27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau cái trận đấu ngày hôm đấy, vết bầm trên mặt của bạn nhỏ cũng từ từ mà mờ đi, nhưng cũng chưa hết đau hẳn. Perth lúc nào cũng chăm sóc và xử lý mấy vết thương, mỗi lần nhìn vào là anh lại cảm thấy xót đến mức phải nhăn mặt. Riêng Chimon thì khác, em vẫn chạy nhảy hồn nhiên như một đứa trẻ. Nhưng mỗi lần vô tình đụng vào vết bầm là lại nhăn mặt vì đau, thế mà vẫn cứ nô đùa với các anh lớn, anh cũng chỉ bất lực trước em.

- Xinh đẹp, đừng có chạy mà em. Coi chừng quơ tay trúng vào mặt đấy em ơi.

Hiện tại bây giờ, là một lớn một nhỏ đang chạy ở dưới sân. Người thì vô tư chơi đùa, người thì chạy theo lo lắng sợ người kia bị ngã, khung cảnh bây giờ khiến cho mọi người xung quanh phải nhịn cười. Đàn em của Perth cũng chưa quen lắm hình tượng này của anh, nhưng dù sao thì vẫn là đại ca của họ, chỉ là dưới trướng nhóc nhỏ nghịch ngợm đằng kia.

Chimon nãy giờ đang chạy theo con chim mà em vừa phát hiện ra, nó có màu khác biệt làm cho em để ý đến. Màu của nó sặc sỡ hơn những loài chim khác, nó thu hút lấy em. Nhưng bạn nhỏ chỉ muốn bắt xem rồi sẽ thả cho nó đi, chứ em chẳng làm gì nó đâu.

- Đau!

Một tiếng la nhẹ được phát ra, đích thị là bạn nhỏ đã bị té rồi. Perth chạy đằng sau thấy em té, liền hốt hoảng mà chạy tới đỡ em dậy, còn không quên lấy khăn giấy lau đi những bụi bẩn bám vào người em nữa.

- Xinh đẹp có sao không? Tôi biết thế nào em cũng sẽ ngã mà. Trầy hết da thịt trắng trẻo và mịn màng của em rồi.

Dù em ham chơi bị ngã, nhưng Perth vẫn là không dám lớn tiếng với bạn nhỏ, chỉ dám nhẹ nhàng mà nói với em. Chimon bĩu môi dưới của mình ra, nũng nịu nói với anh vài câu.

- Chim bay luôn rồi. Em muốn bắt con chim đó để xem, nhưng nó bay nhanh quá, em chạy theo không có kịp.

- Em ngoan, hay là để tôi mua cho em vài con nha.

- Nếu mua thì còn gì gọi là hiếm nữa, em không chơi nữa đâu.

Bạn nhỏ phụng phịu đi vào nhà, để Perth ngơ ngác đi theo sau em. Ohm đang ngồi ở phòng khách, thấy em trai mình bước vào anh liền giơ tay lên chào bạn nhỏ, mà hình như ai đó đã chọc em mình rồi thì phải. Anh cũng vào ngay sau đấy, dáng vẻ trông hót ha hớt hải lắm. Ohm thở dài, chuyện của người ta nên cậu cũng không xen vào.

Vừa vào phòng, bạn nhỏ theo thói quen lại hộc tủ lấy sữa mà anh đã chuẩn bị, cắm ống hút vào mà uống ừng ực. Em ngồi lên ghế xoay, vì ghế nó khá cao nên chân em không thể chạm đất được. Chân bạn nhỏ cứ đung đưa qua lại, đầu cũng lắc lư theo từng nhịp, mọi hành động của em đều được ai kia thu vào tầm mắt. Perth bước lại chỗ em đang ngồi, anh cúi người xuống để hai người cùng tầm với nhau.

- Xinh đẹp, để tôi tìm một con chim giống vậy cho em nha. Đảm bảo với em, là tôi sẽ tìm cho em một con đẹp hơn vậy nữa.

- Giờ em không muốn chơi nữa đâu, em chỉ muốn uống sữa à. Nhưng mà uống sữa xong, chú phải chơi cùng với em nha.

- Được được! Em muốn như nào tôi cũng đồng ý.

Chimon nghe thế ngoan ngoãn uống hết hộp sữa. Uống xong em đưa nó cho anh, để anh đem bỏ thùng rác giúp mình. Dĩ nhiên là anh sẽ làm giúp em, vì Perth luôn cưng chiều bạn nhỏ mà. Xong xuôi, anh bế em ngồi ở giữa giường, còn mình thì ngồi đối diện với em.

- Xinh đẹp muốn chơi trò gì đây?

- Giờ em với chú chơi cù lét. Nếu ai mà nhịn cười lâu nhất, thì người đó sẽ được kêu người kia làm gì cũng được. Chú có dám chơi với em không?

- Nếu xinh đẹp đã mời, thì tại sao tôi lại không đồng ý chứ.

Nghe câu trả lời đầy sự hóm hỉnh đấy, bạn nhỏ liền cười tít cả mắt. Perth sẽ là người cho em cù lét trước, anh đưa chân về phía em, bạn nhỏ liền đưa mấy ngón tay gãi dưới lòng bàn chân. Chimon thích thú nhìn biểu hiện của anh, em cũng không thấy anh đổi cơ mặt gì nhiều. Mãi đến một lúc lâu, anh không nhịn được mà liền rút chân lại, bạn nhỏ khoanh tay lại ngước mặt nhìn người kia.

- Em sẽ hơn cả chú luôn.

- Vậy thì em mau lại đây, để cho tôi thấy được sự lợi hại của em đi.

Chẳng cần nhiều lời, Perth liền cù lét bàn chân em. Bạn nhỏ mím chặt môi, ngăn không cho tiếng cười bật ra, người cũng không chịu được mà hơi nhúc nhích qua lại. Nhưng cũng rất nhanh em không chịu được, liền bật cười thành tiếng, chân cũng rút lại vì nhột. Chimon bật dậy, nheo mắt nhìn anh, khiến cho Perth không dám cử động.

- Chú thắng rồi! Chú muốn em làm gì cho chú đây.

- Tôi không cần em làm gì cho tôi đâu! Thứ mà tôi cần, đó chính là em.

Nói xong, Perth vuốt nhẹ má của người thương, cái má dù còn một chút vết bầm ở đấy, nhưng không thể nào che đi sự xinh đẹp này của bạn nhỏ. Chimon mỉm cười, xen lẫn trong nụ cười đó là sự tinh nghịch của một đứa nhỏ mới lớn. Em liền chỉ tay vào sau lưng anh, rồi nói lớn.

- Chú, cái gì kìa!

Perth theo phản xạ mà quay đầu lại, anh không cảm thấy gì, chỉ cảm nhận được sự mềm mại trên má mình. Thêm vào đấy là một tiếng chụt khá to. Lúc anh quay đầu lại, thì nhìn thấy Chimon đang lấy tay che miệng cười tủm tỉm.

- Nhân lúc tôi quay sang chỗ khác, liền hôn tôi vậy hả? Đáng lý ra là phải hôn môi tôi mới đúng.

- Rốt cuộc là em hay là chú mới là người bị ghẹo vậy?

- Người nào thì xinh đẹp sẽ biết ngay.

Perth đè em nằm xuống, anh đưa tay cù lét hai bên eo bạn nhỏ, khiến em nhột mà cưa quây qua lai. Tiếng cười rộn rã của cả hai cũng thế mà vang khắp phòng, ai đi ngang qua cũng sẽ phải chỉ biết cười vì đôi trẻ. Anh lâu lâu tranh thủ lúc em cười, liền chồm người hôn vào cái môi kia, mà không chỉ môi mà khắp mặt em đều được hôn.

- Từ từ đã... Em... Em nhột quá.

Nghe tiếng phát ra từ em, anh không đùa nữa mà hôn nhẹ lên trán em. Perth đột nhiên cứng đờ người, làm cho em khó hiểu. Bạn nhỏ bây giờ mặt mày đỏ ửng vì thiếu không khí, cái áo len ngắn tay cũng vì thế mà xộc xệch, kéo cao làm lộ ra cái eo thon và trắng kia. Từ khi về ở cùng với Perth, em được chăm sóc nhiều hơn, kể cả việc dùng mỹ phẩm. Điều đó cũng làm cho da dẻ em càng ngày càng mềm mại, chạm vào là chỉ có mê mẩn.

- Chú sao vậy ạ?

- Tôi... Tôi không sao! Tôi chỉ là mắc vệ sinh. Tôi xin phép em vào nhà vệ sinh một lát nhé.

- Dạ! Chú đi vệ sinh.

Perth nhanh chóng vào nhà vệ sinh, bạn nhỏ nhìn anh có vẻ gấp gáp, có lẽ là đang mắc lắm. Anh đi lại bồn rửa mặt, hứng lấy nước hất lên mặt mình liên tục, rồi chống tay lên bồn nhắm mắt lại.

- Bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh! Mày mau hạ xuống đi, em ấy còn nhỏ nên tao chẳng làm gì em ấy đâu.

Anh cứ liên tục nhẩm đi nhẩm lại câu nói ấy, rồi ngồi xuống bồn cầu để giữ bình tĩnh lại. Perth phải công nhận một điều, xinh đẹp của anh thật sự có sức hút rất mãnh liệt, đến ngay cả người như anh mà còn không thể giữ nổi bản thân mình nữa. Chimon vì nằm chờ anh mãi mà không thấy anh ra, bạn nhỏ cũng dần dần thiếp đi, em đã ngủ quên lúc nào không hay. Đến khi Perth trở lại, cũng là lúc em đã ngủ rất say rồi. Anh thấy em đã ngủ, nhẹ nhàng lại gần ngồi xuống bên cạnh vuốt lấy mái tóc mượt mà. Perth khẽ hôn lên trán em thật nhẹ, rồi thì thầm.

- Chimon , em thật sự làm cho tôi phải đứng ngồi không yên vì em, mê mẩn em. Xinh đẹp của tôi, tôi thương em, thương em rất nhiều.

_____________
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ tui nha.
Mọi người bình chọn giùm tui nha.
Cảm xúc của sốp khi viết xong chap này🌚🌝
🖤💛🌓

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro