Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trời xanh xanh xanh xanh mây trắng trắng trắng xoá em thấy có nhân vật chính đang ngồi phơi đồ ( bài hát nha).

Lâm Tiêu hôm nay vẫn chuẩn bị đi học , quần áo giặt sạch của cậu và Lam Phong ( anh giáo viên thể dục nhặt được bé chuối Tiêu nhà ta) , bộ đồng phục hôm qua và bộ áo sơ mi quần tây của Lam phong được treo trên cây sào ... phía trên là bạc tấm ni lông trong suốt to kéo dài từ nhà ra cây xoài bên hiên, vừa có công dụng phơi quần áo nhưng khi trời mưa không cần lo rằng quần áo sẽ ướt ( nhà tui cũng làm y chang , mưa kệ mưa mà tui phơi kệ tui , nhưng tuổi thọ do mưa nắng nên chỉ sau 6 tháng là bị mục hết ... phải thay tấm mới nhưng thôi , tiện lợi là được ). Lam Phong vẫn còn nướng sau quá trình tính toán lại chi tiêu cho 2 người tối qua. Lam Phong cự tuyệt về ý kiến sẽ trả tiền chỗ ở , bảo chỉ cần dùng tiền đó đóng tiền học là được , anh không tin không nuôi nổi Lâm Tiêu. Lâm Tiêu tắm rửa phơi đồ . Lam Phong giống như bao thằng đàn ông khác , sáng thứ dậy vừa đánh răng vừa gãi gãi vùng kín ( trừ tui ra nha ) xong rồi hửi hửi . Lâm Tiêu đứng hình năm giây .

Bên này yên yên ấm ấm , Bên kia Nguyên Trưng muốn dở tung cái trái đất này . Sát khí đùng đùng mắng té tát Mỹ Nam , Mỹ gia gà bay chó sủa , Nguyên Trưng phát điên chạy khắp ngõ ngách . Thôi miêu tả đến đây thôi.

Lam Phong lôi chiếc xe đạp cũ ra , một thân đồng phục thể dục của giáo viên viên , áo thu đen tay ngắn , quần thể thao ống dài đen tuyền sọc đỏ . Đạp trên chiếc xe đạp cũ . Lâm Tiêu mặc đồng phục Bạch Khiết áo trắng quần tây mang giày dây ngồi ôm eo Lam Phong để người ta đưa đến trường . Cuộc sống giống như bao ngày . Chiều đến thì ngược đường theo hướng trường mà Lam Phong dạy , đến đó phụ giúp người khốn khó xếp thảm . Tối hai người lại về nhà hú hí . Cuộc sống cứ thế yên ắng bình dị lạ thường , cứ thế trôi qua 3 ngày , Nguyên Trưng vô tình thấy được phát điên .

Chương trình tâm sự với tác giả :

Chào các bạn thân yêu đã đến với chương trình thường lệ của tôi. Lý do mà chương trình này phát sóng giữa chương truyện là do giống trend phim truyền hình giải lao ít phút á . Mà ở đây chắc giải lao vài trang . Các bạn đã chuẩn bị tinh thần chưa ? Màn sau chính là một màng cao H đỉnh cow của tôi , truyện đam mỹ mà không có H thật sự là tra tấn với hủ , trừ một số bộ quá hay mà không cần H. Tôi đã nói từ trước , tác giả của các bạn rất là vặn vẹo biến thái nên chàng công nhà chúng ta cũng đặc biệt u ám vặn vẹo theo tác giả . Nói thì nói thế chứ màn sau tui tính chơi 3p nha , mà lần đầu của bé thụ nhà ta chắc chắn là của bé công nhà ta nghen. Thời lượng chương trình đến đây là kết thúc . Thân ái chào tạm biệt các bạn . Còn bây giờ mời các bạn xem tiếp.

Một tuần trôi qua trong bốn chữ, Lam Phong và Lâm Tiêu vẫn sống rất bình thường , Lâm Tiêu nào biết đêm nay sẽ rất là kinh dị . Câu chuyện bắt đầu như sau : Một buổi chiều tà , ánh tà dương chiếu vô con mắt , bé Lâm ngồi phía sau ôm eo Lam Phong đèo về , ánh tà dương chiếu thẳng vô mắt Lâm Tiêu , mà thôi nhắm mắt lại đi, đuôi đó! ( ở đây nắng chiều và nắng trưa rất giàu tia cực tím và tia tử ngoại sẽ gây ung thư da đó nha ). Ánh tà dương chiếu vào đôi mắt nhắm nghiền của Lâm Tiêu. Lam Phong ú ớ tập nói , anh là do khi bé uống nhầm dầu hoả khiến thanh quản bị bỏng , Lâm Tiêu giúp anh luyện nói , Lam Phong :

-Bbb.ụi, Lấy ttay che ...lại. ( nói theo kiểu người đớt á)

Lâm Tiêu lấy tay che mũi lại theo Lam Phong về nhà , hai con người ngây thơ nào biết cách họ có một chiếc xe chạy theo , bên trong Nguyên Trưng trừng hai con người nhỏ bé , hàn khí lẩn quẩn bay phấp phới , nhiệt độ thấp đến ly kỳ , Nguyên Trưng quát :

-Mẹ bà ! Tắt máy lạnh đi mở chi cho cố ! Lạnh quéo giò.

Hai người đèo nhau về nhà , chuyện đáng sợ đầu tiên là trong nhà lúc hai người mở cửa . Trong thau nước có hai con mèo lội tủm tủm ( 0A0 thấy ghê quá .. đối với loài mèo nước rât đáng sợ mà hai con mèo này còn giỡn dưới nước .. =_= không phải kinh dị lắm à ...) Lam Phong hắt thau nước , ném luôn con mèo kia xuống cái mương khô queo không còn giọt nước. Lâm Tiêu nghe tiếng còi xe gắt gỏng , đi lên phía nhà trước , Một đám người áo cam đỏ vàn tím hồng xanh đen cứ luôn miệng xưng xã hội đen túm Lam Phong và Lâm Tiêu lên xe đưa về một ngôi nhà lớn xa lạ , Lâm Tiêu khều khều hỏi người đàn ông mặc áo xanh , chưa hỏi ông ta đã trả lời :

-Chúng ta hiện đi về phía nhà của ông chủ

Lâm tiêu khều khều lắc đầu :

-Không ! Tôi hỏi mấy người là xã hội đen thiệt hả ?

Cô gái mặc váy cam lắc đầu trả lời:

-Không phải ! Chúng tôi là bảo tiêu , tự xưng là xã hội trắng . Tại ông chủ luôn miệng nhắc phải xưng là xã hội đen cho nó ngầu.

Cô gái váy tím tấp đầu cô váy cam :

-Mày nói nữa đi .

Cô váy cam im re . Lâm Tiêu hỏi :

-Sao mấy cô lại mặc váy ? Mặc váy không phải bất tiện lắm sao ?

Cô váy tím trả lời lưu loát :

-Mặc vầy nguỵ trang.

Lâm Tiêu Không hỏi gì nữa , im lặng nhìn mơ màng. Chiếc xe thắng két một tiếng đinh tai . Bọn họ thật sự gặp được xã hội đen , một đám côn đồ chặn đầu xe lấy tiền , Cô váy tím với cam đi xuống , Bọn chúng giễu cợt kiểu trẻ trâu:

-Hai cô em có muốn đi chơi cùng bọn anh không?

Hai cô quay sang xe vị trí lái :

-Chị đại có chơi chung không?

Một cô gái mặc bikini đỏ bước xuống với đôi giày cao gót đỏ tươi áo sơ mi khoác ngoài màu trắng tinh , tóc cài hoa đeo kính râm đi ra . Bọn chúng còn khoa trương liếm mép , trêu ghẹo :

-Em đúng là tuyệt phẩm a ! Đi với anh đêm nay không ?

Bọn chúng vỏn vẹn chỉ có 5 tên , cô gái đỏ giải quyết nhanh 3 tên mất khả năng chiến đấu , còn hai cô kia lo gọn 2 tên còn lại. Cô gái đỏ hương về phía Lâm Tiêu tỏ ra ấy náy :

-Tôi đi bơi vẫn chưa thay ra thì ông chủ gọi.

Lâm Tiêu Cũng chẳng quan tâm . Chiếc xe tiếp tục khỏi hành đến khi vào trong toà nhà cao chót vót mới biết ai là ông chủ. Lâm Tiêu gật đầu:

-Nguyên thiếu gia.

Nguyên Trưng cười cười :

-Gọi là cậu Nguyên Là được rồi.

Lâm Tiêu còn hoài nghi , Nguyên Trưng bế thóc ( kiểu công túa á) Lâm Tiêu mang vào nhà . Đến một căn phòng xa hoa Nguyên Trưng ném Lâm Tiêu lên chiếc giường sau đó gầm gừ chế trụ rồi gặm cắn . Lâm Tiêu khó chịu nhìn Nguyên Trưng , Nguyên Trưng cười rạng rỡ giọng đều điên cuồng mỉa mai :

-Con ở chung với thằng đàn ông đó đã làm những gì ?

Lâm Tiêu mặt lạnh :

-Không có

Nguyên Trưng :

-Cái gì cũng không có?

Lâm Tiêu :

-Đúng

Nguyên Trưng liếm mép ,hả hê cười như sấm vỗ:

-Vậy để cậu lấy đi lần đầu của con . Con sẽ mãi mãi là của cậu.

Nguyên Trưng xé toạc bộ đồng phục , phơi bày trước mắt là bông hoa đào hồng hào , thân thể trơng láng , có mỡ nhưng không nhiều ( cái này có cảm giác coplay thầy giáo học sinh . Lâm Tiêu đồng phục trường học , Nguyên Trưng quần tây áo sơ mi kẻ sọc). Nguyên Trưng điên cuồng mân mê đôi môi thô ráp có lớp da bị bong lên , Anh cắn giữ một vảy da nhỏ giựt mạnh . Lâm Tiêu " ưm " lên , trên đôi môi máu tươm ra từ vết thương mang đến vị ngọt nhẹ khiến Nguyên Trưng mê mẩn, liên tục xé tiếp các vảy da nhỏ nữa , Lâm Tiêu đau đến rơi nước mắt ( tui hay tự cắn rồi giựt ra , má ơi nó đau ) Nguyên Trưng dây dưa đầu lưỡi liếm đi hai giọt lệ lan tràn trên mi mắt rồi tiếp tục nhấm nháp từng giọt máu từ đôi môi đỏ thắm vì rách da của Lâm Tiêu. Nguyên Trưng lột quần lâm tiêu ra , lấy lưỡi liếm láp cúc hoa xinh tươi mơn mởn đang phơi bày trong không khí , cái lưỡi nhớp nháp như con lươn luồn lách chạm vào từng cánh hoa . Nguyên Trưng làm qua loa xong trực tiếp kéo cự vật ngẩng đầu chen vào vách hậu huyệt . Lâm Tiêu đau rơi nước mắt, nỗi đau như xé thịt , một cái gì đó tròn tròn trơn nhẵn cứ chui ra chui vô . Hai người đã lột sạch không còn mảnh vả che thân quấn lấy nhau phát ra tiếng bạch bạch kèm theo tiếng nước dính nhớp. Nguyên Trưng không ngừng rên:

-Hơ ... hơ.. ơ....Đ* má . Cái lỗ của con đang cắc con c*c cậu . Má nó sướng quá . Hơ .. hơ

Nguyên Trưng như phát điên đẩy hông liên tục cùng khen những lời thô thiển . Hông Nguyên Trưng đánh theo đường tròn , cự vậy ma sát mãnh liệt với vách thịt , Nguyên Trưng tròng mắt đỏ ngầu ngước đầu lên trời rên rỉ thành tiếng , Lâm Tiêu cắn gối cho mình không phát ra tiếng động nhưng những tiếng kiềm né lại khiến Nguyên Trưng đẩy hông càng nhanh . Lâm Tiêu phát ra tiếng :

-Ư.. ư. Ư ư ư ư ư ư

Nguyên Trưng tăng nhanh tốc độ:

-Con phải là vợ cậu . Con phải giữ lại hết t*nh Trùng trong bụng đẻ con cho cậu . Chỉ con mới có thể đẻ cho cậu , cậu không để con đàn bà lên giường , con phải sinh con cho cậu.

Nguyên Trưng thì thầm những lời đó như thôi miên Lâm Tiêu , cơ thể gắt gao bóp chặt hông Lâm Tiêu đẩy càng thêm dữ dội . Nguyên Trưng gầm gừ la lớn :

-Đ* má ! Anh bắn . Anh bắn

Dứt lời một dòng nước nóng hổi tràn vào cơ thể Lâm Tiêu. Cậu ấn ấn bụng , không trào ra được có lẽ Nguyên Trưng bắn sâu bên trong . Nguyên Trưng mồ hôi nhễ nhại gắt gao chi chét quết lên người Lâm Tiêu , Dấu hôn đỏ thẳng đầy cổ . Nguyên Trưng phất tay , cánh cửa mở ra , Lam Phong bị ném vào . Nguyên Trưng cười cười nhìn hắn , Lma Phong quát lớn một cách lưu loát ( nhiều lúc khó khăn nguy cấp một số tật nói lóng đớt này nọ có thể sẽ khỏi):

-Thả em nó ra

Nguyên Trưng cười ha hả :

-Mày muốn giành lại để thoả mãn con c*c đang nứng của mày hả ?

Lam Phong:

-Ông đã cho tôi uống gì ?

Nguyên Trưng tỉnh bơ:

-Rocket 1h

Cửa mở ra một lần nữa , một cô gái thân không mrnh vài che bước vào, nhìn về phía Nguyên Trưng sửng sốt một cút sau đó cô biết nhiệm vụ của mình là trên người đàn ông tên Lam Phong này , cô kéo quần Lam Phong trước mắt hai người kia , cố trụ tay hắn mà ngồi thẳng xuống , Lam Phong cảm nhận đực sự mót của đầu c*c , cô gái bắt đầu nhún , hắn nhìn thấy ánh mắt Lâm Tiêu đỏ ửn , bờ môi rỉ máu , hắn tát thật mạnh về phía mặt cô gái , cô ta đau điếng văng ra , hắn chạy về phía Lâm Tiêu dùng sức ôm cậu vào lòng , trừng mắt nhìn Nguyên Trưng , ánh mắt Lâm Tiêu Lâm vào mê mang mơ hồ . Nguyên Trưng nhìn hắn gằn từng chữ :

-Buông ra !

Lam Phong gắt gao hôn lấy đôi môi Lâm Tiêu , Nguyên Trưng trừng lớn nhìn về phía Lam Phong , quát cô gái :

-Đồ vô dụng . Cô cút đi.

Cô gái mặt in năm dấu tay , mắt ứa nước khóc đi ra ngoài . Từ nhỏ cô được khen là xinh đẹp nhưng bây giờ cô còn không so bằng một thằng đàn ông.

Nguyên Trưng cười nhìn Lam Tiêu :

-Coi như t ngoại lệ cho mày . Vậy thì cùng chơi. Nhưng vợ tao , cấm mày hôn môi.

Lam Phong gấp rút cởi hết quần áo ra , dùng cự vật cắm sâu vào trong Lâm Tiêu , cậu trợn to mắt nhìn người cắm sâu vào trong mình , Lam Phong hôn lên khoé mắt cậu:

-Không sao .

Lam Phong đẩy hông như trâu húc , miệng rên rỉ :

-Sướng quá . Không thể ngừng hông được .

Cảm giác cự vật này có chút nhỏ hơn cái vừa rồi khiến Lâm Tiêu có chút ngứa. Đấy hông kịch liệt + rên rỉ om xòm . Một dòng nước nóng hôi hỏi lại tràn vào.

Lam Phong lại đút vào bị Nguyên Trưng tấp đầu:

-Cho tao vào nữa.

Lam phong do dự nhưng rồi vẫn 2 cây 1 lỗ . Cả hai người đều vào , Nguyên Trưng xách hông Lâm Tiêu nhún kịch liệt .Bé Lâm nhà ta chính thức game over ( bất tỉnh á) . Hai con chó đực vẫn cứ đưa đẩy kịch liệt cho tới khi trong bé Lâm Nhà ta tràn đầy sữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#my#đam