roman empire

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đuôi con mèo cuộn lại,
chừa một khoảng,
to bằng cái bóng trăng ai.

Đêm đầu tháng vẫn sáng dẫu đôi mắt nhấp nháy của em,
đã bị bỏ ngỏ giữa một pha giấc mơ,
khi tỉnh dậy những cành khô ướt mèm.

Sao mình nghe bản tình ca cũ của người khác,
ngón tay màu Monet phẩy đàn,
trắng với đen, tay đâu em lấp giống người xanh dương hở hoác.

Tàn lửa lan dần đến miệng xưa,
hay là Đế chế La Mã mỗi khắc thời nhắm mở:
chúng mình là đỉnh trời pháo hoa đêm giao thừa-
xin em đừng đặt lên môi (tôi) một điếu thuốc nào nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#poem