#3. Tiểu thuyết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Tình yêu vĩ đại nhất cũng có thể lụi tàn."
(Cuốn theo chiều gió -Margaret Mitchell)

"Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa ân hận vì những năm tháng đã sống hoài sống phí…" - Pavel Corsaghin.
(Thép đã tôi thế đấy - Nikolai Alexeevich Ostrovsky)

Sự đời là thế, cái gì bàn càng lắm thì càng nát, càng xa rời chân lí.
(Số đỏ - Vũ Trọng Phụng)

Theo thời gian, chúng ta dần đánh mất những điều tốt đẹp từng có trong đời và vĩnh viễn chẳng thể nào tìm lại.
(Kì nghỉ của mỗi người)

"Sao lại không nhỉ? – Tôi trả lời. Tạm quên đi nỗi buồn mãi tiếp diễn chừng nào ta còn đang sống, quên đi rằng nó sẽ chẳng bao giờ chấm dứt…"
     (Máu và nước - Banana Yoshimoto)

"Có ngày nào lại không phải là một giấc mơ."
 (Búp bê Bắc Kinh - Xuân Thụ)

"Tôi mơ. Đôi khi tôi nghĩ đó là điều đúng duy nhất cần làm. Mơ tức là sống trong thế giới của những giấc mơ, Sumire đã nói vậy. Nhưng việc đó không kéo dài được lâu. Sự tỉnh táo luôn luôn đến đưa tôi về.”
(Tôi là ai trong thế giới này?)

"Sự hiểu biết chẳng là gì ngoài tổng số những sự hiểu nhầm của chúng ta"
(Người tình Sputnik - Haruki Murakami)

"Ngươi không phải là một thợ săn. Dân chúng làng El Idilio thường nói tới ngươi như là thợ săn, nhưng ngươi luôn nói đó không phải là sự thực, bởi vì thợ săn giết thú để chiến thắng nỗi lo sợ."
(Một ông già đọc tiểu thuyết tình yêu - Luis Sepúlveda)

"Tôi cứ ngỡ thiên thần không bao giờ chết…"
(Cô đơn trên mạng -Janusz Leon Wisniewski)

"Chiến tranh là cách săn mồi để ăn của một quốc gia."
(Bài học của lịch sử - Will Durant)

"Một nền dân chủ sụp đổ khi nó quá dân chủ."

"Một người chủ hòa yên lặng cũng cần rất nhiều can đảm."
(Câu chuyện triết học - Will Durant)

"… Người hạnh phúc nên người muốn đem lại tươi vui và tốt lành cho những người xung quanh. Chỉ những kẻ bất hạnh mới ăn cắp, đánh nhau và giết nhau."
(Những người bóng dài/ Top of the world - Hans Ruesch)

Tự do không phải bên ngoài song sắt mà là bên trong tâm thức.
(Tự do đầu tiên và cuối cùng)

"Xưa nay chiến tranh nổ ra cũng chỉ vì miếng ăn. Mặc dù người ta luôn tìm cách che lấp đi bằng những điều cao cả."

"Các bậc cao tuổi thường nghĩ chán rồi mới làm. Cũng có thể nghĩ chán rồi chả thèm làm gì hết. Còn ở tuổi của hắn, và của tôi nữa, muốn làm gì là làm ngay. Rồi sau đó mới ngồi ngẫm nghĩ tại sao mình lại làm thế, thường là trong đớn đau và dằn vặt. Để rồi lại quên rất nhanh, thiệt là may. Vì đó là tính bồng bột, người ta nói thế và tôi cũng tin như thế. Cũng như tôi tin rằng đó không chỉ là tính cách của tuổi trẻ, mà còn là phẩm chất của các nhà thơ và các nhà cách mạng."

"Quá trẻ thì không thể hiểu được rằng ước mơ đôi khi không phải là điều nhất định phải thực hiện cho bằng được, hơn nữa có thể là điệu người ta không có khả năng thực hiện trong suốt cuộc đời mình.

Một ngày nào đó bạn sẽ nhận ra ý nghĩa của ước mơ không phải là ở chỗ nó có phù hợp với khả năng thực tế hay không. Điều quan trọng là nó cho phép bạn sống thêm một cuộc đời nữa với cảm xúc của riêng bạn, trong một thế giới mà bạn có thể hóa thân một cách hồn nhiên nhất vào đấng toàn năng.”
(Tôi là Bêtô - Nguyễn Nhật Ánh)

“Đừng chỉ biết chìm đắm trong tình yêu, nhân phẩm so ra còn quan trọng hơn nhiều. Tình yêu là nhất thời, nhân phẩm là vĩnh cửu. Khi tình yêu dần phai nhạt, mối quan hệ giữa hai người phần lớn được duy trì bằng chữ nghĩa, bằng lòng tốt bụng”.
“Của hồi môn tốt nhất của con gái là một trái tim ấm áp và biết quan tâm; sính lễ tốt nhất của con trai là một chỗ để dựa dẫm và tình yêu kéo dài một đời”.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro