Chương 131: Công lược cha nuôi Huyết Tộc (14)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edior: Nguyệt Hạ Tử Yên



Trong nhà có phản đối, thì vẫn có thể ở bên nhau! Nhưng tớ không ngờ..."

Lạc Lạc còn chưa kịp nói xong, giáo viên đã bước vào.

Bởi vì đã vào lớp, nên Lạc Lạc cũng không nói gì thêm.

Cô ấy chỉ ghé vào trên bàn học, nhỏ giọng khóc nức nở.

Lăng Vu Đề bởi vì Lạc Lạc cũng không có tâm trạng nghe giảng.

Trong đầu của cô không ngừng suy đoán bạn trai nhân loại kia của Lạc Lạc cuối cùng đã chết như thế nào.

Đột nhiên, nghĩ đến ngày đầu tiên cô đến thế giới này, Lăng Kiêu Hàn đã sai người giết chết người mà nguyên chủ có cảm tình, sau đó làm cho cô uống máu của người đó.

Chẳng lẽ, người nhà Lạc Lạc cũng dùng cách này để ngăn cản Lạc Lạc cùng nhân loại kia ở bên nhau sao? !

Đương nhiên đây chỉ là suy đoán của Lăng Vu Đề.

Về phần chân tướng, Lăng Vu Đề cũng không dám hỏi...

Cả ngày Lăng Vu Đề đều không có tâm tư nghe giảng.

Lạc Lạc liền không cần nói, luôn ghé vào trên bàn học, liền ngay cả thời gian ăn trưa, cũng vẫn ghé vào trên bàn học.

Buổi chiều tan học, Lăng Vu Đề cũng không lập tức cùng Lạc Lạc đi tới cổng trường, mà đi cùng Lạc Lạc đến sân thể dục.

Lạc Lạc luôn luôn không nói gì, Lăng Vu Đề cũng liền không nói gì.

Mãi cho đến khi toàn bộ học sinh trong trường đều rời đi không sai biệt lắm, Lạc Lạc mới nói: "Chuyện tớ cùng Hạ Nghị đang hẹn hò, trừ bỏ đã từng đề cập qua với cậu một lần, tớ chưa từng cùng bất kì ai nói qua."

Lạc Lạc vừa nói xong, Lăng Vu Đề liền lập tức giải thích: "Lạc Lạc, cậu tin tưởng tớ, tớ tuyệt đối chưa từng nói với bất kì ai!"

Lạc Lạc lắc đầu với Lăng Vu Đề: "Tiểu Vu, tớ biết không phải là cậu, người nhà tớ lo lắng tự tớ đi một mình, liền phái huyết tộc âm thầm đi theo tớ, nên chuyện của tớ và Hạ Nghị, mới bị người nhà tớ biết!"

Lăng Vu Đề không nói gì, chỉ im lặng nghe Lạc Lạc nói.

Lạc Lạc nói: "Ngay từ lúc đầu, người nhà tớ đều nói với tớ là không được ở bên nhân loại, họ sẽ không cho phép! Nhưng tớ không đồng ý, tớ bày tỏ quyết tâm nhất định phải ở bên Hạ Nghị. Hạ Nghị cũng nói, cho dù là chết, anh ấy cũng sẽ không rời xa tớ! Kết quả ..."

Câu nói kế tiếp, Lạc Lạc có chút nghẹn ngào, cô ấy ngẩng đầu nhìn trời, nước mắt từ khoé mắt chảy xuống dưới: "Kết quả, anh trai tớ dưới sự tức giận, cắn Hạ Nghị. Hạ Nghị liền, đã chết..."

Lúc trước đã nói qua, nhân loại bị huyết tộc cắn, hoặc là bị chuyển hoá thành huyết tộc, hoặc là, sẽ bị nhiễm trùng mà chết.

Thật hiển nhiên, nhân loại tên Hạ Nghị kia, không thể trở thành huyết tộc.

Lăng Vu Đề đi đến trước mặt Lạc Lạc, dang tay ôm lấy bả vai cô ấy. Lạc Lạc tựa đầu trên vai Lăng Vu Đề: "Tớ biết anh trai cũng quan tâm đến tớ! Nhưng... Tiểu Vu... tim tớ đau quá! Đau quá! Tại sao nó không tự động lành lại như bị một vết thương?"

Lăng Vu Đề luôn nói rất nhiều, giờ phút này trừ bỏ im lặng vẫn là im lặng.

Vì cô cũng không biết làm sao an ủi Lạc Lạc, người vừa cùng với người mình yêu trải qua sinh ly tử biệt!

Tiếng chuông điện thoại di động vang lên, Lạc Lạc rời khỏi vòng tay của Lăng Vu Đề.

Lăng Vu Đề lấy điện thoại di động từ trong túi sách ra. Người gọi là chú Nguyên: "Chú Nguyên, chú ở ngoài đợi cháu một chút. Cháu sẽ ra ngay!"

Chú Nguyên kỳ thực là nhìn thấy học sinh đều đã đi hết, Lăng Vu Đề vẫn còn chưa ra, lo lắng cô xảy ra chuyện gì nên mới gọi điện thoại.

Nếu Lăng Vu Đề không có việc gì, chờ lâu một chút, chú Nguyên cũng sẽ không để ý!

Lạc Lạc lau nước mắt, cười cảm kích với Lăng Vu Đề: "Tiểu Vu, cảm ơn cậu vì đã ở cùng tớ! Bây giờ tớ đã khá hơn nhiều rồi, chúng ta ra ngoài thôi!"

Lăng Vu Đề gật đầu, cùng Lạc Lạc đi về phía cổng trường.

Bởi vì ở trường học thêm nửa tiếng, nên lúc Lăng Vu Đề về đến nhà, bữa tối đã sớm chuẩn bị xong.

Lăng Kiêu Hàn ngồi ở bên cạnh bàn nhỏ, hắn thần sắc nhàn nhạt, liền cứ như vậy nhàn nhạt nhìn Lăng Vu Đề: "Đã trở về."

"Ưm, ta đã trở về." Lăng Vu Đề tâm tình có chút buồn rầu, cũng không có nhận thấy được sắc mặt của Lăng Kiêu Hàn.

Cô ngồi đối diện với Lăng Kiêu Hàn, không nói một lời ăn xong bữa tối, sau đó lại nói với Lăng Kiêu Hàn một tiếng ngủ ngon, liền đi lên lầu.

Sau khi trở về phòng, Lăng Vu Đề đi tắm, mặc bộ đồ ngủ rồi ngồi trước cửa sổ sắt đất, cô khẽ ngẩng đầu nhìn trời.

Lạc Lạc hôm nay rất buồn, trong trí nhớ của nguyên chủ, cho tới bây giờ chưa từng thấy qua Lạc Lạc buồn như vậy.

Lăng Vu Đề lo lắng, bởi vì sự xuất hiện của cô, cho nên ảnh hưởng đến một số chuyện của thế giới này.

Cô cẩn thận tìm kiếm trong trí nhớ của mình, trong trí nhớ, ngày khai giảng Lạc Lạc cũng không có đến trường ngay, mà một học kì đều đã đi qua một nửa, cô ấy mới trở lại trường đi học.

Tính cách của nguyên chủ là kiểu mà ngươi không tìm ta, ta cũng sẽ không chủ động tìm ngươi.

Cho nên đoạn thời gian đó, Lạc Lạc không liên lạc với nguyên chủ, nguyên chủ cũng liền chưa từng liên lạc với Lạc Lạc.

Lăng Vu Đề nghĩ, hẳn là một đoạn thời gian kia, Lạc Lạc là bởi vì chuyện này, nên mới không đến trường học!

Biết không phải nguyên nhân do mình, Lăng Vu Đề tâm tình dễ chịu hơn một chút.

Ít nhất, cô biết không phải bởi vì mình đã đến mới làm cho Lạc Lạc đau buồn như vậy!

Tuy nhiên, huyết tộc và nhân loại vốn liền không thích hợp ở bên nhau!

Nghe nói, huyết tộc ở thời điểm 'động tình', sẽ muốn hút máu.

Nếu Lạc Lạc cùng với bạn trai nhân loại kia ở cùng nhau, nhịn không được cắn anh ta mà nói.

Kết cục của nhân loại kia vẫn là cái chết!

Nếu bị chính bản thân mình cắn chết, vậy đổi thành bị người khác cắn chết, trong lòng hẳn là không khổ sở như vậy đi?!

"Cốc cốc cốc--"

Tiếng gõ cửa vang lên, Lăng Vu Đề quay đầu nhìn về phía cửa phòng một cái: "Mời vào."

Cửa phòng mở ra, đi vào là Lăng Kiêu Hàn.

Lăng Kiêu Hàn nhìn Lăng Vu Đề chỉ mặc bộ đồ ngủ hai dây, ôm chân ngồi dưới đất: "Vì sao tâm tình không tốt?"

Hắn đi đến bên người Lăng Vu Đề ngồi xổm xuống, vốn tâm trạng bởi vì Lăng Vu Đề về trễ có chút không vui đột nhiên không thấy tăm hơi, thầm nghĩ chỉ muốn quan tâm đến tâm trạng của cô.

Lăng Vu Đề thở dài một hơi: "Bởi vì Lạc Lạc..."

Lăng Kiêu Hàn bừng tỉnh đại ngộ, Lạc Lạc yêu một nhân loại, nhân loại kia lại bị anh trai của Lạc Lạc cắn chết.

Chuyện này, Lăng Kiêu Hàn ngày hôm nay mới biết được.

Nghĩ đến, Lăng Vu Đề nhất định đã biết!

Lăng Kiêu Hàn vươn tay ôm Lăng Vu Đề vào trong ngực: "Tiểu Vu phải biết rằng, huyết tộc cùng nhân loại ở cùng nhau, hoặc là nhân loại được thành công chuyển hoá thành huyết tộc, hoặc liền là nhân loại bị huyết tộc cắn chết!"

Lăng Vu Đề thò đầu ra khỏi trong ngực của Lăng Kiêu Hàn, cô ngửa đầu lên nhìn Lăng Kiêu Hàn: "Nhân loại cùng huyết tộc, thực sự không thể ở bên nhau sao?"

"Không thể!"

Lăng Vu Đề không nói tiếp, chỉ là đưa tay ôm lấy eo Lăng Kiêu Hàn.

Hy vọng Lạc Lạc, rất nhanh liền có thể thoát ra ngoài!

Trong trí nhớ, sau khi Lạc Lạc trở lại trường học, cũng không có tỏ ra thương tâm khổ sở.

Mặc kệ cô ấy có phải giả vờ hay không, Lăng Vu Đề cũng hy vọng Lạc Lạc có thể mau chóng thoát khỏi mối quan hệ đau buồn này càng sớm càng tốt!

Lăng Kiêu Hàn liền cứ như vậy ôm Lăng Vu Đề, vẫn luôn ôm cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro