Chương 09: Rơi xuống địa ngục

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngồi chung bàn ăn nhưng không cùng tâm trạng, hai mắt Jiyeon vô thần ngây ngốc ngồi yên vị trí thuộc về cô.

“Yeonie, ăn nhanh lên, bằng không sẽ bị trễ.” Hyomin tận lực làm cho giọng nói và tâm trạng của mình giống như bình thường. Nhưng sự thật lại kém rất nhiều.

“Hyomin unnie… em… .” Nhìn thấy trong mắt Hyomin đau lòng, lời mà Jiyeon muốn nói chợt ngừng lại,không biết nên nói như thế nào.

“Làm sao vậy?” Dáng vẻ muốn nói lại thôi của Jiyeon làm cho tim của Hyomin nhíu đau,Hyomin biết rằng trong lòng của Jiyeon bây giờ nhất định đau hơn. Có thể là Hyomin lại vô lực giúp cô đòi lại công đạo, bởi vì người đầu sỏ là em trai ruột của mình. Nếu làm lớn mọi chuyện Hyomin tin tưởng Jiyeon sẽ sống không tốt.

“Không có việc gì, Minnie… em… .” Từ ngày cô vào học,cô đã cùng Minnie cùng đi cùng về, đột nhiên nói sau này không đi cùng Minnie, nói như vậy,lời như vậy làm sao có thể bảo cô mở miệng nói nha.

“Làm sao vậy, em gái… .” Vẻ mặt EunJung lười biếng, mắt khẽ nheo lại.

Hắn nói hai chữ  ‘ em gái ’ lại làm cho tim Jiyeon sinh đau, chính mình vẫn luôn muốn nghe trong miệng Jung unnie gọi cô là  ‘ em gái ’, nhưng hôm nay xưng hô như thế chỉ làm cho cô cảm thấy đau lòng. Mình không phải là em gái, là sủng vật, là sủng vật để cho EunJung muốn làm gì thì làm.

“Thật xin lỗi, Minnie. Hôm nay em muốn đi học với Jung unnie.” Jiyeon cắn môi nói ra.

Nghe được cô nói như vậy làm cho Hyomin sững sờ.”Tại sao?” Jiyeon không phải là vẫn luôn cùng mình cùng đi học sao? Hôm nay tại sao lại không muốn?

“Không có việc gì, em chỉ là muốn đi học với Jung unnie.” Tất cả không muốn chỉ có thể nuốt tại trong bụng của mình.

“Thật không?” Rõ ràng giọng nói không tin.Ánh mắt sắc bén của Hyomin nhìn về thân ảnh lười biếng một bên. Muốn biết có phải EunJung đã làm cái gì hay không

EunJung trả lời chính là nhún vai không liên quan đến mình.

“Thật xin lỗi Minnie.” Rõ ràng không phải lỗi của mình a.

Vẻ mặt EunJung chán ghét nhìn thoáng qua Jiyeon, đứng lên liền đi ra ngoài.

Jiyeon thấy thế chỉ có thể cầm lên túi sách bước nhanh đuổi theo.”Thật xin lỗi Minnie.” Chính mình cũng không muốn  nhưng mà đúng là không có lựa chọn khác. Giờ khắc này cô phát hiện mình cách Minnie càng ngày càng xa, cách mặt đất địa ngục càng ngày càng gần.

Khóe miệng EunJung mang theo nụ cười chiến thắng.

Mà Hyomin ngẩn người kinh ngạc nhìn dáng người biến mất trong tầm mắt, vì sao chuyện lại biến thành như vậy. Jiyeon và EunJung gần nhau đây là đều EunJung vẫn muốn , có thể là thứ mình muốn không phải kết quả như thế. Mình muốn chính là Jiyeon hoàn hảo.”Chết tiệt…” Hyomin đánh mất phong độ lần đầu tiên lên tiếng chửi bới.

Xe chạy với tốc độ nhanh như bay mang theo Jiyeon chạy nhanh tới địa ngục.

Chưa từng ngồi xe chạy nhanh như vậy, Jiyeon khẩn trương đến trong lòng bàn tay tất cả đều là mồ hôi.”Jung unnie, unnie , unnie lái chậm một chút.” Tay Jiyeon dùng sức cầm lấy dây an toàn, đầu lưỡi cũng có chút thắt lại.

Nhưng mà mặt EunJung lại tươi cười. Đây chính là tốc độ mà EunJung thích nhất. Huống chi có thể ngồi xe của mình chính là cô_ sủng vật của mình.

Đột nhiên quẹo thật nhanh, xe thể thao thiếu chút nữa bay lên.

Jiyeon nhịn không được kinh hô, tim cũng đi theo lúc cao lúc thấp. Nếu như muốn cô cứ như vậy ngồi trên xe EunJung lúc tan học, thì cô sớm muộn cũng có một ngày là vì trái tim đập không được mà tử vong .

Khóe miệng khêu gợi của EunJung khẽ nhếch lên, mang theo nụ cười .”Không biết Hyomin bây giờ có phải là hối hận vạn phần không.” Bởi vì  cô gái trong lòng bàn tay của cô ta giờ đã trở thành người phụ nữ của mình nha.

Nói như vậy làm cho Jiyeonngu ngơ, Jung unnie là chán ghét mình hay là Minnie nha,hay là cả nhà người họ Hahm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro