Cưỡng Đoạt 🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đồng tử chợt co rút, cậu còn chưa kịp phản ứng đã bị anh đẩy ngã xuống gường, anh dùng lực tay của mình để khóa chặt hai cổ tay gầy yếu của cậu, sau đó dùng tay kia xé đi chiếc áo sơ mi màu trắng trên người... cậu hoảng loạn gào thét

" Đừng... Đừng mà.... Perth.. cậu mau bình tĩnh lại đi... Buông ra

Nhưng mà anh hoàn toàn không để tâm vào lời nói của người phía bên dưới, anh chỉ một mực dùng tay còn lại mở khóa quần của cậu

" Perth... Dừng..đừng... mau dừng lại đi mà... Cầu xin cậu đó... Cứu tôi với...

Chát! Chát

" Câm miệng... Còn dám kêu cứu... Tôi nói cho cậu biết... Nếu như hôm nay tôi không chơi chết cậu thì ai cũng đừng mơ tưởng cứu cậu thoát khỏi nơi này...cậu sẽ thuộc về tôi mà thôi... Nghe rõ chưa Chimon? "

Cậu bị tát hai cái thật mạnh khiến đầu óc choáng váng, thậm chí cả máu miệng cũng rỉ ra một ít... Lúc ổn định trở lại thì anh đã cởi xong quần nhỏ... Giờ đây cậu hoàn toàn lõa thể trước mặt anh

Lúc anh tự kéo khóe mình làm lộ ra côn thịt hung dữ thô to, cậu càng hoảng sợ... Cả người vùng vẫy muốn trốn tránh nhưng vì sức nặng của người phía trên khiến cậu không thể bỏ chạy được, miệng liên tục gào thét cầu xin

" Perth... cậu đừng như vậy mà... đừng.. Làm ơn tha cho tôi đi... tôi sẽ không thích cậu nữa... Perth đừng... Ai đó cứu tôi với...làm ơn cứu tôi với "

Chát! Chát! Chát!

Lần này anh như một tên ác quỷ hung dữ hành hạ người, anh nghe lời cầu xin của cậu không hề động lòng mà ngược lại còn độc ác tát thêm ba cái nữa, khiến mặt của cậu sưng lên, hận thù cùng tình dục xâm chiếm lí trí, anh dùng miệng mình bức hôn cậu, mùi máu tanh nhẹ nhàng xông vào khóe miệng khiến anh càng thỏa mãn hơn, dùng một tay vuốt ve thân thể của cậu... Sau đó lại dừng chỗ đầu nhũ mà ngắt véo nó thật đau khiến cậu chỉ có thể kêu rên rỉ cầu xin

" Đau.. Đừng nhéo nữa... Đau quá... Cứu... Tôi "

Anh cười thật lớn, dùng sức gập đôi chân của cậu lên trước ngực để lộ cúc huyệt hồng nhạt, sau đó anh hạ lưu nói

" Mau mở mắt ra to mà nhìn tôi chơi cậu đây... Cúc hoa này... Tiểu côn thịt này... Và cả cậu sẽ là của tôi "

Nói rồi anh không đợi cậu phản kháng, cứ thế thẳng lưng đẩy côn thịt hung dữ tím đen của mình vào bên trong mà không hề bôi trơn hay chuẩn bị gì cả.... Cảm giác lúc dị vật đâm mạnh khiến hoa huyệt chảy máu... cậu đau đến nãy lên một cái thật mạnh,hai mắt trắng dã gào thét

" Aaaaa....Perth đừng mà...đau quá....ưm...."

Cúc huyệt ấm nóng mút chặt côn thịt khiến anh thỏa mái thở dài, anh theo hận thù cười hạ lưu vừa đưa đẩy vừa giữ chặt cậu nói

" Chimon... Tôi có được cậu rồi... Haha.. cậu là của tôi... Cúc huyệt này sẽ chỉ ngậm tinh dịch của của Perth Tanapon tôi thôi... cậu dám bỏ đi...Tôi sẽ chặt chân cậu "

Khoảnh khắc này đây, cơn đau đớn xâm chiếm, vết thương trên mặt cùng với những lời nói của anh khiến cậu sững sờ bàng hoàng, cả người dường như chết lặng mà buông thõng hai tay hai chân. Để mặc anh cấu xé, nước mắt chảy liên tục, cậu nhìn con thú dữ trước mắt mà không dám tin.. Đây là người mình thích

" Vô vọng... Tất cả đều vô vọng rồi Perth 555 "

Đêm đó, tại căn biệt thự của thiếu gia họ Sukumpantanasan tràn ngập trong hương vị tình dục, cùng nỗi đau đớn, tổn thương khác nhau của cả hai con người ở trên chiếc gường kia.. Một người không chịu nói, một con người nhút nhát tự ti lại vô tình tạo ra sự tình đau thương như bây giờ....

Không biết qua bao lâu, cậu dường như buông bỏ mọi thứ mà không thèm chống cự nữa, đôi mắt cứ thẫn thờ nhìn trần nhà, ở phía dưới hậu huyệt bị xâm nhập ra vào nhưng cậu mặc kệ.... cậu dường như rơi vào tuyệt vọng

Anh thì khác, sau bốn lần bắn đầy vào bên trong, dục vọng chiếm hữu qua đi, đầu óc dần tỉnh táo hơn.... Bây giờ anh có thể cảm nhận rõ được mọi chuyện... Và lúc nhìn xuống người dưới thân, khuôn mặt anh dần trắng bệch, anh vội vã rút dị vật của mình ra khỏi cơ thể người kia, sau đó nâng cậu dậy, giọng điệu lạnh lùng đầy sắc nhọn...

" Chơi mày chán thật đấy Chimon, lần đầu nhỉ cũng đúng...loại bệnh hoạn như mày ai thèm chơi ngoài tao "

Cậu im lặng nằm đó nước mắt cứ thế rơi lã chả cậu đau đớn tuột cùng lần đầu của cậu được trao cho người cậu yêu nhưng tại sao nó lại tủi nhục đến thế cậu mỉm cười tự nhiễu...

" Perth tao đã làm gì để mày ghét tao đến vậy? Hay chỉ vì như mày nói một đứa bệnh hoạn ghê tởm như tao yêu mày nên mày mới đối xử với tao như thế? "

Anh bật cười ngây dại đứng dậy khỏi chiếc gường đầy dâm mỹ kia rồi gằng giọng...

" Chimon, nếu ngày hôm đó không vì lời nói ngu xuẩn của ba mày, khiến em ấy nghĩ quẩn thì ngày hôm nay tao đã hạnh phúc ở bên thanh mai trúc mã của tao rồi. Chimon tao muốn ba mày phải trả giá cho những lời kì thị khốn nạn đó, và tao còn muốn ông ta chứng kiến tao chơi con của ông ta đến chết là như thế nào nữa cơ 555555 "

Cậu mỉm cười hai hàng nước mắt chảy dài, hoá ra nội tình là như thế...cậu không biết gì cả , cậu chỉ nhớ có lần trên đường ba cậu đã xúc phạm giới tính của một cậu thiếu niên vô cùng xinh đẹp, mặc cho cậu can ngăn nhưng ông cũng không để tâm mà chà đạp cậu ấy...từ sau ngày hôm đó cậu không còn gặp cậu ta nữa, hoá ra cậu ấy vì những lời nói của ông mà rời xa thế giới này mãi mãi, hoá ra chàng trai xinh đẹp ấy lại là người yêu của anh...anh thấy cậu cứ nằm ở đó thì quát lớn...

" Tao đưa mày về đây không phải để mày nằm đó làm món đồ chơi tình dục cho tao đâu, mau mặc quần áo vào và đi làm việc đi... "

Cậu cố gắng ngồi dậy nhặt từng mảnh vải lên, làm gì còn gọi là quần áo nữa cơ chứ vì lúc nãy anh đã xé chúng không thương tiếc rồi cơ mà anh đi đến vali của cậu thì chẳng có gì ngoài những bộ đồ thường ngày của cậu....

" Mẹ nó mày có biết mặc mặc như thế này sẽ khiến tao mất mặt thế nào không hả Chimon?"

Nói xong anh đứng dậy đi về phòng mình tầm 3 phút sau anh quay lại vứt lên gường bộ quần áo của anh giọng anh vẫn thế vẫn lạnh đến thấu cả tâm can....

" Mau mặc vào đi "

Sau khi cậu mặc quần áo gọn gàng, anh đưa cậu xuống bếp và cân dặn với quản gia rằng từ nay tất cả mọi việc trong nhà này đều do cậu làm...quản gia có chút bất ngờ vì cậu quá nhỏ bé còn căn nhà này thì vô cùng rộng lớn, người như cậu thì làm sao làm nổi cơ chứ? Nhưng quản gia cũng không dám nói gì chỉ gật gù nghe lệnh....

Cậu lê cơ thể đau đớn vì vừa bị khai phá để lau dọn, từ nhỏ đến lớn mẹ cậu chưa từng để cậu làm những việc như thế này, cậu chỉ cần chuyên tâm học tập còn lại mọi thứ bà đều làm cả, nên giờ đây cậu có chút vụng về, những món ăn cậu nấu nhìn thì có vẻ sẽ rất ngon nhưng ăn vào thì lại vô cùng dỡ tệ...cũng vì như thế mà anh đem cả bát canh hắt vào người cậu, canh rất nóng vì nó vừa được tắt bếp thì cậu đã mang lên ngay. Mẹ anh thấy vậy thì nhíu mày nhìn anh....

" Perth con làm gì vậy? Thằng bé bị phỏng cả rồi này "

Anh gằng giọng....

" Có chút chuyện cũng làm không xong, người như mày sống còn ý nghĩa gì nữa vậy Chimon?"

Mẹ anh vô cùng bực tức trước lời nói của anh liền quát...

" Perth con nói gì vậy hả? Ba mẹ dạy con ăn nói như thế từ bao giờ vậy hả? "

Anh đứng dậy đập bàn nhìn cậu, ánh mắt thù hận như muốn thiêu cháy cậu...Anh tiến đến nắm lấy bàn tay bị bỏng của cậu lôi đi trong sự can ngăn của mẹ cậu, nhưng cuối cùng bà cũng không thể cản được anh...

" Perth bỏ tao ra...tao đau...Perth mày nghe thấy không hả? Bỏ tao ra "

Anh đưa đôi mắt sắc bén nhìn cậu sau đó anh dùng dây trói cậu lại và rồi những trận đòn roi cứ thế được in hằn lên cơ thể trắng phát sáng của cậu...nhìn thấy cậu đau đớn anh vô cùng thoả mãn, anh đi đến nâng cằm cậu...

" Chimon mày có biết... nhìn thấy mày thế này tao hả dạ lắm không hả? Loại người như mày suy cho cùng cũng giống ba mày thôi...đều là một con chó không hơn không kém "

Nói xong anh bật cười đầy thú tính...

" Chimon chi bằng mày cầu xin tao đi, biết đâu tao vui sẽ buông tha cho mày thì sao? "

Cậu im lặng một lúc sau đó đưa đôi mắt căm phẫn nhìn về phía anh...

" Perth nếu mày đã hận tao đến như vậy...chi bằng mày giết chết tao đi "

Cậu vừa nói xong anh bật cười túm lấy tóc cậu...

" Giết mày hả? no I want your father to see me playing with his son, life is worse than death "

Nói xong anh mở trói cho cậu rồi cũng thoả mãn đi về phòng, còn cậu như bị chôn chân tại chỗ những vết thương do anh để lại giờ đây cũng chẳng đau bằng trái tim đang vụn vỡ thành trăm mảnh của cậu...hoá ra yêu một người nó lại đau đớn đến như vậy, cậu khóc không thành tiếng, tại sao chứ? Tại sao cậu phải chịu đau đớn đến thế này cơ chứ? Cậu chẳng làm gì cả...nhưng suy cho cùng cậu đã hoàn toàn sai khi đem trái tim mình trao cho một cơn gió....

Sáng hôm nay bầu trời lộng gió cậu mang cơ thể chằng chịt vết thương xuống bếp làm bữa sáng...ngày hôm nay do có sự giúp đỡ của mẹ anh, bà dạy cậu cách nấu và nói với cậu rất nhiều chuyện... nhìn thấy những vết thương trên người cậu bà có chút đau lòng...

" Chimon cô...cô xin lỗi "

Cậu ngạc nhiên...đường đường là một phu nhân của gia tộc Sukumpantanasan mà lại hạ mình xin lỗi người như cậu...

" Sao lại xin lỗi cháu ạ? "

" Chimon xin lỗi vì ngay từ đầu cô đã không biết ý định của Perth...và đã tiếp tay cho nó, Chimon con chịu khổ rồi "

Cậu lắc đầu nhìn bà rồi nở nụ cười thật xinh đẹp..

" Đã là nợ thì dù sao cũng chẳng thể nào trốn chạy được, là ba con sai trước nên có lẽ đây là nợ mà con phải trả không sao cả phu nhân không cần xin lỗi con đâu ạ "

Cậu bé ngốc, cậu đã trãi qua những gì mà có thể hiểu chuyện đến mức đau lòng như thế cơ chứ? Cậu có biết những đứa trẻ hiểu chuyện thường sẽ không có kết cục tốt không hả? Khi cậu đã chuẩn bị xong mọi thứ cậu do dự một lúc vì cậu không dám đi đến phòng anh, cậu sợ anh lại làm chuyện cầm thú với cậu...lần đầu khai phá nhưng không có bôi trơn hay màn dạo đầu khiến cậu vô cùng ám ảnh nên có chút sợ hãi...

Nhưng cậu chỉ là kẻ ăn người ở nên theo quy tắc phải gọi chủ nhân dùng bữa, cậu lấy hết can đam đi đến phòng anh, cậu đứng khá lâu nhưng lại không dám gõ cửa... cậu đấu tranh tâm lý rất lâu cuối cùng cũng đưa bàn tay run rẫy gõ cửa 3 tiếng gõ được vang lên...anh nhanh như một cơn gió kéo cậu vào rồi khoá cửa lại...

Anh đi đến đè lên người cậu rồi ra sức chà đạp...

" Hôm nay định câu dẫn tôi sao? Mày đúng là đỉ thoả đấy Chimon...nếu để ba mày nhìn thấy tao chơi mày thì ông ta có tức chết không nhỉ?"

Cậu nhìn anh với ánh mắt đầy ghét bỏ...

" Perth bỏ tao ra...thằng khốn "

Anh cười đầy dâm dục...

" Vậy hôm để tao làm cho mày nhớ lại thằng khốn này đã chơi mày sướng đến rên rỉ đến thế nào nhé Chimon "

Tao thề tao có nắm lá ngót trong tay thì hiểu oy  nghennnnnnn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro