Chương 79: Công lược dị năng giả ngự thú (22)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edior: Nguyệt Hạ Tử Yên


Cũng thành công cắt đứt dòng suy nghĩ lộn xộn của Lăng Vu Đề.

Cô quay lại nhìn người vừa mới đột nhiên lên tiếng sau lưng: "Đội trưởng Tô."

"Có hứng thú gia nhập vào đội dị năng giả không?" Tô Bạch Vũ lặp lại câu hỏi.

Lúc này Lăng Vu Đề mới nghe rõ ràng lời nói của Tô Bạch Vũ, cô nghi ngờ nhìn Tô Bạch Vũ: "Tại sao?" Buổi sáng cô nhìn thấy không vừa lòng trong mắt Tô Bạch Vũ, rõ ràng là không vừa lòng với dị năng cùng cấp bậc của cô.

"Tôi nhìn ra được tiềm lực của cô." Cả buổi sáng Lăng Vu Đề đều đang nghiêm túc khắc khổ luyện tập dị năng.

Tuy rằng dị năng của cô thật vô dụng, bây giờ cũng rất yếu.

Nhưng Tô Bạch Vũ lại cảm thấy Lăng Vu Đề có một loại sức bật cùng tiềm năng bùng nổ. Cô ấy tin rằng Lăng Vu Đề cho dù có dị năng hệ thuỷ vô dụng như vậy, cũng có thể trở thành một dị năng giả vĩ đại.

"Cô nguyện ý sao?" Tô Bạch Vũ khó được nhẫn nại.

Lăng Vu Đề trừ bỏ vừa rồi có chút kinh ngạc, không có bất kỳ do dự, cô vội vàng gật đầu: "Tôi nguyện ý."

Các thành viên đội dị năng giả của căn cứ sẽ được sắp xếp chỗ ở, như vậy cô có thể rời đi chỗ ở của Phó Thời Sâm.

Tuy rằng sau khi gia nhập đội dị năng giả sẽ phải gặp mặt Phó Thời Sâm hàng ngày, nhưng cô cũng rất hài lòng khi có thể gặp mặt An Vũ Trạch mỗi ngày nha.

Nhận được câu trả lời mình mong muốn, đôi môi mím chặt của Tô Bạch Vũ hơi cong lên, làm cho cô ấy thoạt nhìn nhu hoà hơn rất nhiều.

Đúng lúc đang định nói với Lăng Vu Đề rằng ngày mai liền bắt đầu đến thao trường cùng huấn luyện chung sau đó đi làm nhiệm vụ, thì Lăng Vu Đề đã lên tiếng trước: "Xin lỗi, sẽ sắp xếp chỗ ở cho tôi có phải không?"

Tô Bạch Vũ nhíu mày: "Không phải cô sống ở nhà Thời Sâm sao?"

Lăng Vu Đề gãi đầu, vẻ mặt đau khổ: "Tôi bây giờ quả thực là đang ở trong nhà Thời Sâm ca, nhưng chúng tôi không thân cũng chẳng quen, cũng không thể cứ mãi làm phiền Thời Sâm ca và Mẹ Sâm được."

Hơn nữa, cô hi vọng có thể thừa dịp mới cùng Phó Thời Sâm quen biết một tuần, có thể không làm tổn thương anh quá sâu.

Tô Bạch Vũ gật đầu, cô ấy cũng nhìn ra Phó Thời Sâm thích Lăng Vu Đề, Lăng Vu Đề thích An Vũ Trạch, An Vũ Trạch, tựa hồ cũng thích Lăng Vu Đề một chút.

Như vậy thoạt nhìn, Phó Thời Sâm là không có hi vọng .

Thay vì luôn sống trong nhà Phó Thời Sâm, cho anh hy vọng, còn không bằng trực tiếp chuyển ra ngoài, như vậy cũng có thể chặt đứt Phó Thời Sâm nhớ nhung.

"Khi nào cô muốn chuyển đi?" Tô Bạch Vũ hỏi.

Tô Bạch Vũ trừ bỏ cao lãnh, Lăng Vu Đề cảm thấy nữ chính này vẫn là rất dễ ở chung.

"Lát nữa tôi liền chuyển, có thể chứ?"

Tô Bạch Vũ gật đầu: "Vậy cô liền ở cùng tôi đi." Nói xong, Tô Bạch Vũ từ trong túi móc ra một chiếc chìa khóa đưa cho Lăng Vu Đề.

Lăng Vu Đề ngơ ngác nhận lấy chìa khóa, Tô Bạch Vũ nói: "Số nhà mười tám, tự cô chuyển đến, một giờ sau sẽ có nhiệm vụ, tôi liền không giúp cô." .

Lăng Vu Đề cúi đầu nhìn chiếc chìa khóa nằm yên lặng trong tay, cô vẫn chưa kịp phản ứng.

Cô vừa nghe được cái gì? Tô Bạch Vũ nói, để cho cô đến sống cùng cô ấy?!

Trong cốt truyện có nói rằng Tô Bạch Vũ sống một mình.

Lúc này, cô ấy và nam chính Phó Thời Cảnh đã thích nhau, hơn nữa còn đang hẹn hò, nhưng Tô Bạch Vũ kiên quyết không đồng ý sống chung trước hôn nhân.

Phó Thời Cảnh tuy rằng hận không thể lập tức cưới Tô Bạch Vũ vào cửa, nhưng là giờ phút này, lại nơi nào có tâm tư đi tổ chức đám cưới?

Hơn nữa, Phó Thời Cảnh trong lòng cũng có tính toán, muốn tổ chức một đám cưới thật long trọng cho Tô Bạch Vũ.

Vì vậy, Tô Bạch Vũ lạnh lùng có chút 'bất cận nhân tình', bây giờ đang sống một mình trong một căn biệt thự.

"Meo ~" Cổ chân bị móng vuốt thịt thịt mềm mềm vỗ nhẹ, thành công lôi Lăng Vu Đề đang đắm chìm trong kinh ngạc ra.

Khom lưng ôm lấy Điện hạ, Lăng Vu Đề bỏ chìa khóa vào chiếc túi nhỏ có khóa kéo trên váy.

Cô quyết định bây giờ sẽ nói với Phó Thời Sâm một tiếng, sau đó trở về chuyển đồ đạc đến chỗ của Tô Bạch Vũ.

Ngay khi Lăng Vu Đề đang định đi tìm Phó Thời Sâm, Phó Thời Sâm vừa vặn đến tìm cô.

Lăng Vu Đề tay ôm Điện hạ nắm thật chặt. Cô đột nhiên không biết phải đối mặt với Phó Thời Sâm như thế nào. Bởi vì cô biết, cô nhất định sẽ làm Phó Thời Sâm tổn thương.

Sắc mặt của Phó Thời Sâm đã trở lại bình tĩnh như ban đầu, anh vẫn là một mặt ý cười nhìn Lăng Vu Đề. Phảng phất những lời vừa rồi Lăng Vu Đề nói ở căng tin, cũng không có bất cứ cái gì khiến anh không ổn, nhưng Lăng Vu Đề lại nhìn thấy khổ sở đã được che dấu trong mắt anh.

"Tiểu Vu, lát nữa phải ra ngoài làm nhiệm vụ, anh đưa em về trước." Phó Thời Sâm đi tới trước mặt Lăng Vu Đề, cười nói.

Lăng Vu Đề mím môi, nhìn Phó Thời Sâm ánh mắt mang theo áy náy. Cô hối hận, hối hận lúc trước Mẹ Sâm mời cô ở lại, cô đã nghĩ lợi dụng mối quan hệ với Phó Thời Sâm thuận tiện đi tìm An Vũ Trạch mà đồng ý.

Lăng Vu Đề quyết định, về sau đi đến thế giới nhiệm vụ, cô nhất định phải giữ khoảng cách với những người khác giới không phải là mục tiêu đối tượng công lược.

"Cái kia, Thời Sâm ca, đội trưởng Tô vừa đến tìm em, cô ấy mời em gia nhập vào đội dị năng giả."

"Phải không? Vậy về sau liền có thể cùng Tiểu Vu mỗi ngày cùng đi làm, tan tầm rồi!"

Phó Thời Sâm mỉm cười, anh là ôm hy vọng, hy vọng cùng Lăng Vu Đề mỗi ngày sớm chiều ở chung, Lăng Vu Đề một ngày nào đó sẽ thích anh.

Lăng Vu Đề gật đầu, sau đó chần chờ một chút, mới nói: "Em lát nữa sẽ chuyển đến ở cùng với đội trưởng Tô, Đội trưởng Tô vừa đưa chìa khóa nhà cô ấy cho em."

Lăng Vu Đề vừa nói xong, Phó Thời Sâm liền ngây ngẩn cả người, anh không nghĩ tới Lăng Vu Đề vậy mà còn muốn chuyển ra ngoài ở.

"Vì sao? Có phải bởi vì trò đùa vừa nãy của mọi người làm em cảm thấy quấy nhiễu? Em yên tâm, anh quay lại sẽ nói với họ về sau không cần đùa như vậy nữa."

Trong giọng nói của Phó Thời Sâm mang theo vội vàng cùng khẩn trương. Anh luôn cảm thấy chỉ cần Lăng Vu Đề chuyển đi, anh liền ngay cả hy vọng đều không có.

"Không phải, lẽ ra ngay từ đầu em đã không nên sống ở nhà anh. Bây giờ nếu đã gia nhập đội dị năng giả, lại vừa vặn sẽ sắp xếp chỗ ở, em vẫn là nên chuyển đi. Đúng rồi, lúc trước Thời Sâm ca mang về cho em những bộ quần áo trang sức kia, cơ bản em đều chưa mặc, em sẽ chỉ mang theo vài món em đã mặc, cái khác sẽ không mang đi."

Nói xong, Lăng Vu Đề hơi hơi cúi đầu hướng Phó Thời Sâm: "Một tuần qua, cảm ơn Thời Sâm ca và Mẹ Sâm đã thu lưu cùng chiếu cố. Em lát nữa liền đi thu dọn đồ đạc. Mẹ Sâm nơi đó em cũng sẽ cùng dì ăn cơm tối xong mới rời đi, nhân tiện sẽ nói cho bà ấy một tiếng. "

Nói xong, Lăng Vu Đề liền ôm Điện hạ từ bên người Phó Thời Sâm rời đi.

"Điện hạ, mi đi tìm Tiểu Trạch đi. Lát nữa còn phải đi làm nhiệm vụ, bảo vệ Tiểu Trạch thật tốt, ngày mai gặp." Lăng Vu Đề cúi đầu nhìn Điện hạ trong lòng, cô chuẩn bị bây giờ liền thu dọn đồ đạc, trước tiên chuyển đến chỗ Tô Bạch Vũ.

Điện hạ nhẹ gật đầu, meo meo kêu hai tiếng, rồi nhảy xuống từ trên người Lăng Vu Đề, tuy rằng nó không quá muốn rời khỏi Lăng Vu Đề.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro