8.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jihoon ôm khư khư điện thoại, nằm lăn qua lăn lại trên giường. Lâu lâu lại thấy cười khúc khích.

Guan Lin từ cửa phòng bước vào, trên tay cầm một đống snack. Con heo kia, rõ ràng kêu cậu lấy đồ ăn để cùng xem phim, giờ lại ngồi ôm điện thoại một mình.

"Đang xem gì vậy?"

Guan Lin để đống snack qua một bên, nhảy tót lên giường vòng tay qua người Jihoon.

"Đọc mấy cái fanfic, cả mấy chuyện fan hay viết về anh trên sns nữa."

"Hm? Có gì vui kể em nào."

"Jihoon vòng tay qua cổ Samuel, liền dùng lực nhấn mạnh vai cậu xuống mà hôn mãnh liệt. Samuel không ở trong thế chủ động, nên..."

Guan Lin lập tức bịt mồm anh lại.

"Đang đọc cái của nợ gì thế?"

"Thì em nói anh đọc còn gì? Người ta đang xem cái gì thì đọc to cái đó lên thôi.."

Guan Lin giật máy anh lại. Cũng muốn đập cho một trận lắm, tại sao lại đi đọc mấy cái này.
Nhưng mà.. coi cái dáng kìa.. khúp na khúp núp, miệng thì lí nhí, mắt thì cứ nhìn theo cái máy trên tay Guan Lin. Sao mà đánh được chứ.

Cậu lướt qua một lượt, toàn là fanfic NC ? Cái ông này, rời cậu ra 2 phút là không thể ngoan ngoãn nổi được đấy à.

Gõ vài cái vào bàn phím rồi nhét luôn cái điện thoại xuống ga giường. Jihoon không hề hay biết cậu đang suy tính chuyện gì, cứ ngơ ngơ ngác ngác nhìn theo.

"Máy anh mà.."

"Để đó. Sáng mai mở thư viện ra đọc."

"Đã lưu vào thư viện giúp anh rồi? Thật tốt. Cảm ơn em nhiều."

"Ừm." "Giờ xem phim được chưa?"

Jihoon nhanh nhảu chạy xuống giường dưới, lấy laptop mà Woojin để lại trong phòng.

Đã hứa rồi mà phải không? Cuối tuần, cả hai ở bên nhau một chút, cùng xem phim, ăn snack, rồi cứ như mọi lần, anh ngủ quên trong vòng tay cậu. Cậu vì sợ anh thức giấc nên không dám nhấc tay ra, hại mình chuột rút nguyên buổi sáng.

Thật ra có chuột rút cũng không sao hết. Lần 1 lần 2 sẽ quen. Nhưng quan trọng là Jihoon được vui vẻ, và thoải mái ở bên cậu.

Còn chuyện lí do anh lại lôi được mấy cái fanfic ra đọc, Guan Lin sẽ phạt sau.

Tới tận tối muộn, lạ là hôm nay Jihoon không hề ngủ gật, mắt vẫn cứ mở to để xem phim. Guan Lin thấy làm lạ, vò tóc anh một cái.

"Hôm nay không ngủ quên nhỉ?"

"Hôm nay đã ngủ bù rồi. Lần trước không ngủ, hại em xem phim một mình tới sáng, thật tội."

Guan Lin tặc lưỡi một cái. Ừ thì con heo này vẫn còn nghĩ tới cậu.
Nhưng mà, không phải hơi đáng nghi sao?

Jihoon không hề ngủ, nhưng nước mắt chảy liên tục, miệng cũng ngáp ngắn ngáp dài.

Guan Lin chột dạ.

"Ngủ nào."

Cậu đóng sập máy tính xuống khi Jihoon vẫn còn đang chăm chú xem. Chưa kịp định thần, đã bị một tay cậu lôi trọn vào lòng.

"Ơ này."

Không nói không rằng gì, cánh tay to lớn vẫn cứ ôm khư khư cậu, giả vờ như đã ngủ rồi.
Thấy người bên trên mình nằm yên, Jihon cũng thả lỏng người, vùi đầu vào ngực cậu một chút.

"Em biết hết rồi."

"Hm?"

"Anh định cố tình thức thật muộn, đợi em ngủ sẽ lại đọc truyện."

Jihoon như bị trúng tim đen vậy. Mắt mở to nhìn người đối diện. Thằng nhóc này, rốt cuộc là gì vậy?

"Đừng hỏi em là gì. Là người yêu anh"

Chất giọng đặc biệt trầm ấm lại vang lên.

"Ngủ đi thôi."

Jihoon nghe vậy, trong đầu nghĩ lại ngày mai nên đập cậu một trận cho bõ tức. Nhưng mà, dù sao người ta cũng lưu truyện trong thư viện cho mình, việc gì phải lo nhỉ?

Nghĩ vậy mà tự mình đi vào giấc ngủ lúc nào cũng không hay.
Và cũng như mọi lần, hội ế muôn năm vác mặt qua phòng, nhìn thấy hai cái đứa này là chẹp miệng lắc đầu.

"Bọn trẻ ngày nay lớn cả. Mình già rồi. Yêu đương, mệt thân."

Sáng hôm sau, bạn Huấn tỉnh dậy với tâm trạng vui mừng, hí hửng khi không thấy Guan Lin đâu, lập tức mò ngay cái điện thoại dứoi ga giường.

C-CÁI GÌ THẾ NÀY?!!!

"Panwink tuyển tập"
"LinHoon mối tình ngoại truyện."
"101 câu chuyện GuanlinxJihoon"

"LẠI QUAN LÂM CẬU VỀ ĐÂY CHẾT VỚI TÔIIIIII!!!!!!!!"

Thế là mấy ông anh được cái chuông báo thức miễn phí, công dụng hơn cả báo thức trên điện thoại thường ngày.

----------

Nay tôi nhạt nhẽo quá ._.

Mà các chị có để ý cái ảnh để trên kia không? Lúc Lâm Lâm che cho Huấn khóc ấy, kiểu vòng tay qua người, mà em lùn kia thì nằm trọn trong tay Lâm =)))))))))) huhu thích qué

Rồi :v Nay ngủ sớm đi mấy má. Thi xong rồi xoã eeeeeeee

Durian đã offline.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro