CHƯƠNG 15 : Ganh tỵ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Băng Lam, Tư Hạ trở về " _âm thanh băng lãnh của bạch y nữ tử lần nữa cất lên như kéo bọn họ thoát khỏi mộng cảnh, trở về thực tại. Họ giật mình, nữ tử này đẹp tựa thiên tiên nhưng lại có khí chất băng lãnh mang theo chút tà khí như bước ra từ Địa ngục, khiến họ rùng mình, nữ tử này tuyệt đối không thể chạm vào.
" Vâng" Băng Lam cùng Tư Hạ đồng loạt đáp lời, nhanh chóng trở về bên cạnh Lâm Hoa Nguyệt. Nhìn thấy rõ vết thương của hai người, ánh mắt của nàng càng thêm âm trầm. Không khí xung quanh giảm đến mức thấp nhất làm những hắc y nhân lui lại không dám xông lên.
Hai bên giằng co thì một thanh âm đột nhiên vang lên.
" Hừ! Có gì đẹp. Các ngươi đây là đang làm gì? Một đám vô dụng chỉ có những tiện nhân này mà cũng xử lý không xong, nếu các ngươi còn làm mất thời gian của bổn tiểu thư thì coi chừng ta sẽ báo cáo với sư phụ để sư phụ trừng phạt các ngươi " Lúc này ngồi trên cây xem kịch vui nữ tử hừ lạnh khinh thường nói.
Nữ tử là một loại người thấy người khác mỹ hơn mình liền ganh tị muốn xé rách khuôn mặt kia đi. Lạc Thuỷ cũng vậy. Nàng đường đường là đại tiểu thư của Lạc gia, một trong tứ đại gia tộc của Chu Tước quốc, cũng là đệ tử thân truyền của nhị trưởng lão Chi Vân Môn. Dựa vào cái gì mà tiện nhân trước mặt lại mỹ hơn nàng.
" Lạc sư muội, ngươi đừng quá đáng, chúng ta dù sao cũng là sư huynh của ngươi " một hắc y nam tử bất mãn nói.
" Cái gì!! Sư huynh..... haha chuyện cười, các ngươi nhìn lại bản thân mình đi, các ngươi chỉ là đệ tử ngoại môn, còn ta không những là đệ tử nội môn mà còn là đệ tử của nhị trưởng lão, hơn nữa tu vi của ta cũng hơn các ngươi. Các ngươi nói thử xem dựa vào địa vị cùng thưc lực vì cái gì ta phải gọi các ngươi là sư huynh, các ngươi có tư cách nhận sao " Lạc Thuỷ trào phúng nói.
" Ngươi..." nam tử tức giận muốn phản bác lại bị thủ lĩnh đánh gãy.
" Thôi.... chúng ta đang thực hiện nhiệm vụ, bây giờ không phải là lúc để tranh cãi " tên thủ lĩnh mặc dù trong lòng bất mãn nhưng cũng chỉ có thể áp xuống lửa giận. Đây cũng không thể trách nàng ta, nàng ta nói đúng dựa vào địa vị cùng thực lực nàng ta vượt xa bọn họ, vì cái gì muốn nàng ta kêu họ là sư huynh đâu? Haizz bây giờ chỉ có thể nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ được giao, biết đâu có thể thăng cấp thành đệ tử nội môn. Nghĩ vậy thủ lĩnh ánh mắt trở nên âm độc nhìn ba người trước mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro