ngoại truyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Onze, sau màn chào hỏi đầy mưu mô với bố ruột của anh nuôi, bố chồng anh trai mình thì thản nhiên bá vai thằng bạn thân  mà bàn kế hoạch trả thù, có thể nói, đáng để cho cô tự hào về mức độ kinh khủng. Chiếc máy quay, quà tặng của anh zai thì đúng là mồ chôn cho nhiều cảnh hay ho. Và người tặng cái máy đó cho cô , hình như thích tự đào huyệt cho mình. Video thì hiển nhiên là không chỉ có một. Cô còn phải thỏa mãn cho lương tâm mình chứ? Yêu người, thì phải yêu mình trước mà. Mà đã yêu mình, thì phải để cho mình thoải mái chứ.

- Giờ đi luôn nghe ? Gọi cả nhóm tụi mình luôn ! Mụ đó chắc giờ đang chuẩn bị quà cho anh zai tao , ông ấy gửi thiếp mờI dự tiệc đến tất cả mọi người mà , chắc giờ mụ ấy còn đang tưởng tượng viễn cảnh kế hoạch của mụ ấy thành công mỹ mãn ấy , không mở quán đâu.  Bảo tụi nó, chuẩn bị càng nhiều sơn càng tốt. Còn mắm tôm thì tý tui với ông  mua . Giám làm anh trai tui tổn thương . Tội này không thể tha được .

- Thế vụ hai ông anh bà giải quyết xong rồi hả ? Lúc bà vào phòng chủ tịch song thế nào ?

- Anh Sun vừa bảo bác đồng ý cho hủy hôn ước rồi!

- Thế hả? Vậy thì cười đi còn gì? Bà đang nhịn lắm cơ mà!

- Yeah! Tất nhiên!!! Coi như quà cho anh zai!

Nói rồi Hai đứa phi xe đi. Không biết bọn họ làm cái gì mà thấy Lyli phờ phạc cả tháng sau đó với khuôn mặt trắng nhợt nhạt xơ xác hơn bôi phấn. Còn cửa hàng quần áo của cô ta thí chính thức đeo bảng "Đóng cửa" sau khi trở thành cái bảng màu nhem nhuốc, và đống quần áo hàng hiệu thì lẫn mùi khăm khẳm không bột giặt nào tẩy sạch.

Đấy có phải là hành vi phá hoại tài sản không nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro