matty, matthew

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay ngày Chúa Nhật nên anh không dậy.
Trong cơn ngủ anh thở phào ra một đám mây,
Như đã trút bỏ được những câu hỏi,
Lết theo gót chân anh trong một chiều dạo bộ đau mỏi.
Lần nào đáp án cũng đến với anh muộn màng;
Và giờ anh bỏ lại một nụ cười ẩn tàng,
Biết rằng lần này ngày mai không đến;
Và như con vật lành quẫn cùng trong cái lưới của gã thợ săn bỏ quên,
Biết rằng lần này anh phải tự cởi mắc mình,
Giữa hàng sấm đì đùng gằn dữ vị khắc tinh.

Hôm nay ngày Chúa Nhật nên anh không dậy.
Hừng đông tê liệt và chìm ngập trong gương mặt anh buốt nhức –
Tên hề thích mỉa là anh đang làm phép tính thể tích đại dương anh nơi lồng ngực,
Để lặn ngụp tìm tỏ mờ trong ánh lân quang đêm nguyệt thực,
Tìm lý do đời anh-
Luôn ngã về lụn bại trong thế giới nhị nguyên;
Tìm:
Tại sao ngài Bing huy hoàng chỉ là một anh-huyễn-tưởng?

Họ nói:
Dường như khắc đó, anh đã tỏ.
Làn nước ấm và những bong bóng xâu chuỗi bằng luồng thở đã cho anh câu trả lời.
Cũng một màu trùng dương trang sau cùng của cuốn tự truyện cuối đời –
Chẳng phải ai, mà là anh ngày xưa,
"Chúng con sẽ cố gắng giữ im lặng,"
Anh chỉ giữ lời hứa với chuyến tàu đã khởi hành trước anh ba mươi năm.

Và tôi không còn thấy dáng buồn anh đốt thuốc.

goodbye, i will always love and miss you my chan-chan man.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#poem