Chương 59

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 59

"Alo, Kỳ, là em Tưởng Vân."

"Đã lâu không có liên hệ, học muội."

"Ừm, gần đây tốt chứ?"

"Không cần nói những lời khách sáo, có chuyện gì nói thẳng được rồi."

Trầm Thiên Kỳ là học viên không quân của học viện quân đội, cao hơn Tưởng Vân hai lớp, hai người là quen biết trong cuộc thi biện luận toàn thành phố. Trầm Thiên Kỳ ngày đó bởi vì đến trễ, lại quên mang thẻ ra vào, bảo vệ nói thế nào cũng không cho vào, Tưởng Vân đúng lúc ra ngoài gọi điện thoại cho Tư, trông thấy Trầm Thiên Kỳ cùng bảo vệ tranh chấp, nên đi qua giải vây.

Hai người mặc dù không gặp nhau trên khán đài, nhưng đều âm thầm quan sát đối phương biện luận. Thi biện luận kết thúc, Trầm Thiên Kỳ cố ý đi tìm Tưởng Vân, không phải ý gì khác, đơn giản vì thường thức

Tưởng Vân lúc đầu cũng rất phòng bị, về sau Trầm Thiên Kỳ nói rõ, cô mới có thể thoải mái hơn. Tưởng Vân đối với tình cảm mặc dù khó khăn, nhưng là bạn thân cũng rất nguyện ý kết giao

Sau khi tốt nghiệp Trầm Thiên Kỳ được người nhà lo liệu vào Anh Hàng, là nhân tài phi công kiệt xuất của Anh Hàng, tính cách thẳng thắng, làm người phúc hậu, tại Anh Hàng mọi việc đều thuận lợi. Tưởng Vân hiểu rõ Anh Hàng, rất nhiều điều là do anh ta nói

Không ai biết quan hệ của Tưởng Vân và Trầm Thiên Kỳ, cô cảm thấy mình rất thích hợp làm gián điệp tình báo.

"Anh đánh giá một chút Hứa Phóng Nhân."

"Tuổi trẻ tài cao, bất quá dạo gần đây gặp chút phiền toái, nhưng cũng không quan trọng."

"Phiền toái gì?"

"Em có vẻ rất hứng thú về anh ta?"

"Có chút muốn đàm đạo về anh ta."

"Há, anh ta cùng mỹ nữ truyền đến chuyện xấu."

Tưởng Vân nhíu mày

"Ai?"

"Vương Hiểu Giai, Anh Hàng đệ nhất mỹ nữ, hoàn toàn xứng danh."

"A. Cô ấy cùng Hứa Phóng Nhân có chuyện xấu?"

"Hình như hai người còn bị báo cáo. Cụ thể tin tức cũng không rõ lắm, dù sao Hứa tổng bên này đã làm rất nhiều việc để đè ép chuyện này xuống, anh ta danh tiếng làm người cũng không tệ, là thế hệ quản lý số một số hai bên trong Anh Hàng."

Tưởng Vân lúc này nói không ra được cảm giác chán! Thời gian trước cô ở party sinh nhật Vương Hiểu Giai biểu diễn, hiện tại nàng lại cùng Hứa Phóng Nhân làm ra chuyện xấu, còn bị người khác báo cáo.

"Alo, Tưởng Vân thế nào?"

"Tin tức này của anh chính xác không?"

"Anh mới huấn luyện từ Australia trở về, hôm qua cùng bằng hữu ăn cơm nghe nói."

"A."

"Chuyện xấu của người ta quan hệ gì với em?"

"Là bạn bè đương nhiên muốn biết được nhiều phương diện rồi."

"Ừm, Vương Hiểu Giai tại Anh Hàng là không tệ, cô gái này tuy có hơi lạnh lùng một chút. Lần này đại khái đắc tội người nào đi, bất quá cũng không dễ nói, nữ nhân xinh đẹp có nhiều chuyện xấu, huống chi tin đồn về họ đã có từ lâu."

"Hứa tổng còn cùng người khác có chuyện xấu?"

"Người khác? Không nghe nói, hai người này chính là trai tài gái sắc, mà nam chưa lập gia đình nữ chưa gả, đồn đại nhiều năm như vậy, coi như cùng một chỗ cũng là chuyện tốt đi."

"Anh làm gì mà bà tám như vậy? Mắc mớ gì tới anh? Cần gì anh đánh giá? Anh cùng mọi người cũng muốn uyên ương phối bừa bãi sao?"

"Em nổi nóng cái gì? Em là để ý Hứa Phóng Nhân đi."

Trầm Thiên Kỳ bừng tĩnh đại ngộ

"Em nhìn trúng anh được chưa!!!!"
.....

Tưởng Vân giờ phút này phi thường phiền muộn! Coi như cô biết quan hệ của Vương Hiểu Giai cùng Hứa Phóng Nhân không tệ, nhưng là từ miệng người khác nói người yêu của mình cùng người đàn ông khác truyền ra chuyện xấu, trong lòng nhất thời chua xót! Lúc này xem như cô biết được tư vị của Thiên Thảo khi nhìn thấy cô cùng Viên Vũ Trinh trên tạp chí.

Tưởng Vân không nguyện ý tin tưởng những sự tình kia, cô yêu Vương Hiểu Giai, yêu khăng khăng một mực, cho nên cô không muốn hao tâm trí lực đi nghi kỵ, Vương Hiểu Giai không nói cho cô nghe trong công tác gặp khó khăn, Tưởng Vân cũng không thấy kỳ quái. Nàng vốn là người có năng lực kiệt suất, đối với sự tình của mình đều sắp xếp ngăn nắp rõ ràng.

Bình thường trong sinh hoạt Tưởng Vân sẽ cho Vương Hiểu Giai một số ý kiến, nhưng vẻn vẹn chỉ là đề nghị. Cô sẽ không áp đặt suy nghĩ của mình vào nàng. Cho dù là áp đặt, nàng cũng sẽ không tiếp nhận, cũng may cả hai rất tôn trọng nhau, độc lập trong cá tính cùng thói quen, bởi vậy phương diện này luôn rất hài hòa.

Thế nhưng, sự thuyết phục này của cô vài ngày sau liền mất hiệu lực

Trưa hôm nay, Tưởng Vân cùng khách hàng ăn cơm vừa xong nên hàn huyên vài câu, Tưởng Vân chợt thấy Lương Hàm Vận cùng Hứa Phóng Nhân ngồi đối diện nhau ở nhà hàng bên cạnh.

Tưởng Vân nhìn lướt qua, bên kia chỉ có hai người, mà Hứa Phóng Nhân đang đem thịt trên bàn cắt gọn, sau đó đưa cho Vương Hiểu Giai. Tưởng Vân híp mắt lại, cô cảm thấy nhịp tim rất nhanh, huyết dịch không ngừng dâng lên

"Tưởng tổng?"

Khách hàng đối diện tựa hồ phát hiện Tưởng Vân thất thần, kêu

"Hả, thật không có ý tứ! Vừa vặn như nhìn thấy người quen."

"Vậy ngài trước bận bịu đi?"

"Không, không, chúng ta nên cùng đi, công ty còn công việc."

Nói xong, mấy người cùng đi ra, Tưởng Vân đi ở giữa mọi người, nên Vương Hiểu Giai không nhìn thấy, nhưng Tưởng Vân lại nhìn nàng không chớp mắt, sau đó trực tiếp rời đi

Xe chạy thẳng đến công ty rồi dừng lại, Tưởng Vân nắm chặt hai tay trong suốt chặng đường không hề buông lỏng, A Thành từ kính chiếu hậu nhìn xuống băng ghế sau, trên đường đi Tưởng Vân không nói chuyện. Nhiều năm ăn ý, A Thành biết được Tưởng Vân nhất định có chuyện gì nên tâm tình cô rất tồi tệ.

"Tưởng tổng, đến rồi."

Tưởng Vân không nói gì

Tại cửa hàng sau khi đưa khách đi, Tưởng Vân vừa lên xe liền đánh điện thoại cho Vương Hiểu Giai

"Phu nhân, đang ở đâu?"

"Đang dùng cơm."

"Cùng Thiên Y?"

"...... ừm.''

"Buổi chiều em làm gì?"

"Một hồi đi dạo phố, có chuyện gì thế?"

"Há, không có việc gì, chị ban đêm có bữa tiệc, muộn mới trở về, muốn cùng em nói một tiếng."

"Ừm em biết rồi."

"Vậy chị cúp đây. A đúng, suýt nữa quên mất, lần trước Thiên Y nói món đồ kia chị đã nhờ người từ nước ngoài mang về, em đem điện thoại cho em ấy, chị nói với em ấy."

"...Thiên Y đi phòng rửa tay, trở lại em sẽ nói cho em ấy biết."

"Cũng được, em nói cùng em ấy hôm nào có rảnh cùng nhau ăn cơm, chị lấy cho em ấy."

"Được."

"Vậy cứ như thế."

"Vâng."

Tưởng Vân vừa cúp điện thoại, ngẩn người, Vương Hiểu Giai vậy mà lại lừa gạt cô! Lừa gạt là tử huyệt của Tưởng Vân trong chuyện tình yêu, cô không cho phép mình gạt người, càng không cho người gạt mình. Thế nhưng cô không rõ tại sao Vương Hiểu Giai phải lừa gạt cô, chuyện xấu của hai người ở Anh Hàng ai cũng đồn đại, hai người còn mới bị báo cáo... hiện tại hai người lại cùng ở trong nhà hàng, Hứa Phóng Nhân thay nàng cắt thịt, đó là chuyện bạn trai nên làm, mà Vương Hiểu Giai cũng vui vẻ tiếp nhận.

Trên đường đi, trong đầu Tưởng Vân không ngừng lập đi lập lại, tại sao nàng phải lừa cô?

Tới nơi xe dừng lại, A Thành gọi Tưởng Vân, cô đã không bình tĩnh nổi. Cô cảm vấn đề này trong đầu xuất hiện một lần, tâm liền đau nhói thêm một lần

Tưởng Vân không dám đi giả thuyết một vài khả năng, hiện tại cô không có dũng khí. Tựa hồ khổ sở mà Tư mang cho cô lại một lần nữa xuất hiện, nhưng lần nay, cường độ đau đớn tăng lên gấp bội phần

Là bởi vì áp lực sao? Ngày đó nghe thấy Vương Hiểu Giai cùng Vương mẫu nói điện thoại, Vương mẫu có từng nhắc khéo giục mau chóng cân nhắc chuyện chung thân đại sự. Vương Hiểu Giai trong điện thoại mặc dù không đáp ứng, nhưng nghe ra được nàng có chút trốn tránh. Tưởng Vân lúc ấy cho là nàng khó xử, hiện tại cô đang hoài nghi, nàng lúc ấy có phải hay không là né tránh cô, sợ cô nghe được cái gì. Cảm xúc gần đây của nàng rõ ràng không tốt, Tưởng Vân bên này bận bịu, khó có ngày trở về nhà sớm, ban đêm muốn thân cận một chút đều bị Vương Hiểu Giai cự tuyệt...

Tưởng Vân không còn dám nhớ lại, bây giờ nghĩ cái gì đều thấy không thích hợp, Thiên Thảo là chán tình cảm của mình sao? Nghĩ đến khả năng này, tâm đột nhiên tê rần, Tưởng Vân một tay đỡ lấy lồng ngực.

A Thành một mực yên lặng chú ý Tưởng Vân, phát hiện cô có điểm không thích hợp, lập tức quay đầu lo lắng nói

"Tưởng tổng, có phải hay không có chỗ nào không thoải mái?"

Tưởng Vân kịch liệt đè lồng ngực lại, mồ hôi lạnh nháy mắt chảy xuống. Cô nhắm mắt lại, qua một hồi lâu, sau đó lắc đầu

A Thành lấy điện thoại lập tức gọi cho Amy, thông báo cho nàng tình hình của Tưởng Vân. Để cho nàng lập tức xuống lầu, cùng đi bệnh viện. Tưởng Vân không có ngăn lại, cô cảm thấy mình không có khí lực nói chuyện, cũng không muốn nói chuyện. Rất nhanh Amy chạy đến, vội vàng lên xe, sau đó gấp gáp đi bệnh viện.

"A Thành, tôi không sao."

"Nếu không có việc gì, che ngực làm gì. Kiểm tra một chút cũng tốt, đây không phải chuyện đùa!"

Tưởng Vân không có cách nào giải thích, cô lúc này xác thực toàn thân bất lực.

Sau khi kiểm tra một loạt, Tưởng Vân được an bài nằm ở phòng bệnh tốt nhất chờ kết quả. Cô nằm ở trên giường, đôi mắt xa xăm nhìn qua cửa sổ, trên mặt bàn gần cửa sổ có trang trí con chim cánh cụt phun sương, miệng không ngừng phun ra hơi nước

A Thành thấy dáng vẻ Tưởng Vân đặc biệt hoang mang, rõ ràng trước đó đều thật tốt, sau khi lên xe trả lời điện thoại của Lương tiểu thư, cúp điện thoại xong liền không nói một lời, chẳng lẽ cuộc điện thoại kia có vấn đề gì xảy ra sao?

A Thành đem ý nghĩ của mình nói cho Amy nghe, Amy không nói gì, nghĩ tới nghĩ lui nhưng vẫn quyết định không gọi điện thoại cho Vương Hiểu Giai. Nhìn dáng vẻ Tưởng Vân, hẳn là cùng Vương Hiểu Giai xảy ra vấn đề, chuyện tình cảm rất sợ người nhúng tay vào, nếu không chuyện tốt lại thành chuyện xấu

Tiếng gõ cửa vang lên, A Thành đi mở cửa, người tới lại là Viên Vũ Trinh

"Tưởng Vân thế nào?"

"Vẫn đang đợi kết quả kiểm tra. Ngô tổng làm sao mà biết được?"

"Người kiểm tra cho cô ấy là anh họ tôi."
....

Viên Vũ Trinh đi tới trước giường của Tưởng Vân, Tưởng Vân nhìn nàng, vừa rồi nàng cùng A Thành nói chuyện, cô đều nghe được, thật là gian xảo mà.

"Không có việc gì, vừa rồi đột nhiên có chút không thoái mái, A Thành lo lắng nên lôi kéo tôi đi kiểm tra."

Viên Vũ Trinh nhìn Tưởng Vân, có gì đó khác thường! Ánh mắt Tưởng Vân giờ phút này là một màu đen uư tĩnh, như một đầm nước lầy, không có chút sinh khí. Ngày thường Tưởng Vân trầm mặc, ánh mắt lộ ra hào quang không nói được, còn bây giờ, Viên Vũ Trinh nhìn một chút liền phát hiện điểm khác biệt.

"Vì sao không thoải mái?"

"Đại khái gần đây tương đối mệt mỏi."

"Chắc không phải là tập đoàn bên kia xảy ra chuyện đi?"

"Không phải, đừng lo lắng."

Viên Vũ Trinh nghĩ một hồi nói

"Khoản tiền kia bởi vì gửi từ nước ngoài về, đã làm thủ tục, đang trong quá trình xử lý, cô đừng có gấp."

"Tôi không có gấp. Vũ Trinh cám ơn cô, không cần lo lắng."

Viên Vũ Trinh khẳng định là có chuyện gì xảy ra, nếu không Tưởng Vân sẽ không mệt nhọc đến phải nằm viện, nàng vừa rồi có cùng anh họ nói điện thoại, nói Tưởng Vân đến bệnh viện xem bệnh, nàng và anh họ đã chơi cùng từ nhỏ đến lớn, cả hai cùng đi Mỹ du học, trước đó không lâu anh họ trở về, liền vào làm trong bệnh viện này.

Anh ta có biết một số sự tình liên quan đến Tưởng Vân, Năm đó Viên Vũ Trinh ở đại học Y hoàn thành khóa học sinh trao đổi liền trở về Mỹ, giống như thay đổi thành người khác, về sau mới biết được là cùng Tưởng Vân có quan hệ. Trước đó không lâu, anh ta còn chứng kiến cả hai cùng lên tạp chí, cho nên tin tức hôm nay của Tưởng Vân, anh ta lập tức thông báo cho Viên Vũ Trinh

"Bởi vì sự tình luận chứng của hạng mục mới?"

"Không, đừng lo lắng được chứ?"

"Mấy ngày trước tôi còn muốn nói cho cô biết, em họ tôi trở về, cậu ấy ở nước ngoài chuyên nghiên cứu không khí tịnh hóa, cũng có chút danh tiếng, tôi muốn cùng cậu ta thương lượng, tốt nhất là kêu cậu ta giúp cô làm luận chứng."

Tưởng Vân hiện tại không có tâm tình nghĩ tới làm việc, đương nhiên, tâm tình gì cô cũng không có. Cảnh tượng ở nhà hàng kia như thước phim chậm, không ngừng xuất hiện trong đầu cô. Cắt thịt gọn gàng, Vương Hiểu Giai vui vẻ tiếp nhận, thần sắc trên mặt Hứa Phóng Nhân... Tưởng Vân đột nhiên hối hận buổi trưa chọn nhà hàng đó tiếp khách!

Vừa nghĩ tới Vương Hiểu Giai lừa gạt cô, Tưởng Vân khó chịu nhắm mắt lại. Ánh sáng ngoài cửa sổ chiếu vào làm cho Tưởng Vân có chút chướng mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro