Quyển 06 - Chương 299

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Chương 299: Người sói bị uy hiếp.

Tai sói đúng thật cực thính, cách xa mấy trăm mét cũng nghe được tiếng la của Cố Phi. Hơn nữa giọng sói cũng rất lớn, người sói to cao xuất hiện sau cây kia tru lên một tiếng. Phía trên đường chân trời tức thì lòe ra vô số bóng người, có đứng thẳng, có hình sói, lấy tốc độ thật nhanh vọt tới hướng Cố Phi và Hữu Ca.

Mặt của Hữu Ca đã sớm đã sớm trắng bệch, phát điên hỏi: "Này này, còn đứng yên nữa à?"

Cố Phi nhìn khí thế kia cũng có chút kinh hãi rồi, tình báo của Hồng Trần Nhất Tiếu không sai được, đám người sói thôn Dạ Quang tuyệt đối quen hắn đấy. Nhưng vấn đề là, quen và sẽ ra tay với hắn không hình như không có quan hệ nhân quả mà, hắn và Ngân Nguyệt cũng tính là quen kìa, nhưng mà nói Cố Phi đi chém Ngân Nguyệt thì nhất định là không chút do dự.

Mặc dù mình có ân với người sói, nhưng người sói có tính người không, chuyện này khó nói mà!Nghĩ thế Cố Phi lùi về một bước, vì vậy sắc mặt Hữu Ca càng khó coi rồi: "Hey, cậu là muốn trốn đó hả?"

Khoảng cách gần ngay trước mắt, Cố Phi chạy thục mạng cùng dịch chuyển tức thời may ra có thể thoát khỏi hiểm cảnh, nhưng Hữu Ca chắc chắn chỉ có một con đường chết. Cố Phi thấy mình không thể không nghĩa khí thế này, không thể làm gì khác hơn là tiếp tục giữ bình tĩnh: "Đâu có, phải chết thì chết cùng nhau."

Hữu Ca không nghĩ tới Cố Phi bĩnh tĩnh như thế cuối cùng lại nói ra vụ chết đi này, nhất thời mất hết can đảm.

Tốc độ tiến lên của người sói không có một đoàn đội người chơi nào có thể sánh bằng, chớp mắt đã hoàn tất vây quanh hai người. Cố Phi vẫn nhìn gã người sói to con từ xa vọt tới gần trước mặt. Nhưng có phải đầu lĩnh đám người sói - Wilth không, Cố Phi thật không rõ. Cố Phi biết Wilth thời điểm hình người, bây giờ người ta đều biến thành người sói hết rồi, trong mắt người bình thường là một đám sói, dáng vẻ bề ngoài không có gì khác nhau.

Người sói to con đó từng bước từng bước đi tới hướng Cố Phi, Cố Phi căng thẳng cầm chặt kiếm, mắt thấy nó vừa đi vừa biến hình thu nhỏ lại, chờ đến lúc đến trước người Cố Phi đã biến thành hình người, vẫn to con hơn Cố Phi như trước, quả nhiên gã là đầu lĩnh đám người sói - Wilth.

Cố Phi thở phào nhẹ nhõm. Nếu như người sói có địch ý, thì hình như không cần thiết trở về hình người. Mặc dù chỉ là NPC, loại suy đoán theo lẽ thường này vẫn cần dùng đến.

Quả nhiên, ánh mắt Wilth nhìn Cố Phi cũng không có chút địch ý nào, mà là hết sức thân thiện chào hỏi: "Dũng sĩ."

"Các anh ở đây làm gì?" Cố Phi hỏi.

Câu hỏi này nhìn như lời hàn huyên bình thường giữa các người bạn gặp lại nhau. Nhưng khi nói chuyện cùng NPC chính là một câu mệnh lệnh quan trọng. Theo người chơi thống kê cách không trọn vẹn, nói chuyện với NPC để phát động nhiệm vụ, có hai câu nói thường dùng, câu đầu tiên trong đó chính là câu "bạn đang làm cái gì" này. Mà câu thứ hai tiếp theo cần dùng liền nhau chính là: "Bạn cần tôi làm những gì!"

Thường khi nghe được câu đầu tiên, NPC sẽ bắt đầu luyên thuyên giới thiệu nội dung nhiệm vụ. Lúc này quả nhiên cũng không phải trường hợp ngoại lệ, nghe thấy câu hỏi từ Cố Phi, một đám sói xung quanh từng kẻ biến hình trở về, mỗi người đau lòng gạt nước mắt, mà Wilth bắt đầu buồn bã tự thuật.

Mục đích của người sói quả nhiên là muốn ngăn chặn nhiệm vụ của Tung Hoành Tứ Hải. Nhưng là do khó khăn bị bắp ép. Bọn người sói này hi vọng sinh hoạt đơn giản cùng chung với nhân loại, nhưng điểm ấy trở thành uy hiếp trí mạng của họ. Lúc này đây lại có người nắm giữ được chuyện ấy, vì vậy âm thầm bảo đám người sói ngăn đội ngũ áp giải. Nếu không thì sẽ công bố thân phận của họ cho mọi người.

Bọn người sói này mặc dù không hung tàn thành tính như người sói bình thường, nhưng trời sinh là người sói, khiến họ cũng sở hữu năng lực chiến đấu của người sói bình thường, nếu bạo phát sức mạnh ra chắc chắn không thể coi thường. Đáng thương thay có một uy hiếp lớn như thế, có tiềm chất bị người ta lợi dụng quá.

Cố Phi thở dài thổn thức, lập tức tung ra câu nói thứ hai phát động nhiệm vụ: "Tôi có thể giúp mọi người làm những gì?"

Wilth khờ khạo đáp: "Nếu như biết thân phận của người nọ, tất cả liền có thể dễ dàng giải quyết rồi."

Người Wilth nói tới, đương nhiên là kẻ đe doạ bọn họ. Cố Phi nghi ngờ: "Các anh không nhìn thấy người đó?"

"Chúng tôi chỉ nhận được lá thư này." Wilth đưa cho Cố Phi một tờ giấy.

Cố Phi tiếp nhận, phía trên viết rằng: Giải quyết Tod, bằng không thì mày và tộc nhân của mày sẽ gặp rắc rối. Vì sợ nói không đủ rõ, còn bổ sung thêm một hình vẽ nhỏ ở dưới, miêu tả tình cảnh một nhóm nhân loại đang săn một con sói. Người sói xung quanh có thể nhìn rõ ràng hình nhỏ trên thư trong tay Cố Phi, trên khuôn mặt mỗi người đều thể hiện sự sợ hãi.
Cố Phi lại không có hứng thú gì với tác phẩm mỹ thuật này, rất khó hiểu lập lại: "Tod?"


Hữu Ca ở bên vội nhắc nhở: "Chính là kẻ tù tội mà Tung Hoành Tứ Hải áp giải."

"Giết người bịt miệng nha!" Cố Phi cảm khái. Người ngoài không biết chuyện về Tod, nhưng Công Tử tinh anh đoàn có Ngự Thiên Thần Minh là thành viên Tung Hoành Tứ Hải. Lúc đưa Tod ra khỏi nhà tù, tất cả thành viên Tung Hoành Tứ Hải đều nhận được nội dung chuyện liên quan tới nhiệm vụ rõ rệt, Ngự Thiên Thần Minh cũng phát thanh lại cho mọi người trong kênh dong binh một lần, năm người đều biết Tod là phần tử tham nhũng.

Cố Phi quơ quơ tờ giấy, nói với Wilth: "Chuyện của các anh không cần gấp, tôi sẽ nghĩ biện pháp giúp các anh giải quyết đấy!"

Wilth nghe xong mừng rỡ: "Vậy thì tốt quá."

Thời điểm lần trước hắn còn không có bao nhiêu tin tưởng với Cố Phi, nhưng hiển nhiên sau khi sự kiện ấy giải quyết đã để họ dựng lòng tin thẳng tắp lên trời và hết sức vững chãi vời Cố Phi rồi. Cố Phi chợt nghĩ tới, trang bị trâu bò như kiếm Ám Dạ Lưu Quang là phần thưởng nhiệm vụ lần trước người sói cho đấy, nếu mình xử sự kiện lần này xong, có được phần thưởng thần khí giống vậy hay không?

"Sẽ không đâu." Hữu Ca phân tích đơn giản với việc này, "Căn bản không phải nhiệm vụ cùng loại, dù là NPC giống nhau, phần thưởng vẫn sẽ không giống."

"À... cơ mà trong danh sách nhiệm vụ cũng không hiện gì cả." Cố Phi nói.

"Nhiệm vụ ẩn?" Hữu Ca nói.

"Nhiệm vụ ẩn thế mà không công bố có nhiệm vụ luôn. Thế thì có phải đã phát động nó hay chưa cũng không biết rồi!" Cố Phi nói.

"Cho nên mới nói là nhiệm vụ ẩn mà!" Hữu Ca đáp.

"Hey, anh có phải nói thật không đấy?" Hai người một phen nói chuyện, đã làm người sói tạm yên lòng, để họ nghỉ ngơi một bên trước. Nhưng người sói cũng nói cho Cố Phi, họ sẽ nhìn chằm chằm hành động của Tod, nếu như rời khỏi phạm vi khống chế của bọn họ, thì họ sẽ mau chóng tấn công.

Tức có nghĩa là, Cố Phi và Hữu Ca từng ảo tưởng ngắn ngủi ra kế sách lừa người sói không nên ra tay, sau đó đội ngũ nghênh ngang rời đi là không thể nào thành công.

"Xem ra hệ thống cũng không có ngu như vậy há!" Hữu Ca cười ha hả.

Cố Phi gật đầu.

"Nhưng mà nhắc mới thấy, giờ mới giống như là một nhiệm vụ nha! Nếu đánh đánh giết giết thẳng một đường, quá nhàm chán, cũng không giống phong cách mà Thế giới Song Song tuyên truyền cái gọi là nhiều cách chơi." Hữu Ca cảm khái.

"Ừm!"

"Tôi nghi ngờ quá! Đoạn đường núi bị gãy ở núi Ô Long kia, biết đâu cũng có cách giải quyết khác, ví dụ như tìm một NPC trong thành Vân Đoan hỗ trợ sửa cầu, chỉ là nhiệm vụ đoàn đội này không giống nhiệm vụ cá nhân có nhắc nhở từng bước một, cho nên tất cả mọi người không để mắt tới." Hữu Ca nói.

"Vậy giờ giải quyết thế nào đây?" Cố Phi chìa tờ giấy nhỏ cho Hữu Ca.

"Trở về trước rồi bàn sau đi!" Hữu Ca đáp.


Hai người liền trở về nơi dừng chân của đội ngũ, gần ngàn người chơi tự do có đứng có nằm đầy đất, vài nhân vật nòng cốt của Tung Hoành Tứ Hải và những ai quan tâm nhiệm vụ của mình đều đứng bên Vô Thệ Chi Kiếm duỗi cổ trông mòn con mắt ở kia kìa! Chứng kiến Cố Phi và Hữu Ca trở về, sớm đã đứng đầu đội ngũ đón chờ.

Cố Phi đưa tờ giấy cho Vô Thệ Chi Kiếm xem, nói từ đầu đến cuối sự việc cho Vô Thệ Chi Kiếm.Đây là tố chất mà một dong binh phải có. Được chủ thuê nhờ ra ngoài làm việc, trở về đương nhiên phải thuyết minh đầu đuôi tình huống cho chủ thuê một phen. Đây không phải thái độ khi chơi game gì, mà là vấn đề làm người nên thế, Cố Phi vẫn rất phúc hậu về phương diện này.

"Ồ, là như thế à!" Vô Thệ cầm tờ giấy nhỏ nhìn nhiều lần, nói với Cố Phi: "Cậu Thiên Lý khổ cực rồi, cậu nghỉ ngơi trước đi, chúng tôi thương lượng xem giờ phải làm sao đã."

"À..." Cố Phi không nói gì thêm, yên lặng lui ra.

Vì vậy Vô Thệ Chi Kiếm và hai nhân vật nòng cốt là Đảo Ảnh Niên Hoa, Phong Hành bên này tìm một góc bắt đầu tranh luận kịch liệt.

Khoan hãy đề cập tới việc giải quyết thế nào sự kiện này, tình báo Cố Phi đưa về có đáng giá tin tưởng hay không, dĩ nhiên trở thành tiêu điểm tranh luận đầu đề.

Cố Phi xác thực là một người lính đánh thuê quy củ phúc hậu đấy, chỉ tiếc là hắn phúc hậu cỡ mấy, thì người ta khó tránh khỏi lấy lòng kẻ hèn đi đo lòng quân tử. Ví như Đảo Ảnh Niên Hoa, có phiến diện cực lớn với Cố Phi, gã cảm thấy ở trong chuyện này khẳng định có mờ ám gì đó.

"Chỉ mỗi tờ giấy này? Nếu muốn, tôi vẽ cho cậu một trăm tấm." Đảo Ảnh Niên Hoa nói.
"Chữ viết đó không giống của anh ta." Phong Hành nói.


"Sao cậu biết?" Hai người khác ngẩng đầu.

"Khụ... cái này... thì là...ừm..." Phong Hành úp úp mở mở.

Đảo Ảnh Niên Hoa cũng không có kiên trì truy hỏi việc ấy, lập tức cướp lời: "Không nói gì khác, gã đó nói gã quen với những người sói kia, cho nên người sói không làm khó gã, cũng chính là mấu chốt vấn đề. Mọi người hãy suy nghĩ thử đi, nơi này chính là địa bàn của thành Nguyệt Dạ, chúng ta là người chơi đến từ thành Vân Đoan, trên lý thuyết sẽ không có khả năng có người quen người sói ở nơi đây. Hệ thống sao lại có thể cho chúng ta một nhiệm vụ, mà vấn đề mấu chốt để giải quyết ở trên việc quen người sói? Nếu như không có ai quen người sói, hoặc nói thẳng ra thì, không có Thiên Lý Nhất Túy cùng đi, vậy nhiệm vụ của chúng ta không làm được? Nào có đạo lý như thế?"

"Ừm, chí lý." Vô Thệ Chi Kiếm gật đầu.

"Vậy hắn bịa đặt mọi thứ là vì sao?" Phong Hành cầm lấy tờ giấy nhỏ quan sát nhiều lần, sau đó hỏi.

"Tôi còn không rõ, ai biết người này đang bày trò gì." Đảo Ảnh Niên Hoa nói.

"Bày trò? Bày trò gì chứ? Đối phó chúng ta? Không đến mức đi? Chúng ta có thù với anh ta ư?" Vô Thệ Chi Kiếm kinh ngạc. Tuy trong lòng họ từng có dự định xử đẹp Thiên Lý Nhất Túy cùng dong binh đoàn của đám người đó một trận, nhưng đây cũng chỉ là dự định thôi, căn bản một chút cử chỉ biến nó thành hành động cũng không có. Công Tử tinh anh đoàn đáng lý ra cũng sẽ không có mang lòng thù hận gì với người thuê là Tung Hoành Tứ Hải bọn họ.

"Nói chung tôi cảm thấy không thể dễ dàng tin tưởng gã." Đảo Ảnh Niên Hoa chốt.

"Vậy làm sao bây giờ?"

"Gã không phải đã nói người sói ở phía trước đấy ư? Chúng ta kéo thêm vài anh em nữa tự đi tiếp xúc với người sói xem sao." Đảo Ảnh Niên Hoa nói.


----------

ps: cuối cùng cũng lết tới c300...

 Chương 300: Tìm kiếm kẻ ác thao túng đằng sau. (đón đọc vào tối thứ 5 tuần này)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro