Chương 9: Tôi Đã Có Người Đồng Đội Đầu Tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chào buổi sáng, anh đợi lâu chưa, Makoto?"

"Tôi vừa đến thôi." (Makoto)

"Được rồi đi thôi."

Sau khi trao đổi như một cặp đôi, tôi đi cùng Lucy.

Điểm hẹn là lối vào của Hội.

Dù sao đi nữa, dù tôi có nhìn Lucy bao nhiêu lần thì cô vẫn là một mỹ nữ.

Có thể thành lập một Party với một mỹ nhân như thế này, dị giới cũng không tệ nhỉ.

Nhưng có một điều làm tôi khó chịu.

"Cô không thấy lạnh sao?" (Makoto)

Có thể bây giờ đã là mùa xuân nhưng buổi sáng rất lạnh.

Mặc dù tôi có mặc áo sơ mi dài tay và áo choàng nhưng Lucy lại ăn mặc rất nhẹ nhàng.

Một chiếc áo sơ mi trông giống như một chiếc áo yếm và một chiếc váy ngắn. Cô cũng đang mặc một chiếc áo choàng, nhưng khó có thể gọi đó là sự bảo vệ khỏi cái lạnh.

"Tôi có nhiệt độ cơ thể cao tự nhiên, nên đừng lo lắng." (Lucy)

"Tôi hiểu rồi." (Makoto)

Lucy nói rằng cô không có vấn đề gì với nó, nhưng là một nam sinh trung học khỏe mạnh, với bộ trang phục đó, thật khó để tôi biết phải nhìn ở đâu.

Thời trang khoe vai và đùi của cô thật loá mắt.

Tôi đặt [Minh Mẫn] ở mức 80%.

Với điều này, tôi có thể cắt đứt hầu hết những ham muốn trần thế.

Tôi làm như không bận tâm và chuyển chủ đề.

Tôi đứng trước bảng thông báo của Hội.

"Có nhiệm vụ nào hay không nhỉ?" (Makoto)

"Hừmm, dường như chẳng có gì đáng chú ý cả." (Lucy)

Nhìn lướt qua, có Thảo Phạt Griffon, Tìm Kiếm và Thảo Phạt Minotauros của Mê Cung, Cung Cấp Vảy của Firedrake; những loại nhiệm vụ có độ khó cao đó đã được xếp hàng.

Điều đó là không thể đối với chúng tôi.

Những thứ còn lại là: Thu Thập Thảo Dược, Giao Thịt Thỏ Sừng; các loại nhiệm vụ lặt vặt.

"Ara, đó không phải là Makoto và Lucy sao? Đang trong quá trình tìm kiếm nhiệm vụ đầu tiên với tư cách là một Party á?" (Mary)

Mary-san có vẻ đã bắt đầu làm việc trong ngày vừa đúng lúc.

"Chào buổi sáng, Mary-san. Có nhiệm vụ nào hay không?" (Makoto)

"Hừmm, một Party gồm 2 Pháp Sư Hạng Đồng à. Điều đó sẽ khó khăn." (Mary)

Cô ấy đang làm một vẻ mặt bối rối.

Không thể khác được.

"Hãy đi săn Goblin nào. Nó an toàn và chúng ta có thể kiếm được một ít tiền lẻ." (Makoto)

"Dù sao thì đó cũng là chuyên môn của anh mà." (Lucy)

"Mary-san, chúng tôi sẽ đi. Chúc chị làm việc thành công nhé." (Makoto)

"Vâng, ở ngoài đó cẩn thận nhé. Nhưng chị nghĩ cậu sẽ ổn thôi, Makoto-kun." (Mary)

"Còn tôi thì sao?" (Lucy)

"Cô hãy nghe những gì Makoto-kun nói được chứ, Lucy? Đừng đánh nhau, hiểu không?" (Mary)

"Hở? Cô ấy có ý gì chứ?" (Lucy)

Lucy có vẻ không thích điều đó.

Trong Party trước đó, cô đã chiến đấu với nhóm của mình và tách khỏi họ.

Không thể tránh khỏi việc Mary-san sẽ lo lắng cho cô.

Chúng tôi vẫy tay chào Mary-san và rời khỏi Hội.

◇◇

"Này, anh có nghĩ Mary-san thích mình không, Makoto?" (Lucy)

"Hở?" (Makoto)

Đột nhiên hỏi cái gì thế?

"Không đời nào." (Makoto)

"Nhưng chẳng phải cô ấy rất tử tế với riêng anh sao?" (Lucy)

"Đó là vì tôi là tân binh." (Makoto)

Ngoài ra, cô ấy chắc hẳn khá lo lắng vì chỉ số kém của tôi và những thứ tương tự.

Cô ấy khá ngạc nhiên khi lần đầu tiên tôi cho cô ấy xem Sách Linh Hồn của mình.

"Có vẻ như cô ấy sẽ ngừng chăm sóc những mạo hiểm giả khác khi họ đạt hạng Đồng, anh biết không? Mọi người đang nói rằng suốt thời gian qua chỉ có anh được chăm sóc thôi." (Lucy)

"Không không không." (Makoto)

Tuy nhiên tôi chưa từng nghe về tin đồn đó.

"Không phải cô đang suy nghĩ quá nhiều đấy chứ?" (Makoto)

"Hàng ngày anh đi ăn tối, cô ấy đều nói chuyện với anh phải không? Trước khi anh đến Hội, Mary-san sẽ đi uống rượu 2 ngày một lần, anh biết đấy." (Lucy)

"V-Vậy à." (Makoto)

Mary-san thích tôi á?

Một kiểu cô gái xinh đẹp như Onee-san.

Ngực cô ấy to.

Tôi nuốt nước bọt.

Cô ấy có vui vẻ dẫn tôi lên giường không?

Đợi đã, không phải vậy!

Tôi bắt đầu mất kiên nhẫn kể từ khi nghe về câu chuyện của Fuji-yan.

Tôi không phải là loại đàn ông cháy bỏng trong ham muốn.

"Đừng nói nhảm nữa và đi thôi." (Makoto)

"Aaa, đánh trống lảng rồi kìa." (Lucy)

"Đủ rồi đấy. Ngay cả khi chống lại lũ Goblin, chúng ta cũng phải nghiêm túc thực hiện, nếu không chúng ta sẽ bị thương." (Makoto)

Bây giờ, hãy quay lại cuộc trò chuyện về nhiệm vụ.

"Tôi hiểu rồi, geez. Này, hôm nay chúng ta đi đâu thế?" (Lucy)

"Gần Rừng Quỷ Quyệt nơi tôi luôn săn Goblin." (Makoto)

"Eeh? Nó xa lắm đó? Chỉ cần đến đó là mất khoảng nửa ngày rồi đấy." (Lucy)

"Không sao đâu, không sao đâu." (Makoto)

"Thật sao?" (Lucy)

Lucy có vẻ lo lắng.

Vâng, cô sẽ hiểu một khi bạn nhìn thấy nó.

Tôi chào người gác cổng-san ở cổng phía tây và rời khỏi thành phố.

Vừa ra khỏi cổng là có thể nhìn thấy ngay khu rừng.

Chúng tôi đi bộ qua con đường chính của khu rừng một lúc.

"Giờ nghĩ lại thì..." (Makoto)

Tôi hỏi cô về điều gì đó đang làm phiền tôi.

"Cô là một Elf à, Lucy?" (Makoto)

Thành viên đầu tiên trong Party của tôi là một Elf.

Tôi có thể khoe khoang điều này với Fuji-yan!

"Đ-Đúng vậy! Anh có thể biết bằng cách nhìn vào tai tôi, phải không?!" (Lucy)

"Ooh tôi biết mà. Vậy ra có những Elf với mái tóc và đôi mắt màu đỏ", khi tôi nói điều này, Lucy ngoảnh mặt đi.

"Ừm, tôi là con lai. Không phải là một Elf thuần chủng..." (Lucy)

"Hửm?" (Makoto)

Aaa, vậy ra đây là một quả mìn à.

Có lẽ cô đã gặp khó khăn cho đến bây giờ vì dòng máu lai của mình? Giống như bị cô lập khỏi những Elf khác.

Nếu đúng như vậy thì tôi đã nói điều gì đó thiếu tế nhị ở đây...

"Chà, ông nội tôi là trưởng làng Elf, nên tôi đã khiến những người phàn nàn về tôi bị tẩy chay." (Lucy)

Lucy nói điều này mà không hề có chút tội lỗi và vẻ mặt đắc thắng.

Cô gái này thật dũng cảm.

"Việc tôi không phải là Elf thuần chủng có làm phiền anh không, Makoto?" (Lucy)

Cô nhìn tôi lo lắng.

Oi oi, sự táo bạo đó đi đâu mất rồi?

"Tôi chỉ hỏi vì cô là Elf đầu tiên tôi gặp sau khi đến thế giới này." (Makoto)

"Aaa, thì ra là vậy." (Lucy)

Lucy có vẻ nhẹ nhõm.

Trò chuyện trong một Party là điều khó khăn. Tôi không biết mình có thể bước được bao xa.

Khó khăn rất lớn đối với một tên hướng nội như tôi.

Chúng tôi đi bộ trong rừng một lúc rồi đi đến con suối ở bên đường.

Xung quanh đây chắc sẽ ổn thôi.

"Này, chúng ta đang đi đâu vậy? Có một con suối ở hướng đó mà." (Lucy)

"Đây là con đường đúng." (Makoto)

Tôi bước đi trên mặt nước.

Thuỷ Ma Pháp: Thuỷ Diện Bộ Hành.

"Vô niệm như thể đó là điều tự nhiên nhỉ." (Lucy)

"Đây, tới đây." (Makoto)

Tôi vẫy tay gọi Lucy.

"Tôi không thể sử dụng Thuỷ Diện Bộ Hành. Hay đúng hơn là chúng ta sẽ làm gì sau đó?" (Lucy)

"Không sao đâu, không sao đâu. Đưa tay cô cho tôi." (Makoto)

Không đợi câu trả lời, tôi túm lấy tay áo cô và kéo cô ra suối.

"Kya!" (Lucy)

"Đừng buông ra, okay? Tác dụng của ma thuật sẽ bị mất đi nếu cô làm vậy." (Makoto)

"Đừng đột nhiên kéo tôi thế chứ!" (Lucy)

Ma thuật hỗ trợ như Thuỷ Diện Bộ Hành có thể được chia sẻ bằng cách giữ kết nối với một bộ phận cơ thể của người dùng.

Hiệu ứng sẽ biến mất khi bạn tách ra.

Chà, tôi chỉ có thể niệm phép cho hai người, nhưng bằng cách này, tôi có thể tiết kiệm mana.

"Mặt nước êm ái thế này nhỉ. Cảm thấy kí quái." (Lucy)

"Giữ chặt nhé. Dù sao thì chúng ta cũng sẽ đi với tốc độ khá nhanh đó." (Makoto)

"Hở? Ý anh là gì thế?" (Lucy)

[Thuỷ Ma Pháp: Thuỷ Lưu]

"Eh? Eeeeeh?!" (Lucy)

Lucy lên tiếng vì sốc.

Chúng tôi tiến về phía trước trên dòng suối.

"Chỉ có nước dưới chân chúng ta là chuyển động thôi sao?!" (Lucy)

Fufu, cô ngạc nhiên.

"Đây là gì?!" (Lucy)

"Tôi gọi là một biến thể của Thuỷ Lưu. Tôi gọi nó là Động Thuỷ Bộ Đạo." (Makoto)

Hình ảnh tôi sử dụng cho phần này là đường sắt trong một ga xe lửa.

Thế giới này có lẽ không sử dụng nó theo cách này.

"Thật là một cái tên kỳ lạ cho một ma thuật..." (Lucy)

"Giữ chặt nào. Tôi sẽ tăng tốc đó." (Makoto)

"Đợi đã, trái tim tôi vẫn chưa sẵn sàng—" (Lucy)

Tôi tăng tốc ngay lập tức.

Khoảnh khắc tăng tốc này mang lại cảm giác tuyệt vời nhất.

"Kyaaaaaa!!" (Lucy)

Một tiếng hét vang vọng khắp cả khu rừng.

"Oi, đừng hét lên thế chứ." (Makoto)

"Đừng yêu cầu những điều vô lý!" (Lucy)

Chúng tôi băng qua khu rừng trong một lần.

◇◇

"Đợi đã, để tôi nghỉ ngơi một chút. Có lẽ tôi đã bị chóng mặt vì điều đó." (Lucy)

Lucy loạng choạng đi tới một cái cây và dựa vào đó.

"Xin lỗi, tôi đã tăng tốc quá nhanh nhé." (Makoto)

Phải phản bác lại.

Tôi đã vào cuộc.

"Không, không sao đâu. Thật phi thường. Chúng ta đến gần Rừng Quỷ Quyệt trong 30 phút. Vậy là anh đã di chuyển theo cách này cho đến bây giờ à." (Lucy)

"Ừm, chúng ta đến nhanh quá phải không?" (Makoto)

"Đây thực sự là khu vực xung quanh Rừng Quỷ Quyệt á?" (Lucy)

"Ừm, đó là lý do tại sao, đừng lên giọng ở đây. Chúng ta sẽ bị bao vây bởi lũ Goblin đó." (Makoto)

"Hở?!" (Lucy)

Lucy vội vàng nắm lấy tay áo tôi lần nữa.

"Khoảng bao nhiêu?" (Lucy)

"Tôi nghĩ là khoảng 40. Cũng như thường lệ thôi." (Makoto)

"Eeh?! Đó là rất nhiều đấy!" (Lucy)

"Nơi này chính là như vậy. Hai ta cách địa điểm gần nhất một khoảng khá xa và hôm nay sương mù dày đặc nên khả năng chúng ta bị chú ý là rất thấp. Sẽ ổn thôi." (Makoto)

"A-Anh đã quen với việc này rồi nhỉ." (Lucy)

"Dù sao thì tôi cũng đến đây hàng ngày mà." (Makoto)

"Đúng như mong đợi từ Lao Công Goblin." (Lucy)

Dừng gọi tôi biệt danh đó đi!

"Bây giờ, hãy đi săn một con ngẫu nhiên ở gần đây nào." (Makoto)

Nếu có một con quái vật ở gần đây, Lucy có thể dành thời gian niệm chú ma thuật của mình.

◇◇

Lucy POV

"Vậy thì đợi một chút nhé." (Makoto)

Nói xong, Makoto biến mất trong màn sương.

Chắc hẳn anh ta đang xóa tiếng bước chân của mình bằng Ẩn Mật.

Tôi không còn cảm nhận được sự hiện diện của anh ấy nữa.

"Đừng bỏ tôi một mình ở nơi như thế này chứ..." (Lucy)

Khi tâm trí tôi nhận ra rằng đây là gần Rừng Quỷ Quyệt, tôi chợt thấy lo lắng.

"!"

Tôi nghe thấy âm thanh nhỏ của thứ gì đó từ xa.

Tôi là Elf nên tôi có đôi tai rất thính.

Mặc dù vậy, đó là một âm thanh nhỏ đến mức tôi thậm chí có thể coi đó là trí tưởng tượng của mình.

Một lúc sau, Makoto quay lại.

"Tôi đã đánh bại được một tên." (Makoto)

"Anh có thể nói với tôi, nhưng tôi không thể nhìn thấy anh." (Lucy)

Tôi nói điều này như thể đang hờn dỗi.

Một âm thanh xào xạc được tạo ra.

Một con Goblin nhỏ đang nhìn vào đây?!

Nó đang hét lên kêu gọi đồng đội của mình.

"Makoto!" (Lucy)

"Không sao đâu." (Makoto)

Khi Makoto giơ tay về phía con Goblin, đột nhiên, có thứ gì đó màu trắng che miệng và mắt của con Goblin đó.

Đó là...anh ta đang điều khiển sương mù sao?

"?!"

Con Goblin dường như đang bối rối không thể thốt ra lời.

Makoto tiếp cận nó mà không gây ra tiếng động nào và dùng con dao găm đâm vào tim con Goblin.

Lưỡi dao chém vào êm ái nhưng không hề có máu chảy ra.

Con dao găm cũng sạch ngay cả khi nó được rút ra.

Goblin tinh đổ sụp xuống.

Không có tiếng nó ngã.

Có lẽ anh ta đã xóa âm thanh bằng Ẩn Mật.

(Anh ấy kiểm soát sương mù trong khi sử dụng các kỹ năng, và anh ấy còn kiểm soát cả máu để không bị vấy bẩn sao?) (Lucy)

Anh chàng này đang làm những điều khá thái quá như thể không có gì.

"Nhìn thấy chứ?" (Makoto)

Đừng có làm cái bộ mặt 'Dễ dàng lắm phải không?'.

Đây có phải là vẻ ngoài của một Pháp Sư đã trau dồi Thông Thạo Ma Thuật của mình không? Thật tuyệt vời.

...Chỉ vậy thôi, việc anh ấy đang làm trông giống một sát thủ hơn.

"Tôi sẽ đi săn thêm vài con nữa." (Makoto)

Nói xong, Makoto lại biến mất trong màn sương.

"Đây là kết quả của ngày hôm nay." (Makoto)

Makoto đã săn được 10 con Goblin trong khoảng một giờ.

Về cơ bản, những gì anh ta làm là sử dụng Ẩn Mật để âm thầm tiếp cận và săn lùng chúng.

Nếu không may bị phát hiện trước khi đến đủ gần, anh ta sẽ ngay lập tức che miệng và mắt chúng bằng ma thuật.

Kết quả là chúng không thể gọi được đồng đội của mình.

"Xung quanh đây có rất nhiều sương mù nên tôi có thể sử dụng ma thuật của mình bao nhiêu tùy thích." (Makoto)

"Rốt cuộc thì Rừng Quỷ Quyệt bao phủ trong sương mù quanh năm mà." (Lucy)

Mọi người đều đặt ra câu hỏi tại sao tân binh Makoto luôn đến những nơi nguy hiểm như Rừng Quỷ Quyệt để săn bắn. Bí ẩn đó đã được giải đáp.

"Tôi có lượng mana thấp nên chỉ có thể sử dụng những ma thuật rẻ tiền như thế này." (Makoto)

"Có rẻ quá không đó?" (Lucy)

Tôi nghĩ nó khá ấn tượng.

"Nhân tiện, tiếp theo cô có thể cho tôi xem ma thuật của mình được không, Lucy?" (Makoto)

Ồ, cuối cùng nó cũng đến.

"Nếu tôi nhớ không lầm thì cần phải có thời gian để niệm chú phải không?" (Makoto)

"Vâng...ít nhất là hơn 3 phút." (Lucy)

"Lâu ghê." (Makoto)

Uuh, anh ấy có thất vọng không?

"Cũng tốt. Tôi đã đánh bại hầu hết lũ Goblin xung quanh, nên dù đó là một câu niệm chú dài, tôi nghĩ chúng sẽ không thể nhận ra ngay lập tức." (Makoto)

"Vậy là anh đã nghĩ xa đến thế à?" (Lucy)

"Vì chúng ta có cơ hội ở đây nên tôi muốn dành thời gian để xem xét Vương Cấp Ma Pháp." (Makoto)

Đôi mắt của Makoto đang lấp lánh.

Đôi mắt anh đang tràn đầy sự mong đợi.

Hở? Tính cách của anh ấy đã thay đổi?

Tuy nhiên tôi nghĩ anh ấy là kiểu người ngầu hơn.

"Vậy thì tôi sẽ chuẩn bị." (Lucy)

Tôi không thể thất bại.

Tôi đã tách khỏi Party của Jean và Emily sau một cuộc cãi vã, và không có người nào trong Hiệp hội Mạo hiểm giả mà tôi có thể tham gia Party cùng ở Makkaren.

Tôi bắt đầu niệm chú.

Tôi nói vậy, nhưng đó là Hỏa Ma Pháp Sơ Cấp: Hoả Cầu.

"Woa!" (Makoto)

Makoto lẩm bẩm.

Hoả Cầu dần dần lớn hơn.

1 mét, 2 mét...

Cuối cùng, một Hoả Cầu to như một ngôi nhà được tạo ra trên đầu tôi.

"Đây không phải hơi...nguy hiểm sao?" (Makoto)

Mặt Makoto cứng đờ.

Nhưng tôi đang tập trung vào ma thuật của mình và không có thời gian để trả lời anh ta.

Tay tôi run rẩy.

Tôi phải nỗ lực hết mình để giữ được khối lửa khổng lồ mà tôi đã tạo ra.

"[HOẢ CẦU]!!" (Lucy)

Tôi phóng Hoả Cầu khổng lồ về phía trước.

Một âm thanh lớn của thứ gì đó nặng nề rơi xuống đất cùng với sự rung chuyển của mặt đất.

*Whooom!* Một cột lửa bốc lên như muốn đốt cháy cả bầu trời.

Bây giờ mana đã rời khỏi cơ thể, tôi cảm thấy hơi choáng váng.

Aaa, thật là nhẹ nhõm!

"Hmph, đúng là hỏa lực đáng mong đợi từ mình mà!" (Lucy)

"Ấn tượng đấy. Những cái cây trong Rừng Đại Ngàn vốn được cho là có khả năng kháng hoả mạnh mẽ đang bốc cháy." (Makoto)

Makoto nói điều này rất ấn tượng.

Đã lâu rồi tôi mới sử dụng khoảng 10% sức mạnh của Hoả Cầu.

Nó cảm thấy tốt.

À, nhưng cường độ của lửa quá mạnh sao?

Những cây ma thuật của Rừng Đại Ngàn rất khó đốt cháy.

Nhưng cây cối vẫn rực cháy như thể điều đó không thành vấn đề.

E-Eh?

Đợi đã, mình có làm quá không?

... Cuối cùng một vụ cháy rừng xảy ra.

(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro