình, vẻ ngoài của anh không thay đổi gì nhiều trong những năm cô biết anh. Anh vẫn mặc trên người bộ đồng phục jounnin tiêu chuẩn, mái tóc bạc cuốn hút nhìn trông như không bao giờ được chải. Sakura có thử chải tóc cho anh, nhưng mái tóc cũng cứng đầu như anh vậy, từ chối rẽ theo hướng khác ngoài việc dựng thẳng bù xù

Naruto bắt đầu phát ra tiếng ngáy nhỏ và cô nhìn cậu một khoảng. Cậu nằm dài trên nền đất, chiếm không gian nhiều nhất có thể, chiếc áo cuộn lên làm lộ cơ bụng. Những nét màu tối của phong ấn Kyuubi hiện quanh rốn đối chọi với nước da rám nắng. Cũng đã được một khoảng thời gian từ lúc cậu cắt tóc và mái tóc vàng đang dần dài qua băng trán, che đi một phần râu do phong ấn Kyuubi hằn trên gò má. Cậu đã trưởng thành, chu đáo và sâu sắc hơn, thỉnh thoảng cô tự hỏi chuyện gì đã xảy ra trong ba năm rời làng khiến cậu trưởng thành đến vậy. Và cô hoàn toàn không nghi ngờ người đàn ông trẻ tuổi, luôn hành động ngốc nghếch đang nằm ườn trong rừng như một chú cún vừa được ăn no sẽ là Hokage tiếp theo.

Sakura chuyển mắt nhìn Sai. Cậu cảm thấy mắt cô đang hướng về mình liền nhìn lên,nhẹ mỉm cười sau đó quay lại với bản vẽ. Có lẽ Sai là người thay đổi nhiều nhất. Khuôn mặt nhợt nhạt, đẹp trai vẫn khá vô cảm nếu bạn không biết rõ cậu. Cậu biết được rằng nụ cười giả tạo và biệt danh không có tác dụng như trong sách viết vậy nên cậu đã thôi dùng nó. Sakura không thể tưởng tượng được sự tàn bạo mà Root đối với trẻ em, biến chúng trở thành những người lính bị chèn ép, mất đi cảm xúc, xâm hại tâm trí,nhưng Sai đang dần khá hơn với sự giúp đỡ từ họ. Những nụ cười hiếm hoi, nhưng thật lòng, dù cho cậu sẽ luôn cảm thấy cảm xúc bị kiềm hãm, nhưng cậu có thể cảm nhận được và biểu biện cảm xúc theo cách mình biết

Ngồi đó quan sát chàng nghệ sĩ sống khép kín, cố gắng nghĩ xem cậu đang nghĩ gì làm cô nhớ tới người đàn ông tóc đen giống cậu: thành viên còn thiếu của đội. Đúng vậy, họ vẫn xem Sasuke là một thành viên của đội và sẽ luôn là như vậy. Kể cả Sai,người chỉ mới gặp cậu một lần trong hoàn cảnh nguy hiểm và biết được về cậu từ những người đồng đội, vẫn cảm thấy được một mối liên kết kỳ lạ với tộc nhân Uchiha lạc lối.Họ là một gia đình và Sasuke đang lang thang trên con đường sai trái, một người con sa ngã.

Họ đã không gặp cậu trong ba năm, cô không thể ngừng tự hỏi lúc này dáng vẻ cậu như thế nào. Liệu cậu có còn đẹp trai? Chắc là có. Vẫn luôn lo nghĩ sao?Có lẽ vậy. Cao hay thấp? Cơ thể rắn chắc hay gầy yếu? Cô không biết vì người thân của cậu đã không còn để cô có thể liên tưởng,lúc gặp Itachi cô còn quá trẻ và sợ hãi để dám so sánh hai người. Cô nghe nói họ rất giống nhau nhưng vẫn chưa nhìn thẳng mặt anh vì sợ bị đôi mắt khát máu bắt mình trong ảo thuật. Liệu Sasuke cũng mang theo bầu không khí chết chóc quanh mình? Nghĩ đến đây cô liền lo lắng.

#

Mặt trời khuất dần sau đường chân trời, âm thanh khu rừng bắt đầu thay đổi khi động vật sống về đêm thức dậy rời khỏi nơi ẩn náu. Tiếng dê vang lên và cảm giác Kakashi di chuyển sau lưng làm Sakura tỉnh lại, cảm giác thật kỳ lạ khi thức dậy mà không biết mình đã rơi vào giấc ngủ.

Sakura đã ngủ quên,lưng tựa lên ngực Kakashi, khóa anh vào thân cây. Cô nhìn qua vai thấy anh đang đọc Icha Icha, khuỷu tay đặt lên đầu gối như một điểm tựa để đọc. Thấy cô chuyển người thức dậy, anh đóng sách trước khi nghiêng đầu về phía cô "Ngủ ngon chứ?"

"Xin lỗi" cô lẩm bẩm ngại ngùng, ngồi thẳng dậy "Sao thầy không chuyển em sang chỗ khác?"

"Em giữ ấm cho ta"

Cô chớp mắt "Trời có lạnh đâu"

Anh nhún vai vui vẻ cười. Sakura đảo mắt trước người đàn ông bí ẩn và đứng dậy, duỗi thẳng người. Naruto cũng làm theo cùng cái ngáp dài. Sai thì đóng cuốn phác thảo nhét nó vào lại túi đồ. Kakashi đứng lên, bỏ cuốn Icha Icha vào túi áo trước khi phủi bụi bẩn và lá khô khỏi quần.

Naruto rũ những mảnh lá vụn khỏi người và phũ áo khoác sau đó mặc vào, bước khỏi khoảng đất trống tay kéo khóa áo khoác ngoài. "Tớ đi tè đây" cậu thông báo.

"Không có chim sao cậu tè được? Cậu có ngồi xổm như con gái không?" trong nhiều giờ Sai đều không nói lời nào, nhưng lại không thể bỏ qua cơ hội chọc tức Naruto. Có lẽ là để trả đũa trò đùa massage trước đó

"Trời ạ, cậu bị ám ảnh với trym của tớ à? Tự mà chơi của mình ấy đừng có lăn tăn nghĩ về tớ nữa, đồ dở hơi"

"Ít nhất tôi cũng có cái để chơi"

Naruto đứng đó một lúc, thở hắc trước lời Sai, như thể cậu không thể tin được cái chủ đề này vẫn có thể tiếp tục. Sau đó cậu dậm chân quay trở lại, dừng trươc mặt Sai và bắt đầu mở nút quần "Để tớ cho cậu thấy ai mới là không chim, cái tên khỉ gi-"

Sakura không thể tin được tên ngốc này thực sự làm việc này trước mặt cô! Cô phóng về trước toan đấm cậu thì Kakashi can thiệp túm lấy cổ áo cậu cũng như phía trước quần. Sakura muốn dần cậu một trận nhừ tử vì dám đứng đó trong tư thế như đang vuốt ve bản thân thì Kakashi đã bắt lấy cô từ phía sau "Bỏ đi"

"Là cậu ta gây chuyện trước" Naruto càu nhàu.

Sai nhìn cậu ngây thơ "Cậu là trẻ mười hai à?"

"Im đi đồ khốn"

"Cả hai đứa im đi. Gây nhiều tiếng ồn quá rồi đó" Anh thả Naruto ra nhưng vẫn giữ Sakura một lúc để chắc cô sẽ không tấn công cậu. "Naruto, nhanh đi xử lý đi. Sau đó lập tức di chuyển" anh ra lệnh. Cuối cùng cũng buông Sakura và đeo túi đồ lên người.

Naruto gắt gỏng bước khỏi khu đất trống, lườm Sai trước khi đi. Sai lườm lại, thích thú trước khi vác túi đồ mình lên và nhảy lên cành cây gần nhất.

Sakura không thể nhịn cười. Họ đều thay đổi nhưng bằng cách nào đó vẫn như trước đây. Cô yêu họ và tuyệt không nghĩ theo hướng khác. Trừ một việc,và đó là lý do vì sao họ sẽ quay về làng đợi bất kỳ mảnh thông tin nào, cố gắng tìm kiếm lần nữa.

Kakashi bận rộn xóa dấu vết. Sakura lấy túi đồ của cô và Naruto, ném nó khi cậu quay trở lại. Cậu dễ dàng bắt được, đeo lên vai

"Nhanh nào; chúng ta càng sớm trở về tớ có thể sớm gặp Hinata-chan!"

"Tôi không biết sao cậu có được cậu ấy, với việc không ch-"

"Sai" Kakashi cảnh cáo

Naruto đảo mắt nhảy lên cành cây

Sakura nhảy lên chỗ Sai đang đứng, huých một cái và nhìn cậu khiển trách. Cậu mỉm cười sau đó nhảy theo hướng Naruto đã đi. Kakashi lặng tiếng nhảy lên cành cây cạnh cô, hai người tương đối bình thường trong đội mỉm cười với nhau thông cảm. Anh kéo mặt nạ lên nghiêng đầu ra hiệu cho cô di chuyển. Cô âm thầm vụt qua cánh rừng với Kakashi theo sau, bốn ninja làng lá biến mất trong chạng vạng.

::

Trong một hang động sâu rộng, tối đen ẩn mình sau khe núi lớn, chín thân ảnh lặng lẽ xuất hiện. Bóng người rung động kỳ lạ, không rõ hình dạng, bầu không khí quỷ dị tràn ngập hang động khi chúng đứng bất động, chờ đợi.

Một bóng đen hiện diện đứng phía trên những cái bóng còn lại. Cặp mắt rinnegan lạnh lẽo là thứ duy nhất có thể phân biệt được trong hình dáng chiếc áo choàng-nhìn quanh tám người đứng trước mặt. Hắn chậm rãi nhìn từng người trước khi lên tiếng

"Đã đến lúc bắt đầu giai đoạn cuối cùng. Chúng ta đã mất bảy năm thay vì ba năm vì đã đánh giá thấp sức mạnh riêng lẻ của từng jinchuuriki. Tuy nhiên chúng ta đã thành công trong việc bắt giữ và chiết xuất tám vĩ thú. Chỉ cần bắt được Kyuubi, đến lúc đó sức mạnh của chúng ta sẽ là tuyệt đối. Cửu vĩ sẽ là thứ khó bắt nhất, vì nó mạnh nhất trong chín vĩ thú. Theo như các ngươi đã biết, Kyuubi ẩn tại Konoha và được ninja Làng Lá bảo vệ. Lần này phải dồn hết nguồn lực để bắt lấy nếu không tất cả nỗ lực từ trước đến nay đều.....vô ích"

Cặp mắt đỏ thẳm nhíu lại trong bóng tối, vài cặp mắt cũng hướng về phía chủ nhân đôi mắt ấy.

Thủ lĩnh tiếp tục "Cho dù bọn chúng đa cảm, yếu đuối, Shinobi Konoha là người chịu trách nhiệm cho cái chết của ba người trong tổ chức. Vậy nên sẽ không dễ dàng loại bỏ đám ninja làng Lá.. Zetsu"

Một giòng trầm khàn từ người đàn ông vọng trong hang động "Uchiha Sasuke được nhìn thấy lần nữa, đang di chuyển qua các thị trấn và quốc gia nhỏ cùng với hai người. Sau khi Orochimaru chết chúng tôi nghĩ Sasuke sẽ là trở ngại cho kế hoạch, đặc biệt nếu cậu ta trở lại Làng lá. Nhưng sau ba năm có vẻ cậu ta đã không trở thành mối đe dọa như chúng tôi tưởng. Mặc dù cậu ta vẫn đang truy đuổi Itachi"

"Việc bắt Kyuubi vô cùng quan trọng" Thủ Lĩnh lên tiếng. "Qúa trình khai thác liên tục bị trì hoãn, sớm muộn phong ấn sẽ trở nên bất ổn. Itachi được giao nhiệm vụ bắt Kyuubi, bất kỳ sự can thiệp nào xảy ra vào lúc này đều khiến mọi việc thêm trở ngại. Deidara"

"Hm?"

"Ngươi và Tobi gần với vị trí Itachi và Kisame nhất" là một câu khẳng đinh.

"Đúng vậy"

"Ngươi sẽ đến hỗ trợ bọn họ việc bắt giữ Kyuubi jinchuuriki"

Cặp mắt xanh dương lạnh giá liếc nhìn hai cái bóng. Giọng nói hiện rõ sự bất mãn với mệnh lệnh "....Đã rõ"

"Việc này không cần thiết. Chúng tôi có thể bắt được vật chứa Kyuubi mà không cần hỗ trợ" giọng Itachi lặng lẽ vang lên, một chút khó chịu trong lời nói.

"Yeah, chúng tôi không cần thêm người" Kisame nói, không quan tâm đến việc che đi sự chán ghét.

"Ta không quan tâm" Thủ lĩnh lạnh lùng đáp, tất cả cặp mắt chuyển sang nhìn cặp đôi được nhắc nhở "Cả bốn người sẽ gặp mặt và lên kế hoạch hành động. Kết thúc cuộc họp"

Những bóng đen bắt đầu xáo trộn rồi biến mất từng cái một, ảo ảnh của từng người nhấp nháy như ánh nến.

"Itachi,Kisame" giọng thủ lĩnh vang lên trước bóng người còn lại

Cả hai quay sang nhìn Thủ lĩnh. Vài cặp mắt nán lại một khoảng về hướng họ trước khi tan biến, đến đi chỉ còn ba bóng người trong hang động rộng lớn.

"Hai người có biết jinchuuriki ở đâu không?" rinnegan lạnh lẽo mang màu xám như thép, không chút cảm xúc nhàm chán nhìn cặp đôi. Sự không hài lòng hiện rõ trong bầu khí xung quanh.

"Chúng tôi không biết" bóng người nhỏ trả lời,giọng nói bình tĩnh trước hàm ý đe dọa từ Thủ lĩnh

"Nếu biết chúng tôi đã nói khi ngài đưa lệnh" thân ảnh lớn hơn nói vào, cặp mắt bạc nhìn chằm chằm bóng người đứng trên cao

Bầu không khí quanh họ lạnh đi, đôi mắt sắc lạnh của Thủ lĩnh thu hẹp một cách nguy hiểm trước hình dạng to lớn của người đàn ông-cá mập. "Ngươi nên cẩn thận giọng mình, Kisame. Cả hai đã chạm đến giới hạn kiên nhẫn của ta"

Tên cá mập dịu giọng nói tiếp "Vật chứa Kyuubi đã được Sannin mang đi lẩn trốn sáu năm trước,Jiraiya. Chúng tôi không tài nào xác định vị trí ông ta.Dù có xác định được,cùng lúc chiến đâu với một jinchuuriki và một Sannin sẽ là hành động ngu ngốc. Chúng tôi đã gặp cậu ta ba năm trước, nhưng được bảo vệ cực kỳ nghiêm ngặt và lúc đó lại đang trong quá trình chiết xuất Ichibi. Phân thân của chúng tôi không thể đấu lại đám nhãi đó"

"Ta nghe đủ lý do của hai ngươi rồi" Hắn quay sang người đàn ông nhỏ hơn, người đáp lại với ánh mắt bình thản. Chủ nhân sharingan là một trong số ít người có thể nhìn thẳng vào mắt hắn trong thời gian dài "Itachi. Ngươi là người giỏi nhất và ta có lòng tin ở ngươi,một thứ không dễ dàng nhận được. Vì vậy ta mới giao cho ngươi Vĩ thú mạnh nhất. Đã gần bảy năm và ngươi liên tiếp thất bại nhiệm vụ này. Rắc rối từ gia đình ngươi gây rất nhiều trở ngại cho Akatsuki, dù vậy ngươi vẫn không giải quyết nó. Ngươi bắt đầu làm ta thất vọng và đây không phải việc khôn ngoan nên làm. Uchiha Itachi không thất bại. Đừng khiến ta bắt đầu nghĩ hướng ngược lại"

Itachi không trả lời, anh cũng không mong việc này xảy ra. Quai hàm nghiến chặt được bóng tối xung quanh che khuất

"Ta biết rõ năng lực của cả - nếu không hai ngươi đã không ởtồn tại trong tổ chức. Dễ dàng bắt được Yoni. Ta biết thứ mạnh nhất, Kyuubi là thứ khó nhất để bắt giữ và tên jinchuuriki, vật chủ của nó cũng sẽ mạnh hơn so với lần trước hai người đối đầu.. Ta cũng nhận thức được không giống với những vật chứa khác, tên này rất được quan tâm và được nhiều người bảo vệ. Đó là lý do ta cho Deidara và Tobi, hai người đó hiện không có nhiệm vụ ,nên sẽ hỗ trợ việc bắt vật chứa Uzumaki Naruto. Ngươi có sáu tháng. Nếu đến cuối kỳ hạn cả hai vẫn không thể bắt được vật chứa, ta buộc phải đánh giá lại tính hữu dụng của hai người trong tổ chức"

"Đã hiểu" Itachi đáp, giọng đều đều

Thủ Lĩnh không nói gì thêm, đơn thuần lần lượt nhìn hai người sau đó gật đầu và tan biến.

Hai thân ảnh còn lại đứng yên một lúc trước khi biến mất, và hang đá rộng lớn, lại lần nữa trống rỗng trong bóng tối bất tận.

#

Dưới tản đá lớn trồi lên nơi họ đang ngồi, Uchiha Itachi mở mắt ở vị trí thiền định, chuyển ánh mắt đỏ thẫm sang người đồng đội

Một lúc sau Kisame mở mắt, khuôn mặt cá mập liền cau có. Hắn bất mãn nhìn người đồng đội khắc kỷ "Vậy đấy. Chúng ta chết chắc"

"Bình tĩnh đi.Việc ngươi bộc phát không giúp được gì hết"

"Bình tĩnh? Người cũng nghe hắn ta nói gì rồi đấy. Hắn sẽ tiễn vong cả hai nếu chúng ta không bắt được thằng nhãi Uzumaki chết tiệt trong sáu tháng tới" Kisame với lấy Samehada và đứng phắc dậy,bực bội đi tới lui.

"Ta hiểu rõ ý của hắn giống ngươi"

"Ta biết ngươi đang bực về lời hắn nói với ngươi"

"Ta không bực"

"Xạo ler"

Itachi lờ câu bình luận. Kisame tiếp tục đi qua lại trong khi tên đồng đội vẫn ngồi yên vô cảm. "Không ổn chút nào. Ngươi có thể là Uchiha Itachi hùng mạnh nhưng Thủ lĩnh vẫn có thể dần ngươi một trận nhừ tử"

"Ta nhận thức được, Kisame"

"Vậy thì thế quái nào ngươi còn bình tĩnh được đến vậy?"

Không có câu trả lời.

Tên cá mập rên rỉ giận dữ "Còn nữa, thằng em trời đánh của người đang trên đường truy đuổi.Chúng ta không có thời gian để quan tâm đến thằng nhãi tâm thần ấy đâu"

"Những quan sát của ngươi thật vô nghĩa"

"Uh ngươi thì thiên tài rồi, mau nghĩ ra cái gì đi" Kisame có vẻ đã cằn nhằn xong liền thô bạo ngồi xuống mặt đất thô ráp.

Itachi vẫn im lặng, đầu óc thiên tài tìm kiếm giải pháp. Vật chủ Kyuubi và em trai hắn có mối liên kết vì vậy giải pháp sẽ là cùng lúc giải quyết cả hai vấn đề.

Hắn nhớ lại mọi thứ mình biết về Uzumaki Naruto và mối quan hệ của cậu ta và Sasuke. Cả hai đều ở Konoha, vì vậy đều hành động theo cảm tính hơn là đầu óc. Dễ dàng bị cảm xúc chi phối. Sasuke cố vờ theo hướng khác nhưng Itachi đã chứng minh được điều này từ lỗ hổng tình cảm giữa hai anh em.Uzumaki rõ ràng là kiểu người dễ mềm lòng, liều lĩnh và không kiểm soát được hành vi dù là những việc nhỏ nhặt.

Sasuke đang trên đường săn đuổi hắn, nhưng vẫn chưa thể tìm ra vị trí. Cậu sẽ không bao giờ lần ra trừ khi Itachi cố tình để lộ dấu vết. Hắn biết việc bắt Naruto sẽ làm em trai mình nhanh chóng tìm tới, nhưng ngay từ ban đầu việc bắt thùng chứa Kyuubi đã rất khó nhằn.

Đột nhiên Itachi nảy ra một ý nghĩa. Hắn sẽ dùng cách cuả Orochimaru. Tên rắn Sannin đã dụ Sasuke khỏi Konoha bằng cách thao túng cậu với thứ mà cậu khao khát, khiến cậu trở thành kẻ bất chấp mọi hậu quả để đạt được sức mạnh. Itachi biết mình là mục tiêu cuối cùng của em trai và không cũng không cần thiết đổ thêm dầu vào lửa. Nếu như hắn cũng có thể ép Naruto đến mức độ này, khiến cậu ta tự nguyện lao thẳng vào cái bẫy.

Phải có thứ gì đó kết nối với cả hai, thứ gì đó khiến cả hai như con thiêu thân lao vào lửa. Chúng là bạn từ thời thơ ấu, đồng đội cũ dưới trướng ninja Sao chép. Nhưng hắn không thể dùng Hatake Kakashi trong kế hoạch. Việc đối phó đứa em trai và Kyuubi đã đủ khó rồi. Hơn nữa, hắn không nghĩ thứ này sẽ tiếp đủ động lực cho cả hai.

Không,chắc chắn còn thứ gì khác, thứ gì đó quý giá với cả hai, thứ gì đó....

Bất chợt hắn nhận ra thứ mình muốn : kunoichi. Đứa con gái trong đội Hatake.

Sakura. Là tên cô ta. Tất cả những gì hắn biết là cô trở thành một y nhẫn. Tất nhiên rồi. Cô ta là kiểu người đa cảm. Từ những gì hắn thấy được, cô là một tên ninja đáng thương lẽ ra không bao giờ được phép rời khỏi học viện. Cô chính là động lực lý tưởng để nhử con mồi

Chúng sẽ điên tiết, và lao vào hắn như những con chó dại. Đúng vậy, cô kunoichi bé nhỏ sẽ là mồi nhử hoàn hảo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro