Chương 34: Pokemon bí ẩn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lần cuối cùng anh đến thị trấn, Naoki đã mua tổng cộng sáu Poké Ball. Sau khi anh ấy sử dụng một quả trên Cyclizar, vẫn còn năm quả. Điều này có nghĩa là anh có thể mang năm Pokémon mới trở về trang trại hôm nay.

"Một Tropius, hai Skiddo, hai Nacli, thế là hoàn hảo! À khoan đã, chúng ta vẫn cần một Pokémon có thể sử dụng Rain Dance và Water Gun," Naoki thầm tính toán.

Tất nhiên, anh sẽ không ép buộc bất kỳ Pokémon nào tham gia cùng anh nếu chúng không muốn. Phải có sự thỏa thuận chung. Nếu không, ngay cả khi anh bắt được một Pokémon bằng vũ lực, nó có thể không hợp tác với anh
trên trang trại. Sự sẵn lòng của Pokémon là rất quan trọng.

Naoki khảo sát khu vực, quan sát các loại và hành vi của Pokémon hoang dã từ trên trời. Anh không vội bắt chúng ngay lập tức. Một người chăn nuôi lành nghề cần phải kiên nhẫn – sau cùng, những điều tốt đẹp sẽ đến với những
ai biết chờ đợi.

Đột nhiên, Naoki nghe thấy tiếng ai đó hét lên. Anh nhìn về hướng giọng nói và thấy một thanh niên đeo ba lô cùng một chiếc kính viễn vọng đang gọi anh từ một tháp canh gần đó.

"Này, anh ở trên kia! Này! Bên này!" chàng trai trẻ hét lên.

Naoki hơi ngạc nhiên.

Đang gọi mình sao?

Anh suy nghĩ một lúc rồi nói với Koraidon.

"Chúng ta hãy tới đó và xem thử nhé!"

"Roar!"

Koraidon đáp lại rồi quay lại và bay về phía tháp canh bên hồ.

Khi họ đến gần hơn, người đàn ông có thể nhìn thấy rõ Koraidon. Sự chú ý của anh ta ngay lập tức bị thu hút, và đôi mắt anh ta mở to vì tò mò.

"Đó là loại Pokémon gì vậy?"

Koraidon nheo mắt nhìn người đàn ông và nói, " Gah ?"

Naoki giới thiệu Koraidon, và người đàn ông, khi nghe thấy cái tên, nhanh chóng cầm một cuốn sách từ dưới đất, điên cuồng lật từng trang. Chẳng mấy chốc, đôi mắt anh ta mở to vì kinh ngạc.

'Một Pokémon không có trong Bách khoa toàn thư Pokémon! Điều đó có nghĩa là nó là một Pokémon chưa được phát hiện sao?'

"Điều này thực sự đáng kinh ngạc!"

Người đàn ông chăm chú quan sát Koraidon. Koraidon, ngược lại, nhìn anh ta
với vẻ khinh thường.

Nhìn vẻ mặt say mê của chàng trai, Naoki ngắt lời:

"Anh gọi tôi tới đây có chuyện gì sao?"

Chàng trai cuối cùng cũng thoát khỏi cơn hoảng loạn, nhanh chóng cất cuốn Bách khoa toàn thư đi và tự giới thiệu:

"Tôi tên là Yosuke. Tôi đến từ vùng Galar xa xôi và hiện đang du hành ở Paldea, nghiên cứu hệ sinh thái Pokémon ở nhiều nơi khác nhau!"

Anh ấy trông có vẻ hơi xấu hổ khi nói tiếp,

"Tôi vừa thấy anh cưỡi con Pokémon đó trên trời, nên tôi rất xin lỗi!"

"Nhưng tôi phải nói rằng, hệ sinh thái Pokémon ở Paldea thực sự hấp dẫn! Tôi đã sống trong tháp canh này được nửa tháng và đã phát hiện ra 48 loại Pokémon khác nhau!"

Vừa nói, người đàn ông vừa ngồi xổm xuống, lấy từ trong túi ra một cuốn sách vẽ tay:

"Nhìn này, đây là tất cả các Pokémon mà tôi đã phác họa! Trong đó ghi chép tỉ mỉ tập tính sinh thái và môi trường sống của chúng!"

Tò mò, Naoki bắt đầu quan tâm. Hồ Casseroya rất rộng lớn, và anh không biết khi nào các Pokémon cụ thể có thể xuất hiện. Anh có thể thu thập thông tin về các Pokémon hiếm hoặc khó nắm bắt từ người này không?

Nghĩ vậy, Naoki đưa tay lấy quyền số phác thảo, mở ra một trang ngẫu nhiên.

Ánh mắt anh dừng lại ở một Pokémon vẽ tay từ vùng Galar – một Urshifu. Nó đứng cao, một nụ cười dịu dàng trên khuôn mặt. Bên cạnh nó là một cậu bé tóc ngắn, trông có vẻ hơi thiếu kinh nghiệm.

Urshifu, Một Pokémon huyền thoại!

Naoki ngạc nhiên.

Yosuke đứng gần đó, nhận thấy biểu cảm của Naoki nên đi tới, liếc nhìn bức vẽ và mỉm cười hỏi:

"Anh có muốn đoán mối quan hệ của họ không?"

Hửm? Naoki nhướn mày. Koraidon bên cạnh cũng tiến lại gần để nhìn trộm.

"Huấn luyện viên và Pokémon?" Naoki mạo hiểm đoán.

"Không!" Yosuke lắc đầu, lông mày nhưởng lên, "Họ là cha và con trai!"

'Cái gì'? Naoki sửng sốt.

Phản ứng đầu tiên của anh là không tin. Nhưng Yosuke dường như đã đoán trước được phản ứng của anh.

"Thật đáng ngạc nhiên phải không? Nhưng đó là sự thật. Tôi đã gặp họ ở vùng Galar, và chính họ đã chỉ cho tôi thấy rằng vẫn còn những khả năng khác giữa con người và Pokémon."

"Lúc đầu tôi rất sợ! Sau đó tôi biết rằng đứa trẻ đã bị bỏ rơi từ khi còn là một đứa trẻ sơ sinh, trôi dạt xuống một con sông đến nơi Urshifu sinh sống và được Urshifu nhận nuôi."

"Con người và Pokémon, cha và con. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng có thứ như vậy tồn tại!", sự phấn khích của Yosuke là rõ ràng.

Naoki tự nghĩ rằng điều này chẳng là gì so với những gì anh từng nghe – ngay cả chuyện con người kết hôn với Pokémon.

Anh không dừng lại ở vấn đề đó, thay vào đó tập trung vào cuốn sổ phác thảo trước mặt. Trong khi đó, Yosuke lại tiến đến gần và cầu xin

"Tôi có thể vẽ Pokémon của anh không? Để thưởng cho anh, tôi sẽ làm cho anh chiếc bánh sandwich ngon nhất của tôi. Ngay cả Pokémon cũng thích nó! Làm ơn!"

Naoki chỉ vẫy tay và ngồi khoanh chân xuống.

"Cứ thoải mái, vẽ đi!"

Chàng trai vô cùng vui mừng.

"Cảm ơn anh!"

Anh ta rút một cuốn sổ phác thảo đã dùng một nửa và một cây bút chì từ ba lô ra, ngồi xuống và tập trung cao độ vào việc phác họa Koraidon.

Chỉ đến lúc đó Naoki mới nhận ra cuốn số phác thảo trong tay mình đã đầy những hình vẽ.

"Gah"

Nghe thấy tiếng kêu của Koraidon, Naoki nhìn lên và thấy nó đứng cứng đờ, nhìn anh với vẻ mặt đáng thương.

Ngay khi Naoki định nói, Yosuke đã nói

"Đừng lo lắng! Chỉ cần ngồi ở tư thể thoải mái và tự nhiên nhất của bạn"

Naoki vẫy tay chào Koraidon, rồi nó nằm xuống bên cạnh anh, tựa cái đầu to của nó vào chân Naoki. Mắt Yosuke sáng lên khi nhìn thấy cảnh này.

"Được rồi, tốt lắm, thế là xong! Tư thế hoàn hảo! Pokémon này rất tin tưởng anh!"

Naoki mỉm cười, gãi cằm Koraidon, sau đó lật cuốn số phác thảo trên tay, xem xét hệ sinh thái Pokémon xung quanh Hồ Casseroya. Quả thực có nhiều Pokémon ở khu vực này hơn anh tưởng tượng.

Ngoài những con vật mà anh vừa nhìn thấy ở bên ngoài, còn có con Azurill hiền lành, con Swablu xanh với đối cánh trắng và mềm như mầy, con Sliggoo nhầy nhụa sống trong hang động ẩm ướt và con Tinkaton màu hồng cầm búa.

Cuốn sách được kể lại theo góc nhìn của Yosuke. Bên cạnh những Pokémon mà anh nhận ra là một số Pokémon bị sương mù bao phủ, chỉ có thể nhìn thấy đường viền mơ hồ của chúng. Những dấu hỏi đi kèm với những bóng ma này, cho thấy chúng là những Pokémon hiếm mà Yosuke chưa từng gặp trước đây.

Naoki không thể nhận dạng một số bóng ma, nhưng khi anh lật một trang, một hình bóng quen thuộc đột nhiên thu hút sự chú ý của anh. Nó có vẻ là một vách đá, đỉnh của nó được bao phủ trong sương mù, với cái bóng của một Pokémon là mờ trong sương mù. Cơ thể của Pokémon này rất lớn và có vẻ khá tròn.

Bên cạnh đó là một dấu chấm hỏi khác, theo sau là lời mô tả:

[ Mỗi đêm, 7 giờ tối, một con Pokémon lạ lại đến đây, ngồi im cho đến 5 giờ sáng hôm sau, rồi bay trở về biển. Đáng tiếc là vách đá quá cao, tôi không thể trèo lên và nhìn rõ hình dáng của nó. Tôi chỉ có thể nhìn thấy một cái bóng mờ nhạt. ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro