4. An Hy: 70 lần một phút

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tôi thích cái tên của mình, đó là một cái tên đẹp ấp ủ cả niềm hy vọng cuộc sống bình yên mà bà ngoại yêu thương trao cho đứa cháu đầu tiên. Nhưng thật đáng buồn biết bao, tôi lại không thể sống vui vẻ an nhiên như cái tên của mình. Việc thỉnh thoảng phải chịu những cơn đau nhói ở lồng ngực, uống thuốc mỗi ngày hay đi khám định kì đã cực kì phiền toái rồi vẫn không đáng ghét bằng việc phải nghĩ rằng bản thân có một trái tim không tốt, là một người vói một trái tim không hoàn hảo.

Đã có vài lần tôi muốn nói với mẹ nhưng lại thôi, bà vẫn đang gượng dậy sau cuộc hôn nhân đổ vỡ, dù có phải là sự giải thoát hay không thì ít nhiều cũng gặp khó khăn. Hơn nữa, mẹ cũng đủ bận rộn chuyện công việc, phải đi sớm về khuya nên tôi đã thôi ý định đó.

Mỗi tối khi nằm trằn trọc trên giường tìm giấc ngủ, tôi nhớ lại câu trả lời của cậu bạn ở phòng y tế hôm đó, dù không biết tên nhưng dường như đó là một người nhìn rất quen và đáng tin, chẳng hiểu sao tôi lại cảm nhận như vậy đấy. Cậu ấy nói gì nhỉ? Mỗi phút một trái tim khỏe mạnh sẽ đập 70 lần. Tôi áp tai vào gối và bắt đầu đếm, đôi khi bỏ lỡ giữa chừng vì sợ sẽ đếm không đủ, đôi khi lại quên mất rồi tiếp tục lẩm bẩm những con số lại từ đầu. Tôi tự hỏi tiếng "thình thịch" nhỏ bé này sẽ dừng lại khi nào, phải chăng sẽ là trong lúc tôi ngủ. Tôi phát hiện ra mình ghát bản thân yếu đuối, sợ hãi bệnh tật và cái chết, hoàn toàn không có một chút mạnh mẽ nào như bề ngoài tôi thể hiện. Và đêm nào cũng vậy, tôi sẽ đếm, đếm mãi đến khi kiệt sức và đi vào giấc ngủ nặng nhọc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro