32. Dấu chấm hết cho cuộc tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi tắm xong thì chợt nhớ ra rằng không có đồ sẵn trong đây nên quấn đại khăn xong quanh hong để ra ngoài tìm đồ. Bước ra thấy anh đang người trên giường tay cầm theo bộ độ. Tôi giật mình lấy tay che trước người rồi lùi về sau.

"Anh để đây nha, anh xuống dưới chờ"

Nói xong anh cười rồi đi ra ngoài. Con người gì mà thoát ẩn thoát hiện tôi mà bệnh tim chắc chết mất. Cận thận đem bộ đồ vào phòng tắm để thay. Xong xuôi tôi xuống dưới thì thấy anh đang đứng trước cửa chờ tôi. Tôi cũng đi ra chỗ của anh dù hơi ngượng về chuyển ban nảy nhưng mà vì anh đẹp trai nên tha thứ.

Anh dẫn tôi ra xe rồi còn mở cửa cho tôi, ban đầu tôi tính ngồi sau những mà anh mở cửa ghế phụ nên tôi không dám không ngồi. Lên xe bầu không khí có chút tĩnh mịch. Bỗng anh cất tiếng hỏi.

"Em hay đi club lắm hả"

"Không không lâu lâu em mới dẫn Phuwin đi cho biết thôi ạ" tôi sợ anh ấy nghĩ tôi rủ rê thằng Phu dô con đường chơi bời này mà ra sức chối bỏ.

"À ra thế, vậy đây là lần đầu em qua đêm ở ngoài sao"

"Đúng rồi anh tại em ít khi đi chơi qua đêm lắm, cái này là sơ xuất" tôi ngượng ngùng vì nhớ cảnh hôm qua.

Anh cười rồi im lặng lái xe, một lúc thì tới nhà hàng. Tôi bước xuống choáng ngợp với hào quang toả ra từ nhà hàng này, ăn sáng thôi mà có cần vậy không. Tôi đi sau anh đi vào nhà hàng. Tìm được chỗ ngồi thì anh có chút việc ra ngoài để lại tôi một mình với câu

"Em ăn gì cứ gọi, anh ăn gì cũng được"

Mở menu ra tôi lại một lần nữa choáng với số tiền đồ ăn ở đây. Có thể nói một bữa ở đây bằng một tháng chi tiêu của tôi. Tôi từ từ xem xét thì cũng đã gọi được đồ ăn mà tôi xem xét là hợp giá tiền. Chợt thấy anh đi vào trên tay cầm theo bó hoa tôi thắc mắc nhìn anh.

"Giới thiệu với em đây là bông hoa. Giới thiệu với bông hoa, đây là bông hoa. Hai bạn ngồi chung với nhau nhé" anh đưa bông hoa cho tôi.

Lần đầu trong đời được tặng hoa, tôi ngại ngùng nhận lấy rồi đặt bên cạnh.

Mọi việc cứ suông sẻ vậy để lúc anh chở tôi về ký túc xá. Tôi đi về phòng của mình tay ôm bó hoa mà ngắm nhìn nó đến nổi không để ý đằng trước chứ thế mà đập đầu vào tường.

"Ay da"

Đau thật đấy, nhưng mà không khiến tôi tức giận.

Cứ thế những lần tôi và anh gặp nhau càng nhiều thêm, anh ngỏ ý với tôi nhưng tôi thì thấy mọi chuyện còn quá nhanh tôi sợ rằng... Ai cũng hiểu mà cái gì dễ đến rồi cũng sẽ dễ đi thôi nên bảo anh chờ tôi được không thì anh cũng vui vẻ chấp nhận.

__________

Mới đây đã tròn một tháng tôi và anh gặp nhau. Tôi nhắn tin hỏi anh.

- Anh đang đâu đó? Tan làm chưa

- Huhu,chưa nữa bé ơi nay anh tăng ca.

Thấy anh nhắn vậy tôi liền nảy ra một ý tưởng và tôi bắt tay vào làm nó.

"Thơm quá"

Mùi đồ ăn tôi nấu sộc vào mũi khiến tôi cảm thấy đói meo. Tôi nhanh nhẹn bỏ chúng vào hộp đựng cơm. Vui vẻ mà ngân nga giai điệu bài hát.

_______

Xe taxi dừng ngay tại bệnh viên nơi anh làm. Tôi vừa đi vừa cười không giấu nổi sự vui vẻ và hạnh phúc khi tưởng tượng cảnh anh ăn chính đồ ăn mà mình nấu rồi xuýt xoa khen ngon. Nhưng tôi đâu biết rằng chuyện gì sẽ xảy ra...

Đứng trước cửa phòng anh, tôi ngập ngừng không biết nên gõ không sợ ngại thì trong phòng phát ra âm thanh gì đó tôi tò mò áp tai vào nghe thử.

"Anh ơi làm nhè nhẹ thôi ah~"

"Em đừng có cựa để anh làm cho mau"

"Ah~ đừng..đừng chạm vào nữa"

"Sắp xong rồi"

"Lẹ lênnn"

Tôi suy sụp ngồi bệt xuống đất, nước mắt không tự chủ mà tuông ra, tôi đứng bật dậy quăng thẳng hộp cơm vào thùng rác kế bên. Anh dám phản bội tôi, tôi sẽ cho anh biết thế nào là tiếc nuối.

Đặt một chiếc xe taxi về thẳng kí túc xá. Tôi nằm phịch ra giường cầm điện thoại nhắn cho anh dòng tin nhắn.

- Chúng ta dừng lại đi.

Nhắn xong không cần lời hồi đáp từ anh tôi thẳng tay chặn hết tất cả mọi thứ để anh không thể nào liên lạc được với tôi. Nếu anh đến với tôi chỉ vì nhu cầu đó thì thật sự tôi có thể bỏ qua nhưng nếu anh đang bên tôi mà lại đi giang díu với người khác thì anh là kẻ thất bại. Anh xứng đáng bị như vậy. Tôi liên hệ với quản lý kí túc xá để trả phòng. Đang dọn hành lý vào vali thì ánh mắt tôi va phải bình bông tôi trưng bằng hoa của anh. Chúng đã héo rồi....héo tàn như câu chuyện của anh và tôi vậy.

______End chap_____

Ủng hộ mình bằng 1 lượt bình chọn với nha ♡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro