Chương I: Thượng Lam chi đỉnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khói lửa nổi lên bốn phía, tiếng kêu gào đầy trời. Sơn Phong nguy nga đứng vững, lúc này, thiên quân vạn mã lao nhanh tới, che kín khắp đất hoang. Xe phía trước chở hai nam tử, nam tử tóc dài mặc y phục màu xanh da trời còn bên cạnh y là một nam tử cường tráng đeo chiến giáp.

"Nhan Mạc Qua!" Nam tử tóc dài kiêu căng tiến lên, trước mặt hắn là một nam nhân, y đứng lặng thật lâu. Cuối cùng, ngữ khí hắn tràn đầy ngoan độc "Nếu ngươi không muốn chết không nơi chôn thân, thì hãy ngoan ngoãn giao ra thần khí!"

Bên cạnh hắn, nam tử đeo chiến giáp cũng khinh bỉ cười, hai hàng lông mày tuấn mĩ ác liệt nheo lại làm cho người ta run lên "Cho dù ngươi đứng nhất bảng thì sao?"

"Song quyền nan địch tứ thủ*, chúng ta thiên quân vạn mã , một người một miếng nước bọt cũng có thể dìm chết ngươi!"

(*) Một người khó có thể địch được hai ngừơi

Lời này vừa nói ra , phía sau bọn họ chiến sĩ bộc phát sát ý rung trời!

Sát! Sát! Sát! Sát!. . .

Cuối cùng nam nhân kia có chút phản ứng, hắn là Nhan Mạc Qua, đôi mắt đỏ lạnh lùng liếc, khóe miệng nhếch lên tà mị, lộ ra hàm răng bén nhọn "Lũ tôm tép các ngươi cũng dám láo toét sao?"

Trong giọng nói của hắn tràn đầy cao ngạo không chịu khuất phục, rồi đột nhiên xuất hiện linh lực mãnh liệt bao phủ cả vùng đất "Vậy để cây Khấp Huyết Long Ngâm thương này đến nói cho các ngươi biết cái giá phải trả cao đến nhường nào!"

Tất cả linh lực bị phóng tới trời xanh, ánh sáng màu vàng lập tức chiếu khắp bãi đất hoang , nó che đi năng lượng quỷ dị, khiến cho mọi người tinh thần run rẩy . Phảng phất có một con rồng, như ẩn như hiện gào thét gào thét , muốn xông ra bình phong này!

Long Ngâm quanh quẩn ở trong thiên địa, là Cuồng Long Quán Thiên!

Một kích khinh khủng đánh tới hướng thiên quân vạn mã, "Uỳnh" nổ mạnh!

Tiếng kêu thảm không ngớt, thân thể nam tử tóc dài đột nhiên cứng đờ , ánh mắt ngưng trọng , "Chuyện này... Nhan Mạc Qua thật là lợi hại , căn bản là không thể nào địch nổi . . ."

"Công kích từ xa! Nhanh!" Nam tử mặc chiến giáp kia hô to , "Hắn tuy lợi hại nhưng cũng chỉ có một người!"

Theo lệnh nam tử mặc chiến giáp, những chiến sĩ may mắn còn sống sót không cam lòng chạy về phía trước "Ta liều mạng với ngươi!"

Lập tức , vô số binh khí bay về hướng Nhan Mạc Qua, chúng bén nhọn làm cho người ta phát run. Sắc mặt Nhan Mạc Qua không thay đổi , chẳng biết lúc nào, trong không gian vô định một con Bạch Hổ xuất hiện, tròng mắt màu xanh lam phát ra hào quang kinh người, con Bạch Hổ nổi giận gầm lên một tiếng , chung quanh linh lực chuyển động xoay tròn.

"Ah ah ah ah --" các chiến sĩ đều gầm hét lên , thống khổ che đầu, để bản thân được thanh tỉnh bình thường.

Xem xong màn này, Nhan Mạc Qua lạnh lùng ngồi ở bạch trên lưng hổ. Con Bạch Hổ kia, chính là Bích Tinh thần hổ!

"Tiêu cmnr tùng! Thương Lam đệ nhất nhân Nhan Mạc Thương và sủng vật đầu bảng Bích Tinh thần hổ!" Người đứng ngoài quan sát rùng mình, trên mặt toàn mồ hôi lạnh.

Nhan Mạc Qua lạnh lùng liếc đôi mắt xẹt qua tóc dài nam tử tóc dài và nam tử mặc chiến giáp, khinh bỉ cười lạnh "Các ngươi quá yếu!"

"Đợi một chút . . . Nhan Mạc Qua đại nhân, chuyện này...chỉ là hiểu lầm!" Nam tử tóc dài hoảng sợ nói ra, nam tử mặc chiến giáp nhanh chóng phụ họa, "Đúng đúng đúng, thưa Nhan Mạc đại nhân tất cả đều là hiểu lầm . . ."

Nhan Mạc Qua phảng phất điều không nghe được trót tai, trên tay Khấp Huyết Long Ngâm phát ra sức mạnh kinh người, lôi quang bốn phía, ẩn chứa nguồn linh lực khổng lồ, cuốn vê phía hai người đó!

Bích Tinh thần hổ gầm lên giận dữ, Nhan Mạc Thương cười nhạt một tiếng, "Vậy hãy để cho trót cái hiểu lầm đó đi!"

Uỳnh --

Hồi lâu, khắp đất hoang yên tĩnh . Nhan Mạc Qua nhìn bởi vì linh lực quá mạnh mà hình thành hố sâu, khóe miệng lạnh lùng nhếch lên.

Ánh mắt của hắn toàn băng, không mang theo một chút tình cảm .

Đám người đứng ngoài quan sát sôi trào lên, tung hô ầm ĩ "Oh yeahhhh! Mạc Qua Đại Thần thật uy vũ!"

"Đại Thần thiên thu vạn tái thống nhất giang hồ !"

. . .

"Biến! Ngươi tưởng đang ở trong phim sao?" Một cô gái trừng mắt gào thét người gọi , chợt quay người nhìn qua Nhan Mạc Qua, trong mắt tỏa ra ánh sao "Đại Thần, nhận lấy tiểu đệ đi!"

Nhan Mạc Qua hừ lạnh , không nói gì.

Lúc này, một giọng nói thanh tao dễ nghe như chuông bạc vang lên "Xin dừng bước , Nhan Mạc Qua . . ."

----End----

Đôi lời của Editor~

Editor là tớ -R nè!

Đây là lần đầu tớ edit truyện, tớ có thể sót một vài lỗi hay câu văn chưa hoàn chỉnh, và câu văn chưa vừa ý với bạn, nên R mong các bạn sẽ góp ý!

R thích truyện này lắm nên mới quyết định nhảy vô cái lỗ không biết đáy này :3 vì vậy R sẽ cố gắng chăm chỉ chăm đứa con đầu lòng này!

Love~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro