Chương 82: Thái tử hối hận (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Vân Lạc Phong!”

Cao Lăng áp chế không được tức giận, hắn nắm chặt nắm tay: “Căn bản ý tưởng này của ngươi không có khả năng thực hiện! Nam nhân tam thê tứ thiếp vốn là việc bình thường, không có một người nam nhân nào lựa chọn chỉ cưới một nữ nhân, gả cho ta, ta cho ngươi thân phận mẫu nghi thiên hạ tôn quý! Khiến người được vạn người kính ngưỡng!”
Khóe môi Vân Lạc Phong cong lên, gợi lên một độ cong tà mị, giọng nói của nàng rất bình tĩnh, bình tĩnh làm lòng người dâng lên sóng gió to gió lớn.

“Nếu là như thế, ta đây tình nguyện cả đời không gả!”

Nàng tình nguyện cả đời không gả, cũng tuyệt đối không chịu uất ức chung nam nhân với người khác!

Rốt cuộc phải có bao nhiêu khí phách mới có thể khiến một nữ nhân nói ra lời trái thiên hạ như vậy?

Vân Tiêu lạnh lùng tàn bạo quét mắt nhìn Cao Lăng sắp nổi giận, im lặng lấy hạt bên trong quả nho ra rồi lại trong đưa quả nho trong suốt đến bên môi Vân Lạc Phong. Từ đầu đến cuối, hắn đều không có đặt Cao Lăng vào trong mắt.

Thiếu nữ hơi híp mắt, môi đỏ nhẹ nhàng ngậm lấy quả nho, thậm chí nuốt cả ngón tay của nam nhân, nụ cười tà mị xuất hiện trên khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng, đầu lưỡi ấm áp liếm ngón tay của nam nhân.

Nàng lười biếng duỗi eo, nằm nghiêng ở trên ghế Quý phi, cười như không cười nói: “Người ngoài đồn đãi, Vân Lạc Phong ta cực thích nam sắc, dù cho hiện giờ Mộ Vô Song chứng minh lời đó là do nàng ta truyền ra, nhưng mà đồng thời cũng đúng là thật! Bên người ta có người vóc dáng hoàn mỹ, lại đẹp như vậy, ngươi cho rằng ta sẽ tiếp tục thích ngươi sao?” 

Từ khi tiến vào hậu viện Vân gia, Cao Lăng liền phát hiện ra sự tồn tại của Vân Tiêu, nhưng hắn cố tình không nhìn! Thật sự là, trông thấy nam nhân bên cạnh Vân Lạc Phong giống như một tòa núi lớn vững vàng đứng đó, khiến sâu trong nội tâm hắn dâng lên một loại tự ti!

Loại cảm xúc tự ti này, hắn không biết là từ đâu mà đến, chỉ là cảm giác khí thế lạnh lùng tàn bạo của nam tử này quá mức cường hãn, dung mạo lại hoàn mỹ làm hắn ghen ghét! Cho nên, hắn mới lựa chọn làm lơ đi!

Nhưng hôm nay nghe thấy Vân Lạc Phong nói, trong lòng Cao Lăng xuất hiện ra một tràn tức giận, ánh mắt hắn chuyển hướng tới nam tử vẫn luôn giữ vẻ mặt vô tình, hung hăng nói: “Vân Lạc Phong, hắn chỉ là một hộ vệ mà thôi! Với thân phận của hắn không xứng với ngươi!”

Mặc dù khí thế của nam nhân này cường đại hơn nữa thì như thế nào? Hộ vệ chính là hộ vệ, căn bản là không thể so sánh với hắn!

“Thế sao?” Vân Lạc Phong nhẹ nhàng nhướng mày, nàng lười biếng duỗi eo, đứng lên khỏi trên ghế Quý phi.

Sau đó…

Tay nàng dùng sức giữ chặt vạt áo Vân Tiêu, kéo hắn đến trước mặt mình, ngẩng đầu hôn lên môi mỏng lạnh lẽo của nam nhân kia.

Đầu tiên nam nhân ngẩn ra một chút, chợt hắn nhớ lại nội dung trên Xuân cung đồ, theo bản năng ôm lấy thiếu nữ trước mặt, có chút trăn trở đáp lại nụ hôn của thiếu nữ.

“Xem ra ngươi nhìn nội dung của Xuân cung đồ rồi?” Vân Lạc Phong đẩy nam nhân ra, hơi nheo mắt lại, đáy mắt xẹt qua một tia nguy hiểm.

Vân Tiêu cho rằng nàng tức giận, trong lòng căng thẳng nhưng vẫn thành thật gật gật đầu: “Nếu nàng không thích thì ta có thể ném đi.”

Vân Lạc Phong nở nụ cười, vẻ mặt nghiêm túc cũng theo nụ cười này mà biến mất, khóe môi nàng cong lên hiện ra nụ cười tà mị, cổ vũ vỗ vỗ bả vai Vân Tiêu.

“Không tồi, trẻ nhỏ dễ dạy, bây giờ ngươi thành thục hơn trước kia đó.”

Nếu là Vân Tiêu của nửa năm trước, phỏng chừng mình mới vừa hôn hắn thì hắn đã chạy trối chết rồi.

“Xem đủ rồi sao?” Vân Lạc Phong quét về phía Cao Lăng ở sau, mỉm cười nhìn hai tròng mắt tràn ngập tức giận của thiếu niên kia, “Nếu xem đủ rồi thì ngươi có thể lăn đi! Ta không có hứng thú để cho người khác xem hiện trường Xuân cung đồ.”

Mặt Cao Lăng xanh mét, phẫn nộ nói: “Vân Lạc Phong, ngươi lại dám đắm mình trụy lạc cùng một tên hộ vệ, tằng tịu với nhau đến cùng như vậy! Thật không biết liêm sỉ! Thật là ti tiện tới cực điểm! Bổn Thái tử thật sự bị mù, còn muốn vãn hồi một kẻ **** như ngươi! Bổn Thái tử không phải không có ngươi thì không có nữ nhân! Với thân phận cao quý của ta, không biết bao nhiêu nữ muốn trèo lên giường của ta, đừng hối hận!”

Thiếu chút nữa hắn tức đến điên rồi, vậy mà nữ nhân này nói chuyện yêu đương cùng một hộ vệ trước mặt mình!

Hơn nữa, còn thà lựa chọn một hộ vệ nhỏ cũng không chọn chọn hắn?

Bản thân hắn bất luận là thân phận hay là thực lực đều nhất định vững chắc và cường đại hơn hộ vệ này! Mất đi cơ hội trở thành Thái tử phi, sớm muộn gì có một ngày Vân Lạc Phong này sẽ hối hận!

“Mong là vậy!” Vân Lạc Phong cong môi phản kích nói, “Nhưng mà, ta nhắc nhở ngươi một câu, ngươi thượng quá nhiều nữ nhân như vậy, một ngày nào đó bị bệnh hoa liễu thì ngàn vạn đừng tới xin ta trị liệu cho ngươi, ta sẽ không trị cho bất luận kẻ nào của Hoàng thất!”

Lời của thiếu nữ làm Cao Lăng phục hồi tinh thần trong giây lát.

Sao hắn quên mất, lần này hắn đến nơi này chủ yếu mục đích là vì chữa bệnh, kết quả lại bị này hai người kia ân ái khiến hắn tức giận quên mất mục đích ban đầu!

Ngay cả người Y Các đều nói, có thể trị bệnh cho hắn chỉ có Vân Lạc Phong, hắn không thể từ bỏ cơ hội này. 

“Vân Lạc Phong, linh lực của ta mất hết có phải do ngươi làm hay không? Hiện tại ta cho ngươi một cơ hội, ngươi chữa khỏi cho ta, chúng ta xóa bỏ toàn bộ.”

Cao Lăng càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, ngày đó ở bờ sông Tần, nhất định là Vân Lạc Phong ra tay với hắn, linh lực của hắn mới có thể mất hết!

Vân Lạc Phong cười lạnh nói: “Ta đã nói rồi, ta sẽ không chữa bệnh cho ngươi.”

“Ngươi……” Cao Lăng vừa định chửi ầm lên, rồi lại nuốt lời nói trở về, khuôn mặt xanh mét, “Ta là Thái tử vương triều! Ngươi là nữ nhi của Tướng quân, ta mệnh lệnh ngươi trị liệu cho ta!”

“Mệnh lệnh?” Vân Lạc Phong nhướng mày, “Ngươi có biết, người Y Các tới tìm ta đã phải trả giá cao bao nhiêu không? Bọn họ chẳng những lấy ra một gốc cây Hồng Phác, còn phải ôn tồn thỉnh cầu ta, ta mới ra tay chữa bệnh, một câu mệnh lệnh của ngươi mà muốn ta chữa bệnh? Buồn cười, quá buồn cười!”

Giống như điều Cao Lăng nói thật sự buồn cười đến cực điểm, Vân Lạc Phong cười ha ha hai tiếng: “Cao Lăng, mười năm trước, nhị thúc ta bị trọng thương, vì cứu nhị thúc mà lão gia tử nhà ta đến Hoàng cung, ông quỳ xuống trước ngự y Hoàng thất, Hoàng thất các ngươi người vẫn không ra tay! Hiện giờ, ngươi dựa vào cái gì bắt ta cứu ngươi? Trừ phi cha ngươi tự mình tới quỳ gối trước lão gia tử nhà ta, nói không chừng ta sẽ suy xét một chút.”

Mười năm trước, Cao Đồ chỉ cần một câu thì nhị thúc đã không phải tê liệt mười năm, đáng tiếc, nhưng từ đầu tới cuối lão gia tử không chờ được câu nào của Cao Đồ!

Cho nên, nếu muốn nàng ra tay cứu Cao Lăng, trừ phi Cao Đồ tự mình quỳ gối trước mặt lão gia tử, nói không chừng nàng sẽ suy xét.

Nhưng cũng chỉ là suy xét, ra tay cứu giúp hay không còn chưa chắc chắn!

“Vân Lạc Phong, ngươi đừng quá quá phận, phụ hoàng ta là Hoàng đế, Vân Lạc chỉ là một thần tử mà thôi! Quân muốn thần chết, thần không thể không chết! Nếu phụ hoàng ta muốn giết Vân Lạc cũng chỉ cần một câu là đủ rồi, nếu không phải xem Vân Lạc trấn thủ biên cương nhiều năm, bằng những lời này của ngươi hôm nay cũng đủ tịch thu tài sản xử trảm rồi!”

Vân Lạc Phong cười tà một tiếng, kiêu ngạo không kềm chế được nói: “Nếu Vân Lạc Phong ta dám nói ra nói như vậy thì chứng tỏ không sợ hãi Hoàng thất các ngươi! Ta không biết cái gì gọi là quân muốn thần chết thần không thể không chết, ta chỉ biết là ai đụng phạm vào Vân gia, cả nhà phải chết!”

Mười năm!

Vân gia ẩn nhẫn mười năm! Hiện giờ, bởi vì nàng xuất hiện là thời điểm làm Vân gia quật khởi, cũng để người khác không dám mạo phạm Vân gia nữa!

“Vân Tiêu, quăng hắn ra ngoài cho ta! Sau này Cao Lăng dám can đảm bước vào phủ tướng quân một bước, liền cắt một chân của hắn, dám bước vào hai bước, hai cái đùi đều lấy cho ta, ta xem hắn dùng cái gì đi vào đại môn (cửa lớn) của phủ tướng quân ta!”

Thiếu nữ phất tay áo mà ngồi, nhếch chân lên, một thân khí phách nghiêm nghị, quân lâm thiên hạ.

Nàng như là vương giả thật sự, ngồi trên ghế nhìn xuống Cao Lăng.

Cao Lăng còn không có phản ứng lại liền cảm giác được một hắc ảnh cao lớn bao phủ hắn, một hơi thở lãnh khốc sát phạt từ trước mặt truyền đến, làm tâm hắn cũng nhịn không được run rẩy vài cái.

Ngay sau đó……

Lực lượng cường đại đánh vào ngực hắn, lặp tức, thân mình hắn giống như mũi tên rời dây cung cấp tốc bắn ra ngoài, bay từ trong sân ra ngoài cửa.

Không có ai nhìn thấy lúc Vân Tiêu ném Cao Lăng xuống, ánh mắt lãnh khốc tựa như trong lúc lơ đãng liếc cổ thụ cách đó không xa, rồi sau đó, một bóng dáng màu xám từ sau cổ thụ bay ra ngoài viện, chỉ trong nháy mắt đã biến mất, làm người ta không thể nào phát hiện.

……

Ngoài đại môn phủ Tướng quân, mọi người xúm lại một chỗ, chỉ chỉ trỏ trỏ Cao Lăng bay từ bên trong phủ tướng quân ra.

Cao Lăng cảm thấy hổ thẹn, nhanh chóng đứng lên vội vàng đi về phía bên kia đường phố. Mà hắn cũng không có phát hiện một bóng dáng màu xám theo sắt sau lưng hắn……

Ngay lúc Cao Lăng quẹo vào một con đường tắt, đột nhiên, một cái nắm tay từ sau lưng tập kích đến, phịch một tiếng dừng ở sau lưng Cao Lăng.

Phốc!

Cao Lăng phun ra một ngụm máu tươi, phẫn nộ xoay người nhìn nam tử áo bào xám phía sau lưng, phẫn nộ nói: “Ngươi là ai, vì sao tập kích bổn Thái tử?”

“Chậc chậc.” Nam tử áo bào xám vuốt ve cằm, chậc lưỡi ra tiếng, “Da thịt Thái tử Long Nguyên Quốc thật sự non mịn, cực kì ngon miệng, nếu bán vào Trúc lâu, thật ra có thể bán một cái giá cực tốt.”

Nghe nam tử áo bào xám nói thế, sắc mặt Cao Lăng hoàn toàn thay đổi.

Trúc lâu là địa phương nào, sợ là đại lục không ai không biết!

Đừng nhìn cái tên Trúc lâu có tính cao nhã này, kỳ thật chính là một cái thanh lâu, nhưng không giống với những thanh lâu bình thường khác, trong thanh lâu này đều là nam nhân! Tiếp đãi khách nhân cũng đều là nam nhân! Có thể nói, Trúc lâu cung cấp cho nam đoạn tụ (gay) biến thái một cơ hội hưởng thụ!

Còn về lão bản Trúc lâu, nghe nói là nữ tử, nhưng đến nay cũng không có người nhìn thấy gương mặt thật của nàng.

“Vị đại hiệp này.” Cao Lăng hít sâu một hơi, ngăn chặn nội tâm cuồng nộ, dò hỏi, “Ta không biết ta có chỗ nào đắc tội ngài?”

“Ngươi không có đắc tội ta, mà ngươi đắc tội chủ tử nhà ta.” Nam tử áo bào xám nhìn Cao Lăng, vui sướng khi người gặp họa cười nói, “Nhưng lá gan của tiểu tử ngươi rất lớn, dám đoạt nữ nhân với chủ tử nhà ta, thật sự là không muốn sống mà! Bán ngươi vào Trúc lâu hầu hạ nam nhân, thật đúng là tiện nghi ngươi.”

Tên Lâm Quỳnh xui xẻo kia sở dĩ bị chủ tử bắt quay về chịu phạt, nghe nói chính là bởi vì không hết lòng làm việc vì Thiếu phu nhân! Cho nên, hắn nhất định phải biểu hiện thật tốt, để khỏi phải có kết cục giống tên quỷ xui xẻo kia.

“Chủ tử nhà ngươi là ai?” Cao Lăng hơi sửng sốt.

Thực lực của nam tử áo bào xám này quá mức cường đại, phỏng chừng ngay cả đệ nhất cao thủ hoàng tộc cũng không phải đối thủ của hắn, vậy chẳng phải chủ tử của hắn càng cường hãn hơn sao?

“Ngay cả chủ tử nhà ta ngươi cũng không biết?” Nam tử áo bào xám khinh bỉ nhìn Cao Lăng, “Đương nhiên, tên của chủ tử nhà ta ngươi không xứng biết, ngươi chỉ cần biết chủ tử ta được gọi là Quỷ Đế thì đủ rồi.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro