buồn lắm hỡi người ơi?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

khi gió thôi hoài thổi nơi đồi hiu vắng thì tôi cũng thôi không buồn nữa. đến bây giờ mỗi khi nghĩ lại, có lẽ là tiếc nhiều hơn. tiếc vì em mà cũng tiếc vì tôi. đời em dở dang vì một gã tồi, đời tôi dở dang vì trót thương em. mối tình tôi vẫn mãi vương vấn, lắc lẻo hoài trên một nhành cây khô héo. mùa gió đã qua mà sao em chưa về?

gió đi,
gió lại về.
người đi,
người chẳng về.
những sầu đau tôi đổ vào người
đã trôi theo dòng chảy.
chỉ còn đọng lại những hạt cát
vương vào mắt tôi,
cay xè và mặn chát.

buồn lắm hỡi người ơi?

những bông Quỳnh ngoài vườn chẳng buồn nở nữa, mà tôi vẫn mãi vun trồng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro