Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thời gian trôi qua, lớp học vẫn đều đặn tiếp tục, và tôi vẫn giữ tình cảm thầm kín dành cho cô Pharita. Dù biết rằng cô không nhận ra cảm xúc của mình, tôi vẫn không thể dừng lại việc quan tâm đến cô.

Trong khi đó, cuộc sống ở ký túc xá của tôi và Ahyeon vẫn trôi qua một cách êm đềm. Ahyeon luôn là người bạn đồng hành thầm lặng nhưng vững chắc của tôi. Cô ấy không hay nói nhiều, nhưng những lời nói ít ỏi của cô luôn mang lại sự bình tĩnh và an ủi.

Một buổi tối khi chúng tôi đang ngồi cùng nhau trong phòng, Ahyeon đột nhiên nhắc đến chuyện sinh nhật của cô ấy.

Tôi ngạc nhiên khi nghe cô ấy nói vậy, vì từ lúc ở cùng nhau, tôi chưa từng nghe Ahyeon nhắc đến bất kỳ điều gì liên quan đến sinh nhật hay bất cứ dịp đặc biệt nào.

"Cậu muốn tổ chức sinh nhật chứ?"

Tôi hỏi, cảm thấy hơi ngạc nhiên khi Ahyeon, người luôn trầm lặng, lại quan tâm đến một dịp như vậy.

Ahyeon khẽ gật đầu.

"Tớ nghĩ là mình muốn thử tổ chức một bữa tiệc nhỏ lần này"

Cô ấy nói, giọng không thay đổi nhiều, nhưng ánh mắt lại lấp lánh hơn thường ngày.

Tôi mỉm cười. "Vậy thì tớ sẽ giúp cậu tổ chức một bữa tiệc thật tuyệt!"

Tôi hào hứng nói. "Cậu có muốn mời ai không?"

Ahyeon hơi ngập ngừng trước khi trả lời.

"Tớ muốn mời Lee Dain, tớ thích chị ấy"

Cô ấy nói, rồi nhanh chóng cúi đầu, tránh ánh mắt của tôi.

Lần này, tôi thực sự sốc. Dain là sinh viên năm hai trong trường, nổi tiếng với tài năng âm nhạc và sự nhiệt huyết với các hoạt động của câu lạc bộ.

Cô ấy thường xuất hiện với cây đàn guitar và luôn thu hút sự chú ý của đám đông với chất giọng ấm áp và phong thái tự tin. Tôi không ngờ Ahyeon – cô bạn cùng phòng trầm lặng và ít nói – lại để ý đến Dain, người tiền bối có tính cách sôi nổi và đầy năng lượng như vậy.

"Tớ không nghĩ cậu lại thích tiền bối Dain,"

Tôi nói, cố gắng giấu đi sự ngạc nhiên của mình.

"Cậu biết đấy, tớ có thể giúp cậu tiếp cận cô ấy."

Ahyeon không trả lời ngay, chỉ khẽ gật đầu. Nhìn vào ánh mắt của cô ấy, tôi biết rằng Ahyeon thực sự có tình cảm với tiền bối Dain.

Điều đó làm tôi cảm thấy có chút xúc động. Có lẽ cả hai chúng tôi đều đang theo đuổi những tình yêu xa vời của riêng mình.

Ngày hôm sau, tôi cùng Ahyeon bắt đầu chuẩn bị cho bữa tiệc sinh nhật. Chúng tôi mua bánh ngọt, trang trí phòng và gửi lời mời đến một vài người bạn thân thiết.

Tất nhiên, tiền bối Dain cũng nằm trong danh sách khách mời đặc biệt của Ahyeon. Tôi có thể thấy cô bạn cùng phòng của mình không giấu được vẻ hồi hộp khi nhắc đến việc tiền bối Dain sẽ đến dự tiệc.

Cuối cùng, ngày sinh nhật của Ahyeon cũng đến. Phòng ký túc xá của chúng tôi được trang trí một cách đơn giản nhưng ấm cúng. Bạn bè dần đến đông đủ, và không khí trong phòng trở nên vui tươi hơn bao giờ hết.

Nhưng dù bữa tiệc khá vui, Ahyeon vẫn thường liếc mắt ra cửa, dường như đang chờ đợi ai đó. Và rồi, khi cánh cửa mở ra, tiền bối Dain bước vào, mang theo nụ cười rạng rỡ và cây đàn guitar quen thuộc.

Khi tiền bối Dain bước vào, ánh mắt Ahyeon sáng lên. Tôi có thể thấy cô ấy cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng đôi mắt không giấu được niềm vui. Tiền bối Dain nhanh chóng hòa nhập vào không khí của bữa tiệc, chơi vài bản nhạc vui tươi và làm cho không gian tràn ngập tiếng cười.

Nhưng điều đặc biệt là, dường như tiền bối Dain cũng để ý đến Ahyeon. Mỗi khi nói chuyện với cô ấy, tiền bối Dain luôn nhìn Ahyeon bằng ánh mắt dịu dàng, và cả hai dường như có một sự kết nối mà không ai khác trong phòng nhận ra.

Khi bữa tiệc dần kết thúc, tôi kéo Ahyeon ra ngoài để hỏi thẳng.

"Tớ thấy cậu và tiền bối Dain có vẻ rất hợp nhau đấy. Sao cậu không thử tiến thêm một bước?"

Ahyeon ngập ngừng, nhưng rồi cô ấy thở dài.

"Tớ không chắc liệu tiền bối Dain có thích tớ không. Tớ chỉ là một người ít nói, không nổi bật như cô ấy."

Tôi lắc đầu, cảm thấy xúc động trước sự tự ti của Ahyeon.

"Cậu đùa à? Cậu có bao nhiêu điều tuyệt vời mà cậu không nhận ra. Và tớ chắc chắn tiền bối Dain cũng cảm nhận được điều đó. Tớ nghĩ cậu nên thử nói chuyện với cô ấy thêm, hoặc tớ sẽ giúp cậu!"

Với sự động viên từ tôi, Ahyeon bắt đầu thử tiếp cận tiền bối Dain.

Ban đầu, cô ấy khá rụt rè, nhưng dần dần, tôi có thể thấy cô ấy tự tin hơn. Chúng tôi thường tổ chức những buổi gặp mặt nhỏ, mời tiền bối Dain tham gia, và trong những lần đó, tôi luôn tìm cách giúp Ahyeon và tiền bối Dain có cơ hội trò chuyện với nhau.

Những cuộc trò chuyện ban đầu có phần ngại ngùng, nhưng dần dần, tôi có thể thấy tiền bối Dain cũng dần thích Ahyeon.

Qua một vài tháng, mối quan hệ giữa Ahyeon và  tiền bốiDain dần trở nên gắn bó hơn. Họ thường xuyên đi cùng nhau sau giờ học, và Dain bắt đầu tìm cách tiếp cận Ahyeon nhiều hơn, khiến tôi rất mừng cho cô bạn của mình.

Cuối cùng, vào một ngày đẹp trời, Ahyeon đã lấy hết can đảm để thổ lộ tình cảm của mình với  tiền bối Dain.

Và, như tôi dự đoán, tiền bối Dain đã đồng ý. Cả hai bắt đầu hẹn hò, trở thành một cặp đôi hạnh phúc trong sự chúc mừng của tất cả bạn bè.

Nhìn Ahyeon hạnh phúc bên tiền bối Dain, tôi cảm thấy vui mừng nhưng cũng có chút buồn lòng. Ahyeon đã tìm thấy tình yêu của mình, còn tôi vẫn đang đứng từ xa nhìn cô Pharita, với một trái tim đầy thương nhớ nhưng không biết liệu có bao giờ cô nhận ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro