CHAP 2: PHỤC KÍCH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Chào buổi tối,Sakura-senpai" một giọng nói vui vẻ gọi từ đâu đó trên hành lang

"Chào buổi tối,Yumiko-san" Sakura đáp, vẫy tay chào nhân viên lễ tân khi cô sải bước đến phòng nhân viên trong bệnh viện. Cô cởi chiếc áo choàng trắng nhân viên cấp cao treo vào tủ. Sau đó ngồi phịch xuống chiếc ghế bành sờn cũ có lẽ đã được đặt ở đây ít nhất mười lăm năm. Cô điều chỉnh chiếc dây da trên đôi bốt cao nhưng dừng lại khi nghe âm thanh ai đó đang chạy trên hành lang

Đột nhiên Yumiko lao qua cửa, thở nặng nề vì chạy hối hả "Oh...tốt, chị vẫn ở đây! Em quên nói chị; Shizune-senpai cần nói chuyện với chị. Lẽ ra em phải nói ngay nếu gặp chị"

"Được rồi. Chị sẽ ghé qua gặp chị ấy. Cảm ơn em"

"Không có gì!" Yumiko xua tay rời khỏi phòng.

Sakura đóng tập tài liệu sau đó hướng về phía khu vực Shizune làm việc. Cô thấy Shizune trong một phòng khám nhỏ, vui vẻ- nếu Sakura không nhầm thì là-tán tỉnh- trò chuyện với bệnh nhân. Cô lịch sự gõ cửa trước khi bước vào

Shiranui Genma ngồi trên bàn khám giữa phòng, tay đặt phía sau mặt bàn đỡ lấy thân trên, chân đung đưa trước mép bàn.Sakura thề khi cô thò đầu vào phòng đã thấy Shizune vụng về lùi người khỏi Genma.Ánh mắt tự mãn trên khuôn mặt điển trai của chàng jounnin nói cô biết cô không nhìn nhầm

Chỉnh lại nét mặt, Shizune quay sang cô bác sĩ đồng nghiệp "Hey,Sakura"

"Heeeey,Sakura" tên bệnh nhân kia dài giọng

"Hey Shizune. Hey, Genma. Sức khỏe sao rồi?" cô hỏi anh,nụ cười khẩy biết rõ mọi việc hiện trên môi

"Tốt hơn bao giờ hết" anh nhe răng cười, chiếc senbon hiện giữa hai hàm răng

"Tuyệt, mặc dù đây không phải phản ứng bình thường người thường có khi nhập viện" cô đáp trả

"Ai có thể bực bội khi có y nhẫn tốt nhất ở bên chữa trị chứ?" anh nhún vai ma mãnh "Không có ý gì đâu"

"Không sao. Tôi hiểu lý do Shizune là người phù hợp nhất với anh" cô y nhẫn được nhắc tới cố không ho sặc sụa "với việc là đồng đội của anh và mọi thứ" cô kết thúc  "Anh trông không có vẻ bị thương nặng cho lắm, sao lại tới đây? Lại đâm senbon vào lưỡi  à?"

"Thực ra là tay của anh. Thứ nhỏ bé rất khó kiểm soát,senbon"

"Đúng vậy. Buồn cười là sao chuyện này cứ liên tục xảy..." Cô xém nữa cười khúc khích thì Shizune cắt ngang lời móc mỉa của họ

"Được rồi, em nghĩ chúng ta xong rồi,Genma" cô nàng tóc nâu xấu hổ lên tiếng

"Tôi đỡ hơn chưa,Bác sĩ? Tôi có được kẹo vì là bé ngoan không?" Đôi mắt nâu ấm áp nhìn Shizune đầy ánh sao-ngây thơ vô số tội

Shizune đảo mắt,đánh yêu lên tay anh "Đi ra"

Genma đứng dậy cười khúc khích, nghiêng đầu về phía người đồng đội "Gặp em trong buổi tập,Shizune-chan" anh bước khỏi phòng, nhấp nháy nụ cười thắng lợi trước Sakura "Gặp sau,Sakura"

"Gặp sau" cô đi qua phía bên kia căn phòng nhấc mình ngồi lên bàn, nhìn thẳng vào Shizune cố hết sức không phá lên cười "Anh ấy là người tốt. Không kể đến còn rất nóng bỏng" Shizune nhìn cô với ánh mắt 'Chị biết em đang nói cái gì' và Sakura cười "Em rất mừng cho chị" cô nói thêm

Shizune đỏ mắt giận dỗi nhưng cười sau một lúc "Cảm ơn em" cô nói, cuối cùng cũng thôi phủ nhận "Em muốn nói gì khác ngoài đời sống tình yêu của chị không?"

"Chị bảo Yumiko là chị muốn gặp em?"

"Oh, đúng rồi. Vụ đó"

"Chị quên đúng không? Thấy chuyện gì xảy ra khi bị xao nhãn chưa?"

"Oh,im đi" Cô xua tay thô bạo "Tsunade-sama muốn gặp em sau ca trực"

"Ngài ấy có nói làm gì không?"

"Chị nghĩ là nhiệm vụ trị thương thông thường thôi"

Sakura gật đầu. "Được rồi, em sẽ qua ngay" Cô có hơi thất vọng vì không phải là tin tức của Akatsuki. Cô quay người lại khi tới cửa, cười trêu chọc Shizune "Chúc vui với "buổi luyện tập" tối nay"

Shizune nhìn cô với ánh mắt tương tự "Em cũng vậy"

Sakura rời đi, hướng về phía tòa tháp Hokage, có hơi khó hiểu trước câu nói cuối cùng của Shizune. Có lẽ cô đoán Sakura sẽ luyện tập cùng đội tối nay-hay nói chính xác hơn, luyện tập cùng Kakashi- vì đó là việc cô thường làm vào mỗi buổi tối sau ca trực ở bệnh viện. Nhưng ý cô là sao khi nói 'Em cũng vậy?' 'Tại sao lại nói bóng nói gió trong khi việc này chả liên quan gì?

Cô gạt ý nghĩ sang bên và lập tức quên bén khi bước vào tháp Hokage

"Sư phụ muốn gặp em?"

Hokage vẫy tay gọi cô học trò đến gần,mắt vẫn tiếp tục đọc qua quyển trục, má tựa trên nắm tay. Sakura đứng trước bàn đợi Đệ ngũ lên tiếng. Tsunade đọc xong cuốn trục và ném nó sang một bên bàn trước khi nhìn lên cô đệ tự đang đứng không yên. Bà nhướn mày "Làm gì sốt ruột vậy? Có hẹn sao?"

Hôm nay mọi người bị gì mà cứ đoán mò linh tinh vậy? "Không,shishou, chỉ là em có hơi trễ với buổi tập cùng Kakashi"

Hokage cười "Em lo việc đến trễ khi gặp Kakashi? Đây có lẽ việc buồn cười nhất mà ta nghe được hôm nay"

"Em chỉ là lo thầy ấy sẽ xem như đó là chấp thuận để đến trễ hơn nếu biết em đến trễ"

"À" Hokage nói "Ta có nhiệm vụ ngắn cho em đây"

"Là gì vậy ạ?" việc này thật bất thường với thành viên trong đội Kakashi khi nhận thêm nhiệm vụ để kiếm thêm tiền trong khi đợi thông tin về Akatsuki

"Yêu cầu từ một thị trấn ở biên giới Thảo Quốc. Có vẻ một trong những trưởng lão bị ốm. Họ yêu cầu em"

Sakura ngạc nhiên "Đặc biệt chỉ định?"

"Em ngạc nhiên khi người ngoài Hỏa quốc biết mình sao?"

"Có một chút"

"Em đã tạo được chút danh tiếng cho bản thân. Em rất nổi tiếng ở Suna"

"Cái đó không giống"

"Vì em cứu mạng anh trai Kazekage? Hay vì em giết một trong những tên tội phạm khét tiếng cấp S của họ? Những việc như vậy là thứ tạo nên danh tiếng. Ta rất tự hào, em cũng nên tự hào về bản thân"

"Cảm ơn người, sư phụ"Cô mỉm cười cúi đầu trước sư phụ, má ửng hồng như màu tóc. Cô tự hào về con người mà cô trở thành, và nó làm cô hạnh phúc khi nghe được lời khen ngợi từ Tsunade huyền thoại

"Được rồi về phần nhiệm vụ"

"Vâng,Hokage-sama"

"Sẽ không đến ba ngày để tới đó, chữa bệnh cho lão già rồi trở về. Ta biết em lo lắng cho cuộc điều tra tiếp theo"

"Tất cả đều lo lắng. Đã được một tuần từ lúc bọn em quay về. Lẽ ra lúc này phải có tin tức rồi"

"Ta đồng ý. Đó là lý do chúng ta muốn em quay về sớm nhất có thể. Đây là thông tin nhiêm vụ. Em sẽ rời đi vào rạng sáng"

Sakura nhận lấy quyển trục, đọc qua chi tiết nhiệm vụ trước khi đặt nó vào túi áo vet. "Đã rõ"

"Ngủ ngon ,Sakura"

" Chúc ngủ ngon,Sư phụ" Sakura rời khỏi văn phòng, đóng cửa sau lưng mình

::

Mặt trời bắt đầu lặn khi cô tới bãi tập.Sau cuộc trò chuyện thú vị với Shizune và chàng người tình-không-mấy- bí ẩn, cùng cuộc trao đổi với Hokage đã làm cô trễ buổi tập một tiếng. Cô hi vọng Kakashi vẫn chưa đến. Sẽ không tốt cho cô nếu anh là người đến đúng giờ

Bất cứ khi nào họ trở về làng Sakura thường cả ngày làm ở bệnh viện và giành buổi tối cho việc luyện tập. Mặc dù rất hiếm khi cả đội cùng luyện tập, vậy nên tối nay chỉ có cô và Kakashi; Naruto luyện tập vào ban ngày để tối có thể ở cùng Hinata,còn Sai...à thì, thành thực mà nói cô không biết Sai ở đâu, làm gì. Cậu ta lạ lùng vậy đấy, đột ngột xuất hiện sau đó biến mất không dấu vết. Có lẽ cậu ấy có bạn gái, cô nghĩ, xém nữa cười với ý nghĩ. Không phải là cậu không hấp dẫn, chỉ là cậu ấy....cứ ngơ ngơ. Hơn nữa, nếu cậu có dính líu đến ai, Sakura sẽ biết vì chắc chắn cậu sẽ liên tục hỏi họ những câu đáng xấu hổ về hẹn hò hoặc tình dục

Sakura lập tức cảnh giác khi các giác quan lên tiếng báo động, theo sau đó một giây là tiếng whoosh và cô nhảy lên không khí, để lại năm chiếc shuriken cắm chặt trên mặt đất nơi cô vừa đứng. Cô hạ xuống cách đó vài bước chân phía bên phải và lập tức phóng kunai với độ chính xác chết người vào hướng tấn công

Một lát sau, kẻ tấn công xuất hiện từ sau hàng cây, xoay thanh kunai quanh ngón trỏ

"Thầy đến trễ"

Anh cười khẽ "Em cũng vậy"

Sakura thầm rên rỉ khi anh bắt được việc mình tới trễ "Thầy trốn trong đó bao lâu rồi?"

Vị ninja sao chép cúi người nhặt lại shuriken "Đủ lâu để thấy em nhìn ngơ ngẩn, nên ta nghĩ sẽ là dịp tốt để nhắc em không bao giờ hạ thấp cảnh gi-"

Chân Sakura đá thẳng về phía điểm mù bên đầu Kakashi quá nhanh khiến anh không thể tránh được "Thầy đang nói gì cơ?"

Kakashi xoa xoa bắp tay, thứ anh dùng để chặn cô trước khi lăn khỏi hướng nguy hiểm "Hăng hái quá nhỉ?"

Cô lấy găng tay khỏi áo, chậm rãi đeo chúng với nụ cười tinh quái trước thầy giáo cũ "Lúc nào chả vậy"

Kakashi đứng thẳng người "Vậy chúng ta bắt đầu thôi. Thể thuật?"

"Nghe có vẻ ổn"

"Sharingan hay không Sharingan?"

"Sharingan" cô tự tin trả lời "Chakra hay không chakra?"

"Tốt nhất là không chakra. Ta muốn tránh việc bị gãy xương tối nay" Anh nâng băng trán để lộ ra đồng tử đỏ thẳm

"Một chút thôi" cô phản dối "Em cần thêm tốc độ để băt kịp Sharingan. Em sẽ cố nhẹ tay"

"Nếu vậy em sẽ phải giành cả đêm để chữa trị cho ta"

"Vậy sao?"

"Khỏi bàn cãi" anh đáp, toàn tốc lao về phía cô

Họ đáp trả đòn qua lại, tấn công, né tránh, đỡ đòn và những pha tấn công ngoạn mục. Sakura rất nhanh, nhưng Kakashi luôn nhanh hơn cô một chút,đặc biệt là khi có Sharingan.Với lượng nhỏ chakra truyền vào các cơ cô dễ dàng mạnh ngang anh, nhưng cuối cùng với nhiều năm kinh nghiệm chiến đấu cùng với Sharingan, anh bắt đầu chế ngự được cô

Khi bị buộc vào thế phòng thủ, cô cố đẩy anh ra xa bằng cách dồn chakra vào chân và đập thẳng gót xuống khiến nền đất nứt ra trong bụi bẩn. Việc tránh các khối đất nhô lên làm anh mất thăng bằng. Cô tận dụng cơ hội đấm vào mặt anh. Anh càu nhàu vì đau khi tay cô đập thẳng lên cằm. Cô nhanh chóng nhảy ra trước khi anh hổi phục, biết rõ anh sẽ phản đòn, cô phóng ba shuriken và hạ mình trong tư thế chiến đấu. Một vệt mờ bạc và đen phóng về phía cô bất ngờ tránh đòn và biến mất

Cô chỉ mất dấu anh một giây nhưng cô biết mình chết chắc. Cô ghét khi anh làm vậy. Nếu bạn mất dấu ninja sao chép trong trận đấu vậy thì đảm bảo bạn sẽ nhận được một bất ngờ khó nhai

Ngay khi cô kết thúc suy nghĩ một cánh tay liền quấn chặt cổ, tay còn lại ở giữa người khóa tay cô về một phía. Đỉnh thép lạnh của thanh kunai ấn trên cổ họng cô và lồng ngực từ hai tay anh. Cô cảm nhận được hơi thở của anh phả vào tai mình "Thầy ăn gian" cô gầm gừ

Sakura biến mất trong làn khói

Kakashi ngạc nhiên khi cô phản ứng đủ nhanh để tạo ra một phân thân mà Sharingan không thể nhìn thấy. Naruto hẳn đã dạy cho cô cách tạo phân thân không cần kết ấn. Anh vẫn đang ấn tượng cho đến khi, thay vì sử dụng lối thoát để trốn sau đám cây cô lại chống nạnh xuất hiện trước mặt anh vài feet. Anh ngơ ngác nhìn cô

Cô lè lưỡi trêu anh

Anh ném kunai. Tiếng cười cô nàng y nhẫn vang lên khi cô nhảy đi. Và từ lúc đó, buổi tập "thể thuật" trở thành cuộc thi ai có thể ném và tránh nhiều vũ khí nhất khi họ chạy vào rừng cây. Vật thể đủ chủng loại bay trong không khí: shuriken,kunai,senbon, đá.... Mặc dù hầu hết trong số đó được Sakura ném khi cô cười sensei cũ

Sau vài phút, Sakura bắt đầu cảm thấy cảm thấy kiệt sức. Kakashi cũng vậy; anh chỉ có thể đuổi theo sau với Sharingan trước khi ngất giữa trận chiến vì cạn kiệt chakra

Cô nhảy xuống từ cành cây vào bãi đất trống, vẫn đang thắc mắc Kakashi ở đâu thì thấy anh ở trên cây phía bên trái. Anh phóng xuống hàng loạt shuriken và lao tới. Anh biết trước cô sẽ ở đó nên đã núp đợi cô. Cô nâng tay đỡ cú đấm, xoay người tung chân đá vào đầu anh. Anh dùng tay bắt lấy chân đúng như cô dự đoán, cô liền hạ tay lên nền đất đưa chân còn lại lên cho đòn tấn công thứ hai. Anh cũng bắt được nó với tay còn lại; như thể cô biết được. Hiện tại cô đang chống tay trên nền đất với chân xoắn lại trong tay Kakashi, và anh không còn tay để đỡ đòn. Cô nhanh chóng lên khuỷu tay vào đầu gối anh, né đầu không bị va phải đầu gối khi anh quỳ xuống

Kakashi không thể ngăn mình khụy gối, nhưng đã có thể xoay cơ thể cô quanh mình vậy nên cô nằm dưới anh, buộc cô nhận lấy tác động mạnh khi họ đổ sầm xuống nền đất thô cứng.

Cô gần như nghẹt thở khi toàn bộ trọng lượng của Kakashi đổ trên người mình và lưng đập xuống nền đất bên dưới. Nó làm cô tức điên khi anh có thể thoát khỏi bẫy của cô. Người đàn ông nhanh vật. "Ow" cô rên lên, mắt choáng váng nhìn bầu trời đêm. Cố lấy lại hơi thở và tập trung vào Kakashi người vẫn đè nặng trên thân ảnh nhỏ bé.

Anh kéo mặt nạ xuống để lộ vết bầm tím sưng tấy trên cằm. Một dòng máu khô vươn trên khóe môi bị rách. "Ow" anh nhái lại với ý "giờ thì hòa nhé". Vẻ mặt anh chỉ có thể diễn tả như đang bĩu môi

Sakura nén tiếng cười khúc khích chiêm ngưỡng tác phẩm, nhưng lại cảm thấy có lỗi khi làm anh bị thương và ngại ngùng nhìn anh. Anh cố mỉm cười để cô biết mình không giận, nhưng nhăn mày rít nhẹ khi môi kéo dài. Vết cắt rất sâu, chỉ mạnh hơn chút nữa là răng môi lẫn lộn.

Sakura chạm tay lên môi Kakashi, tay phát ra ánh sáng xanh nhạt khi dòng chakra chữa trị bắt đầu chữa lành vết thương trên khuôn mặt. Khoảng cách giữa họ chỉ cách nguồn ánh sáng mờ nhạt,Kakashi ngắm nhìn khuôn mặt được rọi sáng của cô. Chỉ mất một khắc để bằng chứng cho cuộc ẩu đả của họ biến mất. Sakura chạy ngón cái trên đôi môi lành lặn, chạm đến khóe môi lau đi dòng máu khô, mỉm cười hài lòng

Kakashi vẫn bất động, tiếp tục nhìn cô chăm chú. Bất chợt Sakura nhận ra tư thế của họ cực kỳ thân mật. Nhưng ý nghĩ lại không làm cô bận tâm như mình tưởng. Mà là cái cách Kakashi nhìn cô, như thể đang tìm kiếm gì đó, mặc dù không hẳn làm cô khó chịu nhưng cô quyết định nên di chuyển

"Thầy hơi bị nặng đấy" cô trêu phá vỡ sự im lặng ngượng ngập

Anh chớp mắt khi nghe thấy giọng sau đó nheo mắt cười trước khi chuyển khỏi người cô và đứng dậy. Cô lập tức nhớ hơi ấm trên ngực lẫn bụng.Anh hạ băng trán xuống che đi sharingan và kéo chiếc mặt nạ dính máu lên mũi. Cô nắm lấy tay anh đứng dậy, phủi bụi bẩn khỏi quần áo

Sau khi thu nhặt hết vũ khí Kakashi mới lên tiếng "Tối nay em tính làm gì nữa không?"

"Em ăn tối cùng Naruto với Hinata ở quán Ichiraki. Thầy đi không?"

Anh không trả lời ngay "Không... tối nay ta không muốn giao lưu lắm" Anh quay đi nhìn về phía rừng cây

"Thầy chả bao giờ sẵn sàng cho việc ngoại giao hết,Kakashi"

"Đúng thật" Lần nữa anh rơi vào im lặng, sau đó nói "Ngày mai em muốn luyện tập nữa không?"

"Không được. Tsunade-sama giao cho em nhiệm vụ chữa bệnh vào sáng mai. Nhiều nhất là ba ngày em mới về"

"Ah. Được rồi" Anh nở một nụ cười mà cô biết rõ là giả. "Vậy gặp em sau nhiệm vụ. Ngủ ngon,Sakura" Anh biến mất

"Ngủ ngon" cô nhỏ tiếng trả lời với màn đêm tĩnh mịch

Hôm nay thầy ấy thật kỳ lạ. Là tại cô nói gì sao? Cô nhún vai. Nếu muốn cô biết anh sẽ nói với cô. Cô gạt đi ý nghĩ rời khỏi bãi tập

#

Quán Ichiraku nằm ở trung tâm ngôi làng. Đây luôn là nơi có nhiều khả năng nhất nếu muốn tìm Naruto. Kết hợp với thực tế cậu luôn kéo bạn bè ăn ở đây và kết quả là nơi này trở thành địa điểm đội Kakashi hay tụ tập. Cô không bất ngờ khi thấy Naruto và Hinata đã ở đó từ trước, đang ngồi cạnh nhau

"Sakura-chan!" Naruto hồ hởi vẫy tay gọi, vỗ lên ghế trống cạnh mình

Lời chào từ Hinata nhẹ nhàng hơn "Chào,Sakura"

"Chào"Sakura ngồi xuống, không thấy gì lạ khi cậu không đợi cô đến mới cùng ăn, bát mì đã vơi đi một nữa. Cô nàng thừa kế Hyuuga thì lịch sự hơn đã ngồi đợi, nhưng cô chấp nhận từng miếng mì nhỏ từ Naruto gắp bằng đũa của cậu

Sakura mỉm cười trước hai người bạn. Hinata có lẽ là người duy nhất Naruto chịu chia sẻ ramen cùng. Ayame, con gái chủ tiệm, mỉm cười bước tới "Chào buổi tối,Sakura" cô ấm áp nói "Ramen tôm như mọi khi?"

"Vâng,làm ơn"

"Thêm một phần miso và ramen thịt lợn với trứng cho em!" Naruto cười toe toét giữ cái bát rỗng. "Cậu muốn ăn thêm gì nữa không Hinata-chan?"

Cô mỉm cười lắc đầu "Em ăn cùng anh được rồi, nếu được"

"Em dễ thương quá Hinata-chan" Cậu nghiêng qua hôn lên chóp mũi làm cô đỏ mặt

Sakura quay người trên ghế, tựa khuỷu tay lên quầy "Hôm nay hai cậu thế nào?"

"Rất tốt,cảm ơn cậu" Hinata đáp

Naruto nhún vai "Ah, nhàm chán như mọi khi. Luyện tập cả sáng với Sai, ăn trưa ở đây sau đó cả chiều tập cùng Lông mày sâu róm. Nhưng sau đó tớ gặp Hinata và ngày của tớ tốt hơn bao giờ hết!"

"Cậu biết Sai ở đâu không?"

"Tớ thua, không biết cậu ta ở xó nào khi không ở cùng chúng ta. Có lẽ vẽ vời hay đi đánh nhau. Cậu ta thì còn làm gì khác nữa?"

Sakura không thể tranh luận gì thêm. Cô ngồi thẳng lại khi đồ ăn được mang ra.Naruto lập tức nhét mì đầy mồm sau đó gắp một miếng nhỏ đưa qua Hinata. Sau buổi luyện tập làm cảm giác thèm ăn tăng thêm, Sakura lấy đôi đũa đặt vào trong tô mì nóng

"Cậu thì sao,Sakura?" Hinata lịch sử hỏi lại

"Bận rộn. Tớ dành cả ngày ở bệnh viện trước khi nhận nhiệm vụ cho sáng mai, sau đó đấu tập cùng Kakashi rồi đến đây" Naruto tinh quái nhìn cô. Cậu đặc biệt trông giống một con cáo khi thể hiện nét mặt này

"Buổi tập thế nào?"

"Chỉ luyện về thể thuật thôi. Tớ lỡ tay làm rách môi thầy ấy sau đó chữa lành vết thương, những thứ còn lại đều ổn. Sao nào?"

"Không sao hết"

Sakura không tin cậu. Rõ ràng cậu đang nghĩ gì đó và không chịu nói cô nghe, mặc dù có vẻ cậu có nói cho Hinata, đánh giá qua ánh mắt tương tự trên mặt cô. "Sao cũng được" Cô tập trung trở lại vào tô ramen

Họ im lặng ăn trong một lúc, thỉnh thoảng Sakura liếc qua cặp đôi ngồi cạnh

Hinata đã thay đổi rất nhiều từ ngày họ trở thành gennin. Lúc trước nếu ai đó nói cô gái nhút nhát rằng ngày nào đó cô Uzumaki Naruto sẽ nắm tay và yêu cô say đắm thì cô sẽ ngất ngay tại chỗ. Nhưng bông hoa violet tím luôn e dè giờ đây đã trở thành một người phụ nữ tự tin, chưa nói đến vô cùng xinh đẹp với mái tóc xanh đen dài, làn da trắng mịn và thân hình Sakura chỉ có thể ngưỡng mộ. Khi Naruto trở về sau ba năm và nhìn thấy Hinata, cậu lập tức bị cô cuốn hút và đã rất kinh ngạc khi biết được tình cảm mà cô đối với cậu trong nhiều năm. Naruto nghĩ mình là người đàn ông may mắn nhất còn sống và không ngần ngại thể hiện hay nói với bất kỳ ai chịu nghe. Cậu là người dễ mến, chàng trai lớ ngớ nhất mà Sakura từng gặp, một tính cách rất hiếm trong đội ngũ shinobi

"Tối nay cậu im lặng quá Sakura-chan" Naruto nhận xét rồi tọng thêm một mồm mì

Cô nhún vai "Chắc là do tớ mệt"

"Uhmm!" cậu đột nhiên lên tiếng,nhớ gì đó và nuốt xuống cục mì trước khi nói tiếp "Cậu nói Baa-chan giao nhiệm vụ cho cậu sao?"

Cô gật đầu. "Chỉ là nhiệm vụ y tế ở Thảo quốc vào sáng mai"

"Nghe có vẻ chán" câu xác định, bón cho Hinata thêm một miếng

Nhiệm vụ nhàm chán, nhưng có thêm tiền cũng tốt

Một ít nước dùng dính trên cằm Hinata, Naruto cười khúc khích sau đó cúi đầu hôn lên làm cô mỉm cười. Naruto cúi xuống lần nữa hôn lên miệng cô, sau một khoảng cậu dễ dàng kéo cô gái nhỏ bé khỏi ghế ngồi đặt cô vào lòng mình trước khi vòng tay ôm lấy thân ảnh hạ xuống thêm một nụ hôn

Hinata nhỏ tiếng kêu lên và khúc khích cười. Khi cô thoát khỏi nụ hôn mặt cô ửng đỏ như một củ cải đường "Naruto-kun....em nghĩ chúng ta làm Sakura ngại đó" cô nhẹ nhàng nói, việc họ công khai thể hiện tình cảm trước mắt cô và cả phố làm cô khó chịu hơn bất cứ thứ gì. Naruto chỉ nhe răng cười rúc mũi vào tóc cô.

Sakura mỉm cười với họ. Cô biết việc Hinata cảm thấy không thoải mái là vì mấy cái lễ nghi đã ăn sâu trong cô chứ không phải do ngại ngùng; cô ấy yêu từng giây phút bên cạnh Naruto. Tuy nhiên; điều đó vẫn không ngăn cô khỏi xấu hổ khi ai đó trên đường hú một tiếng trêu họ "Woooooo!"

Ino vẫy tay gọi họ, cánh tay mảnh dẽ khóa chặt với cánh tay rắn chắc của Chouji. Cặp đôi tiến lại gần, Sakura nhận thấy họ cũng rất hạnh phúc như đôi trai gái bên cạnh. Sẽ không ai tin một người xinh đẹp,kiêu ngạo như Ino lại yêu một người ngọt ngào, luôn quan tâm mọi người như Chouji. Nhưng giờ đây họ là một cặp. Cái chết của Assuma đã làm cô thay đổi cách nhìn cuộc sống.

"Heeeey,Trán vồ! Chào Hianata,Naruto. Có gì mới không?" Ino chào,giọng có chút khàn

"Chào mọi người" Chouji lặp lại

"Chào, heo. Chào Chouji"

"Cậu với Chouji có muốn ăn cùng bọn tớ không?" Hinata lịch sự hỏi

Chouji toan đồng ý nhưng Ino đưa tay ôm cậu siết chặt "Oh,không cảm ơn. Bọn tớ đang trên đường gặp Shikamaru ở quán barbecue. Ngày mai cậu ấy đến Suna thực hiện nhiệm vụ ngoại giao, nhưng ai cũng biết cậu ta đến đó để làm gì với cái nhiệm vụ tẻ nhạt, sa mạc nóng bỏng" cô nói bóng nói gió

"Tớ không tin được một người phụ nữ bạo lực, hống hách như vậy lại nắm được tên Shikamaru lười chảy thay" Naruto lắc đầu hoài nghi

"Tớ thì có, cậu ta giống hệt ông già cậu ấy vậy" Ino nói "Mà thôi, bọn tớ phải đi đây trước khi con gấu to lớn của tớ bắt đầu đói cồn cào" Cô ôm lấy tay Chouji, lần nữa lôi cậu xuống phố. "Gặp sau nha!" cô gọi qua vai. Chouji vẫy tay chào trước khi cặp đôi biến mất bên hướng rẽ

"Tớ cũng nên đi rồi, còn phải chuẩn bị đồ cho nhiệm vụ" Sakura nói, đứng dậy. Để tiền lên quầy. "Gặp cậu sau nhiệm vụ,Naruto. Tạm biệt,Hianata"

"Ngủ ngon Sakura. Cảm ơn vì đã ngồi cùng bọn tớ"

"Chúc vui, Sakura-chan! Đừng làm gì bậy đấy!"

"Không nói trước được!" cô vọng lại qua vai vẫy tay chúc ngủ ngon

#

Về đến nhà cô liền vào buồn tắm giành cho mình vòi hoa sen nóng dễ chịu thư giãn các cơ rồi đóng gói đồ đạc cho nhiệm vụ vào sáng mai, nhét đầy túi với vài quyển trục y tế, vài bộ đồ, đồ dùng cá nhân, áo choàng đề phòng trời mưa. Đóng gói xong, cô kiểm tra lại cửa sổ và cửa chính đã khóa chưa và ấn chakra, sau đó leo lên giường nghĩ lại những chuyện hôm nay

Nhìn qua thì cuộc sống của cô dường như hoàn hảo; có những người bạn tuyệt vời, một sự nghiệp được mọi người kính trọng và cô còn khỏe mạnh, trẻ trung. Nhưng vẫn còn vài mảnh ghép còn thiếu để hoàn thiện bức tranh hạnh phúc. Một trong số chúng là Sasuke; cô sẽ không bao giờ thấy trọn vẹn cho đến khi mảnh ghép được tìm thấy, dù tốt hay xấu. Thứ còn lại là tình yêu. Sakura có rất nhiều tình yêu; bạn bè yêu cô và cô cũng yêu họ; nhưng nó không giống với thứ tên gọi lãng mạn. Sakura tự nói với bản thân rằng mình còn trẻ, cô còn nhiều thời gian.... Nhưng cuộc đời của một shinobi; thời gian là thứ xa xỉ. Bạn phải sống trọn vẹn từng ngày và không thể đoán trước chuyện gì sẽ xảy ra, có thể ngày mai cũng chính là ngày cuối cô tồn tại.

Đôi khi cô cảm thấy ghen tị với hạnh phúc của bạn mình. Hầu như tất cả bọn họ đều đã tìm thấy nửa còn lại. Thật buồn cười khi thế hệ của cô vẫn gắn bó với nhau dù đã trải qua nhiều chuyện, giữ được tình bạn và cuối cùng là tình yêu trong vòng tròn nhỏ bé. Tenten đã cùng với Neji khi họ còn là gennin. Kể cả Shikamaru cũng tìm được người yêu với cái tính lười biếng của mình. Bất ngờ lớn nhất là Ino, người đã chứng tỏ cô không phải một người nông cạn, hời hợt như mọi người nghĩ khi thú nhận mình yêu Chouji. Người độc thân duy nhất còn lại trong nhóm bạn là cô, Lee và Sai, và có lẽ là Sasuke nữa. Lee sẽ không bao giờ có được bạn gái trừ khi cậu ta dừng cái thứ gọi tuổi trẻ cuồng nhiệt. Theo như cô biết thì Sai vẫn chưa để ý đến con gái, Sasuke thì gắn bó với thứ khác. Còn về phần cô.....cô đoán mình không có lý do gì hết. Chỉ là tình yêu vẫn chưa tìm tới cô mà thôi.

Trong những năm tháng còn nhỏ, cô tin rằng mình sẽ giành cả đời mình với Sasuke, nhưng cô dần trưởng thành và đã quên đi cái ý nghĩ bồng bột. Thật là một quyết định vô lý được một bé gái ngốc nghếch đưa ra về một chàng trai không cho cô bất cứ lý do gì để đi đến ý nghĩ như vậy. Một khi chấp nhận được sự thật, cô nhận ra sự mê đắm của mình chỉ là vì vẻ ngoài hào nhoáng, cô hoàn toàn không biết con người Sasuke . Đến khi biết rõ Sasuke, cô thấy mình quan tâm sâu sắc với chàng trai đáng thương. Sau khi cậu bỏ làng đi cô đã rất bối rối với cảm xúc nhưng cuối cùng cũng hiểu rõ đó là vì khi bạn quan tâm ai đó và thấy họ cuốn hút không có nghĩa bạn yêu họ. Nếu thật là như vậy thì cô đã đem lòng yêu hết người trong đội mình rồi

Không, sự khác biệt giữa yêu và đem lòng yêu ai đó là thứ gì đó không thể giải thích, và cô không cảm thấy nó-với bất cứ ai. Đó là lý do ở tuổi mười tám cô vẫn độc thân và thiếu kinh nghiệm. Hai năm trước cô có một mối quan hệ ngắn ngủi cùng Izumo, nhưng vì cách xa thế hệ và quan điểm, nó nhanh chóng tan rã chỉ sau vài tháng. Sau đó Sakura đã không còn cơ hội để quen ai khác, và cô nhận ra cuộc đời của cô không có chỗ cho tình cảm lãng mạn. Có lẽ khi họ đưa Sasuke trở về cô có thể thử yêu lần nữa

Cuối cùng mắt cô nặng trĩu ,tâm trí dần nhẹ khi giấc ngủ ôm lấy cô

::

Trời chỉ mới qua trưa khi Sakura đến địa điểm chỉ định. Đích đến của cô cách vài dặm so với biên giới Hỏa quốc , cả chặng đường không chút trở ngại.

Thị trấn trông lớn hơn so với cô tưởng tượng, con đường chính ồn ào và náo nhiệt. Những dãy quầy hàng xếp liên tiếp nhau tạo nên một khu chợ trời nhộn nhịp. Cô cẩn thận lách qua đám đông; cô không thích nơi đông người và những người lạ mặt đi càng lúc càng gần cô .Việc hoang tưởng cũng là bình thường đối với cách sống của cô, cẩn thận bảo vệ túi đồ và cơ thể, cô luồng lách qua đám đông cuối cùng cũng tiến được vào trung tâm thị trấn. Nơi ở của ủy viên hội đồng có thể dễ dàng xác định vì nó nằm ngay khu trung tâm thương mại. Sakura nhanh chóng đứng trước cửa ngôi nhà to lớn

Cô bước lên bậc thềm đưa tay gõ cửa. Sau vài giây một người giúp việc mở cửa nhìn cô tò mò "Tôi có thể giúp được gì, thưa cô?" người giúp việc e dè hỏi

"Xin chào.Tôi là Haruno Sakura, y nhẫn từ Konoha mà ngài hội đồng Iwasaki mời tới"

Người phụ nữ nhìn cô khó hiểu "Y nhẫn? Ở đây không có ai mời y nhẫn tới cả"

Cau mày, Sakura vội lấy ra quyển trục nhiệm vụ nhìn qua lần nữa " Sao chứ? Tôi chắc là mình đến đúng địa chỉ....đây là nhà ngài hội đồng Iwasaki phải không?"

"Đúng vậy,thư cô, nhưng ngài hội đồng không yêu cầu y nhẫn tới vì ngài ấy vẫn khỏe. Hay là cô nhận sai thông tin. Nếu cô không phiền, tôi còn việc phải làm. Chào cô" Cô ta đóng cửa trước mặt Sakura

Sakura chợt nhận ra hành vi thô lỗ của người phụ nữ. Có gì đó không đúng. Hay là sai tên? Nhưng đây là thị trấn duy nhất gần biên giới vì vậy không thể nào cô tìm sai nơi được. Sự cảnh giác thường có biến mất thay vào đó bản năng lập tức trỗi dậy. Cô lùi khỏi cánh cửa. Một cảm giác lo ngại, cảm thấy mình như bị giăng bẫy

Là một cái bẫy

Sakura căng thẳng, máu trong người lạnh đi khi cô đột nhiên nhận thấy rõ từng nguồn charka mang ý thù địch hướng về phía mình

Bất thình lình, chúng cùng lúc xuất hiện. Chúng đã ẩn mình từ nãy đến giờ, kiên nhẫn đợi cô tới. Cố gắng giấu đi sợ hãi nhưng biết rõ chúng biết cô đã nhận ra chúng. Đây không phải đám shinobi bình thường, lượng chakra lấn áp và chết chóc, và nó áp đảo cô, khiến tim cô đập dội trong lồng ngực. Cô chiến đấu giữ mình khỏi run rẩy chậm chạp quay người xác nhận mối nghi ngờ

Akasuki

Bốn người. Không ai từng sống sót khi đối đầu với bốn thành viên Akatsuki. Không một ai toàn mạng khi chống lại dù chỉ một thành viên khi họ đơn độc như Sakura

Chúng đứng thành một vòng cung, ý định đen tối xoáy xung quanh như một làn khói vô hình. Tất cả đều mặt áo choàng và đội nón rơm, nhưng Sakura nhận thấy một trong số chúng có dáng người to lớn đeo sau lưng thanh kiếm khổng lồ được quấn kỹ. Cô lập tức nhận ra hắn, Hoshigaki Kisame. Như vậy có nghĩa một trong ba người còn lại là Uchiha Itachi

Thật mỉa mai làm sao, sau bao nhiêu năm truy tìm, lúc cô gặp được chúng thì những người còn lại trong đội lại không ở đây. Cô hoàn toàn bị cô lập. Chúng đến là vì cô. Cái bẫy được thiết kế đặc biệt giành cho Sakura; tên cô đặc biệt được chỉ định

Không có thêm thời gian để suy nghĩ chúng muốn gì vì một trong số chúng bất ngờ lao về phía cô với tốc độ không tưởng. Sakura tính toán tốc độc chuyển động của hắn, hạ người xuống đúng lúc để tránh cú đấm, xoay chân đánh ngã hắn. Hắn dễ dàng tránh được xoay người khỏi đôi chân chết người. Cô nhảy lên nâng toàn tốc đuổi theo đối thủ mà chakra có thể hỗ trợ

Mọi thứ cô học được buộc phải sử dụng hết tại đây; cô sẽ cần tất cả những gì mình có nếu muốn toàn mạng thoát khỏi đây.

Đối thủ của cô ngạc nhiên khi thấy cô trực tiếp tấn công. Lấy đùi chặn cú đá khi hắn tránh cô, choáng váng bởi tác động bất ngờ phía sau lưng

Họ phản đòn qua lại, tên Akatsuki cố gắng né từng đòn tấn công chết người và đáp trả, một vài đòn cô có thể chặn được, phần còn lại thì không. Hắn bị cô rạch vài nhát từ kunai. Cuối cùng cô cũng có thể đánh bay chiếc nón rơm khỏi đầu hắn và nhìn rõ khuôn mặt được che bởi chiếc mặt nạ màu cam hình xoắn ốc với duy nhất một lỗ nhỏ bên mắt. Cô cũng nhận thấy kẻ thù không rút ra vũ khí cũng như ba tên Akatsuki còn lại vẫn đứng yên; quan sát

Sakura không biết chúng muốn gì, nhưng đừng hòng chúng lấy được gì. Nếu chúng tới để bắt cô-mục đích có khả năng nhất- vậy thì chúng sẽ phải giết cô vì cô sẽ không để chúng toại nguyện. Nếu việc giết cô là thứ mà chúng muốn, vậy thì cô sẽ khiến ít nhất một trong số chúng mạng đổi mạng

Đối thủ bất ngờ biến mất. Sakura biết rõ đây là nhẫn thuật. Cô liền nhảy lên không trung dồn chakra vào bàn chân, đập mạnh gót xuống nền đất bên dưới

Một khoảng diện tích lớn nứt ra cùng với đất bụi tốc lên làm nền đất gồ gập nơi Sakura hạ gót, những tượng đá khảm và khu thương mại sập xuống thành đống đổ nát. Toàn bộ dân làng chạy toán loạn trước cuộc tàn phá. Cô hi vọng họ có đủ thời gian để tránh đi. Sakura cảm nhận lượng chakra di chuyển dưới đất và ngạc nhiên khí hắn vẫn có thể nằm dưới lòng đất sau đòn tấn công. Cô đợi đến khi hắn trồi lên mặt đất và lên gối vào giữa người hắn khiến hắn bay xa vài mét đập mạnh vào tòa nhà phía sau chúng, để lại một lỗ lớn mang hình dạng con người trên tường. Sakura lập tức đứng cạnh hắn, tóm lấy phía sau áo choàng tên shinobi bất tĩnh và nâng hắn khỏi mặt đất. Dồn chakra vào tay cô toan ra đòn kết liễu đập nát sọ hắn thì một cơn gió bất ngờ đánh vào khiến cô bay về phía sau

Cô đập mạnh vào bức tường đối diện. Tầm nhìn rõ trở lại kịp lúc để thấy tên Akatsuki đã ném cô. Cô nhắm cú đấm vào đầu hắn khi hắn đến gần và hắn tránh đi nhưng lại phạm sai lầm khi dùng tay bắt lấy nắm đấm của cô. Hắn gầm lên vì đau khi lượng lớn chakra-trút vào tạo nên tác động mạnh làm vỡ mọi khớp xương trong bàn tay. Tay còn lại của hắn bay ra tóm chặt cổ họng cô, đâm sầm lưng cô vào tường. Việc này làm cho Sakura thấy rõ khuôn mặt dưới chiếc mũ rơm. Deidara. Cặp mắt xanh lạnh băng dưới mái tóc vàng nhạt che nửa khuôn mặt khiến hắn dễ dàng bị nhận diện. Và cả cảm giác khó chịu khi cái miệng trong lòng bàn tay hắn cắn xuống cổ cô. Nếu cô cố trốn thoát hắn sẽ xé rách cổ họng cô

Sakura đã bị bắt. Không thể nào thoát ra hố đen tử thần, cho dù có cố gắng vùng vẫy thì chẳng khác nào tự sát.Nhưng cô sẽ không dễ dàng bị hạ như vậy. Cô đã thề sẽ khiến chúng phải trả giá. Một trong số chúng đang thoi thóp, và người trước mặt thì bị thương nặng. Tay hắn căng lên run rẩy vì đau, nhưng Deidara vẫn siết chặt cổ họng cô

Một kế hoạch hình thành trong đầu, đôi mắt ánh lên với kết quả dự đoán. Hắn nheo mắt và cô ném cho hắn nụ cười khốc liệt, đẫm máu trước khi thu toàn bộ chakra còn lại,đặt toàn bộ trọng lượng ra phía sau vai, đẩy nắm đấm vào sâu lòng bàn tay hắn. Tay hắn gần như một inch cũng không di chuyển, nhưng cô nghe thấy tiếng xương còn lại ở cổ tay và cánh tay bắt đầu nứt ra khi chúng nhận thêm tác động. Hắn hung hăng gầm lên, lên gối vào bụng cô. Cô thở hổn hển nghẹn đi,nếu hắn không giữ chặt cô đã nằm xỏng xoài dưới nền đât. Khuôn mặt hắn hiện rõ tức giận vì cơn đau dữ dội, ánh mắt hung bạo đến mức cô dám chắc hắn sẽ giết chết mình ngay tại chỗ

Sakura là một trong những shinobi mạnh nhất trên thế giới và cô sẽ không chết như một tên hèn. Cô sẽ nhìn thẳng vào mắt kẻ thù và hi vọng cái chết nhanh chóng đến. Mặc dù với những gì cô vừa làm với hắn, cô không nghĩ việc này sẽ dễ dàng

Tầm nhìn cô nhòa đi khi luồng không khí bị chặn khỏi buồn phổi. Nhưng vẫn đủ tập trung nhận thấy Deidara liếc sang trái khi một bóng đen mờ xuất hiện sau hắn. Hắm trừng mắt nhìn cô lần nữa trước khi khóe môi cong lên mỉa mai cười, thô bạo siết chặt cổ họng đập mạnh cô vào tường lần nữa rồi buông tay. Sakura yếu ớt rơi xuống đất khi hắn chuyển đi, thở hổn hển cố tập trung lại tầm nhìn . Cô lập tức mong mình bị mù, vì khi nhìn lên một thân ảnh mới lờ mờ hiện ra khiến cô kinh hãi

Itachi. Cô có thể cảm nhận cặp đồng tử đỏ thẳm xoáy sâu vào cô và cô nhắm chặt mắt cố chống lại ma thuật từ đôi mắt tử thần. Nếu hắn định giết cô hắn sẽ phải dùng chính tay mình. Hắn không di chuyển, chỉ  chăm chú nhìn xuống cô như thể đang chờ đợi. Cô đã không bỏ lỡ cơ hội; nhanh chóng lôi ra thanh kunai cuối cùng đâm thẳng vào động mạch đùi hắn như lời thách thức cuối cùng. Cô đã kiệt sức vì cạn chakra, không tài nào đủ nhanh để tung thêm một đòn lên tên shinobi này. Itachi dễ dàng né được, lên gối vào bên hông khiến cô đập người xuống nằm dài trên lưng. Sakura một miệng đầy máu quằn quại cuộn tròn thành quả bóng ,việc hô hấp dần trở nên khó khăn. Nhưng cô vẫn không nhìn hắn. Chết như thế này sẽ nhanh và ít đau đớn hơn so với cái chết mà Tsukiyomi đem tới

Hắn hạ gối xuống cạnh cô, vẻ mặt hiếu kỳ mập mờ hiện trên khuôn mặt khi hắn nhìn cô. Một tiếng sột soạt nhỏ phát ra trước khi tay hắn đặt xuống gáy, đưa cô vào trạng thái bất tỉnh

Itachi chậm rãi đứng dậy, đánh giá kunochi bất tỉnh dưới chân mình. Thật bất ngờ. Hắn có hơi kích động nhưng cũng rất ấn tượnng và cả chút hứng thú trước trận đấu vừa rồi. Chúng vốn muốn tạo ra cuộc trình diễn ngoạn mục để thu hút nhiều dân làng nhất có thể, nhưng cô gái nhỏ nhắn này đã gây ra cơn chấn động lớn hơn kế hoạch. Hắn vẫn không nhìn lên khi Kisame xuất hiện sau lưng, theo sau đó là Deidara với Tobi vẫn còn bất tỉnh được vác qua vai. Mặt Deidara xanh mét; tay đau đớn run rẩy kịch liệt bất chấp việc hắn nổ lực kiểm soát và rất không vui khi phải vác tên đồng đội chỉ còn nửa cái mạng. Bốn tên Akatsuki không để tâm đến đám đông xung quanh

"Vụ này....hay đấy. Có vẻ trò chơi lần này sẽ rất thú vị, Itachi' Kisame nhìn qua kunochi bất tỉnh lần cuối rồi phá lên cười và bước đi.Deidara phẫn nộ lườm Itachi, nhưng đáng tiếc dù hắn có muốn nói gì cũng phải tạm gác lại.

"Chúng ta không muốn bất kỳ ANBU nào trong khu vực can thiệp" Itachi nói "Lời mời chỉ giành cho jinchuuriki và em trai ta. Việc thảo luận có thể đợi đến khi chúng ta rời khỏi đây"

"Hmph" Deidara lườm kunochi lần nữa và cuống đi

Itachi không chắc mình có làm gãy xương sườn của cô hay không và hắn không thể mạo hiểm để kunochi thủng phổi nếu vác cô qua vai, vậy nên hắn hạ gối nhấc bổng cô lên theo kiểu cô dâu sau đó nhẹ nhàng nhảy lên mái nhà. Tên đồng đội nhanh chóng đi theo và nhóm shinobi bí ẩn rời khỏi ngôi làng không một lần quay đầu

-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro