Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Gia Quý Phi
Để chuẩn bị cho buổi concert sắp tới, hôm nay Dunk lên công ty luyện tập cùng mọi người. Đây là lần đầu tiên anh được thử sức với vai trò ca hát và nhảy múa nên anh phải tập trung vào việc phối hợp nhảy và hát để tạo nên một màn trình diễn đáng nhớ.
Phòng tập của công ty rộng rãi và hiện đại, với các gương lớn và hệ thống ánh sáng chuyên nghiệp. Dunk bắt đầu ngày tập luyện bằng việc thử nghiệm các bước nhảy. Với kinh nghiệm và kỹ năng nhảy vững chắc của mình, Joong dẫn dắt Dunk qua từng động tác, nhưng sự phối hợp không phải lúc nào cũng suôn sẻ.
"Nhìn vào tao và cảm nhận nhịp điệu." Joong vừa nói, vừa nở nụ cười khích lệ đồng thời cũng giúp Dunk chỉnh sửa động tác.
Dunk, người luôn cảm thấy căng thẳng khi phải thể hiện trước mặt người khác đang cố gắng hết sức để theo kịp.
Khi buổi tập luyện chuyển sang phần hát, cả hai phải làm việc cùng nhau để tạo ra một bản hòa quyện hoàn hảo. Họ thử nghiệm các giai điệu và phối hợp giọng hát, nhưng sự tương tác giữa họ thường xuyên dẫn đến những cuộc trò chuyện lạc đề.
"Bạn nghĩ sao nếu chúng ta thử thay đổi một chút ở phần này?" Joong đề nghị, khi Dunk nhìn cậu.
"Thay đổi ư? Chúng ta đang thử nghiệm mà. Hãy để cảm xúc của chúng ta dẫn lối," Dunk trả lời, giọng nói có chút mơ hồ.
Kết thúc một ngày dài luyện tập cùng partner và mọi người trong công ty, khi tất cả đã tan làm, Dunk quyết định ở lại để luyện tập thêm, tận dụng thời gian này để hoàn thiện màn trình diễn của mình.
Phòng tập vắng lặng, ánh sáng yếu ớt từ những bóng đèn neon tạo nên một không khí ấm cúng và riêng tư. Dunk bắt đầu lại từ đầu với phần nhảy, tựa như bắt đầu một hành trình mới.
"Chúng ta hãy luyện tập cùng nhau," Pond đề nghị, giọng anh vừa trầm lắng vừa kiên quyết.
Dunk gật đầu, cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí. Cả hai bắt đầu luyện tập, từng bước nhảy trở nên mượt mà hơn khi họ làm việc cùng nhau trong sự tĩnh lặng của phòng tập. Tuy nhiên, sự gần gũi và tính chất riêng tư của buổi tập luyện cũng khiến những cảm xúc mập mờ giữa họ trở nên rõ ràng hơn.
Khi luyện tập, ánh mắt của Pond thường xuyên giao thoa với Dunk và cả hai đều cảm nhận được một sự kết nối đặc biệt. Cảm xúc không thể diễn tả thành lời khiến cho mỗi động tác nhảy trở nên có ý nghĩa hơn.
"Hãy nhìn vào mắt đối phương mỗi khi mày tương tác" Pond nói, ánh mắt anh như muốn truyền tải một thông điệp sâu sắc. "Đừng chỉ tập trung vào bước nhảy, hãy để cảm xúc dẫn dắt mày."
Dunk cảm thấy trái tim mình đập mạnh hơn khi nghe những lời này. Sự gần gũi của Pond làm cho mọi thứ trở nên ấm áp và có phần căng thẳng. Dù mối quan hệ của họ luôn mập mờ, những giờ phút luyện tập riêng này khiến họ càng gần nhau hơn.
Buổi tập luyện tiếp tục với phần hát. Pond và Dunk cố gắng phối hợp giọng hát của mình để tạo nên một bản hòa quyện hoàn hảo. Khi Dunk cất giọng, Pond đứng gần bên, cảm nhận được từng nốt nhạc và cảm xúc ngọt ngào mà bạn mình đang truyền tải.
"Bạn yêu thể hiện rất tốt." Pond khích lệ bạn nhưng giọng anh có vẻ như là chứa đựng nhiều hơn những lời khen ngợi đơn thuần. "Mày đang tạo ra một điều gì đó đặc biệt ở đây."
Dunk mỉm cười, cảm thấy một sự ấm áp từ những lời khích lệ của Pond.
Khi buổi tập luyện kết thúc, cả hai đứng lặng lẽ trong phòng tập, nhìn nhau với một cảm giác không thể diễn tả bằng lời. Những giờ phút bên nhau không chỉ là về kỹ thuật, sự chuẩn bị mà còn là về việc chia sẻ và hiểu biết lẫn nhau.
Mặc dù ngày biểu diễn đang đến gần và những căng thẳng chưa hoàn toàn biến mất nhưng Pond biết rằng những khoảnh khắc riêng tư này đã tạo nên một sợi dây kết nối sâu sắc giữa họ. Khi họ rời khỏi phòng tập, họ mang theo một sự tự tin mới và một niềm tin vững chắc vào tương lai.
Bước ra khỏi công ty, thấy trời đã muộn, Pond đề nghị Dunk cùng về với mình:"Để tao đưa mày về nhé!" ánh mắt anh đầy sự quan tâm. "Trời đã tối rồi."
Mặc dù đã mệt mỏi nhưng Dunk cảm thấy vô cùng hạnh phúc trước sự quan tâm của bạn "Ok bạn yêu, tao rất vui khi có mày bên cạnh."
Họ đi đến bãi đổ xe của công ty, không khí đêm mát mẻ bao quanh họ. Pond mở cửa xe cho Dunk và sau đó lái xe đưa bạn về nhà. Trong suốt chuyến đi, họ trò chuyện nhẹ nhàng về những khoảnh khắc trong buổi tập, cười đùa và chia sẻ những suy nghĩ sâu sắc.
Khi đến trước cửa nhà của Dunk, Pond dừng xe lại và nhìn vào mắt bạn mình. "Hôm nay thật sự rất tuyệt.”
Dunk mỉm cười, cảm thấy trái tim mình ấm áp. "Tao cũng cảm thấy vậy.”
Pond nhẹ nhàng đưa tay ra, xoa đầu Dunk như một cử chỉ quan tâm. "Mày luôn có thể dựa vào tao."
Họ đứng lặng lẽ trước cửa nhà một lúc, cảm nhận không khí đêm và một tình cảm không tên đang dần lớn lên. Những lời không thể nói thành lời dường như lan tỏa trong không gian, và cả hai cảm nhận được sự ấm áp trong từng ánh nhìn, từng cử chỉ.
"Chúc bạn yêu ngủ ngon! Hãy nghỉ ngơi và chuẩn bị cho ngày mai." Pond dịu dàng nói.
Dunk gật đầu, ánh mắt anh lấp lánh niềm vui. "Về cẩn thận nhé bạn yêu.”
Khi Dunk bước vào nhà, Pond vẫn đứng đó, nhìn theo với một cảm xúc sâu lắng. Những khoảnh khắc ngọt ngào bên nhau đã tạo nên thứ cảm xúc mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Thời gian còn nhiều, Pond quyết định sẽ làm rõ mọi chuyện sau khi buổi biểu diễn kết thúc.
Hết chương 3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro