Possession (Sự Chiếm Hữu) [YunJae][NC 17]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: JuJu Chiri

Pairing: YunJae (lúc đầu định là YooSu nhưng hai bạn chẻ kia không phù hợp :)

Sumany: JaeJoong có một cuộc sống rất ngọt ngào, hạnh phúc với người chồng mới cưới của mình. Nhưng mọi việc thay đổi khi người em rể từ trong trại giam quay trở về. Nhưng tai nạn xảy ra với chồng và người em rể khiến cho cậu lao đao, và mọi việc trở nên rắc rối bế tắc hơn khi chồng cậu không tỉnh dậy và người em đột nhiện kêu cậu bằng: "Vợ yêu"?

~.~.~.~ Possesssion ~.~.~.~

Chap 1

-Cười lên nào!

Tiếng máy ảnh vang lên cùng lúc với tiếng hô của người chụp. Ánh sáng chùm đèn đang quét qua căn phòng Studio nhỏ, đứng trước máy quay nổi bật trên bức màn màu xanh trời nhạt là đôi vợ chồng đang nở nụ cười mỉm hướng đến ống máy quay. Chỉ mỉm cười nhưng trong đó vẫn nhận thấy sự vui sướng, và niềm hạnh phúc dâng trào.

-Xong rồi. Tập album này sẽ rất đẹp đấy. Hai người rất đẹp đôi. _ Tiếng thợ chụp ra hiệu, ánh sáng từ chùm dền tắt đi. Các nhân viên lập tức dọn dẹp mọi thứ.

Người con trai mặc vest trắng liền ngồi phịch xuống đất, thở một hơi dài.

-Ai da~ Cuối cùng cũng đã xong. Em tưởng nó sẽ kéo dài mãi mãi mất. _ Từ sáng sớm tới giờ mà. Mệt là đúng thôi.

Người đàn ông trong bộ vest đen trang nhã mỉm cười khi thấy "vợ" mình ngồi phịch xuống. Lại nhũng nhẽo gì đây?

-Cũng tại em thôi. Ai biểu cứ muốn chụp nhiều cơ. _ Anh chậm rãi nâng cậu lên, người gì mà nhẹ hều ah.

-Hum... _ Bĩu môi. _ Thế tức là anh không thích hả?

-Ai nói. Anh chỉ sợ em mệt thôi. _ Ai da~ Cái môi lại bĩu ra rồi.

-Nhưng mà em vui lắm. _ Cậu thỏ thẻ, tay choàng qua cổ người đàn ông yêu thương trước mặt.

Bật cười khi thấy cử chỉ nũng nịu và cái mặt đang hồng lên như này. Anh chỉ nhéo nhẹ cái vào cái môi đang chề ra.

-Sắp thành Jung phu nhân rồi còn gì mà cứ thế này ah??

-Uhm... _ Cậu mỉm cười, ôm lấy cổ anh, cảm nhận đôi vai đầy yêu thương, bờ ngực ấm áp này. _ Em thích thế... Jung Hyun Bin... Jung JaeJoong....

Cảm nhận đôi mắt nâu ấm áp kia, JaeJoong thả lỏng bản thân trong nhịp điệu đung đưa đầy yêu thương.

Phòng Studio nhỏ bây giờ ngập tràn không khí riêng của người yêu nhau...

..........................

Nhà Tù S.Y.M

"Phạm nhân NM050021448 ra có điện"

Trong căn phòng bốn bức tường lạnh, không khí như lạnh đi vì màu xám tràn ngập. Nam nhân đang ngồi trên chiếc giường sắt duy nhất trong phòng, đôi mắt xám lạnh quét ngang qua những con vật đang bò ở trong hốc tường, qua khay cơm cứng như đá đã vơi đi một nửa và dừng lại ở tên giám ngục to béo phì nhộn đang đứng trước cửa.

-Phạm nhân NM050021448 ra ngoài có điện! _ Bàn tay nục nịch đang cầm chắc cái roi da kia như để sẵn sàng quất vào những tên tù ngang bướng.

Gật đầu ra hiệu đã nghe thấy. Hắn bắt đầu đi qua những hành lang song sắt toàn tù nhân. Bước chân trần xuống nền đất lạnh đã quá quen thuộc. Hắn chậm rãi đi đến chiếc điện thoại, tay đeo gông cầm tay nghe màu đen, giọng nói trầm uy lực vang lên.

-Alo.

~" Cậu chủ Jung. Là tôi, luật sư KangIn đây."

-Sao rồi?

~" Tòa đã đồng ý tha bổng rồi ah. Tôi đã sắp xếp hết mọi việc rồi."

-Tốt. Ông già không nói gì sao? Công ty như nào?

~" Dạ không, chủ tịch đã quá yếu rồi ah. Mọi việc bây giờ là do JunKi đảm nhiệm hết."

-Mấy giờ ta ra?

~" 4h cậu chủ sẽ ra. Tôi sẽ đưa người đến đón."

Cụp!

Hắn cụp máy đi khi giám ngục ra hiệu đã hết thời gian nghe điện. Hắn thong thả đi về buồng giam của mình, dưới sự giám sát của hai tên giám ngục. Những bước đi vững chãi ,thân hình rắn chắc vẫn ẩn hiện qua bộ áo tù. Cũng đúng thôi, nếu hắn không mạnh thì hắn đã chết gục trong tù không thì bị những tên khác dày xéo, không thì chết bởi đòn tra tấn những tên cai ngục.

'Rầm!' Tiếng cửa sắt nặng nề đóng lại cũng là lúc nụ cười nửa miệng lạnh lẽo xuất hiện trên khuôn mặt vô cảm kia.

-Lão già. Hãy chờ xem đứa con lão về như nào.

Tiếng chuột rít lên trong không gian chật hẹp của buồng giam, vang lên không ngừng..

.................................

-JaeJae~ Có cần giúp không?? _ Cái giọng cá heo lanh lảnh vang lên. Khuôn mặt mỹ tú ẩn hiện giữa một rừng chậu hoa.

-Không có gì đâu SuSu~ cứ ngồi đấy đi. _ Khệ nệ bê hai chậu hoa xuống. JaeJoong ra hiệu bạn mình ngồi im đấy.

-Nặng bỏ xừ ra mà còn làm chảnh. Chả cho người ta giúp gì cả. Bạn bè thế đấy!! _ JunSu bĩu môi.

-Thích thì đi ra phía sau mà lấy mấy chậu phong lan ra đây! _ Mỉm cười nhìn tên bạn. Cái tính lanh chanh vẫn không đổi được là sao?

Cả hai khệ nệ bê đống chậu hoa và dọn bớt cửa hàng. Được một lúc thì thả người xuống chiếc ghế sofa dành cho khách ngồi chờ. Bê mấy chậu ấy không mệt, nhưng nội việc chạy lên chạy xuống các tầng thậm chí còn phải ra sân sau khiến cả hai mệt muốn rũ người ra.

JaeJoong mỉm cười nhìn mấy chậu cây. Mấy chậu này sẽ giúp cho cậu trang trí nhà mới của hai người, chậu Lan bé xinh kia sẽ ở bệ cửa sổ phòng khách, còn chậu hoa tím nhạt này sẽ ở bàn ăn của hai người.... Bất giác cậu lại khúc khích khi nhớ về ngôi nhà mà Hyun Bin đã cất công mua cho hai người. Cho cuộc sống vợ chồng về sau.

Nhìn thấy tên bạn đang cười ngu cùng mấy chậu hoa, JunSu mím môi thầm, nhìn cái mặt là biết ngay đang nghĩ gì rồi.

-JaeJae... Bao giờ cậu chuyển đến nhà kia??

Dòng suy nghĩ bị cắt ngang giữa chừng khiến cậu giật mình, quay sang nhìn JunSu đang mím môi nhìn cười, cậu gắt lên để che đi cái làn màu hồng xuất hiện quanh má.

-Cười gì hả?? Uhm... Có lẽ là mai tớ sẽ chuyển. Mà cũng chưa chắc, mai Hyun Bin còn có việc công ty nữa.

-Nhanh thật. Không ngờ con Heo ngố như cậu lại cưới trước tớ. Ue kyang kyang~

-Kinh quá! Thu ngay nụ cười đấy lại cho tớ nhờ. _ JaeJoong lè lưỡi ra trêu JunSu._ Cậu đó. Cũng nhanh tìm người đi chứ. Dù gì cũng đã 26 tuổi rồi còn gì.

-Thôi xin, tớ vẫn muốn bay nhảy nữa... Lấy chồng như đeo gông ở cổ~~ôô. _ JunSu lại lấy cái giọng từ thủa xa xưa kể lể làm cậu cười ngặt ngẽo.

'Tin... Tin'

Tiếng còi xe làm cắt ngang tràng cười của hai người, hai gương mặt quay ra ngơ ngác nhìn theo hướng chiếc xe Mec xám. Trong khi gương mặt JunSu vẫn thản nhiên thì JaeJoong từ ngac nhiên trở thành vui sướng. Cậu chạy ra phía chiếc xe và ôm chầm lấy người bước ra khỏi xe.

-Hyun Bin~~

-Em đã xong chưa? _ Anh dịu dàng hỏi, khi thấy áo cậu đẫm mồ hôi. Gương mặt cậu sáng ngời như thiên thần.

Quàng tay qua cổ anh, cậu thỏ thẻ nói.

-Sắp xong rồi...

Cái cảnh đung đưa vòng tay tràn ngập màu hồng kia khiến một người bị "ra rìa". Gương mặt bụ bẫm kia giờ đang nhăn lại khi thấy cái cảnh đung đưa qua ư là.. "hồng" của đứa bạn.

-Chào cậu, JunSu... _ Anh giơ tay vẫy vẫy chào cậu, còn một tay đỡ cái con người đang vắt vẻo trên cổ mình.

-Yah!!! Hai người không thể tìm chỗ nào khác sao??? Nên nhớ là ở đây còn có một người đang lẻ bóng đấy nhá!!!!

-Nếu thấy ngứa mắt thì đi mà tìm đi! _ JaeJoong bĩu môi rồi lại quay lại nhìn người chồng sắp cưới của mình. Lơ đẹp bạn Su.

Hyun Bin quay ra cười trừ với JunSu, JunSu ra chiều nhúm vai "Em đã quen với cái này rồi!" Rồi vẫy tay chào, lui đi cho đôi vợ chồng không gian riêng, kể cả thế cậu cũng nên chuồn sớm. Nếu cứ ở lại chắc chết mất!

-Bây giờ đi đâu hả anh?

-Cũng tầm 5h hơn rồi. Anh sẽ đưa em đi mua thêm chút đò dùng nhé. _ Anh véo nhẹ cái mũi xinh trước mặt.

-Uhm! _Cậu reo lên vui vẻ, cùng anh chuyển những chậu cây lên xe và tiến đến khu thương mại lớn.

Hạnh phúc đối với cậu bây giờ chỉ cần đơn giản vậy thôi.

.......................

Trên chiếc xe limo đen lướt qua những con đường, nam nhân nam tính đang tựa tay lên cửa kính, lơ đãng nhìn thành phố. Những tòa nhà kia liệu có đổi thay? Cũng đúng thôi, hắn đã ở tù được 2 năm rồi. Thời gian cũng không thể gọi là lâu, nhưng cái căn phòng với bốn bức tường xám bức bí đã làm hắn lẫn lộn. Nhìn xuống bộ quần áo sành điệu thay thế cho bộ áo tù làm hắn có chút thoải mái.

Đối diện hắn là tay luật sự đang nhìn hắn như muốn nêu ra ý kiến cho quan điểm của mình.

-Thưa cậu chủ...

-Cứ để cho JunKi xử lý, cậu ta là tay chân thân kín của ta, mọi việc sẽ đâu vào đấy thôi. _ Lạnh lùng nói với tay luật sư khiến hắn ta im lặng. Hắn lại tiếp tục nhìn khung cảnh qua tấm kính xe, đôi môi lạnh chợt nhếch lên một nụ cười. Lần này hắn về sẽ có rất nhiều việc để làm đây.

-Đưa ta về công ty trước. Ta cần phải giải quyết một việc.

.

.

.

.

.

.

.

.

Chiếc xe limo đen và chiếc xe Mec xám đi lướt qua nhau... vô tình. Nhưng tương lai sẽ thay đổi hoàn toàn...

TBC

Chap đầu cần COMMMMMMMMMMMMMM ~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro