CHƯƠNG 124

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lật người một cái, tôi nhắm mắt lại tịnh tâm đếm cừu. Bất thình lình trên bàn chân nhỏ có một trận cảm giác mát lạnh đánh tới, tôi cúi đầu liếc nhìn một cái, không biết tên chết tiệt đã ở cạnh mép giường từ lúc nào, bàn tay to còn trắng trợn để trên đùi tôi, váy dài cũng bị anh vén lên tới đùi.

Tôi tắt nhạc đi, hình như phòng bên cạnh đã sắp kết thúc rồi, âm thanh cũng không lớn thể nữa, nhưng mà vẫn có thể nghe thấy tiếng thở gấp của Chương Linh Linh, tình huống thế này có chút xấu hổ, một người nghe thì có thể coi như nó không tồn tại, nhưng mà hai người nghe thì tính chất đã không giống thế nữa rồi.

Tôi ho khan hai tiếng, muốn phân tán sự chú ý của tên chết tiệt, vì thế thuận miệng hỏi: " Gần đây, hình như lúc nào anh cũng đi ra ngoài lêu lổng, làm chuyện gì xấu sau lưng tôi rồi hả?"

Quỷ Vương Dạ Quân xoay người nằm ở bên cạnh tôi, giam tôi vào trong lồng ngực của anh , chóp mũi cọ cọ lên tóc tôi nói: "Ta còn có thể làm gì chứ, đương nhiên là chuẩn bị đồ ăn cho nương tử rồi!"

Có tên chết tiệt ở đây, tôi lập tức từ mùa hè nóng bức bước vào mùa thu ấm áp, mát mẻ kia thật sự còn quen thuộc hơn cả điều hòa nữa.

Khúc nhạc dạo không liên tục thoáng dừng lại, nghe thấy tiếng kêu của Chương Linh Linh, tôi muốn trợn mắt xem thường một cái, cũng đã lăn qua lăn lại lâu như vậy rồi mà còn không biết nghỉ ngơi một chút sao hả? Tôi cũng sắp bị hai người ở phòng bên cạnh ép điên rồi đây.

Quỷ Vương Dạ Quân khẽ di chuyển, hình như là anh chống người dậy, tháo cái mặt nạ đáng sợ kia xuống để ở một bên, sau đó thì cắn vành tai của tôi. Hơi thở của anh nhanh chóng bao vây lấy tôi, khi cảm nhận được thứ kiêu ngạo nóng bỏng kia của anh, trong lòng tôi lập tức rung động giống như hai con chạy loạn vậy.


Người từng trải qua mây mưa, thật sự rất khó chống cự được cái loại mùi vị tuyệt vời đó. Âm thanh tình cảm mãnh liệt, chiến đấu hăng hái lại còn dai dẳng của hai người ở phòng bên cạnh khi nãy, hoặc nhiều hoặc ít vẫn làm cho tôi có chút kích thích, có chút suy nghĩ kia, nhưng vẫn có thể nhận được. Nhưng bây giờ tôi cảm thấy mặt mình nóng lên, cảm xúc cuộn trào mãnh liệt, có chút mong chờ với chuyện sắp xảy ra này.

Nhắm mắt lại, nghĩ rằng có lẽ lát nữa tên chết tiệt sẽ hôn lên môi tôi trước, sau đó cắn lên trái cây trước ngực tôi, rồi sau đó.....

Trong đầu không ngừng xuất hiện những cảnh đã từng xảy ra, nhưng chờ đợi nửa ngày mà tên kia cũng không hành động, vì thế tôi mở mắt ra nhìn anh một cách kỳ lạ, anh lại cưng chiều bắt chước lại sau đó cười rộ lên.

Người xấu!

"Anh cố ý!" Tôi giả vờ tức giận đẩy anh ra." Không muốn làm thì thôi, ngủ!"

Một trận tiếng cười trầm thấp vang lên, tôi bị anh ôm chặt vào trong ngực, nụ hôn của anh như những hạt mưa rơi xuống từng vị trí trên người tôi.

Cái thứ gọi là ham muốn này ấy, thật sự rất khó để giải thích. Tôi xếp nó vào nhu cầu sinh lý bình thường của con người, trong khoảng thời gian này, hình như tên chết tiệt bận rộn nhiều việc, chúng tôi cũng rất ít làm loại chuyện này, đương nhiên, tôi tuyệt đối không phải dục cầu bất mãn* đâu nha, cũng không tới mức không làm sẽ trở nên khó chịu kiềm nên gì đó, nhưng mà bây giờ trong cái hoàn cảnh này, dưới cái thời cơ tốt đẹp kết hợp thiên thời địa lợi nhân hoàn thế, tôi thuận theo tự nhiên mà theo ý anh, dần dần thả lỏng thân thể của mình, không hề có sự rụt rè của những cô gái bình thường, trong nháy mắt càng thêm chờ mong muốn được kết hợp với anh.

*Dục cầu bất mãn: Có ý khác chỉ dục vọng khi lấp đầy, từ đầu đến cuối không thể thỏa mãn, còn muốn có được càng nhiều hơn.

Trong lúc hai bên hôn môi sâu hơn, tên chết tiết bắt đầu thò tay vào váy tôi, tôi cũng bắt đầu học theo anh cởi quần áo của anh ra. Loại chuyện thế này tôi rất ít khi làm, chủ yếu là bởi vì quần áo anh mặc quá rườm rà, chỉ nhìn cổ áo thôi là đã hơn mấy tầng rồi, cởi hết từng lớp từng lớp thật sự là mệt muốn chết. Vì thế, tôi nghĩ nên cởi bỏ đai lưng của anh ra trước, dù sao quần áo của anh đều là mấy vạt áo chồng lên nhau, chỉ cần tháo đai lưng ra, thì đồ tự nhiên sẽ rơi xuống thôi!

Nhưng mà tưởng tượng mãi mãi đều tốt đẹp như vậy đấy, còn sự thật thì mãi mãi đều rất tàn nhẫn. Đai lưng của tên chết tiệt không biết buộc bằng cái gì, mà có làm thế nào cũng không tháo ra được "Cái thứ đồ chơi này thật là đáng ghét mà."


"Đồ ngốc!"

Tên chết tiệt cưng chiều mắng bên tai tôi một câu, tôi không cam chịu yếu thế cầu mũi, thè lưỡi với anh, nhưng không ngờ, anh lại bắt lấy cơ hội này mà hôn một trận đánh cuồng cắn bậy lên môi tôi, hôn đến mức tôi cảm thấy trời đất u ám, thiếu chút nữa vì quên hô hấp mà tắt thở luôn.

Không biết tên chết tiệt đã tự mình cởi quần áo từ lúc nào, để lộ ra cơ ngực hoàn mỹ của anh, đôi mắt không chớp nhìn chằm chằm vào mặt tôi, tôi bị anh nhìn đến có chút ngại ngùng , vừa định xoay đầu đi đã bị anh xoay ngược về:"Không được trốn tránh ta!"

Cục cưng thật khổ tâm mà! Bị một gương mặt không gì sánh kịp nhìn chằm chằm, sao tôi có can đảm mà nhìn người đối diện được chứ!

Quỷ Vương Dạ Quân chống ở hai bên người tôi, cong chân nhẹ nhàng tách đôi chân của tôi ra sau đó tinh thần hăng hái mà xâm nhập vào nơi u  mật của tôi! 

Không thể kêu, cũng không dám kêu!

Nhưng mà thật sự không nhịn được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro