CHƯƠNG 2.4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


???: Yêu quái Đại Giang Sơn quả nhiên đi đến đâu cũng kinh thiên động địa.

Luyện Ngục Tỳ Mộc Đồng Tử: Giọng nói này... chẳng lẽ là...

Quỷ Vương Tửu Thôn Đồng Tử: Gia chủ Nguyên thị thì sao, đi đến đâu cũng gióng trống khua chiêng.

Nguyên Lại Quang: Giữa Quỷ Vực mênh mông vô ngần này mà chúng ta lại gặp được nhau, tất nhiên không phải trùng hợp.

Đế Thích Thiên: Vị này hẳn là con người ăn mặc phức tạp lại bảo thủ ở kinh đô mà Tỳ Mộc Đồng Tử nói đến? Ha ha, xem ra có không ít khách quý phương xa đến Thiện Kiến Thành nhỉ. Ta là một Thiên Nhân "bình thường" sống tại nơi này, Đế Thích Thiên. Còn các hạ?

Luyện Ngục Tỳ Mộc Đồng Tử: Nguyên Lại Quang, đại trượng phu thì phải đường đường chính chính, còn không mau xưng tên ra!

Nguyên Lại Quang: Ồ, chỉ là cư dân bình thường của Thiện Kiến Thành thôi sao? Ta là m Dương Sư "tầm thường không đáng nhắc đến" ở kinh đô.

Thiên Kiếm Nhận Tâm Quỷ Thiết: ...

Đế Thích Thiên: Không đáng nhắc đến? Ta cảm thấy ngược lại mới phải. Tinh thần thực của vị m Dương Sư này không thể khinh thường.

A Tu La: Thân là con người, lại có thể chịu được thử thách của vực sâu Quỷ Vực thì đừng nên khiêm tốn.

Đế Thích Thiên: A Tu La, thử thách của vực sâu là gì?

A Tu La: Từ kinh đô muốn đến Thiện Kiến Thành tất phải vượt qua vực sâu vạn trượng, quỷ tộc thì không nói, nhưng con người đến được đây thì quả thật hiếm thấy.

Đế Thích Thiên: Vậy à.

A Tu La: Để xem vị khách này có cùng chung mục đích với chúng ta hay không.

Nguyên Lại Quang: À, nếu là vì mục đích thiết thực thì có là kẻ thù thù sâu như biển cũng có thể bắt tay giảng hòa. Ngươi nói xem đúng không, Quỷ Thiết?

Thiên Kiếm Nhận Tâm Quỷ Thiết: Không cần phải vậy, Nguyên Lại Quang. Sau khi giải quyết nguy cơ này, ta sẽ tự có quyết định của mình.

Nguyên Lại Quang: Đãi ngộ của nơi này đối với khách ngoại lai quả nhiên là thân thiết đến mức khó tin, hẳn là do người chủ tiệc đã cẩn thận bài trí. Nếu đã vậy, chư vị gặp nhau tại đây ắt không phải trùng hợp.

Thiên Kiếm Nhận Tâm Quỷ Thiết: Ta cũng cảm thấy kiến trúc và lối đi ở Thiện Kiến Thành có mấy phần quen thuộc. Tựa như khi nằm mơ, thấy mọi thứ đều thân thuộc, đến lúc tỉnh lại mới biết đó chỉ là ảo giác.

Đế Thích Thiên: Nếu đây là mơ, vậy thì chúng ta đã đi vào giấc mơ, hay chúng ta cũng là một phần của giấc mơ?

A Tu La: Có khi chính bản thân người dệt nên giấc mơ này cũng bị giam trong đó.

Đế Thích Thiên: Ha ha, A Tu La hôm nay quả thật có những phát ngôn khiến người khác giật mình đấy.

Nguyên Lại Nguyên Lại Quang: Giấc mộng luôn luôn ngắn ngủi, nhưng Thiện Kiến Thành lại có nhiều nơi đáng giá lưu luyến. Ta không quấy rầy mộng đẹp của các vị nữa. Đi thôi, Quỷ Thiết.

Luyện Ngục Tỳ Mộc Đồng Tử: Hừ, nếu đây là mộng đẹp thì ta còn lâu mới muốn nhìn thấy bản mặt tên đó.

Quỷ Vương Tửu Thôn Đồng Tử: ......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#onmyoji