Chương 18: Khách sạn An Nhiên (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khoảng 5 phút sau một chiếc taxi đã đậu sẵn trước cổng biệt thự, tôi từ biệt ông Lợi rồi tiến ra cổng leo lên taxi. Người tài xế liền hỏi tôi:

- Thưa anh, anh muốn đi đâu?

- Ông chở tôi đến ngân hàng gần nhất nhé! Cám ơn ông!

- Vâng!

3 năm chưa xuống phố nhưng ngồi trên xe tôi lại chẳng thiết tha để ngắm cảnh, trong đầu tôi lúc này chỉ có hình ảnh của Lệ Chi, một người con gái mạnh mẽ, quật cường lại phải chịu khổ như vậy, thật tiếc thương thay. Lòng tôi vẫn có một cảm giác bất an mặc dù mọi chuyện đã kết thúc, hay là tôi đã suy nghĩ quá đơn giản, liệu rằng Lệ Chi đã thật sự tha cho Nguyễn Vọng?

Nếu thật là Lệ Chi chỉ hứa suông cho qua chuyện thì số tiền mà tôi sắp sửa sử dụng cho bản thân do ông Nguyễn Lợi đưa cho là hoàn toàn không xứng đáng, mặc dù số tiền này tôi không hoàn toàn sử dụng cho mục đích cá nhân, tôi định đến ngân hàng để uyên góp từ thiện 50% số tiền, 30% gửi cho gia đình và chỉ giữ lại 20% số tiền cho riêng mình. Nhưng thật may tôi không phải là người không có rào trước đón sau như vậy, tôi đã để lại một lá bùa bí mật ở trong nhà của Nguyễn Lợi nếu có tà khí xâm nhập vào trong căn biệt thự đó thì tôi sẽ cảm ứng được nhưng có một sự bất tiện là phạm vi giữa tôi và lá bùa phải cách nhau không quá 3km cho nên bắt buộc tôi phải kiếm được khách sạn gần chỗ đó.

Tôi móc bèn bảo bác tài không chở đến ngân hàng nữa mà chở tôi đến một khách sạn gần chỗ mà ông đã đón tôi. May là bác tài đã lái xe nhiều năm ở khu vực xung quanh đó nên quen thuộc mọi địa hình, ông ấy suy nghĩ một chút rồi nhìn nhìn tôi rồi lại hỏi:

- Anh có chắc là muốn thuê khách sạn ở gần đó không? Vì xung quanh khu đó chỉ toàn khách sạn 5 sao thôi?

Nghe khách sạn 5 sao tôi có sự e dè, vì tôi không có nhiều tiền trong tay. Thấy vẻ mặt tôi có vẻ suy tư trước vấn đề khách sạn 5 sao thì ông ta ngỏ ý muốn cho tôi một lời khuyên:

- Trong vòng 3km xung quanh khu vực đó không hề có khách sạn nào rẻ cả, nhưng cách chỗ đó khoảng 5km thì lại rất nhiều khách sạn giá rẻ, anh có muốn tôi chở đến đó không?

Tôi nài nỉ bác tài xế kêu bác ráng nhớ lại thử xem còn chỗ nào để mướn gần đó không, khuôn mặt bác tài xế có vẻ rất tò mò vì sự kiên quyết của tôi với vấn đề thuê khách sạn cách biệt thự ông Lợi phải 3km. Tôi có thể hiểu được cảm giác của ông ta nhưng tôi không thể nào giải thích được mục đích mà tôi cần phải làm như vậy vì có lí do. Đó là ông ta là người bình thường có thể sẽ không tin vào chuyện ma quỷ mà cho dù ông ta có tin đi chăng nữa thì chắc chắn ông ấy sẽ không tin rằng một cậu nhóc đáng tuổi con trai của ông ta lại là một pháp sư còn việc tôi đang làm là để bảo vệ nhà ông Lợi khỏi một nữ quỷ.

Ông ta lại suy nghĩ một lát rồi dùng khuôn mặt ngưng trọng hỏi tôi:

- Cậu có sợ ma không?

Tôi khẽ mỉm cười rồi lắc đầu trước câu hỏi đó của ông, chẳng lẽ tôi lại đáp lại rằng tôi chẳng những không sợ ma mà ma nó sợ tôi thì mới đúng.

- Chắc chắn chứ?

Tôi gật gật bình thản nói:

- Chú yên tâm đi cháu từ nhỏ hay xem phim ma nên không sợ ma đâu!

- Thôi được nếu cậu nói vậy tôi sẽ chở cậu đến đấy!

30p sau bác tài đã chở tôi đến một khách sạn nhìn thiết kế có vẻ theo kiểu thời xưa, cũ kĩ và hoài cổ. Khách sạn này có tên là An Nhiên có 3 tầng, mỗi tầng đều có tà khí tăng dần, duy chỉ có tầng 3 là nơi có tà khí nồng đậm nhất khác biệt với 2 tầng còn lại. Điều đặc biệt là cái khách sản tưởng chừng như u ám, lạnh lẽo này lại đông nghịt người đứng xếp hàng. Đa phần là thanh niên trai tráng lực lưỡng, còn có xen kẽ một vài bạn nữ ăn mặc cá tính cắt tóc tomboy, ai nấy đều lộ ra một vẻ mặt hồi hợp chờ đợi.

Tôi trả tiền taxi rồi tiến thẳng đến quầy tiếp tân của khách sạn để hỏi xem rốt cuộc tại sao lại đông người xếp hàng như vậy trong khi cái khách sạn này cũng chẳng phải lớn lắm, nhìn sơ qua có lẽ sẽ chẳng đủ phòng cho bao nhiêu con người đang đứng đây.

- Khách sạn An Nhiên xin chào quý khách!

- Chào em! Tôi muốn hỏi là khách sạn mình còn phòng không?

- Dạ, thưa anh khách sạn chúng em vẫn còn rất nhiều phòng ạ!

- Sao? Còn nhiều lắm cơ à! Vậy tại sao lại có quá nhiều người xếp hàng ở đây như thế?

Nghe tôi nói vậy biết bao ánh mắt của những người đang xếp hàng đều tập trung vào tôi, nữ tiếp tân xinh đẹp nở một nụ cười bảo:

- Chắc là anh từ nơi khác đến nên chưa biết danh tiếng của khách sạn bên em rồi!

- Khách sạn em nổi tiếng lắm hả? Vậy giá thuê 1 đêm chắc đắt lắm há!

- Dạ, thưa anh chẳng những đắt mà còn rất là đắt ạ, đắt hơn cả khách sạn 5 sao sang trọng nhất trong khu vực này luôn!

Tôi tỏ vẻ kinh ngạc hỏi:

- Vậy tại sao lại có nhiều người xếp hàng đông thế này!

- Do chỗ của em có chính sách đặc biệt nên khách hàng kéo tới đông ạ! Để em nói rõ luôn mắc công anh lại hỏi nhé!

Như anh đã biết khách sạn của em có 3 tầng, trong đó tầng 1 thì giá bình thường, tầng 2 thì sẽ giá gấp 3 bình thường còn tầng thứ 3 là tầng rất đặc biệt, tuy nó gấp 10 giá cả thị trường nhưng nếu có người ngủ được qua một đêm thì sẽ được khách sạn trả lại gấp 100 lần số tiền mà đã bỏ ra thuê phòng. Mọi người xếp hàng ở đây đều là người muốn chinh phục căn phòng ở tầng 3.

- Tôi tưởng là phải qua hôm sau?

- Không, không thông thường chịu đựng được 2p là đã chạy ra rồi nên hàng dài thế chứ 1, 2 tiếng là tới lượt mình rồi.

Một nam thanh niên khuôn mặt trắng bệt không còn sức sống, hớt hơ hớt hải chạy ra từ trong thang máy, vừa chạy vừa hét lên trong sợ hãi:

"Quỷ.. có quỷ.."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro