26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Theo lệnh của First, tất cả đàn em
đều tập hợp ở trong phòng. Người
nào người đó đứng ngay ngắn xếp
thành từng hàng, không dám phát ra
một âm thanh nào. Synos thì được
trói ở trên ghế, tay chân đều được
buộc chặt lại bằng sợi dây thừng,
chặt đến nỗi nó đỏ ửng cả lên. Ohm đẩy ra một chiếc xe đẩy nhỏ, nơi đó có nhiều vũ khí khác nhau, tương ứng với số đàn em đang ở đây. Đối diện với vị trí của Synos, là hình ảnh Perth đang ngồi một tay ôm xinh đẹp, một tay chống má nhìn người kia. Sau khi tất cả mọi thứ đã chuẩn bị xong, First và Ohm liền đứng đằng sau anh. Perth để em ngồi xuống ghế hôn lên má em một cái, chậm rãi đi từng bước lại người kia.

- Đại... Đại ca... Em... Cho em giải thích ạ.

- Mày muốn giải thích cái gì? Giải thích là mày dám nói những điều không đúng đắn tới người của tao? Hay là dám động chạm vào người của tao? Hả?

- Em... Lỡ dại... Đại ca tha em... Làm ơn tha cho em.

- Nếu mày sợ, thì ngay từ đầu mày đừng có làm. Tao đã nói rồi, kẻ nào không nghe lời em ấy, chính là không nghe lời tao.

- Em không... Không dám tái phạm thêm lần nào nữa đâu... Cậu... Cậu Fourth... Tôi biết lỗi rồi... Cậu tha cho tôi.

- Đừng xin xỏ nữa. Mày có quỳ lạy, cũng sẽ chẳng lấp đi sự tức giận này của tao đâu.

Chưa nghe người kia gọi mình xin tha, nhìn dáng vẻ của người kia, phút chốc em cũng không đành lòng mà muốn anh ra tay. Perth nắm lấy tóc Synos giựt ra đằng sau, mặt nghiêm nghị nhìn thẳng vào ánh mắt sợ hãi của tên này.

- Muộn rồi! Để tao cho mày biết, đụng vào người của tao là như thế nào.

Anh bước gần tới xe đẩy chọn ra một cây bóng chày, đập nhẹ vào tay mình vài cái, bước tới chỗ của Synos. Perth dùng hết sức đập gậy bóng chày vào cánh tay phải của Synos, rồi lại tiếp đến cánh tay trái và đòn cuối là nằm ở phía bụng. Bạn nhỏ nhìn từng hành động của anh, em không cảm thấy sợ anh, chỉ là thấy có chút thương cho người kia. Đập xong anh vứt gậy xuống đất, xoay người lại nhìn First với Ohm, rồi hất cằm của mình lên. First và Ohm hiểu ý, nhanh chân lại chỗ Synos, cũng chọn ra một vũ khí để trừng phạt tên nàv. Perth nhàn hạ bế em ngồi trong lòng mình, ra lệnh cho những tên đàn em đang đứng ở kia.

- Mỗi người chọn một vũ khí, đánh ba lần bất kỳ vị trí nào trên cơ thể cũng được. Lực đánh phải mạnh, không mạnh thì phải đánh lại từ đầu.

Synos nghe như thế thì như sụp đổ, đàn em của Perth có cả hơn hàng trăm người, kì này cũng biết số phận của mình. Nghe lời dặn kia, từng lượt đàn em của anh tiến tới đánh Synos, tiếng la thất thanh cũng cứ thế mà lần lượt phát ra. Nếu Synos kiềm chế bản thân mình một chút, thì có lẽ sẽ không chịu cảnh này rồi.

Chimon vừa nắm tay anh, vừa nhìn người kia đang trong tình trạng đau đớn. Lòng nhân từ khiến em cảm thấy thương, nhưng theo những gì đã làm, thì cũng thấy đáng trách. Vừa mới hơn chục người đánh, Synos đã không chịu được mà muốn gục xuống. Bạn nhỏ đã thấy tên đó đã chịu đủ, liền kéo áo anh, ánh mắt mong muốn nhìn lấy người đàn ông đang ôm mình.

- Chú, em thấy như vậy đã đủ rồi. Chú tha cho anh ta đi, hãy cho anh ta một con đường sống.

- Nhưng mà nó dám nói những điều đó với em, tôi...

- Hãy vì em, được không Perth ?

Câu nói vừa xong, là một cái phất tay được dơ lên, ám hiệu ngừng lại khi đã trừng phạt xong. Perth muốn bế em, nhưng em đã lắc đầu muốn đứng xuống, anh cũng đồng ý mà chiều theo. Chimon từ từ đi lại tên kia đang ngồi, bây giờ xung quanh toàn là một màu đỏ tươi, thân thể cũng chẳng còn chỗ nào lành lặn. Synos ngước mặt lên nhìn em, dùng chút sức còn lại để gặn ra từng chữ, trông thảm vô cùng.

- Cậu... Cậu Chimon ... Xin... Xin Tha... Tha cho tôi...

- Tôi đã nói Chimon tha cho anh, nhưng sau này biết kiềm chế bản thân một chút. Tôi có thể nhịn, nhưng người đàn ông của tôi thì không đâu Synos. Cuộc sống có kẻ này mạnh, thì sẽ có kẻ khác mạnh hơn. Đừng tái phạm thêm lần nào nữa, xem như đây là bài học mà Chimon dành cho anh.

Chimon lúc này đã đứng đằng sau em, anh bế em đi ra ngoài, nhưng trước đó còn quay lại nhìn những người còn lại.

- Đây là bài học mà mọi người nên nhớ kỹ. Chỉ có lần này, không được có lần sau, băng bó cho tên này đi First với Ohm, hai người cũng nghỉ ngơi đi.

Sau khi ở trong căn phòng hình phạt, em đã được Perth đưa lên phòng nằm nghỉ ngơi, riêng anh thì ngồi bên cạnh em. Kể từ lúc lên phòng tới giờ, anh không hề nói một câu nào cả, mà chỉ nhìn chằm chằm vào đôi mắt đen láy kia. Một lát sau, anh mới dùng hết can đảm của mình để nói với giọng hơi run run.

- Em có đau lắm không? Nếu tôi về sớm, thì mọi chuyện sẽ không như này rồi. Cũng là do tôi, tôi đã nói sẽ chăm sóc cho em, mà lại để em như này.

- Không phải do chú đâu mà. Chẳng phải lúc em cần chú nhất, chú đã xuất hiện đấy sao.

- Tôi... Hức... Tôi đúng là một kẻ không ra gì mà.

Perth rơi những giọt nước mắt, cũng chỉ vì khi nhìn những vết thương chằng chịt trên người em, tim anh như có ai đó đang bóp lấy. Xót em vô cùng. Chimon lặng lẽ lau đi thứ nước nó trên mặt anh, mà ngay cả bản thân em cũng đã chực trào từ lúc nào.

- Perth của em, em không sao. Chú đừng tự trách bản thân, chỉ có chú mới sẵn sàng làm mọi thứ vì em. Chú thật sự rất tuyệt trong lòng em, em nói thật.

Nói xong, bạn nhỏ để Perth nằm xuống, bản thân thì trèo lên bụng anh. Em cúi xuống chạm nhẹ vào môi anh, rồi chuyển sang một nụ hôn cuồng nhiệt. Một nụ hôn không chứa dục vọng, chỉ có sự chân thành và bộc lộ tâm tư từ đối phương. Perth lật người để em nằm xuống, chống tay sang hai bên vai bạn nhỏ.

- Tôi có điều này muốn nói với em, xin em hãy nhớ lấy nó. Chimon là người của Perth, là người có quyền làm mọi thứ mình thích. Em có thể nghịch ngợm hay phá phách, tôi cho phép em làm điều đấy. Perth này thương em, sẽ chiều em hết mực. Cũng đừng sợ điều gì, vì tôi sẽ chống lưng cho em. Tôi thương em, Chimon !

Chimon nhìn mắt anh một hồi lâu, mấy giọt nước trong suốt rơi lã chã sang hai bên, môi em ra sức cắn chặt lại. Bạn nhỏ chưa từng nghĩ sẽ có người nói với em những điều này, đến khi được nghe thì em không cầm lòng mình nỗi mà nức nở. Perth hít hà mùi hương trên cổ em, anh chưa từng như thế này với ai, chỉ có mỗi mình Chimon mới có thể khiến anh quan tâm đến mức độ này. Dù cho trời có sập xuống, Perth cũng nguyện dùng thân mình đỡ lấy thân thể nhỏ bé kia, miễn là anh được thấy nụ cười trên môi em là anh đã cảm thấy mãn nguyện lắm rồi. Bạn nhỏ cười nhẹ, rồi gật gật cái đầu liên tục.

- Em sẽ nhớ, chắc chắn sẽ nhớ lời chú nói mà. Chú thương em nhiều như nào, em cũng thương chú nhiều như thế. Perth cũng là của mỗi em, chỉ được của mỗi mình Chimon .

- Tôi thương em, thương bằng tất cả mà tôi có. Perth này là của mỗi mình em, của mỗi xinh đẹp lòng tôi.

Vừa mới nói xong, Perth đã cúi xuống cùng em dây dưa môi, lưỡi. Bạn nhỏ cũng chờ đợi nụ hôn này từ anh, chỉ là một nụ chứa biết bao tâm tình, biết bao sự xoa dịu trong tâm hồn của cả hai. Khoảng khắc ấy cả hai đều chợt nhận ra, đối phương chính là định mệnh của cuộc đời mình.

_________________
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ tui nha.
Mọi người bình chọn giùm tui nha.
Nay tui đăng sớm hon mọi ngày:))
🖤💛🌓

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro