Con cò (1962)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Con còn bế trên tay

Con chưa biết con cò

Nhưng trong lời mẹ hát

Có cánh cò đang bày

-Con cò bay la
Con cò bay lả

Con cỏ cổng phủ

Con cò đồng đăng
cò một mình cò phải kiếm lấy ăn
Con có mẹ con chơi rồi lại ngủ"

Đời người, còn điều gì  hạnh phúc hơn là thuở nhỏ được nằm trong vòng tay ấm áp và nghe những lời ru của mẹ. Mỗi chúng ta khi còn nhỏ, dù chưa biết được hình dáng con cò, con vạc ra sao nhưng từ những lời ru của mẹ cánh cò đã bay vào tiềm thức, trở thành một thứ không thể thiếu trong tuổi tuổi thơ. Trong đoạn thơ này, lời ru của người mẹ làm cho chúng ta liên tưởng tới câu ca dao xưa, câu hát ru đã đưa mỗi chúng ta đi vào giấc ngủ say. Trong câu thơ, đã nói lên sự quan trọng của người mẹ đối với người con. Cò bé, cò phải sống một mình, tự mình kiếm ăn để sinh tồn còn bé con của mẹ, con có mẹ là người chở che, có mẹ ở bên mỗi ngày chăm sóc vì vậy cuộc sống của con thật an nhàn, hạnh phúc.

"Con cò ăn đêm

Con cò xa tổ

Cò gặp cành mềm
Cò sợ xáo măng
Ngủ yên! Ngủ yên! Cò ơi, chớ sợ

Cành có mềm, mẹ đã sắn tay nâng
Trong lời ru của mẹ thấm hơi xuân

Con chưa biết cánh cò cánh vạc

Con chưa biết những cành mềm mẹ hát
Sữa mẹ nhiều con ngủ chẳng phân vân"


Hình ảnh con cò trong khổ thơ này là hình ảnh ẩn dụ nói về người nông dân, đặc biệt là người phụ nữ. Những người mẹ tần tảo, vất vả mỗi ngày đều phải làm việc quần quật ngoài đồng, những người phụ nữ giàu đức hy sinh, cả cuộc đời chỉ lo lắng cho con cái. Họ dù có ra đi, cũng muốn chết một cách thật trong sạch để sau này con cái của mình không phải xấu hổ vì người mẹ của mình. Câu thơ "Cành có mềm mẹ đã sẵn tay nâng" câu thơ này dường như có một sự liên kết với hai câu thơ cuối của đoạn trước, con dù sau này có tự bản thân mình ra ngoài kiếm sống nhưng cũng đừng lo lắng, bởi vì mẹ sẽ luôn dõi theo con từng bước chân giúp đỡ con trong từng hoàn cảnh, dù có chuyện gì xảy ra mẹ vẫn sẵn lòng nâng đỡ con. Tình yêu của người mẹ hết thảy đã được nói ra qua những lời ru chan chứa đầy yêu thương, tuy người con vẫn chưa hiểu nhưng trong vô thức những lời ru ấy lại đi sâu vào trong tâm trí và chúng chỉ cần được nghe những lời hát để có thể yên bình nằm yên trong tình yêu thương và ấm áp của lòng mẹ.

"Ngủ yên ngủ yên ngủ yên

Cho cò trắng đến làm quen

Cò đứng ở quanh nôi

Rồi cò vào trong tổ

Con ngủ yên thì cò cũng ngủ

Cánh của cò hai đứa đắp chung đôi
Mai khôn lớn con theo cò đi học
Cánh trắng cò bay theo gót đôi chân

Lớn lên lớn lên lớn lên

Con làm gì?

Con làm thi sĩ!

Cánh cò trắng lại bay hoài không nghỉ

Trước hiên nhà
Và trong hơi mát câu văn"

Trong khổ thơ này nói về cánh cò cùng người con gắn bó suốt từ khi còn nhỏ cho đến khi lớn lên, khi còn còn bé cánh cò theo lời ru của mẹ cũng như ở bên cạnh con, cùng con ăn cùng con ngủ. Khi con lớn hơn "con theo cò đi học" thực chất câu thơ này có nghĩa con đến trường đến lớp, được biết cò qua những bài giảng của thầy cô, được cảm nhận những điều đẹp đẽ từ cánh cò từ đó con sẽ biết quý trọng vẻ đẹp của cánh cò cánh vạc. Lớn lên, con sẽ trở thành một thi sĩ sáng tác ra những bài thơ hay "cánh cò lại bay hoài không nghỉ", con từ những bài học thuở nhỏ được thầy cô dạy biết được giá trị của cò, sau này con sẽ lại biết trân trọng cò lại là người viết ra những bài thơ hay ca ngợi về vẻ đẹp của cò.

"Dù ở xa con

Dù ở gần con

Lên rừng xuống bể

Cò sẽ tìm con

Cò mãi yêu con

Con dù lớn vẫn là con của mẹ

Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con

À ơi!

Một con cò thôi
Con cò mẹ hát
Cũng là cuộc đời

Vỗ cánh quanh nôi

Ngủ đi! Ngủ đi
Cho cánh cò cánh vạc
Cho cả sắc trời

Đến hát

Quanh nôi"


Con sau này lớn lên, sẽ rời xa mẹ sẽ hòa mình vào những nhịp sống mới của cuộc đời nhưng dù con có nơi nào, xa đến đâu thì mẹ vẫn luôn dõi theo con từng bước chân, xem con trưởng thành xem con từng bước tiến tới những thành công trong cuộc sống. Con dù có lớn lên, dù có trở thành một con người như thế nào thì đối với mẹ con vẫn mãi mãi là đứa con nhỏ bé ngày nào nằm trong lòng mẹ, nghe những lời hát ru của mẹ rồi chìm sâu vào giấc ngủ cũng những cánh cò trắng êm đềm. Dường như ở trong đoạn cuối của bài thơ, lời ru ngân nga, thiết tha êm dịu của người mẹ lại được cất lên, bằng chính những tâm tư tình cảm mà bản thân đã dành cho người con, tình mẫu tử thật là thiêng liêng và cao quý 

(Phân tích qua - Tại bài khó quá T~T)



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro