piece no.3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

...
- woh! Cụ khiến cháu giật mình đấy!
Style hét lên khi thấy cụ Danne bật người dậy, mở mắt trợn tròn
- She is comming, we have to stop her, she is comming, we have to stop her....
Cụ ta cứ lẩm bẩm như vậy lặp đi lặp lại và bắt đầu bước loạng choạng lao ra ngoài
- What is going on? - Jemma hỏi
- She is comming, we have to stop her...
Cụ Dan vớ lấy cô và cứ tiếp tục lặp đi lặp lại, toàn thân lão run rẩy, đôi mắt lão sợ hãi
- Cụ ấy tự nhiên bật dậy như zombie ý rồi... ờ hớ, như cậu thấy - Style đáp
Vài người khác cũng tập chung lại, trong đó có Jack. Họ đã ở đó từ đêm hôm trước. "Mái vòm" bất ổn đã vài hôm rồi nhưng tối qua nó như người bệnh lên cơn sốt vậy. Việc này chưa từng xảy ra trước đây và "mái vòm" đặc biệt quan trọng với tất cả bọn họ nên họ muốn túc trực tại đó
- Ông ấy lại mê sảng sao! Ông ấy bị điên mà, kệ ông ấy đi - Oliver nói
- Không, ông ấy đang sợ hãi, tớ có thể cảm nhận được. Việc này không thể là trùng hợp được - Jemma nói
- Ý cậu là việc cậu cũng nghe thấy "mái vòm" đang gọi ai đó sao - Nick lên tiếng
- Việc đó, việc "mái đòm" mà cho dù chúng ta có đập nó vài trận nó cũng không thèm mảy may đáp lại nay lại như hít phải thuốc phiện, cứ loạn xạ lên như muốn nổ tung và cả việc cụ lão thân yêu đây, đã chìm trong giấc ngủ yên bình trong hàng trăm năm nay không muốn tỉnh lại, đột nhiên bật dậy và lên đồng chính xác lúc "mái vòm" bắt đầu bất ổn. Ông ấy từng là nhà tiên tri giỏi nhất mà chúng ta có, là một trong số những Protecter và Founder. Việc này không thể là trùng hợp được! - Jack lên tiếng
- Vậy việc này nghĩa là sao?! Một cô gái nào đó sắp đặt chân lên đây và phá hủy "mái vòm" và chúng ta phải ngăn chặn cô ta sao? - Style đáp nhéo mày
- Đã có ai báo cho cụ Dum chưa?
- Cụ đã biết rồi, và không một manh mối về chuyện gì đang xảy ra
- Chẳng ai biết chuyện gì đang xảy ra cả
- Chúng ta phải làm gì đó chứ, nếu "mái vòm" có chuyện gì, chúng ta chết chắc, tất cả chúng ta
- Jemma, chuyện gì vậy? - Jack thắc mắc sau khi thấy Jemma đã im lặng và tập trung vào cái gì đó được một lúc
- Nhưng tớ không cảm thấy như "mái vòm" đang gặp nguy hiểm.. nó hỗn loạn, bị thương hay đại loại thế, nhưng không phải là đang gặp nguy hiểm
- Cậu chắc chứ?
- Chắc!
Tất cả họ lại nhíu mày nhìn nhau, hiện vẻ lo lắng
Còn cụ Dan thì vẫn tiếp tục lẩm bẩm

Trong lúc đó, Hope đang lái chiếc xe thùng tiến về Minder town. Giờ chiếc xe là của cô. Một mình lái xe, nhìn ra những hàng cây yên bình bên ngoài, cô lại nhớ về chiếc hộp mà chú Ben để lại cho cô.
Cô đã khá ngạc nhiên khi bên trong đó chỉ có 1 bức thư, và càng ngạc nhiên hơn khi bức thư đó đã bị niêm phong, nó đã bị yểm bùa để tự động gửi đến cô nếu như chú Ben xảy ra chuyện và chỉ mở được khi sử dụng phép thuật. Cô không nghĩ chú Ben lại muốn mình sử dụng phép thuật.
   "Chú xin lỗi, nếu cháu đọc được bức thư này, có nghĩa là chú đã không bảo vệ được cháu, đã không hoàn thành lời hứa với cháu, và có nghĩa là... chú đã sai! Chú nghĩ mình có thể giúp được cháu, rằng con đường chú đã chọn là đúng, nhưng dần dần chú nhận ra, chú đã đi nhầm đường! Suốt bao năm qua, chú đã che giấu cháu, đã đưa cháu đi theo con đường của chú, đến lúc để cháu về lại đúng con đường của mình rồi!
Hãy đến Mythic fall! Cháu sẽ tìm được câu trả lời ở đó. Đó mới đúng là nơi cháu thuộc về!
Cháu là một cô gái rất đặc biệt, Hope!
Hãy tìm lại bản thân mình!
Chú xin lỗi!"
Hope vẫn chưa hiểu được chuyện gì đang xảy ra, tại sao chú Ben lại muốn mình đến Mythic fall, thậm chí đã nhờ người chuẩn bị thủ tục để chuyển đến trường học tại đó.
Trong đầu cô vẩn quanh rất nhiều suy nghĩ
Và cô đang tiến đến rất gần, trước mắt cô hiện ra một cây cầu khá cổ bắc qua con sông nhỏ. Cạnh đó là tấm biển báo, khi bước qua cây cầu đó, nghĩa là cô đã đặt chân lên Mythic fall.
Khung cảnh thật đẹp và yên bình, rất nhiều cây xung quanh, toàn bộ chỉ là thiên nhiên ở đó

Cụ Dan như càng nổi khùng hơn nữa
- Stop her, stop her, she is comming home, stop her, we're all gonna die, she is comming home, stop her...
- Stop who? - Style hỏi
- Stop her, stop her....
- Ahh... - Jemma kêu lên, cô nhăn nhó, có gì đó van lên trong đầu cô
- "The Dome", it's calling, very strong, something happen
- What happen?
- Tớ cũng bắt đầu cảm nhận được rồi, "mái vòm", nó đang làm gì đó, mạnh đến mức tớ cũng cảm nhận được dù không tiếp xúc trực tiếp! - Jack nói
Mọi người bắt đầu lo lắng

Hope bước xuống xe, cô muốn hít thở không khí trong lành một chút.
Bỗng nhiên cô cảm thấy gì đó, như có gì đó trên cây cầu đang gọi mình, tiếng gọi ngày một lớn hơn.
Cô do dự, chậm dãi tiến lại, bước lên cây cầu, có gì đó như đang thôi miên cô, cô dơ tay lên, như đang muốn cảm nhận cái gì đó.
Tiếng gọi rất lớn
Hope, Jemma, Jack hay thậm chí những Minder quyền năng khác, như cụ Dum, những "người gác cổng",.. tiếng gọi của "mái vòm" mạnh tới mức khiến họ đều cảm nhận được. Họ đều nheo mắt ôm đầu bị lôi vào trong tâm trí
Tiếng gọi to dần, to dần, it's so loud.... rồi đột nhiên dừng lại, họ bật thở ra như bị ai đó bóp nghẹt
Hope giật mình tỉnh ra, cô lùi bước lại phía sau và rút tay lại
- What just happens?
Cụ Dan cũng tự nhiên dừng lại
- It's too late!
SHE IS HOME
Cách cụ nói ra từng chữ một khiến ai cũng rợn mình

"Mái vòm" tự nhiên cũng lặng đi, nó trở về yên lặng như thường ngày, mặc dù không hoàn toàn là vậy. Nó bị tổn hại, và họ vẫn không cách nào chữa lành được cho nó

Hope đứng lặng trên cây cầu một lát, cô cảm thấy hoang mang khi không hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Một cảm giác gì đó mơ hồ cô không thể nói ra được về nơi này, cứ như cô đã từng ở đây rồi, một thứ gì đó rất quen thuộc!
Cô bước trở lại lên xe, đi qua cây cầu đó, tiến vào thị trấn mà không hề biết rằng, cô vừa tra chìa khóa cho những bí mật đã được chôn giấu và cất kín qua hàng trăm năm, cho những gợn sóng ngủ yên giờ chỉ chực chờ để thành bão. Mythic fall- vùng đất bí ẩn nơi hàng trăm năm qua chôn giấu những bí mật ngàn năm, không ai ngờ một ngày tất cả có thể bị phơi bày ra ánh sáng, cũng như nơi yên bình bậc nhất này, không ai ngờ một ngày có thể là trung tâm của trận chiến máu tanh nhuốm đỏ cả dòng sông!
Hope cứ thế bước vào, không hề hay biết cô đã bắt đầu cho câu chuyện đã được viết từ thuở sơ khai!
The story of the Mother of land cross over the worlds!
...
...
Ngồi lặng một mình trong góc phòng, cụ Dum chậm rãi đeo kính vào và dở tờ giấy ra. Đó là bức thư mà chú Ben đã gửi cho cụ
   "Tôi xin lỗi, tôi đã sai rồi. Nhưng tôi không hối hận về việc đã bỏ đi hay việc đã cố gắng để tìm thuốc chữa. Ông gọi đó là phép màu, nhưng với tôi, nó vẫn là căn bệnh, là độc dược. Nhưng điều tôi hối hận là đã kéo con bé theo mình. Tôi đã tự tin rằng mình có thể chữa cho bản thân mình, và chữa cho nó. Tôi tìm thấy nó, một mình, bị bỏ rơi trong rừng và sợ hãi với không một chút kí ức trước đó. Cô bé giống tôi và tôi đã nghĩ mình có thể bảo vệ nó, chữa cho nó. Nhưng tôi đã sai, cụ Dumerdol ạ! Con bé rất đặc biệt và quá quyền năng. Sức mạnh của con bé, đó là thứ phi thường nhất mà tôi từng thấy. Con bé quá quyền năng và có một trái tim quá thuần khiết với quá nhiều tổn thương!
Hãy chăm sóc cho nó!
Cảm ơn cụ!"
Cụ Dum bỏ kính ra, thở dài, trong lòng cụ vướng bận rất nhiều suu nghĩ!
...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro