Chương 21: Con người và Pokémon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Họ đến vùng đất nông nghiệp. Kora ngồi xóm xuống, kiểm tra đất.

"Đất này thật tuyệt vời", bà nhận xét, "hoàn hảo để trồng trọt".

Naoki, nhớ lại trò chơi nông trại mà mình từng chơi, hỏi:

"Dì Kora, cô có máy tưới nước tự động nào không? Loại có thể cắm vào đất và tưới nước cho cây tự động?

Anh hình dung ra một hệ thống phun nước như trong trò chơi. Khi trang trại mở rộng và trồng nhiều cây trồng hơn, anh có thể không thể tự mình tưới nước cho mọi thứ. Một hệ thống phun nước tự động có thể tưới nước cho
khu vực xung quanh mỗi buổi sáng sẽ giúp anh tiết kiệm rất nhiều thời gian và công sức.

Nhưng hy vọng của anh nhanh chóng bị dập tắt.

Kora lắc đầu xin lỗi.

"Ta e là những thứ đó không tồn tại."

Naoki thở dài.

Tất nhiên, trò chơi chỉ là trò chơi.

"Nhưng còn có một loại hệ thống tưới tiêu tự động khác".

Kora nói thêm.

"Ồ?"

"Cậu có thể đặt đường ống ngầm và lắp vòi nước khắp cánh đồng", bà giải thích.

"Sau đó, sử dụng bộ hẹn giờ, cậu có thể cài đặt để tự động phun nước vào những thời điểm cụ thể".

"Loại thiết bị mà cậu đang nghĩ đến, loại thiết bị có khả năng tạo ra nước từ không khí, vẫn chưa tồn tại, ít nhất là cho đến thời điểm hiện tại."

Naoki tò mò:

"Cửa hàng của cô có thể lắp đặt hệ thống như vậy không?"

"Chắc chắn rồi," Kora trả lời, giọng nói có chút tự hào.

"Nhưng nó khá đắt. Một hệ thống bao phủ toàn bộ đất nông nghiệp sẽ tốn khoảng 30.000 đến 40.000 Pokédollar. Các đường ống, máy bơm và bộ hẹn giờ có giá tương đối phải chăng khi mua riêng lẻ, nhưng chi phí
sẽ tăng nhanh khi cậu cần số lượng lớn."

Naoki hiểu.

Mặc dù 30.000 đến 40.000 Pokédollar không phải là số tiền quá lớn, nhưng nó vượt quá ngân sách hiện tại của anh.

Như thể nhận ra những hạn chế về tài chính của anh, Kora đưa ra một giải pháp thay thế.

"Tất nhiên, vẫn còn một cách khác để tưới nước cho cây trồng của cậu."

"Bằng cách nào?" Naoki tò mò hỏi.

Kora mỉm cười.

"Pokémon hệ Nước. Chúng có thể sử dụng các chiêu thức hệ Nước để hỗ trợ tưới tiêu."

"Trong thành phố, một số Pokémon hoang dã làm việc cùng con người," bà ấy tiếp tục.

"Pelipper làm người vận chuyển, Machoke làm việc trong ngành xây dựng, Machamp giúp di chuyển. Cậu có thể đã thấy chúng, phải không?"

Naoki thì không, nhưng chủ sở hữu ban đầu thì có.

Anh gật đầu.

"Pokémon có nhu cầu rất đơn giản", Kora giải thích.

"Miễn là chúng ta cung cấp cho chúng thức ăn và nơi trú ẩn, chúng sẽ sẵn lòng giúp đỡ chúng ta. Sự hợp tác này là một trong những lý do khiến mối quan hệ giữa con người và Pokémon trở nên hòa hợp như vậy trong nhiều năm qua".

Pokémon không còn phải vật lộn để tìm thức ăn hoặc cạnh tranh với những Pokémon khác để giành quả mọng.

Chúng có nơi trú ẩn khỏi các yếu tố và có mục đích sống.

Một Pokémon còn có thể mong muốn gì hơn nữa?

Phương pháp tưới nước này chắc chắn tiết kiệm chi phí hơn so với hệ thống tưới tự động.

"Chỉ cần một quả mọng, một chai sữa và một ít thức ăn là có thể có được một chú pokemon ngoan ngoãn và miễn phí."

Naoki kinh ngạc.

Ý tưởng này đã khơi dậy một suy nghĩ trong đầu anh. Liệu anh có thể thuê hàng trăm Pokémon để giúp điều hành trang trại trong tương lai, trong khi anh thư giãn trên ghế sofa và nhìn tiền chảy vào?

Thật là một giấc mơ tư bản!

Anh nhanh chóng lắc đầu, xua tan suy nghĩ đó.

"Liệu mọi người có lạm dụng hệ thống này và buộc Pokémon phải hoạt động không?" anh hỏi Kora, lông mày nhíu lại đầy lo lắng.

Kora trả lời một cách chu đáo,

"Tùy thuộc vào từng người. Nếu họ đối xử với Pokémon như những công cụ đơn thuần, Pokémon sẽ cảm nhận được điều đó và trở nên không vui, từ chối làm việc hoặc thậm chí trả thù chủ nhân của mình"

"Nếu ai đó cố ép Pokémon phải làm việc bằng bạo lực, thì điều đó bị Liên minh nghiêm cấm. Sĩ quan Jenny sẽ vào cuộc ngay lập tức."

"Nhưng nếu một người đối xử với Pokémon như đối tác, bạn bè hoặc gia đình, cùng làm việc và sống với chúng, thì ngay cả những công việc khó khăn nhất cũng có thể được hoàn thành bằng sự nhiệt tình và hợp tác."

Naoki gật đầu, tiếp thu lời bà nói.

Kora tiếp tục chuyển tham quan trang trại. Hầu như trang trại trống rỗng, ngoại trừ đất nông nghiệp và một hang động nhỏ phía sau nhà. Hang động mát mẻ, tối tăm và ẩm ướt, một nơi hoàn hảo để trốn cái nóng mùa hè.

Kora bước vào trong, mắt cô quét khắp không gian.

"Đây sẽ là nơi tuyệt vời để trồng nấm!" bà kêu lên.

Naoki cũng đang nghĩ như vậy.

"Thật tình cờ, ta có một bộ dụng cụ trồng nấm," Kora tiếp tục.

"Nếu cậu đặt nó trong môi trường ẩm ướt, tối tăm, cậu có thể thu hoạch nấm tươi, ăn được mỗi ngày. Cậu có hứng thú không? Nó không đắt, chỉ 5.000 Pokédollars."

5.000 Pokédollar.

Giá cả thực sự hợp lý. Nếu anh có thể tự trồng nấm, anh sẽ không phải đi vào thị trấn để mua chúng.

Naoki gật đầu hảo hức.

Anh ấy sẽ mua nó!

Kora mỉm cười.

"Được rồi, ngày mai ta sẽ mang theo khi đi cùng đội xây dựng."

"Cảm ơn!" Naoki đáp.

Kora gật đầu và thấy trời đã tối, bà chào tạm biệt Naoki và đạp xe đạp Cyclizar trở về thị trấn.

Sáng hôm sau, Naoki đang chuẩn bị bữa sáng thì nghe thấy tiếng động cơ xe tải ẩm ẩm bên ngoài. Anh bước ra ngoài và thấy một chiếc xe tải chất đầy dụng cụ đỗ trước trang trại.

Kora nhảy ra ngoài, theo sau là chú Cyclizar của cô và một đội xây dựng.

"Chào buổi sáng, Naoki!" Kora chào anh.

"Chào buổi sáng, cô Kora!" Naoki đáp lại với một nụ cười.

"Bọn ta đã sẵn sàng để bắt đầu xây dựng ngày hôm nay", Kora nói.

"Sẽ mất khoảng ba ngày. Xin cứ để bọn ta lo"

"Cháu sẽ làm vậy."

Mặc dù bà ấy đã đảm bảo, Naoki vẫn không thể không tò mò. Anh cầm một chiếc bánh sandwich, cùng Koraidon và Cyclizar ngồi dưới mái hiên và theo dõi đội xây dựng bắt đầu làm việc.

Dưới sự chỉ đạo của Kora, những công nhân xây dựng đã dỡ gỗ và đá mà Naoki đã chuẩn bị

Kora sau đó mang một số hộp gỗ chứa đầy đất đến hang động phía sau nhà.

"Đây là bộ dụng cụ trồng nấm", bà giải thích.

"Chỉ cần đặt chúng vào hang động, và nấm sẽ tự mọc. Ta sẽ chuẩn bị những thứ này trước".

"Cảm ơn", Naoki đáp.

Kora mỉm cười, và khi các hộp đã vào đúng vị trí, bà ấy quay lại nhóm của mình. Một số công nhân sử dụng cưa và cuốc chim để tạo hình gỗ và đá, trong khi những người khác trộn một chất giống như xi măng.

Kora đánh dấu khu vực xây chuồng gà bằng dụng cụ đo và bột trắng.

Khi mùa màng phát triển đều đặn và không còn nhiều việc khác để làm ở trang trại, Naoki quyết định giết thời gian bằng cách câu cá ở bờ sông trong khi quan sát công trình xây dựng.

Koraidon nhìn thấy anh với cần câu, háo hức muốn sử dụng Collision Course một lần nữa, nhưng Naoki đã nhanh chóng ngăn cậu ta lại.

Koraidon nhìn anh với vẻ bối rối.

"Đừng lo lắng," Naoki giải thích, "Lần này tớ chỉ câu cá cho vui thôi."

Anh sẽ có rất nhiều việc để làm sau khi chuồng gà được hoàn thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro