CHƯƠNG 2.3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





==Thiện Kiến Thành, bản doanh Dực chi Đoàn==

A Tu La truyền đạt tin tức họ sắp phối hợp với quân chính quy để công phá Long Sào Thành.

A Tu La: Các ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, trận chiến này tám, chín phần là một đi không trở lại.

Chiến sĩ Dực chi Đoàn A: Tôi từng ở tại biên giới vực sâu, cả nhà đã bị Kim Sí Ô tàn sát, không còn nơi nào để về nữa. Tôi nằm mơ cũng muốn báo thù rửa hận, bây giờ cơ hội đã tới, sao có thể không đi!

Bộ tướng Dực chi Đoàn: Nếu là vì A Tu La đại nhân và Đế Thích Thiên đại nhân, thuộc hạ dù chết cũng không từ!

Luyện Ngục Tỳ Mộc Đồng Tử: Bạn thân thật sự định theo bọn họ đi đánh Long Sào Thành sao?

Quỷ Vương Tửu Thôn Đồng Tử: Nếu muốn ngăn chặn sự xói mòn của linh lực thì phải đi qua vực sâu, tất nhiên cần phải giải quyết quỷ tộc nơi đó cũng như Già Lâu La.

A Tu La: Hai vị có nguyện ý đi cùng chúng ta?

Quỷ Vương Tửu Thôn Đồng Tử: Đương nhiên.

A Tu La: Toàn quân chuẩn bị, chờ tin tức của đại quân, sẵn sàng xuất phát bất kỳ lúc nào.

A Tu La: Nhưng Đế Thích Thiên, kế hoạch của chúng ta vốn là tấn công Long Sào ở vực sâu, vì sao ngươi lại nhận lệnh trưng binh của Thập Thiên Chúng? Việc này chỉ cần ngươi, ta và Dực chi Đoàn là đủ.

Đế Thích Thiên: A Tu La, không ai có thể địch lại sức mạnh của ngươi, Dực chi Đoàn cũng đã hơn xưa rất nhiều. Tuy gọi đây là một trận tử chiến nhưng ta cho rằng chúng ta nhất định sẽ thắng.

A Tu La: Ngươi lo rằng Thập Thiên Chúng sẽ lại giở trò giữa đường?

Đế Thích Thiên: Đúng vậy, nếu chúng đưa lính đến đây hòng làm ngư ông đắc lợi thì chúng ta sẽ gặp phiền phức. Nhưng ít nhất thì lần này chúng ta sẽ nổi danh hoàn toàn. Để kết thúc chiến tranh, quét sạch Quỷ Vực, nội bộ Thiên Nhân tuyệt đối phải đoàn kết lại.

A Tu La: Nếu chúng định giở trò lừa gạt thì thế nào cũng có chuẩn bị trước, cho dù chúng ta có nổi danh. Thôi, sớm muộn cũng có ngày chúng ta và chúng đứng ở hai bên chiến tuyến, thêm tội phản loạn thì có làm sao.

A Tu La: Đế Thích Thiên, chỉ khi nào giải quyết hết lũ nhu nhược khiếp hèn đó, Thiên Nhân mới nắm giữ được tương lai chân chính. Nếu ngươi không làm được thì sự lương thiện của ngươi cũng chỉ là mềm lòng mà thôi.

Đế Thích Thiên: A Tu La, chắc chắn sẽ có một ngày như vậy. Khụ...

A Tu La: Ngươi sao vậy?

Đế Thích Thiên: Kể từ khi hấp thu mảnh Linh Thần Thể trong quỷ thủ hôm qua, ta đã cảm thấy khó chịu, không biết có liên quan đến nó không, thật sự kỳ lạ.

A Tu La: À.

Đế Thích Thiên: A Tu La?

A Tu La: Không có gì, ngươi đi nghỉ sớm đi.

== Mấy ngày sau, Thần Điện Thập Thiên Chúng ==

Quang Minh Thiên: Ta đã triệp tập đại quân gồm mấy vạn Thiên Nhân, lên kế hoạch dùng Linh Thần Thể xây dựng một chiếc cầu bắc ngang vực sâu ở vị trí cách Long Sào trăm dặm về phía Tây Nam.

Quang Minh Thiên: Hai người các ngươi dẫn binh vào Long Sào Thành, đóng quân ở đối diện cây cầu dẫn vào đó. Ta sẽ lệnh sứ giả truyền tin, sau khi nhận được các ngươi lập tức xông vào. Chỉ cần cố gắng kéo dài nửa ngày, chúng ta chắc chắn sẽ đuổi tới.

Quang Minh Thiên: Trận này hung hiểm vô cùng, ta kính hai vị một chén rượu, chúc khải hoàn.

A Tu La: Rượu của quý tộc hẳn là đồ tốt hiếm thấy, chi bằng dùng nó để tế bái những huynh đệ đã hy sinh cũng như bách tính Thiên Nhân bỏ mạng tại biên giới mà không ai thèm đoái hoài đến.

A Tu La nâng chén rượu, nhìn chằm chằm vào Quang Minh Thiên rồi rải rượu lên bàn.

Đế Thích Thiên: Đúng vậy, ngài hãy đợi chúng tôi thắng lớn trở về rồi mở tiệc rượu ăn mừng cũng không muộn.

A Tu La: Đi thôi Đế Thích Thiên.

Quang Minh Thiên: Hai tên đó...!!

Quỷ Vương Tửu Thôn Đồng Tử: Ra rồi à? Ta còn lo rằng các ngươi một đi không trở lại rồi chứ.

A Tu La: Nếu chúng dám ngo ngoe gì, ta sẽ đại khai sát giới.

Quỷ Vương Tửu Thôn Đồng Tử: Mấy thứ ngươi nhờ ta và Tỳ Mộc Đồng Tử trông chừng này... là muốn đưa cho ai đó sao?

A Tu La: Đây là lương thực đưa đến cho người nhà của các chiến sĩ tử trận ở biên cảnh. Tuy hầu hết người nhà của chiến sĩ Dực chi Đoàn đã bị quỷ tộc đồ sát nhưng cũng có một số sống bên trong thành, lén gạt gia đình đi tham chiến cùng Đế Thích Thiên. Họ có nhà có cửa mà lại sẵn sàng hy sinh tính mạng vì những người không quen biết, với ta đó là hành động vô cùng dũng cảm.

Quỷ Vương Tửu Thôn Đồng Tử: Nhắc đến chuyện này, Đế Thích Thiên vốn là quý tộc ở Thiện Kiến Thành, người thân cũng còn đầy đủ, quả thật rất can đảm.

A Tu La: Vậy nên hắn mới là bạn của ta, cũng là người ta bội phục từ tận đáy lòng.

Đế Thích Thiên: Quá lời rồi, ta chỉ là không hợp tính với người nhà mà thôi, có ở lại nơi nhà cao cửa rộng ấy cũng không hợp nhau.

Quý tộc A: Nhìn xem, kia chẳng phải là tên quý tộc "độc hành" Đế Thích Thiên ư?

Quý tộc B: Hắn vẫn còn giao du với tên quỷ thần khát máu ham giết chóc kia, quả nhiên là đánh trận đến điên rồi, hệt như lời anh hắn nói.

Quý tộc C: Nghe nói hắn vẫn cố chấp, tuy vẫn còn là quý tộc trên danh nghĩa nhưng đã sớm bằng mặt không bằng lòng với gia tộc.

Quý tộc A: Các... các ngươi định làm gì?!

Luyện Ngục Tỳ Mộc Đồng Tử: Không gì cả, tao chướng mắt bọn mày thôi.

Quý tộc A: Anh của hắn muốn giữ thể diện nên mới giữ lại tên hắn—Á á á!

Quý tộc B: Aaaaa... lũ này... chẳng lẽ chúng là quỷ tộc?

Quý tộc C: Ư a a a a... Tên A Tu La xúc tu đen kia, ngươi đừng qua đây!

Quý tộc A: Nguy hiểm quá!! Aaaaa xúc tu đã đập vỡ tượng Thập Thiên Chúng rồi!!

Quý tộc B: Chạy mau đi! A Tu La dẫn quỷ tộc vào thành giết người rồi!!

A Tu La: Đừng bận tâm những gì chúng nói.

Đế Thích Thiên: Cảm ơn các ngươi, ta không quan tâm những điều ấy... Mối lo hiện tại của ta là... đập vỡ tượng rồi thì đền kiểu gì bây giờ?!

Luyện Ngục Tỳ Mộc Đồng Tử: Ngươi sợ gì chứ? Bọn chúng đời nào dám bắt chúng ta đền!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#onmyoji