Chương II: Thượng Lam chi đỉnh (tt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau tiếng nói nhu hòa vang lên, ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người vị mỹ nữ tuyệt thế, nàng chậm rãi bước đến, chạm ngay đôi mắt màu xanh lam tinh khiết không có một tia tạp chất, vẻ ôn nhu lưu luyến trong con ngươi của nàng, mái tóc màu bạc theo gió phiêu dật, mang đến hương thơm nhàn nhạt.

Ngón tay nhỏ nhắn như lan thấu xương hương, ngưng mắt trong như nước muốn cắt bỏ tâm buồn, nàng như bông sen nở rộ khiến kẻ ác cũng say, thoáng nhìn kinh hồng nhét trước sương. Nàng như một đóa Bạch Liên, đẹp thanh khiết và tĩnh mịch.

Vị mỹ nữ kia chính là Linh Tuyết! "Oh my god~ Thiên à! Vậy là đã nhìn thấy Linh Tuyết mỹ nhân rồi!" " thật đẹp!" Nhất thời, mọi người đều kinh hô, không biết ai hô một câu "Linh tuyết nữ thần anh yêu em!" ngay lập tức bị thiên hạ xung quanh đập cho một trận.

Nam tử tóc dài cười nhẹ nhàng nhìn Linh Tuyết, trong miệng lẩm bẩm nói: "Quả nhiên là Thượng Lam đệ nhất mỹ nữ! Nếu là mĩ nhân bình thường sao có thể so..."

"Ngươi nói cái gì?!" Một giọng nói ầm ầm của vị nữ tử nắm chặt lỗ tai của hắn vang lên. Nam tử vẻ mặt khổ thương, cầu xin tha thứ: "Lão bà buông tay! Ây da, đau! Nữ thần chỉ có thể đứng xa nhìn không thể hiếp dâm~, lòng ta vẫn thuộc về ngươi~ lão bà của ta!"

Nữ tử hung hăng nhìn hắn chằm chằm "Hừ! Về nhà ta cho ngươi quỳ lên bàn phím!"

Ở một bên, rất nhiều cô nương trẻ tuổi cùng đàm luận. Một nữ tử thanh tú trên mặt đầy phấn phẫn nộ "Bọn hắn đều mắt mù! Các ngươi giả mù sa ải nữ nhân có gì tốt!" Mấy nữ nhân bên cạch cũng đồng tình phụ họa.

Cô bé kia tiếp tục nghĩa phẫn nộ nói: "nghe nói, nàng giỏi nhất là... lừa gạt nam nhân . . ." Tiếng nói lỡ trôi về nơi đâu đó, mấy bóng người phía sau tình cờ nghe được, họ như xuất quỷ nhập thần, xuất hiện ngay sau lưng cô bé kia, sau đó cô bé bị mấy cái bóng ngang ngược kéo đi không thương tiếc. Nữ tử thức thời ngậm miệng.

Lúc này, Linh Tuyết nhìn qua Nhan Mạc Qua, đôi mắt lam tràn đầy ôn nhu, khẽ mở môi anh đào, "Nhan Mạc Qua, Linh tuyết đối với chàng . . ." Nói xong, trên gương mặt xinh đẹp của Linh Tuyết đỏ ửng.

Nhan Mạc Qua lại dùng ánh mắt đạm bạc nhìn qua Linh Tuyết, chờ đợi câu nói kế tiếp của nàng.

"Linh tuyết nữ thần đây là muốn?" "Ngàn vạn lần đừng như ta nghĩ . . ." Trong nội tâm các nam tử đứng ngoài âm thầm nghĩ. Bên cạnh đó, nữ hài ngữ khí đầy thích thú "Có trò hay xem rầu~!"

Linh Tuyết mỉm cười, đôi má đỏ đầy ngượng ngùng "Linh Tuyết ta đã ngưỡng mộ chàng từ lâu rồi..."

Chúng nam tử thở dài, trong tâm can khóc thầm "Không cần oa! Lòng ta nát!" "Có thể được Linh tuyết tỏ tình, ta chết cũng không tiếc!" "Nằm mơ đi! Chỉ có Mạc Qua Đại Thần mới xứng đôi với Linh Tuyết".

"Đệ nhất mỹ nữ trước mặt mọi người đang tỏ tình! Nhan Mạc Qua Đại Thần như thế nào đáp lại? Anh hùng khó quá mỹ nhân quan sao? Chúng ta mỏi mắt mong chờ!" Một vị đại thúc tuổi trung niên cầm microphone đột nhiên xuất hiện, bên cạnh là một bé đáng yêu tiểu hồ ly, "Khán giả, đây thật là kích động!"

Mà thời gian cũng bất động, khuôn mặt Nhan Mạc Thương lạnh lùng không có một tia cảm xúc, đôi mắt lam của Linh Tuyết nhìn về Nhan Mạc Qua lần thứ hai, mong đợi câu trả lời của hắn.

Nhan Mạc Qua hừ lạnh một tiếng, ngữ khí không có một tia biểu cảm "Thì tính sao nhỉ?"

Nghe vậy, Linh Tuyết đóng đá, khuôn mặt sững sờ, ngơ ngác nhìn qua hắn.

Hô --

Nhan Mạc Qua cưỡi Bích Tinh thần hổ, cũng không quay đầu lại nghênh ngang rời đi.

"Ngươi . . ." Linh Tuyết đáy lòng phun lên cảm xúc khó chịu, nước mắt rơi ra. Nhìn hình bóng Nhan Mạc Qua rời đi, nàng không cam lòng rơi lệ. "oa oa oa. . ."

Linh Tuyết cất tiếng khóc thê lương làm cho chúng nam tử lòng đầy căm phẫn, bất mãn kêu la vang vọng đất hoang."Gạt người đi, có lầm hay không lầm! Ngay cả đệ nhất mỹ nữ cũng cự tuyệt! " "Ngươi có phải là nam nhân hay không hả!" "Đại Thần đây, có hay không có?! Từ hôm nay trở đi ngươi là Mạc Qua mẹc phấn!".

Một đám thiếu nữ tụ chung một chỗ, trên mặt đầy phấn "Mạc Qua là hảo soái ca!" "Là Đại Thần vậy mới tốt chứ! Linh tuyết không thể nào xứng với chàng!" "Ta say mê chàng! Không có thuốc nào cứu được nữa đâu!"

Tít tít.

[Thương Lam chi đỉnh]

[Hệ thống thông cáo: Cảm ơn người chơi đã ủng hộ Thương Lam chi đỉnh. Server quyết định ngày mùng 2 tháng 5 17:00 tiến hành bảo trì, lần đổi mới này sẽ cập nhập thêm Lang Gia tiên cảnh phó bản, vì để tránh cho số liệu dị thường xin vui lòng logout]

-- --

Nhan Mạc Qua đóng màn hình, lấy tay sờ sờ cằm, hắn nói: "Buổi tối có thể đến đây một chuyến . . ."

Truyện được đăng tại TruyệnCv(.)com

Nhấn vào nút logout, hình bóng Nhan Mạc Qua thân dần dần hư ảo biến mất trên đỉnh núi cùng Bích Tinh thần hổ.

Thế giới hiện thật.

Trên chiếc giường màu hồng nhạt mềm mại là một cô bé, cô bé từ từ mở mắt, rồi bật dậy ngồi thẳng, tháo mũ trò chơi xuống. Đôi mắt màu đỏ rượu xinh đẹp làm động lòng người, môi anh đào khẻ nhếch, thở nhẹ ra một hơi. Lộ ra vẻ mặt thoải mái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro