Chương 130: Công lược cha nuôi Huyết Tộc (13)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edior: Nguyệt Hạ Tử Yên


"Nhưng con thấy rất kỳ quái! Con không muốn lại gọi người là phụ thân nữa!" Lăng Vu Đề bĩu môi, một mặt không tình nguyện.

Cô đã sớm muốn đổi một cái xưng hô!

Cũng không thể chờ tới lúc cô công lược thành công, còn muốn tiếp tục gọi Lăng Kiêu Hàn là phụ thân, phải không?!

"Không muốn gọi ta là phụ thân sao?!" Lăng Kiêu Hàn kinh ngạc nhìn Lăng Vu Đề.

Không gọi phụ thân, vậy gọi là gì?! Hắn không phải phụ thân của cô sao?!

Hay là, cô cho rằng, cha nuôi không phải là phụ thân?!

Lăng Vu Đề gật đầu: "Ưm, mỗi lần gọi phụ thân, luôn có cảm giác như sẽ vô tình cắn phải đầu lưỡi vậy! Ta muốn gọi tên người! Kiêu Hàn!"

Lúc gọi hai chữ Kiêu Hàn, Lăng Vu Đề cười toe toét, lộ ra một góc của hai chiếc răng nhọn.

Hai chữ "Kiêu Hàn" phát ra từ miệng Lăng Vu Đề, trong lòng Lăng Kiêu Hàn liền xẹt qua một tia khác thường.

Giống như một chiếc lông vũ quét qua, ngứa, cảm giác kia, lại rất thoải mái ...

"Được không? Ta có thể gọi người là Kiêu Hàn sao?" Lăng Vu Đề để sát vào khuôn mặt của Lăng Kiêu Hàn, nhìn thẳng vào mắt hắn.

Lăng Kiêu Hàn cảm thấy con gái nuôi của mình thật là càng lúc càng lớn mật!

Cô bây giờ, nơi nào còn có bộ dạng như lúc đầu, tới nói chuyện cũng không dám nhìn thẳng, khúm núm bảo sao nghe vậy?

"Được, được! Tiểu Vu muốn gọi như vậy, vậy liền gọi như vậy đi!" Cuối cùng, Lăng Kiêu Hàn vẫn là đồng ý yêu cầu 'vô lý' này của Lăng Vu Đề!

"Cảm ơn Kiêu Hàn, Kiêu Hàn là tốt nhất, moa moa ~" Nói xong, Lăng Vu Đề lại hôn lên mặt Lăng Kiêu Hàn một cái, sau đó chơi điện thoại như không có chuyện gì xảy ra.

——

Sau ngày lộ ra tin tức Nhạc Ninh cùng Dã Cuồng đang yêu nhau, ngày thứ hai Nhạc Ninh và Mộ Phong liền tuyên bố tin tức đính hôn !

Tiệc đính hôn, sẽ được tổ chức vào tháng sau, thời gian chỉ còn nửa tháng.

Thời gian đính hôn cũng giống như thời gian đính hôn của Lăng Kiêu Hàn và Nhạc Ninh trong cốt truyện.

Trong cốt truyện, đính hôn không thành công.

Bởi vì Dã Cuồng đến!

Dã Cuồng đã đến thành công ngăn trở tiệc đính hôn của Lăng Kiêu Hàn và Nhạc Ninh!

Cho nên lần này, Lăng Vu Đề đoán cũng kém không đến chỗ nào đi!

Cô ôm tâm tình xem kịch, mong chờ đến ngày đó!

Sau khi Lạc Lạc nói với Lăng Vu Đề rằng cô ấy cùng một nhân loại yêu nhau lại không nhận được sự ủng hộ từ Lăng Vu Đề, Lạc Lạc liền không liên lạc với Lăng Vu Đề nữa.

Cho dù là Lăng Vu Đề chủ động tìm cô ấy, cũng không tìm thấy Lạc Lạc.

Tuần cuối cùng trước khi khai giảng trôi qua nhanh chóng, Lăng Vu Đề càng ngày càng vô pháp vô thiên, Lăng Kiêu Hàn càng ngày càng cưng chiều cô!

"Kiêu Hàn Kiêu Hàn! Người còn nhớ hôm qua người đã đáp ứng với ta cái gì không?"

Sau khi ăn sáng xong, Lăng Vu Đề nhìn Lăng Kiêu Hàn vẫn đang cúi đầu xem văn kiện như trước, nghĩ nghĩ, trực tiếp đi thẳng đến bên người Lăng Kiêu Hàn, kéo lấy lỗ tai hắn hét lên.

Lăng Kiêu Hàn lông mày giật giật, ngoáy ngoáy lỗ tai: "Nhớ kỹ, nhớ kỹ! Ta đưa Tiểu Vu đi học!"

"Đúng vậy, ta ăn xong rồi, chúng ta đi thôi?!" Lăng Vu Đề lấy văn kiện từ trong tay Lăng Kiêu Hàn ra, sau đó ôm lấy cánh tay hắn kéo ra khỏi cửa.

Lăng Kiêu Hàn mỉm cười đi theo Lăng Vu Đề ra khỏi cửa.

Đôi khi Lăng Kiêu Hàn tự hỏi, có phải hắn đã nuông chiều Lăng Vu Đề quá mức rồi không? !

Nhưng là, cũng không biết bắt đầu từ bao giờ, hắn vậy mà đã biến việc chiều chuộng cô, trở thành một loại thói quen!

Rõ ràng, cũng mới có một tháng mà thôi!

Hắn vậy mà đã biến nó thành một thói quen!

Hôm nay Lăng Kiêu Hàn tự mình lái xe, Lăng Vu Đề ngồi ở ghế phụ, vẫn luôn líu ríu nói không ngừng.

Không biết thế nào, Lăng Vu Đề lại nhắc đến còn tám ngày nữa chính là lễ đính hôn của Nhạc Ninh và Mộ Phong: "Cho nên nói, kỳ thực chị Nhạc Ninh là thích anh Mộ Phong, còn tin tức nói chị ấy cùng người sói Dã Cuồng yêu nhau là giả sao? Các phương tiện truyền thông cũng quá đáng quá rồi, đều không cần thiết chứng thực liền đưa tin!"

Lăng Kiêu Hàn đang lái xe liếc nhìn Lăng Vu Đề, hắn không nói Nhạc Ninh và Mộ Phong đính hôn là giả, cũng không nói Nhạc Ninh và người sói Dã Cuồng kia yêu nhau là thật.

Hắn sợ sau khi nói ra, Lăng Vu Đề sẽ ầm ĩ la hét nói muốn hắn giúp Nhạc Ninh cùng Dã Cuồng!

Nếu đứng ở góc độ bạn bè, hắn quả thực nên giúp đỡ Nhạc Ninh.

Nhưng nếu đứng từ góc độ của thế gia huyết tộc, hắn là sẽ không dung thứ cho tình yêu vượt chủng tộc!

Cho nên, hắn quyết định bảo trì im lặng!

Không nhận được Lăng Kiêu Hàn đáp lại, Lăng Vu Đề cũng không thèm để ý, tự cô ở chỗ đó nói đến hăng say: "Đúng rồi, tới ngày chị Nhạc Ninh và anh Mộ Phong đính hôn, Kiêu Hàn cùng ta mặc bộ lễ phục mà lúc chúng ta đi dạo phố mua đi?"

Lễ phục kia là trang phục tình lữ, lúc đó Lăng Kiêu Hàn nói không thích hợp, Lăng Vu Đề liền trực tiếp nói một câu: "Hoàn toàn có thể coi thành trang phục của phụ thân và con gái nha!"

Lăng Kiêu Hàn nhưng là không nói nên lời!

"Có thể."

Sau khi quyết định mặc gì trong ngày tham gia bữa tiệc, cũng đã đến 'Đại học Thánh Phệ'.

Lăng Vu Đề tháo dây an toàn, hôn lên mặt Lăng Kiêu Hàn một cái, rồi xuống xe.

Lăng Kiêu Hàn nhìn Lăng Vu Đề bước vào trường học rồi mới lái xe rời đi.

Trở lại trong phòng học, Lăng Vu Đề nhìn thấy Lạc Lạc, người mà cô đã nửa tháng không liên lạc được.

Lạc Lạc tâm trạng có chút sa sút, sắc mặt của huyết tộc vốn chính là tái nhợt, Lạc Lạc lúc này, quả thực tái nhợt đến có chút doạ, huyết tộc!

Lăng Vu Đề vội vàng đi tới trước mặt Lạc Lạc: "Lạc Lạc, cậu không sao chứ?"

Lạc Lạc ngước mắt nhìn Lăng Vu Đề, ánh mắt có chút tan rã, không có tiêu cự.

Một hồi lâu, cô ấy dường như mới nhận ra Lăng Vu Đề, sau đó ôm lấy bả vai Lăng Vu Đề : "Tiểu Vu ... Tiểu Vu, tớ hại chết Hạ Nghị, là tớ hại anh ấy!"

Thanh âm của Lạc Lạc thật nhỏ, chỉ đủ Lăng Vu Đề nghe được. Về phần Hạ Nghị trong miệng Lạc Lạc đang nói đến, Lăng Vu Đề tỏ vẻ, cô không biết anh ta!

"Lạc Lạc... Hạ Nghị, là ai vậy?"

Lời còn chưa dứt, Lăng Vu Đề cũng cảm giác được, vải dệt trên vai mình bị cái gì làm cho ướt đẫm, cô biết, đó là nước mắt của Lạc Lạc.

Cuối cùng rốt cuộc là ai chết, vậy mà khiến Lạc Lạc đau buồn đến vậy?

"Hạ Nghị, Hạ Nghị chính là nhân loại mà tớ đang hẹn hò!" Lạc Lạc khóc nức nở nói.

Lăng Vu Đề :! ! ! !

Cho nên, cho nên kỳ thực Lạc Lạc đã từng hẹn hò cùng một nhân loại, chỉ là nhân loại kia, đã chết!

Vì vậy Lạc Lạc mới lấy phương thức liên hôn gả vào Nhạc gia sao?

"Hắn..." là chết như thế nào?

Lăng Vu Đề không hỏi ra, nhưng nếu hỏi, chẳng phải sẽ xát muối vào vết thương của Lạc Lạc sao?

Vì vậy cuối cùng Lăng Vu Đề cũng không nói gì, chỉ hơi hơi vỗ nhẹ lưng Lạc Lạc, yên lặng an ủi cô ấy.

Tiếng chuông vào lớp vang lên, Lạc Lạc buông Lăng Vu Đề ra, cô ấy lau lau nước mắt trên mặt, nhìn đến bả vai Lăng Vu Đề bị mình làm ướt đẫm.

Lạc Lạc có lỗi nhìn Lăng Vu Đề : "Thực xin lỗi, Tiểu Vu..."

Lăng Vu Đề thản nhiên không thèm để ý lắc đầu, sau đó ngồi xuống bên cạnh Lạc Lạc: "Đừng buồn!"

Vừa dứt lời, đôi mắt Lạc Lạc lại tràn ngập nước mắt.

"Tiểu Vu, tớ thực sự rất buồn! Tớ cho rằng, tớ cho rằng tớ cùng anh ấy, mặc dù


-------------------------

* Đôi lời lảm nhảm: Nói thật với các nàng chứ ta phân vân quá đi mất, cách xưng hô của Tiểu Vu với Kiêu Hàn, ta thật sự là không biết để sao cho thích hợp luôn ý, gượng ép mấy chương đầu để là phụ thân nè. Trước tiên ta cứ để tạm là :

ta - Kiêu Hàn

ta - Tiểu Vu

Nàng nào có ý kiến hay hơn thì nhớ bình luận cho ta biết nha.

Yêu nhèo nhèo  ლ(′◉❥◉`ლ)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro