Chương 82: Công lược dị năng giả ngự thú (25)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edior: Nguyệt Hạ Tử Yên


"Nhà người ta? Thế cậu là của nhà ai?"

Câu hỏi của Lăng Vu Đề, để An Vũ Trạch vốn đang có chút tức giận sửng sốt.

Đúng nha, Phó Thời Cảnh là của nhà người ta, vậy hắn là của nhà ai?

Thấy An Vũ Trạch không nói chuyện, Lăng Vu Đề chớp chớp mắt, có chút nghi hoặc nhìn hắn.

"Tiểu Trạch, cậu là đang ghen sao?" Lăng Vu Đề hỏi.

An Vũ Trạch tựa hồ giống như bị nước sôi làm bỏng tay. Hắn bỗng chốc buông tay đang ôm má Lăng Vu Đề ra, còn đồng thời lùi lại mấy bước: "Cái kia, cũng muộn rồi, tôi đi trước..."

Nói xong, An Vũ Trạch giống như bỏ chạy rời khỏi phòng Lăng Vu Đề.

Nhìn bóng lưng An Vũ Trạch rời đi, Lăng Vu Đề vốn muốn đuổi theo nhưng cảm ứng được độ hảo cảm của An Vũ Trạch đối với cô tăng lên mười điểm liền dừng một chút.

Chín mươi điểm độ hảo cảm, xem ra rất nhanh liền sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

Chờ Lăng Vu Đề đi ra ngoài, An Vũ Trạch sớm chạy đến không còn bóng dáng, mà Điện hạ thì vẫn ở lại.

Sau khi một người một mèo nhìn nhau khoảng mười giây, Lăng Vu Đề chu miệng: "Vậy Điện hạ, đêm nay liền ngủ cùng ta đi."

"Meo meo meo ~" Điện hạ vui vẻ kêu lên vài tiếng, sau đó tự giác nhảy lên chiếc giường Lăng Vu Đề vừa mới trải ra, nằm úp sấp.

Lăng Vu Đề nhìn bộ lông mèo sạch sẽ rậm rạp của Điện hạ, sau đó lấy bộ đồ ngủ đi vào toilet tắm rửa.

Nằm ở trên giường, Lăng Vu Đề có chút ngủ không được.

Độ hảo cảm của An Vũ Trạch đối với cô là chín mươi điểm, nên được coi là thích đi.

Thoạt nhìn An Vũ Trạch đối với Tô Bạch Vũ chỉ có một chút hảo cảm mà thôi, cũng không tính là thích.

Như vậy nếu lúc này cô thổ lộ tình cảm với An Vũ Trạch, thì tỷ lệ thành công hẳn sẽ rất cao đi.

Còn thiếu mười điểm độ hảo cảm, đến lúc đó cô muốn dùng phương thức gì rời đi An Vũ Trạch, rời đi thế giới này đây?

Vì vấn đề này mà Lăng Vu Đề không thể ngủ được.

Sáng hôm sau năm giờ, Lăng Vu Đề đã bị Tô Bạch Vũ đánh thức từ trên giường, sau đó cùng nhau đi tới thao trường.

Gặp lại Phó Thời Sâm ngày đầu tiên sau khi rời đi nhà của anh, Phó Thời Sâm cũng không biểu hiện không vui, khi nhìn thấy Lăng Vu Đề, anh đều giống như bình thường chào cô, trò chuyện với cô.

Tô Bạch Vũ đem Lăng Vu Đề phân đến đội của Phó Thời Sâm, cả buổi sáng tiếp xúc với những người trong đội. Bởi vì Lăng Vu Đề tính cách tốt, lại có nhan giá trị. Cho nên, hầu hết mọi người trong đội đều rất thân thiện với Lăng Vu Đề.

Giữa trưa, lúc ăn cơm Tô Bạch Vũ đột nhiên nói, có một nhiệm vụ, đại khái phải rời khỏi hai ba ngày, thành phố L có một kho thóc lớn, cần phái người mấy đội đi vận chuyển lương thực.

Đội của Phó Thời Sâm là một đội được an bài trong đó, căn cứ có tổng cộng mười tiểu đội dị năng giả, mỗi một cái tiểu đội có hai mươi người.

Lần này ra ngoài làm nhiệm vụ, bao gồm Phó Thời Sâm dẫn dắt một đội người, tổng cộng có năm tiểu đội, đi đầu tự nhiên là Tô Bạch Vũ.

Bình thường làm nhiệm vụ cũng không cần thiết một cái nhiệm vụ phái đi năm tiểu đội nhiều người như vậy, chỉ là nghe nói trong thành phố L có dị năng zombie cấp cao, có không ít dị năng giả của căn cứ đều mệnh tang ở thành phố L.

Nếu không phải cái kho lúa kia thật sự quá mê người, cũng sẽ không có nhiều người người trước vừa ngã, người sau tiến lên đi chịu chết như vậy.

Bây giờ căn cứ Nam Thành đã nhận được tin tức này, Tô Bạch Vũ và Phó Thời Cảnh liền tuyệt đối sẽ không bao giờ bỏ qua cơ hội lần này.

Sau khi nhận được tin tức nhiệm vụ do Tô Bạch Vũ thông báo, tay cầm đũa của Lăng Vu Đề khựng lại, toàn bộ đồ ăn trên đũa đều rơi xuống bàn.

Thấy An Vũ Trạch và Phó Thời Sâm nhìn mình với ánh mắt lo lắng, Lăng Vu Đề vội vàng cúi đầu xuống, che giấu đáy mắt hoảng loạn.

Trong cốt truyện, là có nhắc tới nhiệm vụ lần này.

Nhiệm vụ này, chẳng những sẽ làm An Vũ Trạch bại lộ dị năng không gian. Nó cũng là nguyên nhân gây ra thảm họa lớn nhất trong mạt thế được mô tả trong cốt truyện, đồng thời cũng là nguyên nhân dẫn đến cái chết của An Vũ Trạch.

Thành phố L là một thành phố biển, nơi không chỉ có một kho lúa lớn, mà còn có một zombie dị năng cấp cao canh giữ.

Nơi đó còn là khởi nguồn dẫn đến mạt thế, để nhiều người biến thành nguồn lây nhiễm virus zombie.

Bên trong kho lúa lớn, còn có một thành phố dưới lòng đất, là một cái cơ sở thí nghiệm.

Lương thực ở đó gần với cơ sở thí nghiệm nơi virus được phát tán ban đầu nhất nên cũng bị nhiễm virus.

Liền tính lương thực đem về cũng không ăn được, bởi vì những người ăn lương thực đó sẽ bị nhiễm virus và biến thành zombie, cho dù là dị năng giả cũng không ngoại lệ.

Lúc trước, sau khi xe lương thực được chuyển về, Phó Thời Cảnh đã ra lệnh phân phát.

May mắn thay, lúc đó chỉ phát ra một phần, phần còn lại được đem đi cất trữ.

Khi đó, nhiều người trong căn cứ Nam Thành đều bị nhiễm virus zombie. Phó Thời Cảnh cùng Tô Bạch Vũ đã tốn rất nhiều công sức để giải quyết việc này.

Mà lần thảm họa kia xảy ra, là do lúc đó Tô Bạch Vũ và những người khác đang vận chuyển lương thực rời đi, đã chạm vào công tắc chốt mở cở sở thí nghiệm ẩn trong kho lúa.

Cơ sở thí nghiệm mở ra, bị một nhóm người đang chạy trốn nhìn thấy.

Bọn họ cho rằng bên trong vẫn còn lương thực, cho nên liền đi vào.

Kết quả đánh thức người biến thành zombie đầu tiên, cũng là tiến sĩ nghiên cứu virus zombie.

Một cái đầu óc hoàn toàn tỉnh táo, năng lực phi thường cường đại - Vua zombie.

Sở dĩ Vua Zombie sẽ nghiên cứu virus zombie, liền là vì gã mệt mỏi với thế giới này, cho nên sau khi thức dậy, Vua Zombie không ngừng phá hủy căn cứ của con người.

Gã đầu tiên là bắt đầu từ căn cứ nhỏ, sau đó chậm rãi bắt đầu phá hủy căn cứ lớn.

Căn cứ Nam Thành, là căn cứ lớn đầu tiên gã phá hủy.

Lúc đó hơn mười vạn con zombie vây thành, tất cả zombie cấp cao đều được Vua Zombie triệu tập.

Một lần kia, căn cứ Nam Thành đã tổn thất rất nhiều dị năng giả, liền ngay cả Tô Bạch Vũ cùng Phó Thời Cảnh cũng suýt chết.

Phó Thời Sâm bị gãy một cánh tay, An Vũ Trạch cạn kiệt dị năng bởi vì triệu hồi những biến dị thú cấp cao để chiến đấu chống lại lũ zombie.

Khi nhìn thấy Vua Zombie muốn dùng cách tự bạo để giết Tô Bạch Vũ gần gã nhất, An Vũ Trạch cùng một nam phụ khác, con trai của Trưởng căn cứ Bắc Thành, cùng nhau hy sinh bản thân để cứu Tô Bạch Vũ.

Thân thể Lăng Vu Đề có chút run rẩy, chỉ là một độc giả đọc tình tiết tiểu thuyết, cô đều cảm thấy tình huống lúc đó thật sự là rất kinh tâm động phách, rất rung động.

Cô hiện tại duy nhất có thể nghĩ đến, chính là ngăn cản!

Ngăn cản Tô Bạch Vũ bọn họ đi thành phố L, ngăn bọn họ đi vận chuyển lương thực.

Nhưng là, không nói Tô Bạch Vũ bọn họ sẽ coi trọng lời nói của cô hay không.

Liền tính cô thành công ngăn cản đám người Tô Bạch Vũ đi thành phố L, kia cũng sẽ có người của căn cứ khác đi thành phố L.

Đến lúc đó khó đảm bảo rằng họ sẽ không vô tình đánh thức con Vua zombie kia.

Cho nên, cô không thể ngăn cản, không thể!

Có lẽ, có lẽ cô có thể nhân cơ hội này, thừa cơ tiêu diệt Vua zombie.

Đến lúc đó, liệu có thể tránh được thảm họa đó không?

Những căn cứ nhỏ đó sẽ không bị phá hủy, rất nhiều người sẽ không chết.

Đúng, liền như vậy đi!

Quyết định xong Lăng Vu Đề gật đầu thật mạnh. Cô cho dù không vì những người này, nhưng vì An Vũ Trạch, cô cũng nhất định phải giết Vua zombie trước khi nó tỉnh lại.

"Lăng Vu Đề"

"Lăng Vu Đề"

"A, có chuyện gì vậy, đội trưởng Tô?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro