Chương 51 - chương 55

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 51

Trong phòng đấu gia im lặng khoảng hai đến ba giây, sau đó nhóm ba người, nhóm năm người cười vang lên, có thể thấy được những người trong phòng cố đè thấp thanh âm nhưng nhiều người như vậy tiếng cười kia vẫn truyền vào lỗ tai của công chúa Anh Dạ.

Khuôn mặt thanh tú của công chúa Anh Dạ cơ hồ muốn vặn vẹo, hàm rang trắng cắn chặt:

"Hí Thiên, bổn công chúa nhớ kỹ người !"

"Anh Dạ, không được ngang ngạnh nếu không lần sau ta không mang muội ra ngoài.

" Chiến Dã cố nén cười, một bộ thần sắc lạnh lùng, khốc khốc nói.

"Rõ ràng là nàng khi dễ muội... ."

Công chúa Anh Dạ nghẹn miệng, uất ức nói.

Gian phòng khách quý là một gian phòng được trang trí rất xa hoa, ở một phía trên sàn đấu giá có một cửa sổ thật lớn, khách quý ở bên trong có thể nhìn thấy tình huống của cả phòng đấu giá, cũng có thể tùy ý ra giá.

Cả phòng đấu giá có hai mươi mấy gian phòng khách quý, giờ phút này khách quý bên trong cũng đi tới bên cửa sổ, nhìn phía gian khách quý số ba.

Đại nhân Hí Thiên có thể thuần phục linh thú mười một cấp trong truyền thuyết đang ở bên trong, ai cũng muốn nhìn một chút xem bộ dáng người đó thế nào.

Ở bên cửa sổ, Hoàng Bắc Nguyệt nhìn một chút phía dưới, vốn định nhìn một chút xem người của Tiêu gia có đến hay không, kết quả là thấy một người ngoài ý muốn tại phòng khách quý đối diện, một thân ảnh màu trắng thuần khiết.

Cửu hoàng tử của Bắc Diệu quốc, Phong Liên Dực.

Chỉ là lần này chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của hắn mà thôi, hắn ngồi đưa lưng về phía cửa sổ, đối diện là một công tử cẩm y hoa phục, tay cầm chiết phiến (quạt xếp) tao nhã.

Vị công tử kia phong độ nhẹ nhàng, vẻ mặt ôn hòa nho nhã, không biết Phong Liên Dực nói gì đó, hắn phe phẩy chiết phiến cười rộ lên, có cảm giác xuân phong mười dặm.

"Đó là Tiêu Dao vương Tống Bí."

Lạc Lạc phát hiện ánh mắt Hoàng Bắc Nguyệt có vẻ dừng lại trong phòng khách quý bên kia, vì vậy vội vàng nói:

"Bạch y công tử đưa lưng về phía vị kia là cửu hoàng tử của Bắc Diệu quốc - Phong Liên Dực, hiên đang là con tin của Nam Dực quốc."

Hoàng Bắc Nguyệt thản nhiên gật đầu, trong trí nhớ Tiêu Dao vương là một cao nhân lánh đời, luyện dược sư cấp cao nhất của Nam Dực quốc, đưa mắt nhìn cả đại lục Tạp Nhĩ Tháp, hắn đúng là đứng đầu.

Người này cậy tài khinh người, mắt cao hơn đầu, rất ít khi tiếp xúc với người khác, cho dù là người của hoàng thất, chưa chắc hắn đã gặp.

Ngẫu nhiên luyện ra vài viên đan dược cũng có thể làm cho cao nhân quyền quý mỗi nước tranh đoạt.

Bởi vì luyện dược sư thật sự rất ít, luyện dược sư phẩm cấp bậc sáu như Tống Bí đã ít lại càng ít hơn!

Không thể tưởng tượng, hắn cùng con tin của địch quốc mà có thể nói chuyện vui vẻ như vậy.

Hoàng Bắc Nguyệt chỉ là thản nhiên liếc mắt nhìn bên kia một cái, trở về đến chỗ ngồi xuống, chậm rãi uống trà.

Đấu giá hội đã sắp bắt đầu, lúc này có người đẩy cửa đi vào, ở bên tai Lạc Lạc nói mấy câu.

Lạc Lạc nhướng mày, thấp giọng nói:

"Hiện tại Hí Thiên đại nhân không gặp khách, ngươi ra ngoài báo với An Quốc công đi."

An Quốc công?

Hoàng Bắc Nguyệt ngẩng đầu, bên khóe miệng đột nhiên lộ ra nụ cười gian trá, tới tốt tới được!

"Lạc Lạc thiếu gia, xin mời An Quốc công vào đi."

"Dạ" Lạc Lạc gãi gãi đầu, thanh âm hắn nhỏ như vậy mà vẫn bị nàng nghe thấy?

Chỉ chốc lát sau, An Quốc công vẻ mặt vui mừng khôn xiết dẫn theo con trai bảo bối của hắn là Tiết Triệt đi vào, ngẩng đầu nhìn thấy người ngồi bên cửa sổ, nhàn tản tùy ý, trên người khoác áo choàng đen, thân hình nhỏ nhắn nhưng lại mơ hồ toát ra phong phạm cao thủ, ánh sáng trong mắt như sắp ngưng thành thực thể.

"Kẻ hèn Tiết Ngưỡng, thật may mắn được quen biết Hí Thiên đại nhân."

An Quốc công khách khí đi tới, khom lưng ôm quyền, thịt mỡ trên người run rẩy.

Chương 52

Lúc ở phủ công chúa xưng hô với nàng một 'bản công' hai 'bản công' mà hiện tại lại tự xưng là kẻ hèn .

Hoàng Bắc Nguyệt dùng thanh âm lạnh lùng, khàn khàn nói:

"An Quốc công không cần phải khách khí."

Hí Thiên đại nhân này tính tình không cao ngạo như những triệu hoán sư khác, làm cho An Quốc công nhất thời thả lỏng không ít, vội vàng lôi kéo Tiết Triệt đi lên nói:

"Đây là khuyển tử Tiết Triệt, hắn vô cùng ngưỡng mộ đại nhân nên ta đặc biệt dẫn hắn tới đây thỉnh an. Triệt nhi, lại đây bái kiến Hí Thiên đại nhân đi."

Tiết Triệt từ vừa tiến đến thầy vui vẻ vô cùng, mấy gian khách quý đối diện đều có thể nhìn thấy tình hình trong phòng này, hắn có thể cùng nói chuyện với Hí Thiên đại nhân trong gian phòng này, có lẽ ngày mai tin này sẽ được truyển khắp thành Lâm Hoài!

"Tại hạ Tiết Triệt, xin ra mắt Hí Thiên đại nhân."

Tiết Triệt cúi đầu một góc gần chín mươi độ, vô cùng thành kính.

Nữ nhân ngày hôm qua bị hắn từ hôn, hôm nay lại là đối tượng cho hắn cúi đầu.

Nếu Tiết Triệt biết nữ nhân dưới áo choàng đen là Hoàng Bắc Nguyệt thì khẳng định sẽ tức giận đến thất khiếu chảy máu.

Vị này triệu hoán sư cửu tinh có được băng linh thú!

Nếu như ngày hôm qua không bị hắn từ hôn thì phủ An Quốc công của bọn họ sẽ có thêm một vị cao thủ triệu hoán sư cửu tinh!

Thê tử của Tiết Triệt hắn sẽ là vị được mọi người sùng kính - Hí Thiên đại nhân!

Đáng tiếc

Một tờ hưu thư, ân đoạn nghĩa tuyệt!

Khóe miệng Hoàng Bắc Nguyệt chứa ý cười lạnh như băng, phụ tử An Quốc đương nhiên không nhìn thấy.

"Nguyên khí trên người Tiết công tử đùng là thuộc tính lôi sao?"

Tiết Triệt ngẩn ra, nhất thời càng thêm kích động!

Chỉ liếc hắn một cái mà không cần nhìn hắn ra chiêu mà đã biết được nguyên khí trên người hắn là thuộc tính lôi, vị Hí Thiên đại nhân này rốt cuộc là cao thủ cấp bậc gì đây?

"Đúng vậy, đúng vậy!"

Tiết Triệt kích động tới mức nói năng lộn xộn .

"Con nhện đỏ kia cùng là thuộc tính lôi, nếu như Tiết công tử có thể mua được, có lẽ giúp được ngươi nâng cao thực lực lên một tinh."

Tiết Triệt trên mặt hiện lên vẻ mừng rỡ khôn xiết, trong lòng âm thầm nghĩ:

Hí Thiên đại nhân đây là là ám chỉ hắn đồng thời cũng quan tâm đến thực lực của hắn!

Một người cao cao tại thượng, triệu hoán sư cửu tinh, lại có thể quan tâm tới một triệu hoán sư tứ tinh mới lần đầu gặp mặt như hắn!

Chẳng lẽ, Hí Thiên đại nhân nhìn ra trên người hắn có cái điều gì đặc biệt sao?

Đúng! Hắn nhất định có điều gì đó đặc biệt được Hí Thiên đại nhân nhìn thấy!

Công tử Tiết Triệt trong lòng đắc ý dào dạt, muốn nói trên người hắn có điều gì đặc biệt được Hoàng Bắc Nguyệt thấy được, vậy quả thật có một điều, chính là sự ngu đần được biểu lộ ra trên người hắn!

Nghe nàng nhắc như vậy, An Quốc công khẳng định sẽ nhiệt tình đấu gia con nhện đỏ kia, tình thế bắtbuộc, cho dù cuối cùng giá tiền cao đến độ khó tin, hắn cũng sẽ không tiếc trả giá để lấy cho bằng được!

Dám chọc giận nàng, trước tiên để cho bọn họ tốn chút tiền tài.

"Đa tạ Hí Thiên đại nhân nhắc nhở, ta nhất định sẽ mua được nhện đỏ này!"

Tiết Triệt hứa hẹn nói.

Chờ sau khi phụ tử An Quốc công rời khỏi, Lạc Lạc mới có chút khó hiểu nhỏ giọng hỏi:

"Hí Thiên đại nhân, cái tên Tiết Triệt luôn luôn ngang ngược, ở trong học viện, luôn ức hiếp người thực lực yếu hơn hắn, nếu hắn chiếm được con nhện đỏ này, thực lực tăng cường, sợ rằng càng thêm kiêu ngạo ."

Trong cảm nhận của hắn Hí Thiên đại nhân tồn tại giống như thần thánh, tuyệt đối sẽ không cùng người như Tiết Triệt cấu kết với nhau làm việc xấu, cho nên Hí Thiên đại nhân nhắc nhở Tiết Triệt, nhất định là có nguyên nhân gì !

Hoàng Bắc Nguyệt dương dương tự đắc nhếch mày, thản nhiên nói:

"Nếu như ngươi không thích một người, như vậy đem hắn thổi phồng lên cao trước, làm cho hắn nhìn thấy hy vọng, sau đó làm cho hắn ngã xuống! Mới có thể chân chính phá hủy hắn".

Chương 53

Lạc lạc chớp chớp mắt, lập tức hiểu được, trong lòng vui vẻ, hóa ra không phải Hí Thiên đại nhân muốn giúp Tiết Triệt mà là muốn đem sự kiêu ngạo của Tiết Triệt hoàn toàn phá hủy!

Nhưng mà nghĩ lại, không phải Hí Thiên đại nhân mới đến Lâm Hoài hay sao?

Vậy Tiết Triệt đắc tội đại nhân như thế nào mà ngài muốn đối phó với hắn đây?

Giống như nhìn thấu nội tâm của Lạc Lạc , Hoàng Bắc Nguyệt thản nhiên nói:

"Ta có bằng hữu bị hắn ức hiếp"

Thì ra là thế, Lạc Lạc bừng tỉnh đại ngộ, oán giận nói :

"Cái tên Tiết Triệt kia quá kiêu ngạo! Ngay cả bằng hữu của Hí Thiên đại nhân cũng dám đắc tội! Đáng đời!"

Tại sảnh đấu giá đang ồn ào bỗng dưng an tĩnh lại, đấu giá đã bắt đầu rồi.

Nữ đấu giá sư xinh đẹp trẻ tuổi đi lên bàn, trợ thủ theo sau đẩy lên một lồng sắt lớn màu vàng, trên lồng sắt được triệu hoán sư đặt lên nguyên khí cấm chế, khắc chế sự thô bạo của nhện đỏ mười một cấp.

Trước thời điểm chính thứ ký kết khế ước cùng triệu hoán sư, linh thú bị thuần phục vẫn tồn tại sự nguy hiểm nhất định, cho nên phải dùng loại lồng sắt đặc thù này, bên ngoài còn phải thêm một tầng nguyên khí cấm chế.

Tấm vải che lồng sắt được kéo xuống, nguyên khí mơ hồ dao động trong lồng sắt, nhện đỏ trừng hai mắt một cách hung hăng, cả người màu đỏ chói mắt, trên người thuộc tính lôi dao động, nguyên khí vô cùng mạnh!

Đây là một con linh thú mười một cấp mặc dù bị thuần phục nhưng vẫn đằng đằng sát khí!

Trong phòng đấu giá không ít người che lấy trái tim đang đập mãnh liệt, lần đầu tiên chứng kiến linh thú cao giai này, trong ánh mắt của bọn họ lộ ra thần sắc tham lam.

Nếu như có thể có được thì thật tốt, cùng nhện đỏ ký kết bổn mạng khế ước thì mặc kệ thực lực bản thân yếu thế nào khi gặp triệu hoán sư dưới ngũ tinh hay chiến sĩ cao cấp đều có thể đánh một trận!

Cái này bù lại không đủ thiên phú bẩm sinh có thể trực tiếp từ sau ngày hôm nay trở thành kẻ mạnh!

Hơn nữa cùng nhện đỏ mười một cấp ký kết bổn mạng khế ước, nhện đỏ tu luyện càng cao thì chủ nhân cũng được lợi theo, cao cấp mang cấp thấp, tiến độ tu luyện tăng lên gấp bội!

Tiết Triệt ngồi trong gian phòng khách quý hai mắt tỏa sáng nhìn nhện đỏ này, hai tay nắm chặt, kích động đến mức hai tay cũng phát run.

"Phụ thân, nếu như con có được nó, nhất định sẽ càng trở nên mạnh hơn!"

An Quốc công vuốt cằm gật đầu, hai mắt nhỏ trên khuôn mặt mập mạp cũng lóe lên ánh sáng tính kế.

"Không tồi, con nhện đỏ này dù phải trả giá lớn như thế nào chúng ta đều phải có được!"

Hai phụ tử đều lộ ra ánh mắt kiên định!

Mà trong phòng khách quý bên kia, công chúa Anh Dạ ghé vào trên cửa sổ, một đôi mắt hạnh xinh đẹp không hề chớp nhìn chằm chằm vào con nhện đỏ trong lồng sắt, nghiêng đầu đối với thái tử Chiến Dã ở phía sau nói chuyện.

"Hoàng huynh, cái tên Hí Thiên thật sự chỉ dùng một chiêu đã đem con nhện đỏ mười một cấp này hạ gục sao? Những tên lính đánh thuê đó sẽ không gạt người chứ."

Cho dù ở khoảng cách xa như vậy mà cũng có thể cảm nhận được nguyên khí thuộc tính lôi rất cường đại.

Linh thú mạnh mẽ như vậy, chỉ dùng một chiêu hạ gục trong nháy mắt, cũng quá đáng sợ đi!

"Hí Thiên các hạ thực lực rất mạnh, muội đối với nàng nên tôn trọng một chút"

Chiến Dã nhìn thoáng qua con nhện đỏ, trong mắt cũng có chút kinh ngạc.

"Ta làm sao biết Hí Thiên đại danh đỉnh đỉnh thoạt nhìn lại nhỏ như vậy."

Công chúa Anh Dạ bĩu môi, mới vừa rồi đi vào gian phòng khách quý, đã được hoàng huynh răn dạy ngay.

"Nếu muội dám nói lời như thế trước mặt nàng, sau này ta tuyệt đối sẽ không mang theo muội xuất cung nữa."

Chiến Dã nói lạnh như băng.

Chương 54

"Biết rồi!"

Công chúa Anh Dạ nhìn chằm chằm nhện đỏ, còn nói,

"Hoàng huynh, nếu như là huynh thì có thể một chiêu trong chớp mắt hạ gục con nhện đỏ mười một cấp này không?"

Chiến Dã mím môi một chút, nhíu mày trong chớp mắt, nói :

"Giết chết nó không khó, nhưng muốn thuần phục nói thì đại khái là không được."

Nếu như linh thú thật sự thuần phục dễ dàng như vậy thì từ xưa đến nay, nghề nghiệp triệu hoán sư cũng không ít ỏi như vậy.

Linh thú trời sinh cao ngạo, thà chết chứ không chịu khuất phục, triệu hoán sư cùng linh thú lúc đó nếu như không hợp tác, rất khó khiến cho linh thú cam tâm tình nguyện thần phục.

Trong quá trình đối chiến, nếu có thể khống chế sức mạnh một cách khéo léo làm linh thú bị trọng thương thì có thể khiến cho trong lòng nó sinh ra một cảm giác sợ hãi, đến bước đường cùng, không muốn chết, thì trừ thần phục không có con đường thứ hai!

Có thể làm cho một con nhện đỏ mười một cấp thần phục, thực lực của Hí Thiên kia thật sự sâu không lường được.

Anh Dạ lặng lẽ le lưỡi, cái tên Hí Thiên kia thật lợi hại như vậy sao?

Đấu giá sư xinh đẹp ở trên đài giải thích với người xem cấp bậc, thực lực của con nhện đỏ này, sự tồn tại của nó từng xưng hùng xưng bá trong Lạc Nguyệt Cốc nhiều năm, làm cho vô số đội ngũ lính đánh thuê đau đầu với con linh thú mười một cấp này, hôm nay dùng linh thú nghe lời này so với dùng triệu hồi thú hoàn hảo hơn, điều hấp dẫn thật lớn này làm cho mọi người như si như say.

Đang nói đến người làm cho con nhện đỏ này thần phục thì nữ đấu giá sư xinh đẹp hướng gian phòng khách quý thứ ba, hai tay đan xen đặt ở trước ngực, đối với người ngồi trên kia cung kính cúi đầu khom lưng.

Mỹ nữ cười nói:

"Lôi Lệ Á vô cùng vinh hanh vì Hí Thiên đại nhân góp sức bán đấu giá loại linh thú cao cấp này."

"Đa tạ."

Thanh âm thản nhiên từ dưới áo choàng đen truyền xuống.

Lôi Lệ Á liền đứng lên, chính thức bắt đầu đấu giá.

Ơ trong ánh mắt sùng kính tham lam của đông đảo mọi người, Lôi Lệ Á thanh âm quyến rũ chậm chạp nói:

"Nhện đỏ mười một cấp, có được nó có thể khiến cho triệu hoán sư cấp thấp tăng lên một tinh, nó có thể cho chiến sĩ hoặc người bình thường dùng! Vẻn vẹn chỉ có một con, vô cùng hiếm gặp, giá cả khởi điểm là tám trăm vạn kim tệ, xin mời các vị ra giá đi!"

Tám trăm vạn...

Trong phòng khách quý Hoàng Bắc Nguyệt vuốt vuốt cái mũi, giá tiền này đã vượt qua dự tính của nàng.

Nàng vốn tưởng rằng, giá cả của nhện đỏ dù như nào cũng không thể bằng được thủy tinh quả, nếu như tuyên truyền rộng rãi cùng lắm cũng chỉ được một, hai tăm vạn thì nàng cũng là thật vui mừng.

Nhưng không nghĩ tới gia tộc Bố Cát Nhĩ có thể hãm hại người như vậy, lần đầu đã hô tám trăm vạn!

Cứ như vậy, nàng tựa hồ có thể thấy một con đường phát tài rát vàng .

"Hí Thiên đại nhân, giá cả khởi điểm này ngài có hài lòng không?"

Lạc Lạc nhìn nàng, bởi vì không nhìn thấy vẻ mặt của nàng nên trên mặt của hắn mang theo một chút chờ mong đáng yêu.

"Hài lòng."

Phải nói vô cùng hài lòng, Hoàng Bắc Nguyệt trong lòng cười rộ lên,

"Lạc Lạc thiếu gia, sau khi đấu giá hội kết thúc, ta phải cảm tạ ngươi như thế nào đây?"

Nàng là người luôn luôn không thích nợ người khác cái gì, có ân tất báo.

Lạc Lạc thụ sủng nhược kinh khoát tay:

"Không, không cần, phụ thân đại nhân nói, ngài có thể tới nơi của chúng ta tiến hành đấu giá đã là thật là tốt! Nơi bán đấu giá của chúng ta còn muốn cảm tạ ngươi đây."

Hoàng Bắc Nguyệt liền không nói thêm gì nữa, dù sao ân huệ này nàng nhớ trong lòng, tương lai có cơ hội, nhất định sẽ báo đáp.

Trong thời gian ngắn ngủi chưa đến một phút, giá cả đã tăng lên đến một nghìn năm trăm vạn kim tệ, nhưng dù như vậy vẫn liên tiếp không ngừng được tăng giá.

Trong phòng đấu giá náo nhiệt vô cùng, những người ra được giá cao đấu giá khí thế ngất trời, không để ra được giá cao thì chỉ có thể hâm mộ cùng ghen ghét nhìn.

Chương 55

Cha con An Quốc công còn chưa ra giá, lão già gian xảo An Quốc công biết, nếu như tham dự đấu giá ngay từ đầu, sẽ biểu hiện ra chính mình có hứng thú rất lớn với con nhện đỏ này, đến lúc đó nếu có người biết điều đó mà ác ý ra giá thì hắn sẽ bị thiệt thòi lớn!

Cho nên hắn đang đợi, đợi người có thể ra giá ít đi, đợi giá cả có xu hướng nhẹ nhàng hơn, lúc này đấu giá, một kích giết chết!

"Hừ! Ta ra hai ngàn vạn kim tệ!"

Hai ngàn vạn kim tệ, hoàn hảo hoàn hảo.

"Hai ngàn hai trăm vạn kim tệ!"

Một thanh âm thanh thúy mà kiêu ngạo từ phòng khách quý bên cạnh  phòng số ba truyền đến.

Nghe được thanh âm này, nàng lạnh nhạt nâng mi.

Tiêu Vận? Tốt, ngay cả Tiêu Vận cũng đến góp vui, nàng nhớ thuộc tính nguyên khí vốn có của Tiêu Vận là băng, thuộc tính băng kết hợp với thuộc tính lôi tạo ra hiệu quả không cao lắm, nhưng lại có thể tăng lên lực sát thương.

Nhưng là mà ra quá nhiều tiền mua một con linh thú thuộc tính lôi, nàng cũng không thu được nhiều lợi lắm, tuy nhiên Tuyết di nương chịu bỏ vốn ra cho nàng đấu giá, có thể thấy được số thuế thu được từ Thanh Hà quận đủ lo cho mẹ con họ có cuộc sống thoải mái!

"Hai ngàn năm trăm vạn kim tệ!"

Ngay sau thanh âm của Tiêu Vận, thanh âm của công chúa Anh Dạ cũng lập tức vang lên.

Hình như nhìn thấy người trong phòng khách quý bên này, công chúa Anh Dạ cười rộ lên:

"Hóa ra là thứ nữ phủ trưởng công chúa Tiêu Vận, ngươi cũng thích con linh thú này sao? Như vậy hãy cùng bổn công chúa đấu giá thật tốt đi".

Hai chữ 'thứ nữ' đâm thẳng vào lòng tự trọng của Tiêu Vận thật sâu, trên mặt lúc xanh lúc đỏ lần lượt thay đổi, nhưng đối phương là công chúa, nàng lại không thể làm gì, chỉ có thể cố cười hai tiếng.

"Kính xin công chúa điện hạ thủ hạ lưu tình*."

*Vì tình nghĩa mà khoan hồng lúc hành quyết!

"Nhưng ta không thích thủ hạ lưu tình, nếu bại bởi một thứ nữ, ngày mai đến học viện sẽ bị chê cười chết."

Hoàng Bắc Nguyệt nghe được trong lòng buồn cười, hóa ra công chúa Anh Dạ này trời sinh đã kiêu ngạo như vậy, thích khiến người khác chịu nhục như vậy, hơn nữa giáp thương mang bổng*, câu nào cũng đâm thẳng chỗ yếu của Tiêu Vận, thật sự là rất thú vị!

*Mang theo gậy kẹp giữa thương.

Có thể tưởng tượng được, Tiêu Vận luôn luôn cao ngạo, tự cho là đúng, trên mặt giờ phút này, sẽ có vẻ mặt đặc sắc cỡ nào!

Tiêu Vận mạnh mẽ cười một tiếng, lúc này, thanh âm Cầm di nương cũng vang lên:

"Ta nói nhị cô nương, sao ngươi có thể đoạt đồ trước công chúa điện hạ đây?

Ngươi là một thứ nữ nếu khiến cho công chúa điện hạ mất mặt, coi chừng công chúa điện hạ cáo trạng với hoàng thượng, hoàng thượng mà không vui thì phụ trên ngươi trên triều cũng sẽ không được yên ổn."

"Sao có thể như vậy, đây chỉ là tiểu hài tử đùa giỡn nhau mà thôi, sao có thể làm hoàng thượng không vui được?"

Tuyết di nương vội vàng thật cẩn thận nói.

"A, đùa giỡn, công chúa Anh Dạ là hòn ngọc quý trên tay hoàng thượng, Tuyết tỷ tỷ ngươi không phải không biết điều này."

Cầm di nương không tốt nói, thanh âm mềm mại,

"Có phải hay không, lão gia."

Thanh âm Tiêu Viễn Trình nghiêm túc nói:

"Vận nhi, đừng đấu giá, thuộc tính của ngươi là băng, muốn linh thú thuộc tính lôi làm cái gì."

Mặc dù là đáng tiếc, nếu như có thêm con nhện đỏ kia nhất định sẽ trợ giúp rất nhiều cho thiên phú của Tiêu Vận, nhưng là đấu giá cùng công chúa Anh Dạ, có lẽ không nên thì hơn.

"Phụ thân!"

Tiêu Vận làm nũng:

"Ngươi đáp ứng rồi, con nhện đỏ kia nhất định là của ta!"

"Vận nhi, đừng khiến phụ thân ngươi khó xử, một con nhện đỏ mà thôi, phụ thân ngươi thương ngươi, có đồ tốt cũng sẽ nghĩ tới đưa cho ngươi."

Tuyết di nương biết chỉ có thể bỏ qua con nhện đỏ kia.

Cầm di nương nói mấy câu, câu nào cũng đều chạm vào chỗ đau của Tiêu Viễn Trình, từ sau khi trưởng công chúa đi về cõi tiên, có vẻ thái độ hoàng thượng đối với Tiêu Viễn Trình ngày càng lãnh đạm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro