Chương 10: Ghen ghét (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


" Phu nhân Pomfrey, Harry, cậu ấy.....cậu ấy thân thể như thế nào?"

" Không ổn chút nào! Pháp thuật dao động rất lợi hại, đối với một thiếu niên mười bốn tuổi mà nói thật sự rất không bình thường. Suy dinh dưỡng cộng thêm tinh thần áp lực quá lớn khiến cho cơ thở mỏi mệt quá độ. Hơn nữa việc thường xuyên sử dụng chú ngữ càng làm cho ma lực của trò ấy bị tiêu hao..... Trò ấy chắc chắn sẽ không nguyện ý tĩnh dưỡng tại bệnh cánh hay bất kì nơi nào khác, cho nên trò Granger, ta yêu cầu trò phải tận tâm chiếu cố tới trò ấy, đặc biệt là sức khỏe của trò ấy, một khi sức khỏe Harry chuyển biến xấu liền phải......"

" Nói cho thầy Dumbledore, hoặc bất cứ giáo sư nào em có thể cầu cứu."

Cả hai đều trở nên trầm mặc.

Việc vấn đề đang chuyển biến theo chiều hướng xấu đi không phải cái khó, cái khó chính là hành động quái gở của Harry khiến cho họ bận tâm.

Thời điểm Hermione trở lại phòng học Độc dược, rất nhiều người đã hoàn thành ma dược của mình, may mắn bạn cùng nhóm với cô, Seamus, đã một mình hoàn thành xong ma dược cho nên thành tích của cô không tính là quá kém. Thời điểm đi qua Malfoy, Hermione cố ý tựa như vô tình mà liếc mắt một cái, phát hiện bên trong nồi nấu của Malfoy là bại phẩm.

Ron trộm nói với cô, Malfoy đem hết thảy mọi thứ bỏ vào nồi, kém chút nữa làm nổ nồi nấu, Snape nổi trận lôi đình với hắn.

"Thật là sảng khoái!" Ron trong mắt lấp lánh tỏa sáng.

Hermione bất đắc dĩ mà cười cười, khi Malfoy nhìn cô biểu cảm muốn nói rồi lại thôi khiến cho cô khó hiểu -- hắn muốn nói gì? Tựa hồ.....là về Harry.

Lần đầu tiên, Hermione không nhịn được đoán rằng: Có lẽ Malfoy chưa bao giờ chán ghét Harry.

Buổi chiều, chương trình học cuối cùng cũng kết thúc, Hermione cùng Ron bỏ cả bữa tối đi đến bệnh cánh thăm Harry, lại được phu nhân Pomfrey nổi trận đùng đùng báo cho " Thằng nhóc kia đột nhiên trốn mất."

Nhà ăn không có, phòng nghỉ công cộng cũng không có.

" Mấy đứa tìm Harry? Em ấy cùng cậu nhóc mắt đen đi tới thư viện rồi." George đang trêu đùa mấy nhóc bên cạnh bớt chút thời gian hướng em trai thông báo.

" Cậu nhóc mắt đen? Ai? " Ron vò đầu, " Harry thân thiết với một đứa nhóc mới quen biết từ khi nào? Cậu ấy chưa từng kể cho mình..."

"Bình tĩnh lại đi." Thời điểm đặt chân vào thư viện, đúng như Hermione dự đoán, Harry đang ở cùng với Will. Cô không có ý định tiến lên làm gián đoạn cuộc nói chuyện của hai người -- hơn phân nửa cuộc trò chuyện, Will vẫn luôn là người nói, Harry ngẫu nhiên mỉm cười một chút coi như đáp lại.

Ron muốn chạy ra kêu Harry, bị Hermione trừng mắt nhìn một cái: "Harry có quyền được kết thêm bạn bè -- bồ cũng hi vọng cậu ấy ngày càng vui vẻ, không phải sao? "

" Kia nhưng mà..." Ron nói ngữ khí vẫn chua lòm, "Nhưng dù như thế nào cũng không thể nhanh như vậy mà trở thành bạn tốt được....."

Hermione không nhịn được trợn trắng mắt.

Ngã rẽ kệ sách phía trước, giáo phục áo choàng màu xanh biếc lắc lư một chút, khuất sau khoảng giữa hai kệ sách. Mấy học sinh Slytherin ngồi vây quanh ở một cái bàn bên, hoặc là đọc sách, hoặc là hẹn hò nói chuyện phiếm,......hoặc là ăn đồ ngọt.

Thiếu niên làn da màu đồng anh tuấn ngoác rộng khóe miệng, dựa vào kệ sách khoanh hai tay trước ngực, nhìn Malfoy vẻ mặt ủ dột, cười nói: "Thấy? 'Đứa trẻ sống sót', cái tên này ở bất cứ đâu, bất cứ thời điểm nào đều là nổi danh. Chúa cứu thế sẽ không vì thế mà kiêu ngạo mà không cùng người khác nói chuyện."

"Câm miệng." Malfoy liếc mắt một cái, ánh mắt lóe lên tia lạnh giá khiến cho Blaise Zabini đành phải thu liễm một chút.

"Tớ muốn nói, cậu cho rằng cậu có thể nói cái gì đó với người nào đó sao, nếu như vậy cậu đã không ở nơi này phát ngốc. Chỉ cần vài bước chân là cậu có thể rời khỏi đây."

"Câm miệng."

"Cậu nhìn xem, Weasley và Granger cũng đã tới, nhưng nếu để ý kĩ một chút bạn thân của Chúa cứu thế....đang ghen ghét? Không, tớ không phải nói cậu, tớ đang chỉ Weasley và Granger."

"Blaise?"

"Đây cũng không phải lần đầu tiên chúng ta thấy Harry Potter cùng Lou Chang ở cạnh nhau -- Chúng ta còn thấy hắn ở cạnh Lou Chang còn có chị gái xinh đẹp của Lou Chang bên cạnh.... Draco, biểu tình trên mặt cậu làm tớ không nhịn được suy đoán, cậu rốt cuộc là ghen ghét Lou Chang hay là Cho Chang? --- Ai! Cậu đánh tớ?!"

"Cậu đáng bị như vậy!"

Draco vung áo choàng, nổi giận đùng đùng mà rời đi.

Đương nhiên là hắn không có đi xa, hắn nghe thấy Pansy phấn khích nói một tràng: "Bọn họ đều đang truyền tai nhau rằng Granger là bạn gái của Cậu bé vàng, tớ mới không tin cái này! Granger cùng lắm cũng không tính là xấu xí, nhưng Cậu bé vàng nghĩ sao mới là vấn đề? Tớ cho rằng cậu ta chính là thích Cho Chang, nếu không thì tại sao liên tục qua lại với em trai Cho Chang? Thực ra thì Potter lớn lên cũng dễ nhìn, Cho Chang còn xinh đẹp như vậy....hai người họ thực xứng đôi... "

Harry cùng Will nói chuyện thanh âm cũng không hề thấp, cho nên từ kệ sách nơi Malfoy đứng một chữ cũng không thể rơi khỏi tai.

---

"Chị gái của em? Chị ấy ngoại trừ tiêu chuẩn lựa chọn bạn bè có chút khách quan chỉ dựa vào ngoại hình người ta mà nói thì là một người tốt. Khi còn nhỏ ở Trung Quốc có một cậu nhóc theo đuổi chị ấy, chị liền từ chối, rồi nhanh chóng chuyển đến Anh quốc...."

Harry gật đầu, tỏ ý hiểu hành động của Cho Chang.

Suy đoán này khiến Draco dừng bước chân một chút. Hắn cảm thấy cõi lòng mình trầm xuống, cảm giác đau đớn quái dị từ ngực không ngừng lan tràn ra toàn bộ cơ thể. Nhưng hắn cũng mau chóng rời đi, không có nghe được Harry đánh giá qua Cho Chang một chút.

"Nhưng cô ấy để cho em tiếp tục duy trì mối quan hệ giữa em và Sirius, chính là vô cùng tốt. Ít nhất...đối với Sirius mà nói đoạn hữu nghị này sẽ không có bất luận điều gì tiếc nuối."

".....Có lẽ hiện tại chị ấy dao động....nhưng lúc đó, em đã rất giận chị ấy khi lựa chọn đứng về phía cha mẹ, nói cách khác ít nhất em muốn nói lời từ biệt tử tế với chú Sirius."

"Em sẽ không bởi vậy mà tiếp tục trách cứ chị ấy. Bất quá em cho rằng em sẽ không thể cùng chị ấy tiếp tục mối quan hệ tốt như trước kia -- hy vọng anh sẽ không để ý điều em vừa nói, anh và chị em không giống nhau. "

"Anh hiểu.".....

Cuộc nói chuyện trong thư viện không còn đề cập đến Cho Chang, nhưng Malfoy không hề hay biết.

Đêm đó, hắn mơ một giắc mơ kì quái, hắn mơ thấy hắn đấu một trận cho đến khi một mất một còn với Harry.

Mái tóc đen lộn xộn bay tán loạn trong gió, cái đầu nhỏ nhỏ gầy gầy, đôi mắt phỉ thúy bị giấu đi sau cặp kính xấu xí, khuôn mặt luôn là mờ mịt biểu tình nhìn người khác, hai người họ ở bên lan can của tầng cao nhất trong tháp thiên văn, trong giấc mơ của hắn Harry ngồi đến an tĩnh, mắt kính treo trên sống mũi lung lay sắp rơi xuống đất, thân hình co rúm lại nhìn qua thực lạnh.....ngủ rồi.

Cậu ta nhìn qua như vậy thật bất lực, lại như vậy mà thu hút người tới gần.

Malfoy không khống chế được bước chân của chính mình, từng chút tới gần cậu ấy -- cậu ta thực lạnh, có lẽ tiến lên ôm một cái, cậu ta sẽ tốt lên một chút? Hoặc là đem cậu ta rời khỏi nơi này, đưa cậu ta trở về tòa nhà Gryffindor, trở về giường bọc đến khi cậu ta ấm áp?

Cậu ta, có thể hay không tỉnh lại, nhìn thấy mình sau đó bị dọa đến nhảy dựng, rồi giơ Đũa phép về phía mình?

Draco do dự không bước, có người từ phía sau người hắn chạy tới, hướng thẳng về phía Harry Potter -- là Cho Chang, cầm một tấm chăn, nhẹ nhàng khoác lên người Harry, sau đó liền ngồi cạnh bên người Harry. Harry mở mắt ra, đôi mắt xanh thoáng hoảng hốt, cậu đem đầu đặt lên vai Cho Chang, lại một lần nữa chìm vào giấc ngủ. Cậu ta ngủ thật sự bình yên, giống như không còn cảm thấy lạnh.....

Malfoy tay chân cứng đờ, cảm tưởng người bị lạnh bây giờ là hắn, giống như rơi vào hầm băng. Nhưng một loại cảm xúc mãnh liệt nổ tung trong lồng ngực, lửa băng xung đột lẫn nhau làm cho cả cơ thể hắn đau đến phát điên, đặc biệt là ngực.

Mở choàng mắt, hai tròng mắt xanh xám thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm vào trần nhà, trong phòng có sa mỏng ánh trăng từ cửa sổ chiếu vào, sắc mặt Malfoy so với ánh trăng còn ảm đạm hơn.

Hắn cảm giác được -- loại cảm xúc mãnh liệt như lửa này, gọi là ghen ghét

-----

Editor:
- Chương này phân cảnh rất là rối đang ghi là đánh nhau đến một mất một còn mà câu sau đã là ngủ mất rồi. Thằng lớn còn đang bước đến thế nào đoạn tiếp đã là không muốn tới gần ??😀?? Tác giả bị đa nhân cách à ?? 😀??

- Xin lỗi mn vì sự lười biếng của mình mà chương ra chậm thấy mẹ :((( trong hôm nay mình sẽ cố gắng edit lại để mai up 2 chương. Xin lỗi và cảm ơn mọi người❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro