Chương 123: Công lược cha nuôi Huyết Tộc (06)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edior: Nguyệt Hạ Tử Yên


Chỉ là nguyên chủ cũng không thích như vậy, hơn nữa bởi vì Lăng Kiêu Hàn âm thầm thay đổi một người thừa kế khác, nên về sau cũng không mang nguyên chủ đi ra ngoài.

"Tiệc tối dạng gì?" Lăng Vu Đề có chút tò mò hỏi.

Đó nhưng là Nhạc gia nha! Điều này có nghĩa là cô có thể nhìn thấy gia chủ Nhạc gia, Nhạc Ninh!

"Tiệc sinh nhật lần thứ ba trăm hai mươi của gia chủ Nhạc gia." Lăng Kiêu Hàn chỉ là đột nhiên nhớ ra con gái nuôi này của mình đã mười tám tuổi, tuy hắn đã thay đổi người thừa kế, nhưng dù sao, cô vẫn coi như là con gái hắn.

Con gái đã lớn, hơn nữa mấy ngày nay, theo Lăng Kiêu Hàn, cô tựa hồ sáng sủa hiểu chuyện hơn rất nhiều.

Nếu Lăng Vu Đề vẫn không muốn ra ngoài tham dự những bữa tiệc đó, Lăng Kiêu Hàn cũng sẽ không miễn cưỡng.

Lăng Vu Đề không có lập tức nói có đi hay không, cô là đang nghĩ, trong cốt truyện có nhắc đến bữa tiệc sinh nhật lần này của Nhạc Ninh hay không.

Bởi vì ở Lăng Kiêu Hàn nơi này không có bất kỳ biện pháp nào, nên Lăng Vu Đề trong lúc buồn chán sẽ nghiên cứu cốt truyện.

Đối với cốt truyện không tính là thuộc làu, thế nhưng vẫn có thể nhớ được.

Cô rất nhanh liền nhớ ra trong cốt truyện quả thực là có nhắc tới bữa tiệc sinh nhật lần này của Nhạc Ninh.

Bữa tiệc này, không chỉ là tiệc sinh nhật của Nhạc Ninh, mà còn là tiệc xem mắt.

Vì, liền là để cho Nhạc Ninh lựa chọn một đối tượng kết hôn ưng ý trong tứ đại gia tộc.

Tình tiết này là khúc dạo đầu của cuốn tiểu thuyết này.

Thì ra, cốt truyện còn chưa có bắt đầu, cô đã đến đây trước một tuần!

Cô còn đang đoán xem lúc này cốt truyện đã tiến triển đến chỗ nào, giữa Nhạc Ninh và Dã Cuồng đã phát triển tới đâu!

Kết quả, lúc này Nhạc Ninh, thậm chí còn không biết Dã Cuồng là ai!

Trong trí nhớ của nguyên chủ, Lăng Kiêu Hàn không hỏi cô ấy có muốn tham gia tiệc sinh nhật của Nhạc Ninh hay không.

Cho nên dù Lăng Vu Đề có nghiên cứu ký ức của nguyên chủ thế nào, cũng không có cách nào đoán được cốt truyện đã đến chỗ nào!

Lần này, có lẽ là bởi vì sự 'thay đổi' của cô, mà Lăng Kiêu Hàn mới tùy ý hỏi cô một câu như vậy.

Lăng Kiêu Hàn không đợi đến Lăng Vu Đề trả lời, cho rằng cô vẫn là không muốn tham gia bữa tiệc lần này như lúc trước.

Hắn cúi đầu, tiếp tục xử lý công văn.

Một lúc sau, Lăng Vu Đề ở bên cạnh mới lên tiếng: "Phụ thân, con muốn đi!"

Bàn tay đang gõ bàn phím dừng lại, Lăng Kiêu Hàn gật đầu: "Ta đã biết."

Sau đó trong xe, lại khôi phục yên tĩnh!

Trở lại trang viên Lăng gia, cùng Lăng Kiêu Hàn ăn cơm tối xong, Lăng Vu Đề liền trở về phòng.

————

Buổi tối ngày hôm sau, Lăng Vu Đề mặc một chiếc váy màu trắng óng ánh cúp ngực dài đến đầu gối, sau lưng cột một cái nơ con bướm thật to.

Tóc cô được búi thật cao.

Một chiếc vương miện kim cương nhỏ bằng hai ngón tay được cài lệch lệch, cô trang điểm kiểu hoa đào, trông trẻ trung, cả người thoạt nhìn thanh xuân mỹ lệ, lại không mất hoạt bát đáng yêu.

Cô không mang khuyên tai, nhìn tổng thể, có vẻ phá lệ nhẹ nhàng khoan khoái.

Mang một đôi giày cao gót màu da cao mười centimet, thân cao một mét sáu lăm của cô ngay lập tức liền tăng lên!

Sau khi nhận lấy túi xách người hầu đưa, Lăng Vu Đề tinh tế đánh giá mình trong tấm gương sát đất một phen, rồi mới xoay người rời khỏi phòng.

Xuống lầu, Lăng Vu Đề liền nhìn thấy Lăng Kiêu Hàn mặc một thân vest màu trắng tinh đang ngồi trên ghế sofa chờ cô.

Vest thuần trắng kỳ thực không dễ mặc lắm, có một số người mặc vào, có thể sẽ khó coi.

Mà bộ vest trắng tinh này, được mặc trên người Lăng Kiêu Hàn, liền có vẻ đặc biệt đẹp trai!

Nghe thấy tiếng bước chân, Lăng Kiêu Hàn nghiêng đầu nhìn về phía cầu thang.

Lúc nhìn thấy Lăng Vu Đề, trong mắt Lăng Kiêu Hàn chợt loé lên kinh diễm, ngẩn ra trong nháy mắt.

Lăng Vu Đề khẽ nhíu mày, không biết có phải là ảo giác hay không, cô cảm thấy ánh mắt Lăng Kiêu Hàn nhìn cô, giống như xuyên qua cô nhìn một người khác!

"Phụ thân?" Lăng Vu Đề khẽ gọi một tiếng.

Lăng Kiêu Hàn từ trên sofa đứng dậy, đi về phía cửa: "Đi thôi."

Lăng Vu Đề gật đầu, vứt bỏ nghi hoặc vừa rồi ra sau đầu, nhấc chân đi theo phía sau Lăng Kiêu Hàn.

Chiếc xe đi về hướng trang viên của Nhạc gia, không giống với một đám trực hệ của Lăng gia đều chuyển ra khỏi trang viên của Lăng gia.

Trực hệ của Nhạc gia, một đám đều sống tại trong trang viên chính.

Khi Lăng Vu Đề và Lăng Kiêu Hàn đến trang viên của Nhạc gia, có rất nhiều huyết tộc đã đến.

Lăng Kiêu Hàn xuống xe trước, theo sau là Lăng Vu Đề.

Cô đứng ở bên người Lăng Kiêu Hàn, bất động thần sắc đánh giá trang viên của Nhạc gia một chút.

Cách bài trí khác với phong cách Âu Mỹ của Lăng gia, trang viên của Nhạc gia mang chút phong cách cổ xưa của Trung Quốc.

Lăng Kiêu Hàn hơi cúi đầu nhìn Lăng Vu Đề đang đứng bên cạnh mình, ý cười trên khóe miệng hắn luôn là mang theo độ cong tà tứ, giống như như nụ cười tà ác.

Lăng Kiêu Hàn hơi cong khuỷu tay phải, Lăng Vu Đề hiểu ý, mỉm cười đưa tay vòng qua tay Lăng Kiêu Hàn.

Kéo tay Lăng Kiêu Hàn đi vào phòng tổ chức tiệc tối của Nhạc gia, không ít huyết tộc nhìn thấy Lăng Kiêu Hàn đều sẽ đến chào hỏi.

Trong đó có một nam nhân huyết tộc sau khi chào hỏi xong cũng không rời đi. Anh bộ dáng thoạt nhìn cùng Lăng Kiêu Hàn tựa hồ rất quen thuộc.

Nam nhân huyết tộc nhìn đến Lăng Kiêu Hàn đứng cùng khác giới, có vẻ hơi kinh ngạc: "Kiêu Hàn, cậu cuối cùng cũng thông suốt rồi sao! Hai người nhìn có vẻ rất xứng đôi? Thế nào? Khi nào tổ chức hôn lễ?"

Anh đánh giá Lăng Vu Đề từ trên xuống dưới, sau đó ánh mắt có chút kỳ lạ nhìn Lăng Kiêu Hàn một cái.

Huyết tộc kia, Lăng Vu Đề không biết là ai.

Đối với lời nói của anh, Lăng Vu Đề chớp chớp mắt, ngoan ngoãn đứng bên cạnh Lăng Kiêu Hàn không nói gì.

Lăng Kiêu Hàn dùng tay trái đấm lên bờ vai huyết tộc kia: "Mộ Phong, đừng nói nhảm! Mười lăm năm không về, ngay cả Tiểu Vu cậu cũng không nhận ra sao?"

Mộ Phong, cái tên vừa nói ra, Lăng Vu Đề liền nhớ tới.

Anh là một nhân vật nam phụ khác trong truyện, tình cảm dành cho Nhạc Ninh không sâu đậm như Lăng Kiêu Hàn!

Lăng Vu Đề thậm chí còn nghĩ, nếu đối tượng công lược được chỉ định cho cô là Mộ Phong mà nói, công lược có thể sẽ dễ dàng hơn một chút!

Mộ Phong thân là một trong những nam phụ, đương nhiên có thân phận không thấp. Anh là người thừa kế cũng như trực hệ duy nhất của Mộ gia trong tứ đại thế gia.

"A? Thì ra là Tiểu Vu Đề sao! Ai nha! Mười lăm năm không gặp, vậy mà đều trở nên xinh đẹp động lòng người như vậy! Thật xin lỗi, thật xin lỗi, là chú Mộ Phong ánh mắt không tốt, vậy mà không nhận ra Tiểu Vu Đề!"

Mộ Phong sửng sốt một chút, sau đó cợt nhả đưa tay nhéo nhéo mặt Lăng Vu Đề.

Lăng Vu Đề khẽ cau mày, không dấu vết trốn ra đằng sau Lăng Kiêu Hàn.

Mộ Phong nhướng mày: "Thế nào? Tiểu Vu Đề không nhớ chú Mộ Phong nữa sao? Lúc trước chú Mộ Phong còn từng ôm Tiểu Vu Đề nữa đó!"

Lăng Vu Đề :......

Cô nhưng nghe thấy, Mộ Phong đã mười lăm năm chưa trở về.

Nói cách khác, Mộ Phong nhìn thấy nguyên chủ, lúc lớn nhất, cũng mới ba tuổi.

Trong trí nhớ của nguyên chủ không có Mộ Phong, cho nên đương nhiên là không nhớ rõ Mộ Phong!

Lăng Vu Đề nhẹ nhàng lắc lắc đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro