13. End

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chimon tỉnh dậy, không còn thấy lạnh nữa. Xung quanh cậu màu lam bao phủ. Ấm áp quá! Căn phòng màu lam thanh thản quá! Chimon nhìn sang bên cạnh: Anh đang ôm cậu như khi cậu vừa yên giấc sau bao ngày mệt mỏi.

Nhìn thấy Chimon mở mắt, Perth mới yên tâm. Chimon đã sốt li bì suốt nửa ngày. Perth áp tay lên trán cậu , chỉ để biết cậu đã hạ cơn sốt.

- Em tỉnh rồi. Mệt lắm không em? Anh pha sữa nhé?

Chimon lắc đầu. Sốt, đúng là mệt thật.

- Em... đang ở đâu?

- Nhà anh. Nghỉ đến bao giờ khỏe anh đưa em về.

- ...

- Còn nữa, đền bù anh vụ hôm qua!

- Chuyện gì? _Chimon ngơ ngác nhìn anh.

- Giáng sinh! Em đã không đến.

- Nhưng đã qua rồi mà!

- Thế anh chưa nói à?

- Anh nói gì cơ ?

- Anh nói : Anh không chấp nhận không có quà đâu nhé! Qua rồi cũng phải tặng bù cho anh

- Kệ anh!

Chimon vùng dậy chui khỏi chăn. Nhưng tay anh kéo cậu lại, làm cậu ngã lên người anh. Mặt anh kề sát làm cậu nóng bừng. Đôi má đỏ lên nhanh như đang sốt.

- Sao mà kệ được? Anh muốn em phải làm quà của anh. Không thì em không được đi đâu hết cả!

****************

Cuối cùng, thì tối đó Perth cũng không cho Chimon về. Anh bảo cậu yếu, bắt cậu nghỉ cho khỏe. Và thì đúng là, nghỉ thật. Perth không để Chimon chạm chân xuống đất. Đi đâu thì anh cũng bế. Ngoài cái giường và lòng anh ra thì nói chung là cậu chẳng chạm vào đâu hết. Chimon ngượng ngùng không chịu thì anh ôm chặt cậu lại. Và cậu chỉ có thể từ trong vòng tay anh mà đấm loạn xạ vô vọng. Thì ốm mà lại. Bình thường đã yếu rồi, giờ thì thoát ra sao nổi? Ngậm ngùi mà dựa anh toàn tập thôi. Còn Perth thì, tất nhiên là sướng vô cùng rồi. Chứ cậu mà khỏe thì cậu có mà chịu cho anh ôm ấp một tý, đừng nói đến giữ cậu bên mình cả ngày thế này. Cái mặt, gian không để đâu cho hết.

Sáng hôm sau, Chimon đã hết sốt hẳn. Perth đèo cậu về nhà, lại tiếp tục màn dặn dò mà biết rằng có chán cậu cũng không thèm nghe.

- Nếu không nghe lời, thì anh bắt cóc em về luôn. Khỏi cho đi đâu hết! Và tối mai nhớ qua nhà anh đó . Không đến thì...

Perth kéo Chimon sát lại, đủ để cậu tái mặt mà biết chuyện gì sẽ xảy ra. Chimon luống cuống đẩy anh ra.

- Em biết rồi! Em đến, em đến mà!!!

Perth cười, thả cậu ra rồi phóng xe đi, để lại cậu nóng bừng ngó theo .

****************

Tối hôm sau.

Chimon bàng hoàng nhìn ngôi biệt thự trước mặt. Trời ơi! Chimon thấy lạnh cả xương sống! Sao ở đây cả ngày rồi mà sao giờ mới nhận ra nhà Perth to khủng khiếp cơ chứ? Hàng ô tô đổ ngay bên bờ tường kéo dài cả trăm mét. Khuôn viên rực rỡ trong ánh đèn lấp lánh. Khách khứa nườm nượp với nhũng bộ đồ đắt tiền thong thả bước vào tiền sảnh lung linh sắc màu. Chimon nuốt nước bọt, định quay lại thì một cánh tay kéo lấy nó.

- Cậu là cậu Chimon đúng không?

- Anh là..._ Chimon ngơ ngác nhìn anh chàng trước mặt trong bộ vest lịch sự.

- Tôi là Sun , trợ lý của cậu Perth .

Chimon thở phào nhẹ nhõm trong khi anh chàng Sun nhìn nó. "Dễ thương thế này thảo nào khun Perth thích mê"

- Cậu Perth bảo cậu đến thì đưa cậu đến chỗ cậu ấy. Nhanh thôi bữa tiệc sắp bắt đầu rồI .

- Bữa tiệc ????

- Thì tiệc cậu ấy chính thức thông báo chuyện của 2 người mà

Sun nói, rồi kéo tay Chimon đi, mặc kệ cậu đang chết trân không biết làm thế nào.

Trong đại sảnh Perth đang đứng giữa một đám những nàng mặt hoa mày phấn mà chịu hành hạ bởi mùi nước hoa tạp nham, ngó quanh tìm anh chàng trợ lý . Rồi mắt anh dừng lại phía sân, sáng lên. Perth nhanh chóng rời khỏi vị trí đau khổ đó tiến về phía Chimon hào hứng, giằng tay cậu ra khỏi tay Sun .

- Đáng yêu quá!

- Đừng có mà trêu em!

- Quà của anh đâu?

Chimon ớ ra. Chết rồi! Chimon đã nghĩ chuyện Perth nói cậu bắt buộc phải tặng bù quà chỉ là đang trêu cậu thế nên cậu đã quên nó . Nhưng...có nhớ thì cậu cũng làm gì có đủ tiền mua cho anh một món quà  quý giá chứ?

- Đã nói bắt buộc phải tặng bù mà . À anh biết rồi . . . Em định lấy chính thân mình làm quà tặng anh ?

- Không có! Em...uhm...

Trước bao người đang sửng sốt, Perth kéo Chimon lại, ôm chặt cậu . Mặc kệ Chimon đang lo lắng vô cùng, Perth đặt lên môi cậu nụ hôn dài . Chimon thấy tim mình đập liên hồi trong lồng ngực, nhưng tay thì bám chặt vào anh. Rồi cậu cũng quên hết xung quanh, đáp lại nụ hôn ấy. Đâu đó, vang lên tiếng một vài chiếc ly trên tay những tiểu thư rơi vỡ choang. Cả ngôi biệt thự im bặt, chỉ còn tiếng chụp hình tanh tách của cô thợ ảnh nghiệp dư - em gái yêu quý của 2 người bọn họ . Cả Perth và Chimon , hạnh phúc vô cùng.

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro