Chương 122: Công lược cha nuôi Huyết Tộc (05)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edior: Nguyệt Hạ Tử Yên


Bất quá, sau khi Lăng Kiêu Hàn ý thức được sai lầm của bản thân, rất nhanh liền làm ra giải pháp.

Khụ ~ này liền không đề cập nữa.

Lăng Vu Đề vẫn phải cảm ơn Lăng Kiêu Hàn vì đã chọn nguyên chủ làm con gái nuôi của mình, bằng không cô cũng không thể lấy thân phận huyết tộc bình thường đi tiếp cận Lăng Kiêu Hàn, thậm chí là muốn công lược hắn!

Trong cốt truyện có đề cập qua, dị năng của Nhạc Ninh là bóp méo trí nhớ.

Năng lực của cô ấy được coi là đáng chú ý trong số các huyết tộc. Bằng không, cũng sẽ không thể trở thành gia chủ Nhạc gia.

Trong người sói cũng có dị năng, bất quá dị năng của họ là lôi, điện, hoả, đều là tương đối hung hãn, thật phù hợp với hình tượng của họ.

Nam chính Dã Cuồng dị năng chính là hỏa, cùng với tính cách đặc biệt kiêu ngạo ngang ngược phi thường phù hợp.

Chuông tan học vang lên, Lăng Vu Đề đang xuất thần liền phục hồi tinh thần lại.

Tiết học cuối cùng đã kết thúc, cô cần phải trở về.

Lăng Vu Đề vừa mới đứng lên, một thân hình cao gầy liền đứng chặn lại lối đi bên cạnh bàn học của Lăng Vu Đề.

Lăng Vu Đề nhìn nữ huyết tộc dung mạo xinh đẹp đứng cạnh bàn học của mình: "Mã Lệ Á, cậu có việc gì sao?"

Mã Lệ Á trên khuôn mặt tái nhợt tràn đầy hận ý, đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm Lăng Vu Đề: "Lăng Vu Đề! Cô thân là người thừa kế Lăng gia, liền có thể tùy ý giết người sao!? Liền tính pháp luật có tha cho cô, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho cô! Cô chờ, tôi sẽ báo thù cho Viên Vinh!"

Lăng Vu Đề hơi nhướng mày, nhìn về phía Mã Lệ Á: "Cậu bây giờ là đang nói với tôi, cậu muốn vì một nhân loại, mà khiêu chiến tôi, khiêu chiến với Lăng gia sao?" Ngữ khí của cô không tốt lắm, có loại cảm giác ta bây giờ mất hứng, thức thời tối nhất đừng chọc tới ta.

Mã Lệ Á bị khí thế của Lăng Vu Đề làm cho kinh ngạc một chút. Bình thường những người đó sẽ nâng Lăng Vu Đề, bởi vì Lăng Vu Đề là người thừa kế của Lăng gia.

Nhưng mà, bản thân Lăng Vu Đề không những không kiêu ngạo mà còn rất hướng nội.

Không ít huyết tộc đều ở sau lưng cười nhạo Lăng Vu Đề, nói cái gì mà huyết mạch phổ thông chính là huyết mạch phổ thông, cho dù được Lăng gia lựa chọn, cũng không thể trở thành châu báu!

Điều này cũng khiến cho đa số huyết tộc kiêng kị Lăng gia, nhưng không kiêng kị Lăng Vu Đề.

Nhưng bây giờ Lăng Vu Đề rõ ràng đã khác trước đây. Lăng Vu Đề như vậy, khiến Mã Lệ Á còn đang lời thề son sắt có chút bối rối.

"Làm sao không nói nữa?" Lăng Vu Đề hỏi.

Cô không thích tính cách ban đầu của nguyên chủ, đã không thích, vậy thì chậm chậm thay đổi, dùng tính cách của cô là được!

"Cô, Lăng Vu Đề, cô..." Mã Lệ Á đột nhiên khí thế yếu đi, không biết nên nói cái gì.

Kỳ thực nói muốn báo thù cho Viên Vinh, cũng chẳng qua là vì ghen tị với Lăng Vu Đề được Lăng gia che chở mà thôi!

Cô ta đối với Viên Vinh nhân loại kia, đương nhiên là không có bao nhiêu để ý! Chỉ là một món ăn tương đối cực phẩm mà thôi!

Viên Vinh, chính là chủ nhân của máu tươi cực phẩm mà ngày đầu tiên cô đến thế giới này, Lăng Kiêu Hàn đã cho cô uống kia.

Viên Vinh đã chết được một tuần, Mã Lệ Á này bây giờ mới tới tìm cô, nói muốn báo thù, khiến Lăng Vu Đề có chút muốn cười.

Thấy Mã Lệ Á chỉ nhìn mình chằm chằm không nói gì, Lăng Vu Đề nghiêng nghiêng đầu: "Nếu thật sự không nghĩ ra được gì để nói, cậu có thể đứng ở chỗ này tiếp tục suy nghĩ. Nhưng điều kiện tiên quyết là, cậu phải xoay người về một bên, đừng có chặn đường!"

Ngữ khí giống như mệnh lệnh vang lên, Mã Lệ Á theo phản xạ nghiêng người sang một bên, chờ cô ta kịp phản ứng, Lăng Vu Đề đã cùng Lạc Lạc rời khỏi phòng học.

Lạc Lạc cách nửa bước đi sau lưng Lăng Vu Đề. Một tay của cô ấy bị Lăng Vu Đề nắm, hai huyết tộc cùng nhau đi về phía cổng trường.

Vẻ kinh ngạc trên mặt Lạc Lạc còn chưa kịp thu hồi, miệng hơi hơi mở ra: "Tiểu Vu, cậu, cậu vừa rồi..."

Lăng Vu Đề không có dừng bước cũng không quay đầu lại: "Hả? Tớ vừa nãy doạ tới cậu sao?"

Vừa mới muốn nói là vì tâm trạng của cô không tốt lắm, cho nên ngữ khí mới như vậy.

Nhưng là lời còn chưa kịp nói ra, Lạc Lạc ở phía sau đột nhiên ôm lấy cổ Lăng Vu Đề : "Mới không có bị doạ đâu! Tớ cảm thấy Tiểu Vu, cậu vừa rồi thật sự ngầu quá! So với bộ dạng như túi trút giận lúc trước tốt biết bao nhiêu! Nếu cậu uống nhầm thuốc mà nói, vậy cậu liền luôn uống nhầm thuốc đi. Trạng thái này rất tốt!" Giọng điệu của Lạc Lạc có vẻ rất hưng phấn.

Lăng Vu Đề: →_→...Uống nhầm thuốc? Đây rốt cuộc là đang khen cô? Hay là đang châm biếm cô vậy?

Lạc Lạc không đợi Lăng Vu Đề trả lời, bản thân lại tự nói tiếp: "Cậu đều không biết, vừa nãy lúc nhìn thấy Mã Lệ Á cái nha đầu thối kia đứng cạnh bàn học của cậu, tớ liền biết cậu ta khẳng định không có ý tốt! Vốn còn định giúp cậu đánh bay Mã Lệ Á, bất quá còn chưa đến lượt tớ ra tay, cậu liền đã trực tiếp ngăn chặn Mã Lệ Á!"

Lăng Vu Đề vừa mở miệng, định nói chuyện, Lạc Lạc lại lên tiếng: "Đúng rồi, ngày mai liền bắt đầu kỳ nghỉ, chúng ta cùng nhau đi du lịch đi! Tớ muốn đi xem Nam Cực!"

Đi du lịch?

... hay là quên đi, cô còn muốn công lược Lăng Kiêu Hàn đâu!

Dù thế nào đi nữa, cũng phải chờ cô đem độ hảo cảm tăng lên chín mươi điểm, mới có thể không biết xấu hổ đi du lịch được!

"Xin lỗi, Lạc Lạc, tớ không thể đi cùng cậu. Chúc cậu đi chơi vui vẻ! Đến lúc đó giúp tớ chụp thêm vài bức ảnh nha!" Lăng Vu Đề nhẹ nhàng quàng tay qua vai Lạc Lạc.

Lạc Lạc bĩu môi: "Không đi cùng tớ thì quên đi! Tớ tự đi còn yên tĩnh chút đâu! Hứ——"

Nhìn Lạc Lạc kiêu ngạo lại tỏ ra kiêu ngạo, Lăng Vu Đề nhanh chóng dỗ dành hai câu, sau đó nói sang chuyện khác.

Đến cổng trường, Lăng Vu Đề nhìn thấy xe đến đón cô, sau khi tạm biệt Lạc Lạc, Lăng Vu Đề đi về phía chiếc xe.

Chú Nguyên từ vị trí ghế lái bước xuống, mở cửa cho Lăng Vu Đề, Lăng Vu Đề mỉm cười nói cảm ơn.

Khi Lăng Vu Đề cúi xuống chuẩn bị lên xe mới phát hiện, trong xe còn có người, khụ, là còn có huyết tộc.

"Phụ thân?!" Lăng Vu Đề hơi kinh ngạc gọi Lăng Kiêu Hàn một tiếng.

Lăng Kiêu Hàn đang xử lý công văn trên máy tính ừ một tiếng: "Trở về đúng lúc là thời gian Tiểu Vu tan học, liền thuận tiện đến đón."

Lăng Vu Đề khẽ gật đầu một cái, sau đó ngồi xuống bên cạnh Lăng Kiêu Hàn.

Xe khởi động, khung cảnh bên ngoài xe đều lùi lại. Từ khi đến thế giới này một tuần nay, đây là lần đầu tiên Lăng Vu Đề tiếp xúc gần gũi với Lăng Kiêu Hàn như vậy.

Khụ, khoảng cách năm mươi centimet, đã là phá kỷ lục hiện tại rồi!

Chú Nguyên tài xế lái xe nghiêm túc, không phát ra một chút âm thanh nào.

Lăng Kiêu Hàn xử lý công văn, cũng không nói gì, thỉnh thoảng sẽ nghe thấy tiếng hắn gõ bàn phím.

Lăng Vu Đề mười ngón tay không an phận vặn vẹo, ngay lúc Lăng Vu Đề đang do dự xem có nên lên tiếng phá vỡ sự im lặng trong xe hay không.

Lăng Kiêu Hàn dừng động tác trong tay, nghiêng đầu nhìn Lăng Vu Đề: "Tối ngày mai Nhạc gia có tổ chức tiệc tối, Tiểu Vu muốn đi không?"

Tiệc tối?

Lăng Kiêu Hàn trước đây cũng từng mang nguyên chủ đi tham dự yến hội qua, dù sao cũng là người thừa kế của Lăng gia, đương nhiên là muốn mang ra ngoài mở mang kiến thức, kết bạn với những thế gia khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro