Chương 193: Con cờ (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  An Cửu thoáng qua đã khôi phục bình thường, "Mỗi chuyện Phó Thần Thương tối với tôi, tôi nhớ hết! Nhưng tôi thật sự không biết đền đáp anh ấy thế nào, mỗi khi nhẫn nại được một lần, mỗi khi không gây họa một lần, không giẫm vào điểm mấu chốt của anh ấy một lần, coi như là báo đáp anh ấy. Nói cho cùng, dù là chuyện lần trước, những người đó xem tôi là kẻ thù, đều là tự tôi gây họa, anh ấy cũng chỉ là. . . . . . cứu người quan trọng hơn , thứ tự đến trước và sau mà thôi, ha ha. . . . . ."

"Cô thật sự cho rằng phải . . . . ." Phó Hoa Sênh nói đến một nửa thì dừng lại, chuyện đó cuối cùng là ai làm, lòng dạ tất cả mọi người biết rõ, chỉ là bây giờ còn không có chứng cớ thôi.

Phó Hoa Sênh lắc đầu, "Cô bảo tôi nói cô thế nào? Tình yêu có thể trao đổi đồng giá sao? Cô là yêu, hay là giữ nghĩa khí? Là báo ân cho người tốt, hay là sống qua ngày với chồng mình?"

"Khác nhau ở chỗ nào? Cho dù người thân hay chồng hay là bạn bè, người khác đối xử tốt với tôi, nhất định tôi sẽ tốt với người đó, l.q.qđ cho dù có một ngày anh ấy không tốt với tôi nữa, vậy thì những điều tôi nợ anh ấy, cũng phải trả hết mới được. Tôi chỉ nghĩ vậy thôi."

Phó Hoa Sênh hoàn toàn bị cô đánh bại.

"Tôi không biết cô và Phó Thần Thương có thù gì, chỉ là, anh tốt nhất đừng nhúng vào nữa, tôi đã nói với Phó Thần Thương rồi, anh ấy nói sẽ cho tôi câu trả lời chắc chắn."

Mặt Phó Hoa Sênh kinh ngạc, "Cho cô câu trả lời chắn chắn? Anh ta thật sự nói như vậy? Rồi cô nói thế nào?"

Cũng khó trách Phó Hoa Sênh kinh ngạc, lúc nào thì Phó Thần Thương cần trả lời người khác chứ.

Đương nhiên An Cửu sẽ không nói cho anh biết mình đã tỏ tình với Phó Thần Thương, cũng không biết tối nay sao Phó Hoa Sênh nhiều vậy.

"Cũng không có nói gì, bảo anh ấy không cần ích kỷ như thế, nên để ý cảm nhận của tôi. Không nên xem tôi như thú cưng. . . . . ."

"Chỉ như vậy?" Phó Hoa Sênh chậc chậc chắc lưỡi, "Lực phòng ngự của Phó Nhị có khi nào yếu như vậy đâu, tôi không tin, nhất định là cô dùng vũ lực!"

Phó Hoa Sênh tưởng tượng chắc chắn phải là một cuộc Đại Náo Thiên Cung mới có thể khiến Phó Thần Thương suy tính cảm nhận của một con cờ.

"Kệ anh có tin hay không!"

"Chỉ là, tôi khuyên cô đừng ôm hi vọng quá lớn, ly hôn, là không thể nào!"

Hợp đồng như cũ, tình huống bây giờ tất cả đều trở lại điểm xuất phát. Lúc ấy Phó Thần Thương đã ác độc nói, lqd ông cụ không nên quá can thiệp vào phương thức làm việc của anh, mà ông cụ thì chỉ muốn An Cửu được an toàn.

Con cờ này quá mức hoạt bát, cơ hồ sắp nhảy ra khỏi bàn cờ, anh hơi tò mò Phó Thần Thương chuẩn bị làm sao.

Chỉ là, trong thời gian này tự nhiên anh ta cũng sẽ không ngồi chờ chết, mà đêm nay, chính là thời cơ tốt nhất mở đường vào trái tim.    

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro