CHương 20: Tàn phế tiểu thư (20)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Hina_love_BB

Re_up: Ryou Nei

~~~~~~~~

Lời sau Quân Mạc không có nói ra.

Hắn không muốn để cô hoảng sợ, liền chời hắn hết thảy mọi thứ đều chuẩn bị tốt, không còn có bất kỳ cái gì ảnh hưởng đến bọn họ rồi hẵng nói sau.

Sau khi Quân Mạc rời đi, Tô Quỳ ngờ nghệch chớp chớp mắt, hắn cuối cùng muốn nói cái gì?

Thật ra Tô Quỳ đối với phương diện tình cảm hơi chậm hiểu. Kiếp trước sở dĩ cô ở cùng với tên đàn ông cặn bã kia không phải là cô mắt bị mù không thấy rõ mà là cô căn bản lười đi tìm hiểu. Điều này cũng là một phần nguyên nhân khiến cô xuất hiện ở nơi này.

Quân Mạc rời đi không lâu, bước chân Lục Yêu liền vội vàng, thần sắc cung kính đi vào.

"Chủ tử, mọi chuyện ổn thỏa. Đàm cô cô dặn dò chủ tử nghỉ ngơi thật tốt. Chuyện bên kia ngài không cần để ở trong lòng." Lục Yêu nói vô cùng đơn giản mà thô bạo. Hoàn toàn lược bỏ những lời giảng đạo, phân tích chiều sâu của Đàm cô cô nói ra. Vì thế Tô Quỳ nghe lại ra một ý tứ khác. Nhưng mà Tô Quỳ cũng không để ý, co chỉ cần được đến kết quả là tốt rồi.

Dựa người trên trụ giường Tô Quỳ nghiêng đầu nhìn về phía Lục Yêu, thanh thản hỏi: "Lúc ngươi đi có việc gì thú vị xảy ra không?"

"Ừm........ Có," Lục Yêu nghĩ nghĩ, vẫn là đem tất cả những điều mà nàng thấy một năm một mười kể lại cho Tô Quỳ.

Tô Quỳ nghe xong nhướng mày, "Ngươi nói người bị phạt quỳ chính là đích tam nữ nhà Tả Thừa tướng sao?"

Lục Yêu khẳng định gật đầu.

Không thể tưởng tượng được trong cung còn có người như vậy, có thể ở trong cung leo đến vị trí Nghi Ti cô cô, nào có đơn giản đâu? Phàm là người có địa vị cao có ai mà không khéo đưa đẩy, hay không dễ dàng đắc tội người? Theo lý thuyết, Dụ Oanh Oanh là con gái của Tả Thừa tướng. Có cha như vậy, muốn bị loại cũng khó.

Nhưng..... Vì cái gì mà Đàm cô cô lại không sợ hãi? Chẳng lẽ nàng không sợ Dụ Oanh Oanh về sau bay lên cao rồi trả thù nàng sao? Hoặc là có ẩn tình khác?

Đại não Tô Quỳ xoay chuyển, Đàm cô cô đến cuối cùng là người của ai?

Nghĩ đến trăm lần cũng không ra, dư quang lơ đãng quét đến Lục Yêu đang cung kính đứng ở một bên, đột nhiên trong đầu lóe sáng, "Lục Yêu, ngươi có biết Tả Thừa tướng thường ngày hay tiếp xúc với những ai không?

Đổi câu nói đơn giản hơn chính là ーー

Tả Thừa tướng đến tột cùng là người của ai!

"Này...."

Lục Yêu hơi do dự cau mày, trong mắt hiện lên một chút lúng túng, sau một lúc lâu mới nói: "Chủ tử, nô tỳ chỉ là một cung nữ, thật sự không rõ ràng lắm việc ở trong cung."

Tô Quỳ vẫn luôn quan sát Lục Yêu, thấy thể chỉ cười cười, "À, ra là như vậy, thật đúng là tiếc nuối nha ~"

Lục Yêu không hiểu Tô Quỳ đang ám chỉ cái gì, nghi hoặc, "Chủ tử?"

 "Hửm?" Tô Quỳ tươi cười, xua xua tay, "Ngươi đi ra ngoài trước đi, ta còn muốn ngủ tiếp một chút nữa."

".....Vâng."

Lục Yêu hàng lễ cáo lui, từ bên ngoài đem khắc hoa cửa gỗ mở ra. Trước khi đóng kín cửa, xuyên thấu qua khe hở, nàng vội vàng liếc sơ qua trên mặt Tô Quỳ. Chỉ thất nụ cười trên mặt cô thoáng chốc biến mất, mày hơi nhíu mại, ngón tay theo thói quen đặt lên môi như tự hỏi cái gì. Thái dương Lục Yêu căng thẳng, nàng hồi tưởng sơ lược lại đoạn đối thoại ngắn ngủi vừa rồi, nàng có nói ra lời gì không nên nói hay không. Đại não đem tin tức lọc lại một lần, Lụ Yêu mới thoáng đem tâm tình bình ổn lại.

Từ khi được Vương gia phái đến bên người Tô Quỳ, nàng càng ngày càng không nhìn thấu được cô.

Chính xác mà nói, trước giờ vẫn không hiểu hết được con người cô.

Một cái mặt lạnh tâm nhẫn, một cái mặt nóng tâm bình, Lục Yêu cảm thấy thiếu nữ trong phòng cùng Vương gia càng ngày càng giống một loại người.

~~~~~~~~~

12/07/2019

Chương ngày hôm nay!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro