Chương I: Bailey

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thế gian này đúng nghĩa là một cán cân. Đáng tiếc không phải là cán cân công lý, nó nghiêng về phía kẻ có quyền. Điều này Ohm đã thấm thía từ lâu. Nếu để lục lại trí nhớ rách nát về thuở biến nó thành hiện tại, chắc có lẽ là nhìn thấy người bố ruột kính yêu bán mẹ và con trai_là Ohm cho tên buôn người ở quán rượu. Ha... hẳn là thế.

Nếu đã đối xử với nó như thế thì cần đếch gì phải nhu thuận trân trọng thế gian. Làm theo cách của mấy kẻ có tiền thì ta nên cưỡi lên cổ những người yếu thế và đâm sau lưng mấy kẻ bề trên. Đấy là phương châm sống của Ohm.

"Mày giết tao luôn đi thằng khốn." kẻ dưới đất đã nửa sống nửa chết. Cái mặt bị đập đến không xác định được vị trí ban đầu của ngũ quan.

Nó lê mũi dao lạnh dọc yết hầu của hắn. Ánh sáng duy nhất trong căn phòng là ánh sáng phản chiếu từ con dao. "Ha ha ha... hoá ra đây là cảm giác giết một con mồi? Này, mày nói xem có thú vị không?"

"Mẹ tên điên, mày chờ đó, tao có chết thì mày cũng không được yên đâu" Hắn gào lên, tiếng hét vọng lên tường rồi dội lại tai nó. "A a a, tao biết mày giàu, nhưng mày nhìn xem. Ba ngày rồi, chưa có ai đến đấy thôi.

Ha ha ha...có khi gia đình mày đang cảm ơn tao đấy chứ, tiễn mày sớm một chút để chúng có thể thừa hưởng số tài sản của mày." Hắn sợ tái mặt vì lẽ Ohm nói đúng. Cả người hắn run kịch liệt, giờ đây trong căn phòng tối tăm này, thứ mà hắn thấy chỉ có hàm răng trắng đều lộ sau đôi môi toe toét cười cùng đôi mắt sâu hút...

"Làm ơn, làm ơn...mày muốn gì? Tao cho mày tiền, tao có rất nhiều tiền. Mày...mày muốn bao nhiêu tao cũng cho. Làm ơn...tha cho tao đi." Hắn lết đến ôm chặt lấy chân Ohm.

Lần đầu tiên trong cuộc đời Ohm nếm thử mùi vị của người nắm quyền kiểm soát. Thật kích thích đúng không? Chẳng trách lũ người kia đua nhau tranh quyền đoạt vị.

Nó không nói gì, nhìn chằm chằm vào con mồi dưới đất. Chiến lợi phẩm này thật không ngoan mà, ồn ào quá. Giờ nên đâm ở đâu trước nhỉ?

"Mày..." Ohm ngồi xuống đặt tầm mắt ngang với hắn. Nó nhìn từ trên xuống dưới một lượt vẫn phân vân không biết nên hạ tay từ đâu. Ghim một nhát vào đùi? Không máu sẽ phun rộng lắm, nó lười dọn. Đâm vào ngực? Không, dùng lực nhiều mỏi tay.

Nó thốt lên một tiếng không thanh rồi bật cười thích thú. Kẻ dưới đất như nhận ra sự cận kề của cái chết, hắn lùi lại. Đáng tiếc, chậm một bước. Ohm cắm thẳng con dao vào động mạch ngay hõm cổ. Nó không rút dao ra để máu chảy dọc xuống dưới. Thuận cả đôi đường đúng không? Không dùng lực không phải dọn? Nó tấm tắc vì quyết định của mình.

Nó miết ngón tay theo chiều dài của lông mày, mặt kễnh cãng ngả về phía sau. Ohm lẽ lưỡi liếm vết máu bắn ngay bên má, nhăn mày khinh bỉ rồi lại cười khúc khích. Một tên điên sao? Chính bản thân Ohm cũng lấy làm tự hào về biệt danh này.

Đợi con mồi tắt thở nó chỉnh tư thế lại cho hắn, ngắm nghía một lúc rồi vỗ về "Haizz, đấy nhé, có chết thì cũng phải nằm thoải mái, tao tốt với mày không?"
.
.
.
Đột nhiên có ánh đèn soi vào, bên ngoài còn có tiếng còi xe cảnh sát. "Chết tiệt!" Ohm rút con dao, phi ra ngoài bằng cửa sau.

"Đứng lại!" Ha...câu thoại này chúng mày không thấy cũ à, có ngu mới đứng lại.
.
.
.
.
"Bên kia thế nào rồi?" Một người đứng tuổi có lẽ là đội trưởng ngoắc cảnh sát phía sau "Báo cáo, vẫn chưa tìm thấy tung tích của hắn."

"Tên đấy bị thương rồi không đi được xa đâu. Rà soát thật kĩ vào. Bên chó cảnh vệ vào chỗ chưa?"

"Rồi ạ, đội 5 báo đang tìm trên tuyến số 1A."

Đội trưởng có kinh nghiệm đảo mắt suy tư một hồi, bấm bộ đàm ra một loạt các mệnh lệnh rồi cho quân tập trung về tuyến 1A.
"Két!!!!" Tiếng rít bánh của chiếc Sweptail lê trên mặt đất, mùi nhựa chảy và mùi khói xộc lên mũi người ngồi trong xe "Chuyện gì?"

"Thưa chủ nhân, có ai lao ra trước đầu xe, để tôi đi xem xét." Người ngồi ghế sau không nói gì, hắn dựa cả người vào ghế một tay chống đầu.

"Này, cậu gì ơi..." Xoẹttt! Mũi dao lạnh chạm vào da người vệ sĩ. Chẳng qua anh không có phản ứng "Ha...mày muốn gì?"

Vệ sĩ dùng lực dẫm mạnh vào chân người phía sau, lộn ngược khớp tay lại. Ohm tránh được nhưng đồng thời mất đi quyền kiểm soát. Có lẽ tối quá nên cả hai chỉ dựa vào ánh sáng từ đèn pha tận lực né tránh đối phương.

"Jim, chuyện gì?" Người trong xe bước ra mang theo một cỗ mùi đặc trưng nhàn nhạt. Ohm vẫn còn nhớ đó là mùi sữa nhưng trầm hơn...là gì nhỉ? Là rượu, phải là rượu. Là một ly Whisky hảo hạng thoang thoảng mùi cà phê. Là vị kem sữa ngọt ngào nhưng không ngấy. Đặc biệt hấp dẫn như một viên kẹo. Ohm đã từng ngửi thấy mấy lần trong quần bar mùi vị này. Là...là rượu sữa Baileys!!!

Nó ngước nhìn người đang ngược sáng. Hắn có ánh mắt mà dù có chết nó vẫn căm thù_ánh mắt coi rẻ con người của mấy kẻ có tiền. Ohm cảnh giác quét mắt xung quanh. Lũ cớm sẽ đánh hơi tới đây nhanh thôi. Nó gầm gừ trong cổ họng, tay ôm lấy miệng vết thương vẫn còn đang ngoác ra. Nó đăm đăm bóng hình đang tiến lại rồi gục xuống đất......

**************

Sweptail: chiếc Rolls- Royce Sweptail có giá 12,8 triệu đô ( xấp xỉ 300 tỷ đồng) tại sự kiện Concorso d'Eleganza (Italy) hồi tháng 5/2017. Chiếc xe được trang bị động cơ đuôi xoắn ốc của chiếc Phantom II hai cửa năm 1934 và thiết kế kiểu dòng nước chảy trên chiếc Park Ward 20/25 Limousine Coupe năm 1934.....

Baileys: Baileys rượu sữa hay rượu sữa Baileys là một loại rượu kem sữa của Ailen. Thức uống này được tạo ra với nền là rượu whisky của Ailen. Thêm vào đó rượu được tạo thêm mùi vị với kem sữa và cacao....


*************

Yeppp, tui thích đăng thế đấy, làm gì được nhau🙄

Cuối cùng thì chúc tiên cá năm mới vui vẻ 😁 haha, là sinh nhật vui vẻ, không quại và ở bên hoàng tử thật lâu thật lâu nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro