Chương 6 : Lên Sóc Trăng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi vô cùng kinh ngạc trước câu trả lời của ông Dương. Tôi liền hỏi:
- Vậy những kẻ truy sát con với chú Bảy, ông Trung Tài, ông Tư Huyền là ai ạ?
Ông Dương thở dài rồi nói:
- Giờ ông chưa thể nói cho con biết được. Sau này ông sẽ cho con biết về những kẻ đó rõ hơn.
Tôi nghe thấy vậy liền im lặng. Thế rồi từ bên ngoài phòng tôi có tiếng Trung Tài gọi:
- Ông Dương ra ăn cơm với tụi con đi. Bảy ơi, Thiên ơi, ra ăn cơm thôi.
Tôi liền nhìn đồng hồ treo trong phòng tôi. Giờ đã là 11 giờ. Tôi và ông Dương ra khỏi phòng của tôi. Ở phòng khách đã rải sẵn một chiếc chiếu. Trên chiếu là bát đũa, nồi cơm, một đĩa rau và một đĩa thịt. Trung Tài cười với tôi, nói:
- Chú làm món thịt chuột rừng nướng mà con thích đấy.
Tôi trả lời:
- Con cảm ơn chú.
Trung Tài gật đầu rồi nói:
- Mọi người ngồi xuống ăn cơm nào.
Thế rồi tôi cùng ba người chú và ông Dương ngồi xuống chiếu ăn cơm. Bữa trưa tuy chỉ có cơm với rau, thịt chuột nướng nhưng tôi và ba người chú, ông Dương ăn uống rất vui vẻ. Bất chợt tôi hỏi Trung Tài:
- Sao mình ăn cơm sớm hơn mọi ngày vậy chú?
Thế là Trung Tài đáp:
- Bốn chú cháu mình ăn cơm sớm để còn thu dọn đồ đạc và lên Sóc Trăng.
Tôi vội hỏi Trung Tài:
- Có phải con với chú, chú Bảy và ông Tư lên Sóc Trăng là để trốn khỏi những kẻ khác muốn truy sát con và chú, chú Bảy và ông Tư phải không ạ?
Trung Tài gật đầu rồi nói:
- Ở Sóc Trăng, ông Dương sẽ che chở cho bốn chú cháu mình được an toàn.
Tôi nghe Trung Tài nói xong thì nói:
- Ra là vậy.
Tôi nói xong thì ăn cơm tiếp. Sau khi tôi, ba người chú của tôi và ông Dương ăn cơm xong, tôi liền đi rửa chén đũa. Rửa xong chén đũa, tôi vào nhà và thấy ông Dương giúp Trung Tài, Tư Huyền, Bảy bại thu dọn đồ đạc trong nhà. Sau khi dọn xong đồ đạc, chú Bảy cùng tôi, Trung Tài, Tư Huyền và ông Dương khiêng bàn ghế, giường tủ ra sau nhà ông Trung Tài rồi đốt bỏ. Thế rồi Trung Tài bảo tôi:
- Giờ chú lên thị trấn mua trái cây, tôm, thịt, hoa, nhang đèn, vàng mã để làm lễ chuyển bàn thờ gia tiên của bọn chú và ba má con. Con ở nhà nấu cháo, luộc trứng cho chú nhé.
Tôi đáp:
- Vâng ạ.
Sau đó, Trung Tài đi chiếc xe Cub ra khỏi nhà. Tôi liền đi vo gạo rồi nấu cháo và luộc trứng. Khi tôi vừa nấu cháo xong thì Trung Tài về đến nhà, trên xe chở đầy đồ lễ. Sau đó, tôi đem thịt và tôm đi luộc. Luộc xong thịt và tôm, tôi cùng ông Dương và ba người chú bày mâm cúng trước mỗi bàn thờ. Sauk hi bày xong các mâm cúng, Trung Tài lấy một tờ giấy rồi viết gì đó. Viết xong, ông đưa tờ giấy cho tôi rồi nói:
- Khi làm lễ chuyển bàn thờ cho ba má con, con đọc bài văn khấn trên tờ giấy này nhé.
Tôi trả lời:
- Vâng ạ.
Sau đó tôi thắp nhang cho ba mẹ tôi còn ba người chú thì thắp nhang cho gia tiên của họ. Tiếp đó, tôi đọc bài văn khấn Trung Tài viết:
"Nam mô a di Đà Phật
Nam mô a di Đà Phật
Nam mô a di Đà Phật
Con kính lạy liệt tổ liệt tông Trần gia tại thượng
Kính lạy Cửu Huyền Thất Tổ Nội Ngoại Gia Tiên Linh và ba con Trần Văn Nghĩa, má con Nguyễn Thanh Hà
Con tên là Trần Thị Thiên. Hôm nay ngày 15 tháng 9 năm 1984, nhằm ngày Nhâm Tý, tháng Quý Dậu, năm Giáp Tý là ngày lành tháng tốt, chúng con xin phép được chuyển bàn thờ đến địa chỉ mới ở Sóc Trăng. Con xin được phép bốc bát hương, chuyển dời di ảnh cùng các vật thờ cúng về địa chỉ mới
Lễ bạc tâm thành, chúng con xin được kính lễ, cúi mong tổ tiên chứng giám ưng thuận
Cẩn cáo"
Tôi khấn xong thì nhìn sang chú Bảy, ông Tư, ông Trung và thấy họ đã khấn vái xong rồi. Được hai phần ba tuần hương, tôi cùng ba người chú đem vàng mã đi đốt. Khi nhang tàn, tôi bái tạ trước bàn thờ ba má tôi, 3 người chú bái tạ trước bàn thờ gia tiên của họ. Sau đó tôi cùng ba người chú mang đồ vật trên các bàn thờ xuống và quét bụi, lau sạch sẽ các bàn thờ. Thế rồi tôi lau dọn lọ hoa, cốc chén trên bàn thờ ba má tôi cùng di ảnh của ba má tôi. Ba người chú thì lau dọn đồ thờ trên bàn thờ gia tiên của họ. Chân nhang trong các bát hương được tỉa rồi được đem đi đốt. Tro của chân nhang thì tôi đem đổ xuống dòng suối cách nhà ông Trung Tài không xa. Sau đó, tôi cùng ba người chú và ông Dương bọc các đồ thờ trong vải đỏ rồi cho các đồ thờ vào những thùng được lót sẵn vải sạch. Sau khi cho hết các đồ thờ vào thùng, Tư Huyền hỏi ông Dương:
- Chú Dương ăn cơm cùng con với thằng Trung, thằng Bảy và cái Thiên được không ạ?
Ông Dương đáp:
- Ừ, được.
Thế là tôi cùng Bảy bại, Trung Tài và Tư Huyền ăn cơm cúng. Trong bữa cơm, ông Trung Tài bảo tôi:
- Con ráng ăn nhiều lên nhé. Chuyến đi sắp tới sẽ dài đấy.
Tôi đáp:
- Vâng ạ.
Tôi cùng ba người chú và ông Dương ăn uống vui vẻ. Tôi, Bảy bại, Trung Tài, tư Huyền, ông Dương nhanh chóng ăn xong bữa cơm. Sau khi ăn xong, tôi và ba người chú, ông Dương nghỉ ngơi một lúc rồi thu xếp đồ đạc trong nhà. Tôi cùng ba người chú và ông Dương mang đồ đạc trong nhà ra ven đường cái rồi Tư Huyền và Trung Tài về nhà lấy chiếc xe Cub. Trên đường chợt xuất hiện một chiếc xe tải. Ông Dương liền vẫy người lái chiếc xe ấy. Chiếc xe dừng lại. Ông Dương hỏi người lái xe:
- Có phải anh đi lên thành phố Cà Mau không?
Người lái xe là một người đàn ông có vẻ trạc tuổi chú Bảy. Chú nói với ông Dương bằng giọng mừng rỡ:
- Chú Dương đấy ạ? Chú cùng anh và cháu gái đứng bên chú muốn quá giang lên thành phố Cà Mau phải không ạ?
Ông Dương đáp:
- Ừ. Anh sẽ đi qua bến xe thành phố Cà Mau chứ?
Người lái xe trả lời:
- Dạ, con sẽ đi qua đấy ạ.
Thế rồi chú tắt máy xe, bảo tôi và chú Bảy:
- Anh và cháu muốn chuyển đồ lên xe phải không?
Chú Bảy nói:
- Dạ, vâng anh ơi.
Thế rồi người lái xe nói:
- Anh và cháu với chú Dương chuyển đồ lên xe nhanh lên nhé.
Thế rồi tôi cùng chú Bảy, ông Tư, ông Trung, ông Dương mang đồ lên thùng xe tải. Sau khi mang đồ lên xe tải xong, ông Dương bảo tôi và ba người chú:
- Các anh và cháu bịt khăn che kín mặt mũi đi.
Tôi và ba người chú đáp:
- Vâng ạ.
Thế rồi tôi cùng ba người chú lấy khăn bịt mặt. Ông Dương cũng lấy khăn che kín mặt mũi. Ông Trung Tài nói với tôi:
- Con với chú Bảy và ông Dương lên xe tải trước đi. Chú và Tư Huyền sẽ theo sau.
Tôi đáp "Vâng ạ" rồi cùng chú Bảy, ông Dương lên thùng xe tải. Xe tải nổ máy, rời U Minh lên thành phố Cà Mau. Ông Trung Tài và ông Tư Huyền đi xe máy theo sát chiếc xe tải tôi đi. Tầm một tiếng sau, tôi và ba người chú cùng ông Dương đến bến xe Cà Mau. Ông Dương khi xuống khỏi xe thì cởi khăn, nói với người lái xe:
- Tôi cảm ơn anh.
Người lái xe cười, nói:
- Không có chi đâu chú ơi.
Thế rồi tôi cùng ba người chú và ông Dương khuân đồ đạc nhà tôi từ thùng xe xuống. Sau khi chúng tôi mang hết đồ đạc nhà tôi từ thùng xe xuống, chiếc xe tải rời đi. Trung Tài và Tư Huyền bảo tôi:
- Bọn chú ra hiệu xe máy gần đây để bán chiếc xe máy bọn chú đi. Con cùng chú Bảy và ông Dương chờ bọn chú nhé.
Tôi đáp "Vâng ạ". Trung Tài và Tư Huyền nổ máy xe máy, rời khỏi bến xe thành phố Cà Mau. Một lúc sau, ông Trung và ông Tư đi bộ trở lại bến xe thành phố Cà Mau và giúp tôi, chú Bảy, ông Dương mang đồ đạc vào bến xe. Khi tìm được chiếc xe buýt đi Sóc Trăng, tôi cùng ba người chú và ông Dương giúp người phụ xe trên chiếc xe ấy chuyển đồ đạc mà tôi và ba người chú, ông Dương mang đến bến xe lên nóc xe. Sau đó tôi cùng ba người chú và ông Dương lên xe khách. Trên xe có ít khách, tôi và ba người chú, ông Dương đều có chỗ ngồi. Tôi cùng ba người chú và ông Dương ngồi được một lúc thì xe khách nổ máy, rời Cà Mau. Trung Tài trả tiền vé cho tôi, chú Bảy, Tư Huyền và ông Dương. Tầm ba giờ sau, xe khách đến bến xe thành phố Sóc Trăng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro