Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tháng cứ thế trôi qua,Hanbin thì ve vãn tán tỉnh cậu còn cậu thì yêu chiều cưng nựng theo ý em. Trái đã chín mùi,thời gian cũng đã quá dài. Nhưng sao Jaewon vẫn chưa tỏ tình em vậy nhỉ? Là do cậu chưa đủ dung cảm chăng? Tính Hanbin vốn không thích chờ đợi,không chủ động thì biết đến khi nào mới nghe được lời tỏ tình đây. Nghĩ tới nghĩ lui,em bèn bàn bạc lại với tụi bạn và được phép tỏ tình trước

Bước đầu tiên em hẹn Jaewon ra quán cà phê,nơi mà cả hai hay ngồi học cùng nhau. Kế tiếp em sẽ ngỏ lời và cậu sẽ đồng ý. Đơn giản quá còn gì. Lời nói đi đôi với hành động, Hanbin liền thực hiện theo sự sắp xếp tuyệt vời này

Buổi chiều đẹp trời của ngày chủ nhật không cần đến trường,Jaewon sau khi đánh giấc ngủ trưa thì mở mắt ra thì thấy dòng tin nhắn từ con mèo lém lỉnh kia liền đồng ý rồi tất bật sửa soạn quần áo gọn gang tới chỗ hẹn

Jaewon đi vào quán như đúng địa chỉ,nhìn vào góc ngay cửa sổ liền bắt gặp bóng dáng quen thuộc ngồi bấm điện thoại đợi chờ

"Cậu đợi mình lâu không?"

"Không đâu,mình mới tới thôi à"_Hanbin bỏ điện thoại qua một bên,lấy trong cặp ra một hộp vòng tay giấu xuống dưới bàn. Đúng,chỉ một cái vòng tay thôi

Hít thở thật sâu,em cố trấn an bản thân rồi lấy hết dung khí để cất lời

"Song Jaewon này..."

"Mình nghe đây,Hanbin nói đi"

"Mình thích cậu"

"Nhưng mà mình không thích cậu"

Cả hai bị chôn vùi trong sự lặng thinh của đối phương. Chẳng ai nói thêm lời nào. Một gương mặt mèo con ngơ ngác kèm theo cặp mắt long lanh đỏ hoen phủ một tầng nước,bên đối diện là gương mặt cáo nhọn vô cảm

"Chẳng phải cậu thích mình hả?"_Em không tin vào lời nói lúc nãy của người kia,cố tình hỏi lại

"Mình thật sự KHÔNG THÍCH CẬU,Hanbin à"_Jaewon nhấn nhá ba chữ quan trọng để khẳn định câu nói của mình

"Cậu nói xạo,Jaewon nói xạo đúng không? Rõ là cậu thích mình mà"

Em lại chẳng tin vào thực tại,cố chấp mà hỏi mãi một câu. Ngay từ đầu đây vốn dĩ đã là một hình phạt được đề ra nhưng sao em lại đặt cảm xúc của mình vào nó chứ

"Mình nói thật đó Hanbin à. Mình KHÔNG THÍCH CẬU! Đừng giả vờ như là bản thân không nghe rõ nữa,mình ghét cái trò đó lắm. Và cũng đừng cố tỏ ra yểu điệu hay nũng nịu trước mặt mình nữa,thật sự rất kinh tởm đó Hanbin à. Mình chỉ coi cậu là bạn,một người bạn tốt giúp mình học tập khá lên. Mình hay chiều theo ý cậu là do cậu luôn giúp đỡ mình,cậu không bỏ mặt mình lúc khó khăn nên đừng tưởng bỡ rằng mình có tình cảm với cậu. Nếu không còn gì nói nữa thì mình xin phép đi về!"_Cậu nói một tràng rồi đứng dậy phủi áo ra khỏi quán,mặc cho em chết trân tại đó

Tại sao lại từ chối vậy chứ. Em làm gì sai để rồi nhận lại lời từ chối thẳng thừng như vậy? "kinh tởm"? "tưởng bỡ"? Vậy hóa ra cuộc tình này là do một mình em tự viết nên thôi à? Em không buồn vì thua trò chơi,em buồn vì Jaewon không thích em

Cố gắng để không khóc,cố gắng để bản thân chấp nhận sự thật. Em vội lau đi hàng nước mắt vừa rơi,tắt phần ghi âm trong điện thoại rồi gửi vào nhóm đang có ba con người đang sốt sắn chờ kèm theo dòng chữ: "Nghe đi rồi đừng nhắc nữa"

Vừa bấm gửi,có ba người vào nghe,hồi hộp không khác gì em lúc nãy là mấy

"Ngồi yên ở đó. Tụi tao tới liền"_Eunchan nhắn vào nhóm như vậy

Sau mười phút ngồi yên như lời Eunchan nói,bộ ba kia cũng đã xuất hiện còn rủ thêm Taerae đi nữa cho chiến

"Hanbin!"_Bonhyuk đi đến chỗ em

"Hanbin không khóc nữa,tụi tao thương"_Euiwoong ôm lấy em vào lòng

"Mày thắng,mày thắng rồi nên không cần nhớ tới nó nữa đâu"_Eunchan

"Em biết mọi chuyện rồi. Kệ ổng đi,quên ổng đi anh,ổng tệ lắm"_Taerae đi bên cạnh Eunchan,vuốt tay em

"Hức...tao...tao cảm ơn tụi bây,c-...cảm ơn...hức...nhiều lắm!"_Em xúc động đến vỡ òa lên,không kìm được cũng chẳng nói nên lời

"Mày không có lỗi. Lỗi là do tụi tao ép mày. Tụi tao xin lỗi"

"Hyuk nó nói đúng,trò này tao ra luật,tao ép mày nhận hình phạt. Là tao quá trớn,nếu biết trước như vậy tao sẽ không bắt mày thực hiện đâu. Tao xin lỗi nhiều lắm,Hanbin à"_Euiwoong ôm lấy bờ vai nhỏ đang run run kia,tự trách bản thân tại sao lại tự đẩy Hanbin vào tên tệ bạc kia như vậy

"Thôi không sao,tao ổn mà. Cảm ơn tụi bây nhiều lắm"

Nãy giờ trong khung cảnh sướt mướt này,chỉ có một người là chưa khóc cũng chẳng lên tiếng. Chính là Kim Taerae

"Hay là lát nữa em dẫn anh Hanbin đi bar giải sầu?"

Đỉnh quá út cưng ơi,phán một câu làm ai cũng nín khóc hết. Thấy bốn cặp mắt kia chằm chằm vào mình,Taerae nói tiếp

"Uống rượu vào sẽ quên nhanh hơn đó"

"Taerae nó nói đúng á,lát tụi mình đi nha Hanbin"

"Cũng được,để tao xin anh hai xem có cho không đã"

"Mày xin trước đi,không được thì tao nói đỡ cho. Kêu là đi họp nhóm"

"Ừm"

Chín giờ tối tại quán bar XX,mọi người đều đã đến chỉ còn đợi mỗi Hyuk chở Hanbin tới nữa là đủ

Hanbin mặc một bộ đó khá táo bạo. Quần jean đen bó sát tôn lên cặp mông to tròn,bên trên mặc áo cổ lọ vải ren sát người,hai bờ vai cắt xẻ táo bạo lộ ra phần thịt trắng nõn bước vào

(Tớ có cái hình Hanbin mặc bộ đó luôn á mà tải lên không được tức ghê😇. Nói chung là tớ tả cái bộ Bin mặc để diễn bài Dragon+Bad news ở lễ trao giải HMAs 2022 hồi 11/2/2023 á)

"Ngon vậy ta,cho em cắn miếng. Aaa"_Taerae thấy em tới liền vạch áo khoác em ra mà há miệng định cạp

"Thôi thằng bé này,trêu Hanbin mãi"_Eunchan kéo con cú kia lại,lấy trái cây nhét cái miệng đang há kia

"Uống chút đi cho hết buồn nè"

"Ưm...mua loại gì mạnh thế? Tao uống được rượu trái cây thôi"

"Vậy thì đổi qua Pomegranate wine đi. Tại hôm nay là ngày của mày thôi đấy nhá"

Pomegranate wine là tên của loại rượu được làm từ lựu,vị chua ngọt và có màu đỏ đậm trông rất sang trọng không kém gì các loại rượu quý trên thị trường. Tuy đẹp mắt là vậy nhưng vẫn không gây say nếu không uống liên tục nhiều chai vì Euiwoong thừa biết Hanbin sẽ không dại quá mất khôn mà nốc liên tục,Woong chỉ mua loại có nồng độ cồn từ 5-7% thôi

Nhưng đâu có ngờ rằng mèo con ngoan ngoãn của mọi ngày hôm nay lại quậy đến thế. Em uống liên tục từ ly này đến ly kia làm cả bọn chẳng ai cản nổi. Rượu cho dù có ngọt đến đâu thì uống nhiều vẫn say như thường thôi

"Hanbin à,đừng uống nữa"

"Ưm... Bỏ tao ra! Tao chưa xỉn...ừm...để yên cho tao uống...hức...tao phải uống,uống mới quên được thằng khốn đó...hức..."_Hanbin mơ hồ ôm chai rượu vào người,lè nhè mấy câu rời rạc từ khuôn miệng nhỏ đầy hơi men,giọng điệu lên xuống lê thê,mất đi sự mạch lạc,trôi chảy của lúc thường

"Hết nói nổi,thôi khuya rồi,tao chở Taerae về trước" _Eunchan day day hai thái dương,khoác vai Taerae bên cạnh chẳng khác gì Hanbin là mấy

"Hyuk ở lại đây với Hanbin được không? Tao quên còn nhiều hồ sơ chưa làm lắm,mai còn nộp cho trường"_Euiwoong ngồi cản Hanbin thì chợt nhớ ra,vỗ vai Hyuk rồi ra về

"Đi đi"

Chẳng lâu sau đó,một tên suit đen đi đến chỗ em và Hyuk,vẻ mặt tỉnh táo trông chẳng giống vào bar để ăn chơi cho lắm. Hẳn là vệ sĩ

"Thiếu gia,phu nhân gọi thiếu gia về nhà"

__________ __________

Chương sau gây cấn giựt đùng đùng đó,yếu tim đừng đọc nha hehe😈

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro