CHƯƠNG 145:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi bỉu môi một cái, rõ ràng là hắn chê tôi trước, làm gì lại trách tôi rồi"Nào có? Tôi đây không phải là cùng anh tán dóc sao, là tự anh hỏi, tại sao vừa ý tôi, tôi dĩ nhiên cảm thấy anh không muốn cưới tôi, còn không phải à"

"Ta nếu không muốn cưới em, đã đem em cho  mấy con quỷ khác rồi! Em cái người não heo này,  làm sao nghe không hiểu tiếng người, ta coi thường em, ta cưới em làm gì? Em cho là ta là loại đàn ông chỉ là đàn bà đều lên được sao?"

Nếu anh không phải, trong nhà làm sao còn mười một người thiếp, tính luôn tôi là mười hai, nói chuyện còn tự đắc, không phải sau tôi lại cưới một người nữa sao! Dĩ nhiên lời này tôi cũng chỉ dám để trong bụng, ngay trước mặt anh thì thôi đi! Tôi chẳng qua là tò mò vì sao con gái nhà họ Mạc phải giao vong linh quỷ quái, lúc trước anh cũng không muốn nói, bây giờ tôi thấy anh tâm tình không tệ, nhìn xem có thể hay không mở lời."Vậy anh coi trọng tôi chỗ nào? Khi đó chúng ta còn không quen!"

"Nhìn thuận mắt!" Tên chết tiệt để tôi xuống, nắm cằm tôi, trêu đùa ha ha hai tiếng.

Là đàn bà, đều có một bệnh vặt là đều thích những thứ vừa ngọt vừa ngấy, đặc biệt là thích nghe nam nhân của mình nói những lời như vậy, bất luận thật giả, những lời như vậy đều là liều thuốc chữa trị tốt nhất.

Còn tôi, một tiểu cô nương không hơn không kém, đương nhiên muốn nghe rồi, vì vậy ngượng ngùng cúi đầu xuống hỏi: "Nhưng mà, nhưng mà chúng ta trước kia cũng chưa từng gặp mặt, anh làm sao?" Dù sao đêm tân hôn cũng không thấy mặt anh, nhiều lắm là nhớ tới cái mặt nạ xấu xí hù chết người, hừ, tên đàn ông hẹp hòi, động phòng hoa chúc còn làm nhiều như vậy, không phải loại tồi tệ sao!" Lỡ như, tôi lớn lên xấu xí, anh có thoái  hôn không?"

Tên chết tiệt nằm nghiêng người, nắm cằm tôi nhàn nhạt nói: "Ta tổng cộng gặp em được ba lần, em vừa sinh ra ta đã thấy em, vài năm trước đêm tân hôn, ta cũng đã gặp em một lần, chẳng qua là em không biết thôi!"

A, có ý đồ a! Sau lưng tôi trộm nhìn lén ba lần, có phải hay không suy nghĩ lỡ như tôi lớn lên tàn phế liền đuổi tôi đi!

Hừ! Thật may bổn tiểu thư mặt mày xinh đẹp,  càng lớn càng xinh xắn, nếu không bây giờ tôi chẳng phải là thảm hại hơn sao! Có điều ngược lại nghĩ tới, anh thân là Quỷ vương lại có thể nhiều lần sang thăm tôi, giống như đối với tôi cũng thật có ý! Không biết núp ở xó xỉnh nào, len lén nhìn tôi, sau đó ha ha ha, cảnh tượng này ngọt ngào quá đi!

Trong nháy mắt, trong đầu tôi hiện ra rất nhiều  hình ảnh, tưởng tượng tên chết tiệt núp trong bóng tối, đối với một đứa con nít là tôi, có gì đó, tôi liền không nhịn được cười.

"Em làm gì đó, cười như tên ngốc!" Tên chết tiệt chọc vào lông mày tôi, ghét bỏ đẩy tôi ra.

 "Tôi, mới vừa cười sao?" Tôi chần chờ nhìn hắn, nhất thời cảm thấy có chút lúng túng."Chắc anh nhìn lầm rồi, tôi làm sao có thể cười? Đối với việc tôi là con gái nhà họ Mạc, giao cho vong linh quỷ sứ là chuyện tương đối đáng sợ, tôi làm sao có thể cười? Tên chết tiệt, trên đời này nhiều đàn bà xinh đẹp như vậy, làm sao lại tìm nhà họ Mạc chúng tôi a!"

Tôi nháy mắt to đang mong đợi lần này có thể thành công, nhưng miệng tên chết tiệt so với vỏ sò còn cứng hơn, một chút gió cũng không xuyên qua được."Chuyện này đối với em mà nói quá lớn, không biết cũng được! Chờ lúc em thông minh như tướng công, ta nói cho em! Bây giờ, hay là nghĩ cách làm thế nào ra khỏi nơi này! Không nghĩ tới tên đạo sĩ này cũng có chút bản lãnh, chờ lão tử đi ra ngoài, không giết chết người thật xin lỗi cái họ này."

Giết chết đạo sĩ thúi kia, tôi tán thành trăm phần  trăm, có điều tôi sợ cuối cùng bị giết chết là chúng tôi!

Bước đầu phỏng đoán, tình cảnh bên ngoài lúc này, những người kia hẳn đang bận từ trên người  Dương Mặc lột vảy rồng, cầm đi bán, chờ vảy rồng cũng lột sạch mới đến lượt mọi tim đi! Vô lương tâm, hắn khẳng định sẽ chết chắc rồi! Đạo sĩ thúi thật là mất trí đến mức làm người ta giận sôi máu, vì lợi ích của mình ngay cả Quỷ vương cũng dám động.

 Tên chết tiệt đứng lên đánh giá bốn phía, phát ra tiếng hắc hắc!"Đáng đời đạo sĩ xui xẻo, đem em thu vào, nếu không bổn tôn đi ra ngoài thật đúng là tốn chút thời gian."

"Có ý gì?"

"Tướng công dạy em làm như thế nào phá vỡ trận pháp trong hồ lô này, em nhớ cho kĩ! Phù văn đây đối với con người không có tác dụng, thật may bây giờ em vẫn còn coi là con người, tướng  công chỉ có thể liền nhờ em vậy."

Lời này là khinh người mà, cái gì mà gọi tôi vẫn là con người, tôi vốn dĩ chính là người OK? Hứ, có phải anh thay đổi cách mắng tôi không?

"Nghĩ gì vậy, nhìn đây, ta dạy em vẽ phù văn."

 Loại bùa tên chết tiệt dạy tôi này, tôi trước giờ chưa thấy qua, vô cùng cổ quái, hơn nữa còn phải lấy mùi máu dẫn mới được.

Tôi ở trên mặt đất chầm chậm thử vài nét vẽ, thật vất vả được mấy nét, anh liền để cho tự tôi ở bên cạnh luyện thành thục, còn mình vòng quanh hồ lô đi tới đi lui, ở trên vách không biết tìm những thứ gì.

Qua hồi lâu, tên chết tiệt đến gần tôi hỏi: "Luyện  như thế nào?"

Tôi cúi đầu, thật sự không chắc. Đều nhớ rồi, cũng quen rồi, chẳng qua là không biết có tác dụng hay không."

 Bùa chú có rất nhiều loại, thuyết phù coi như là một loại tương đối khó mà nguy hiểm trong đó, tôi đối với năng lực của mình không phải rất tin tưởng, dẫu sao mới nhập môn, có chút sợ làm không được, bị đạo sĩ thúi phát hiện, vậy coi như xong đời!

Tên chết tiệt nhìn tôi một cái, nửa câu khích lệ cũng không có, chẳng qua là bình tĩnh nói: "Không có tác dụng, vậy thì không thể làm gì khác hơn là  bị kẹt ở nơi này! Ta sẽ không chết, chỉ tiếc cho em, chết già ở chỗ này, chậc chậc!"

Đây là uy hiếp công khai a!

Lập tức nhìn chằm chằm hai tay mình, khẽ cắn răng quát lên: "Không thành công thì thành nhân,  tới nói cho chị đây biết làm sao đi!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro