Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày đầu tiên đến trường đại học ở Hàn Quốc, tôi và Ahyeon cùng nhau đến lớp học. Trời hôm ấy trong xanh, nắng vàng nhè nhẹ chiếu qua các tán cây, tạo nên những vệt sáng đẹp mắt trên con đường dẫn vào khu giảng đường. Chúng tôi đi trong im lặng, mỗi người mang theo những suy nghĩ riêng.

Tôi và Ahyeon cùng bước vào khu giảng đường để nhận lớp, cảm giác lo lắng xen lẫn háo hức làm lòng tôi không yên. Sinh viên xung quanh bước đi hối hả, những nhóm nhỏ tụ tập rì rầm trò chuyện, tất cả đều là người lạ với tôi.

Trước khi rời ký túc xá, Ahyeon đã giới thiệu cho tôi sơ lược về trường, nhưng không gì có thể thay thế được cảm giác thực sự đặt chân vào khuôn viên này. Mọi thứ quá lớn, quá choáng ngợp so với những gì tôi tưởng tượng.

Khuôn viên trường đại học quốc tế nơi tôi theo học thật sự hoành tráng, với những tòa nhà hiện đại, lớp kính trong suốt phản chiếu ánh sáng mặt trời, tạo nên khung cảnh rất thanh bình nhưng không kém phần sôi động.

Con đường trải dài với hàng cây anh đào nở muộn, những tán lá đỏ vàng nhẹ nhàng rung rinh theo gió. Tôi không khỏi cảm thấy lòng mình rộn ràng pha chút lo lắng. Tôi bước đi giữa dòng sinh viên đông đúc, cảm thấy mình như một hạt cát nhỏ giữa biển người.

Chúng tôi bước vào tòa nhà chính để tìm phòng học. Tòa nhà này được xây dựng theo phong cách tối giản và hiện đại, với những bức tường trắng, hành lang sáng sủa và những lớp học rộng rãi.

Tôi và Ahyeon đã trao đổi trước với nhau về lớp học buổi sáng, vì vậy chúng tôi quyết định đi chung cho tiện. Thế nhưng, ngay cả khi có Ahyeon bên cạnh, tôi vẫn không thể kìm nén được sự hồi hộp.

Phòng học của chúng tôi nằm ở tầng hai, một căn phòng nhỏ nhưng ấm cúng với những chiếc bàn gỗ xếp ngay ngắn và bảng đen lớn phía trước. Sinh viên đã ngồi kín gần hết chỗ, may mắn là tôi và Ahyeon tìm được hai ghế trống ở cuối lớp.

Tôi ngồi xuống, cố gắng thả lỏng và hít một hơi sâu để bình tĩnh. Nhịp tim tôi bắt đầu đều đặn hơn khi Ahyeon nhìn sang tôi, nở một nụ cười nhẹ. Sự hiện diện của cô ấy lúc này giống như một điểm tựa an toàn giúp tôi thoải mái hơn.

Bỗng nhiên, cánh cửa lớp học mở ra. Một người phụ nữ với dáng người thanh mảnh, mái tóc đen dài óng ả bước vào. Tất cả sinh viên trong lớp đều lặng đi, sự chú ý của họ ngay lập tức đổ dồn về phía người phụ nữ ấy. Tôi cũng không ngoại lệ. Đó là cô giáo Pharita – giáo viên dạy tiếng Anh của chúng tôi.

Pharita mang một phong thái bình tĩnh và tự tin. Cô mặc một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản kết hợp với quần tây đen, tạo nên vẻ trang nhã và chuyên nghiệp. Đôi mắt cô, đôi mắt mà tôi không thể nào quên từ lần đầu gặp, sâu thẳm nhưng ẩn chứa sự ấm áp.

Đôi mắt ấy lướt nhẹ qua các sinh viên trong lớp như một tia sáng dịu dàng, khiến tất cả mọi người đều cảm thấy được quan tâm.

"Cô là Pharita, giáo viên tiếng Anh của các em trong học kỳ này. Hy vọng chúng ta sẽ có những giờ học vui vẻ và bổ ích" Cô nói, giọng nói trầm ấm và dễ chịu đến mức làm không gian trong lớp trở nên nhẹ nhàng hơn bao giờ hết.

Cả lớp im lặng lắng nghe cô nói. Giọng nói cô nhẹ nhàng nhưng rõ ràng, mang theo âm điệu trầm ấm đặc trưng.

Tôi ngay lập tức bị cuốn hút bởi phong thái tự nhiên và sự điềm tĩnh của cô. Cô không cần nói nhiều, nhưng vẫn khiến cả lớp chú ý lắng nghe. Tôi ngồi đó, cảm nhận tim mình đập nhanh hơn bình thường.

Cảm giác kỳ lạ này đến quá đột ngột, tôi chưa kịp chuẩn bị cho nó.

Pharita bắt đầu buổi học bằng cách giới thiệu về nội dung khóa học và cách thức cô sẽ giảng dạy. Cô không chỉ giảng bài một cách đơn thuần, mà còn lồng ghép vào đó những câu chuyện thú vị, những trải nghiệm cá nhân mà cô đã trải qua khi còn là du học sinh.

Điều này làm cho giờ học trở nên gần gũi và dễ hiểu hơn rất nhiều. Mỗi khi cô cười, ánh nắng từ cửa sổ như phản chiếu trên khuôn mặt cô, làm cả không gian như sáng bừng lên.

Càng ngồi trong lớp, tôi càng bị cuốn hút bởi sự duyên dáng và thông minh của Pharita. Cô không chỉ giỏi về chuyên môn mà còn có cách nói chuyện nhẹ nhàng, cuốn hút. Mỗi khi cô giải thích, tôi có cảm giác như cô đang nói chuyện riêng với mình, dù biết rõ rằng đó chỉ là ảo giác.

Trái tim tôi chợt nhói lên khi nhận ra rằng mình đang bị thu hút bởi cô giáo của mình – một cảm xúc mà tôi không biết phải đối diện thế nào.

Sau giờ học, tôi và Ahyeon cùng nhau ra về. Khi bước đi trên con đường trở về ký túc xá, tôi vẫn còn lơ mơ, trong đầu chỉ nghĩ đến Pharita. Tôi không thể nào gạt bỏ được hình ảnh của cô ra khỏi tâm trí. Cuối cùng, tôi quyết định kể với Ahyeon.

"Ahyeon này"

tôi lên tiếng, phá tan sự im lặng giữa chúng tôi.

"Tớ nghĩ là tớ... hình như tớ thích cô giáo Pharita."

Ahyeon khẽ liếc mắt nhìn tôi, rồi bật cười nhỏ. "Thật à? Cậu phải lòng cô giáo rồi à?"

Tôi cảm thấy mặt mình nóng bừng lên.

"Ừm... Có lẽ vậy"

Tôi thú nhận, giọng đầy ngượng ngùng.

"Nhưng tớ không chắc... Cô ấy quá hoàn hảo, còn tớ thì chỉ là một sinh viên năm nhất. Chuyện này liệu có ổn không?"

Ahyeon mỉm cười nhẹ nhàng.

"Không có gì là không ổn cả. Nếu cậu thực sự thích cô ấy, tại sao không thử? Pharita có vẻ là một người rất dễ gần, cậu có thể tìm cách tiếp cận cô ấy một cách tự nhiên."

Lời nói của Ahyeon làm tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Dù vẫn còn chút do dự, nhưng trong lòng tôi đã bắt đầu nhen nhóm ý nghĩ về việc sẽ tiến gần hơn đến Pharita. Cô ấy giống như một ngôi sao sáng mà tôi không thể với tới, nhưng cũng không thể không bị cuốn hút.

Tối hôm đó, khi nằm trên giường, tôi không thể ngừng nghĩ về Pharita. Cảm giác ấy quá mới mẻ, quá khác lạ. Tôi tự hỏi liệu mình có nên mạo hiểm để theo đuổi cảm xúc này không. Và nếu làm vậy, liệu có cơ hội nào cho tôi không? Nhưng dẫu sao, chỉ cần nghĩ đến nụ cười của cô, tôi đã cảm thấy trái tim mình rộn ràng.

Sáng hôm sau, khi gặp lại Ahyeon ở phòng ăn sáng, tôi đã quyết định.

"Tớ sẽ thử tiếp cận cô ấy"

Tôi nói, cảm thấy quyết tâm hơn bao giờ hết.

Ahyeon chỉ khẽ cười, nhưng ánh mắt cô ấy đầy vẻ động viên.

"Cố lên, Asa. Tớ sẽ ủng hộ cậu."

Tôi mỉm cười, cảm thấy nhẹ lòng hơn khi có Ahyeon ở bên. Dù chưa biết tương lai sẽ thế nào, tôi biết mình không muốn bỏ lỡ cơ hội này. Pharita, cô giáo tiếng Anh với đôi mắt dịu dàng và giọng nói trầm ấm, đã vô tình khiến tôi phải lòng cô. Và từ đây, tôi sẽ bắt đầu hành trình để hiểu rõ hơn về cô ấy, cũng như đối diện với những cảm xúc đang ngày càng lớn dần trong tim.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro